Chương 1: Mới xuyên qua
Xong, Xong, Xong, …
Ngẩng đầu nhìn trời… Đờ đẫn…
Cúi xuống nhìn tay… Khóc không ra nước mắt…
Đây là sao a… Làm sao biến thành trẻ nít mới sinh rồi…
Xong, Xong, Xong…
Ăn chơi trác táng… Một đi không trở lại…
Đinh Vũ 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, xử nam chính cống. Mới bước vào đời, niềm tin mãnh liệt mà hiện thực tàn khốc... Sau n lần nộp hồ sơ xin việc và thất bại, hắn quyết định thử làm tiểu thuyết gia. Hôm nay Đinh Vũ đang lần thứ hai sau mấy năm bật lại phim Captain America xem để tìm kiếm ý tưởng, đang lúc hắn xem đến đoạn Captain đấu Red Skull, một tia chớp bỗng đánh xuyên qua nhà hắn, tình cờ thế nào lại trúng cái laptop… Uhm, chính xác hơn là gõ trúng cả Đinh Vũ và cái laptop… Ai bảo nhân gia đang nằm trên giường, ôm laptop xem phim làm chi..
Uhm, thế là có hiện tại...
Nhưng nếu bảo Đinh Vũ thích xuyên việt hay trọng sinh hay … Hiển nhiên hắn sẽ kêu to không muốn. Đơn giản vì kiếp trước hắn là không phải lo ăn ngủ à. Tục ngữ nói ăn được ngủ được là tiên mà… Nhưng hiện tại, không biết ông trời có đang trừng phạt hắn không nữa, mà không những hắn biến thành trẻ nít mới sinh mà còn … t·rần t·ruồng nằm giữa đường, hơn nữa ...
Hơn thế nữa, nơi này vì sao trông như cổ đại a? Cái gì kia, cánh cửa kia vì sao trông như đại môn chùa miếu ? Không phải chứ, sẽ không phải là chùa miếu thời cổ a? Thiên hỡi, ca cũng không muốn đi làm sư a !!!
Thế là để mắng to trong lòng bất bình, Đinh Vũ mở miệng liền .... khóc ?!
Cmn không xong cực điểm a, ca cũng không muốn khóc a !!!
Đinh Vũ, 24 tuổi, sinh ra trong một gia đình bình thường tới không thể bình thường hơn. Năm nay mới tốt nghiệp đại học, hiện đang gia nhập vào đại quân tìm việc làm. Đối với hắn mà nói, trên đời này không có gì thú vị bằng ăn no, chơi game, đọc tiểu thuyết, chờ c·hết cho nên hắn đã xác định ăn no chờ c·hết tới tận cùng.
Đối với cha mẹ của mình, với tình cảnh hiện tại, hắn chỉ có thể nói xin lỗi. Chỉ hy vọng kiếp sau đầu thai lại làm con cha mẹ, lúc đó mới có thể tận hiếu được.
Cùng lúc đó, ngay khi Đinh Vũ mới xuất hiện ở đây, nơi sâu xa trong chùa miếu, một vị trông rất giống một vị sư thái trẻ tuổi chợt mở mắt ra. Chợt, nàng nói với bên người một vị tóc húi cua nam tử:
"Minh, ta cảm ứng được nơi đại môn có một cỗ sóng gợn xung kích không gian, ngươi đi ra kiểm tra xem."
"Vâng, Ancient One đại sư." Minh trả lời.
Nói xong hắn đứng lên bước chậm hướng đại môn đi đến.
Tới gần đại môn, còn chưa kịp mở cửa đâu, chợt nghe thấy một tiếng khóc vang dội đất trời.
Nhíu mày, phải biết nơi này chính là Kamar Taj a, làm sao lại có tiếng khóc ? Còn dường như là trẻ con nữa chứ, không phải thực sự là trẻ con đi ?
Mang theo ngờ vực, Minh chậm rãi mở ra đại môn. Bỗng, hắn ngơ ngác nhìn phía dưới. Tình huống thế nào ? Sao lại có đứa trẻ nằm ở đây?
Nhớ tới Ancient One dặn dò, hắn vội vàng kiểm tra một chút không gian xung quanh, xác thực không có gì bất thường, mới bế lên đứa trẻ, mang vào bên trong.
Về phần Đinh Vũ, sớm đã trợn tròn mắt, trong lòng là một mảnh tro tàn. Vì sao ? Đơn giản vì vừa nãy hắn thấy gì? Một tên đầu trọc a !!! Đây không phải nói hắn sắp thành sư sao ? Sao có thể a !!!!
Đinh Vũ cuống lên thậm chí không để ý tới nhân gia bế lên hắn, dù sao có để ý cũng vô ích a...
Mang theo đứa trẻ đi về, Minh trong lòng là một mảnh cuồng loạn, dù sao trước cửa nhà mình xuất đứa bé, đây chẳng phải nói ta từ nay về sau phải tốn cơm nuôi nó ? Khụ khụ, vẫn là để Ancient One đại sư lo đi thôi, dù sao ta ko dây vào là được.
"Ancient One đại sư, ngoài cửa không gian không phát hiện gì đặc biệt nhưng lại phát hiện đứa bé này nằm ngay bên ngoài đại môn."
