Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Comic Ác Ma Pháp Sư

Chương 23: Chém giết Vương tử




Chương 23: Chém giết Vương tử

Đinh Vũ nhíu mày, hắn rất ghét thể loại này. Luôn luôn không sợ b·ị đ·ánh, chỉ cần liều mạng công kích là được.

Tốt a, thật ra thì Đinh Vũ chính là cái thể loại đó, nhưng hắn rất không thích khi phải đối mặt đối thủ thuộc về tuýp người này. Bởi vì hắn cũng không biết khả năng tự lành của mình có hơn được đối thủ hay không?

Hiện tại, tình huống cũng như vậy. Nếu như Đinh Vũ bị xuyên tim, hắn nghĩ hắn phải xong đời. Nhưng nếu Vampire b·ị c·hém, chỉ cần một lát là nó có thể hồi phục như cũ.

Bất quá, cũng không phải không có cách. Tay trái của Đinh Vũ liền đặt trước ngực, nơi đó, một vòng tròn hiện ra. Đó là Spell of Tartasi, bản thăng cấp của phép thuật lá chắn.

Quả nhiên, tên Vampire này nhíu mày, hắn biết tình huống không đúng, thế là rụt tay lại. Nhưng vì hiện tại cũng không kịp né tránh, tay rụt về của hắn cũng cùng tay còn lại đón đỡ đòn chém của Đinh Vũ.

Nhưng đòn chém của Đinh Vũ cũng không phải đơn giản. Chỉ thấy một đao này chém xuống, đem tay của Vampire gần như chém đứt.

Vampire vội vàng lui lại, sắc mặt của hắn ngưng trọng, v·ết t·hương trên tay có máu chảy xuống. Có điều, v·ết t·hương khép lại rất nhanh.

Vampire cũng không cảm thấy nhằm nhò gì, tiếp tục bổ nhào về phía Đinh Vũ. Đinh Vũ cũng không sợ, quơ đao liền g·iết tới.

Lại chiến năm hiệp, khi hai người tách ra, trên người đã có những v·ết m·áu loang lổ. Có điều hai người đều sở hữu thể chất đặc thù, v·ết m·áu rất nhanh biến mất.

Đinh Vũ thấy thế, sắc mặt của hắn cũng trở nên nghiêm túc. Tay trái của hắn lấy từ bên hông ra một khẩu súng ổ quay, nói: “Biết không? Bởi vì ta biết rằng thuần khoa học kỹ thuật là không làm gì được những sinh vật hắc ám như các ngươi.”

“Cho nên?” Khóe miệng của Vampire nhếch lên.

“Cho nên, ta sử dụng thứ này.” Đinh Vũ cười nói: “Model của súng tuy rằng kiểu cũ, nhưng ma pháp trận lại do chính ta nghiên cứu, chế tạo ra.”

“Vậy sao?” Vampire cười lạnh: “Vậy để ta thưởng thức một chút.”

Nói xong liền xông lại.

Đinh Vũ không nhanh không chậm giơ súng lên, nhắm ngay về phía Vampire.

“Đoàng” một tiếng, một viên đạn được bắn ra. Vampire ngay lập tức né tránh, nhưng không hiểu sao vẫn bị trúng đạn.

“Ngươi?” Vampire khó có thể tin nói. Vừa rồi, hắn rõ ràng đã né đạn!

“Ha ha, thấy sao?” Đinh Vũ cười nói: “Viên đạn có thể tự động truy tung. Trừ phi ngươi có thể đánh bay nó, nếu không ngươi nhất định sẽ bị trúng đạn.”



“Thì sao? Chỉ là những viên đạn nho nhỏ, có thể làm gì được ta?” Vampire tức giận hỏi.

Đinh Vũ từ chối cho ý kiến, đem súng nhắm ngay Vampire, tiếp tục nổ súng.

Vampire không thèm để ý, vẫn lao nhanh về phía Đinh Vũ. Đinh Vũ thấy vậy, một bên dùng đao đón đỡ các đòn công kích của Vampire, một bên nổ súng, đem đạn bắn vào trong người của hắn.

Hồi lâu sau.

“Ngươi! Ngươi…” Vampire nằm rạp trên mặt đất, không thể động đậy.

“Vô sỉ? Ta biết.” Đinh Vũ cười nói: “Ta biết các ngươi có thể cảm nhận được khí tức của thánh thủy. Một khi để ngươi cảm nhận được, ngươi sẽ sớm chạy sau phát đạn đầu tiên của ta.”

Dừng một chút, Đinh Vũ lại nói: “Mà một phát đạn ẩn chứa thánh thủy, không có khả năng kết thúc tính mạng của ngươi. Cho nên thay vào đó, ta đem một lượng nhỏ thảnh thủy chứa trong mỗi viên đạn. Chỉ cần ngươi liên tục bị trúng đạn, ngươi chắc chắn dính chiêu.”

