Anh là người trưởng thành, hai mươi ba tuổi, cô lại nhỏ hơn anh mười tuổi, vẫn chỉ là một cô bé nhỏ.
Cô không biết làm sao để anh hiểu, cô không thích anh, cô không muốn ở cùng anh.
Nhưng anh lại yêu cô điên cuồng, không muốn buông tay.
Anh muốn giữ cô bên mình, mặc cho cô cự tuyệt, anh giam cầm cô, để cô chỉ có thể là của mình anh......
Kiểm Kiểm đã từng khóc lóc cầu xin Mạc Thiên Trạch: Chú, thả cháu đi đi!
Nam nhân ngồi bễ nghễ, lãnh khốc kia lại cười, nụ cười thực đáng sợ.