Gì ? Ancient One đại sư ? Không phải chứ ? Đinh Vũ ngơ ngác ngoái đầu liếc nhìn bên cạnh người trông như sư thái kia, trong lòng một tia lửa bỗng xuất hiện, le lói, le lói ... Nhưng không chỉ tia lửa xuất hiện, một cảm giác cực kỳ khủng bố cũng xông lên đầu. Nếu mọi thứ như Đinh Vũ nghĩ, thế giới này sẽ xảy ra một sự kiện đại khủng bố: Một nửa vũ trụ đi đời nhà ma.
"Ta đã biết, tới, để ta xem đứa bé này."
Ancient One để tay lên trán Đinh Vũ, chợt nhíu mày, qua hồi lâu mới thả tay ra.
Trên khuôn mặt đại sư hiện ra rất nhiều cảm xúc, có thương tiếc, có vui mừng, có buồn bã, có tưởng nhớ. Mất một lúc, Ancient One mới quay về bình thường được.
"Ta xem không thấu đứa bé này quá khứ, cũng nhìn không rõ nó tương lai, chỉ biết hắn sở hữu tinh thần lực phi thường cường đại, là một mầm mống tốt." Ancient One nhẹ nhàng nói.
"Thậm chí có người mà ngay cả đại sư cũng xem không thấu ?" Minh tò mò hỏi.
"Thế giới nhiều người như vậy, có lẽ sẽ xuất hiện người kỳ dị cũng nói không chừng." Đôi lông mày của Ancient One vẫn không có buông ra, phảng phất xem không thấu một tiểu sinh linh yếu đuối như Đinh Vũ là một điều kỳ lạ quá chừng. Có điều chỉ có đại sư bản thân biết, ngài đang đóng kịch.
"Đứa bé này có lẽ bị truyền tống đến đây, vậy mới gây nên không gian nhiễu loạn như vậy." Ancient One lại cân nhắc, dù sao một vật thể lạ lẫm xuất hiện trước cửa nhà mình, không điều tra cẩn thận thật không được.
"Có thể xác định là đứa bé này trăm phần trăm là nhân loại, cũng không phải là bất kỳ chủng tộc nào ngoài vũ trụ kia." Ancient One che giấu một điều gì đó, cố tình nói.
"Ca tất nhiên là người bình thường nha, người bình thường một trăm phần trăm a, Ancient One, ngài nhận ca đi mà !!!" Đinh Vũ trong lòng cuồng loạn hô.
Càng nhìn Đinh Vũ tư chất, Ancient One càng vui vẻ, tuy rằng không so được với mình, nhưng cũng có thể nói là kinh tài tuyệt diễm. (Tác giả: xưa nay chỉ có Dr Strange mới có thể so mà vượt qua Ancient One)
Vậy nên, Ancient One cuối cùng quyết định: "Giữ lại đi, từ giờ hắn là đệ tử ta, từ giờ do ta tới dạy dỗ."
"Đại sư, ngài không sợ hắn trưởng thành sẽ dẫn đến các sinh vật ngoài không gian sao?" Minh nghiêm túc hỏi. Dù sao đứa bé này xuất hiện cũng quá kỳ lạ, ngay trước cửa nhà mình a, lại còn xuyên thấu qua không gian Kamar Taj nữa chứ. Ai biết có âm mưu gì không ?
"Dẫn dẫn cái rắm, ca lại không phải Kaecillius nha, ca mới lười dẫn á, không muốn nuôi ca nói thẳng !!!" Đinh Vũ trợn mắt nhìn Minh.
"Tại sao phải sợ?" Ancient One liếc mắt. Đúng vậy a, Ancient One xưa nay không sợ bất kỳ khiêu chiến, được xưng Chí Tôn Pháp Sư mạnh nhất từ trước tới nay, Ancient One tự tin đánh bại bất kỳ kẻ địch nào có can đảm đặt chân lên Địa Cầu cho dù làm hắc ám chúa tể Dormammu hay người Titan Thanos, thậm chí là kẻ nuốt hành tinh Galactus,... Dù sao, nơi này là sân nhà của nàng, nàng không chỉ một mình chiến đấu, còn có khổng lồ ma pháp trận, cùng với người bạn già Odin.
"Đó, thấy không, đây mới là Ancient One a, nào có như tên kia đâu, gà còn không dựa cột mà nghe." Đinh Vũ cười hắc hắc.
"Vậy đại sư, chúng ta nên đặt tên cho đứa bé này chứ?" Minh cân nhắc nói.
"Đứa bé này thiên phú tốt như vậy, vậy lấy tên là Pháp đi, mong rằng tương lai có thể đi con đường pháp thuật tới mức tận cùng." Ancient One thản nhiên nói.
"Vậy ta thay mặt đứa bé này đa tạ đại sư ban tên." Minh mỉm cười nói.
"Vậy từ giờ đến từ ngươi đến chăm sóc đứa bé này." Ancient One thản nhiên nói.
"Ta... không phải chứ, đại sư, Kamar Taj còn nhiều người như vậy, tại sao là ta đâu." Minh khóc không ra nước mắt.
Tuy nhiên, đón lấy là đôi mắt híp lại, Ancient One cười dài nhìn Minh.
"Được rồi, được rồi, ai bảo ta theo ngài lâu như vậy đây..." Minh lau một cái mồ hôi lạnh trên trán.
"Được rồi, ngươi lui xuống đi, thuận tiện gọi Wong tới, ta có việc muốn phân phó hắn." Ancient One mỉm cười nói.
"Vâng đại sư." Minh trả lời, quay người ôm đứa bé đi.