Đinh Vũ đem điếu xì gà rút ra, hít một hơi: “Giống như hiện tại, nhẹ thì t·ê l·iệt, nặng thì c·hết chắc.”

“Ngươi…” Vampire đã không thể nói gì. Có máu tươi liên tục từ miệng của hắn trào ra.

“Thôi, để ta kết thúc tính mạng của ngươi.” Đinh Vũ nói xong, đem đao chém xuống, một cái đầu liền bay ra ngoài.

Sau khi chém xuống đầu Vampire, Đinh Vũ quay sang bên cạnh, liền thấy Logan vẫn còn đang chiến đấu rất hăng say.

“Ha, bạn của ta, có cần giúp đỡ không?” Đinh Vũ cười ha hả hỏi.

“Không cần... cái gì?” Logan vừa đáp, quay sang nhìn về phía Đinh Vũ, liền kinh ngạc hô lên. Đinh Vũ vậy mà đã kết thúc chiến đấu rồi!

Logan rất kinh ngạc, chiến đấu vừa mới trải qua không đến mười phút, Đinh Vũ liền đã kết thúc đối thủ của mình. Điều này chính là chứng cớ xác đáng rằng Đinh Vũ mạnh hơn mình rất nhiều.

Tuy nhiên, còn không chờ Logan nói thêm điều gì, một bàn tay hung hăng đâm tới, vậy mà xuyên qua phần bụng của Logan.

Đinh Vũ thấy vậy, lắc đầu cười nói: “Bạn của ta, không chú ý tình hình chiến đấu là một sai lầm rất lớn.”

Logan hừ lạnh một tiếng, đem chân đạp một phát, đem Vampire đá lui lại, lợi trảo cũng bị rút ra, sau đó nói: “Tốt nhất, ngươi nên đứng yên đó, không được xen vào chuyện của ta.”



Chỉ thấy máu thịt nơi bụng của Logan rục rịch, không đến một giây đã khôi phục như lúc ban đầu.

Đinh Vũ thấy thế, cũng không nói gì, lại quay đầu nhìn về phía đám lính Mỹ, thấy bọn họ cũng cầm cự được, Đinh Vũ cũng yên lòng.

Đang định đi giúp đỡ tiểu đội lính Mỹ, chợt, Đinh Vũ nghe thấy một tiếng gào thét: “Không thể nào! Tại sao ngươi không bị trúng huyễn thuật?”

Xoay đầu nhìn lại, chỉ thấy Diana đã đem một thanh kiếm đâm xuyên qua trái tim của Vương tử. Giờ khắc này, Vương tử đã bị trọng thương! Một khi trái tim của Vampire bị xuyên thấu, hắn nhất định sẽ b·ị t·hương vô cùng nặng.

“Ngươi quá coi thường dòng dõi của Thần.” Diana khinh thường nói.

“Ngươi? Dòng dõi của Thần?” Ánh mắt của Vương tử hơi sáng lên: “Nếu có thể hút được máu của ngươi, thực lực của ta nhất định sẽ tiến thêm một bước.”

Sau đó, ánh mắt của hắn lại ảm đạm xuống: “Đáng tiếc!”

“Đúng, đáng tiếc ngươi không thể.” Nói xong, Diana rút kiếm từ trong người Vương tử ra, sau đó một kiếm chém bay đầu của hắn.

Diana đem kiếm cất vào vỏ, vỗ vỗ tay, tay trái hơi vuốt tóc, bày cái pose: “Xong xuôi!”

Đinh Vũ thấy thế, càng yên tâm, đem lực chú ý trở lại đám Vampire kia.

Năm phút sau…

“Cuối cùng cũng xong!” Đinh Vũ cười nói: “Nhưng mà bạn của ta vẫn chưa xong đâu!”

Lúc này, Logan rất gấp. Bởi vì bên kia đã dọn dẹp xong rồi, bên mình vẫn chưa xong!

Quyết định, Logan xoay chuyển tròng mắt nói: “Vampire, ngươi chú ý chiến trường a.”

Tên Vampire kia là một kẻ rất chuyên chú. Lúc trước bị Đinh Vũ xen vào, cũng không bị mất tập trung. Nhưng hiện tại, nghe Logan nói như vậy, vô ý thức đem đầu chuyển qua. Lập tức, hình ảnh của chiến trường đập vào mắt của hắn.

Chỉ thấy toàn bộ chiến trường, tất cả Vampire đã bị bêu đầu, không có người sống!

Vampire nhìn ngây người, không biết lúc nào Logan đã tới gần, sau đó đem móng vuốt đâm vào sọ não của hắn!

“Kết thúc!” Logan cực kỳ hài lòng nói.

“A, bạn của ta!” Đinh Vũ cười ha hả nói: “Chiến đấu không nên là như thế, chiến đấu nên đường đường chính chính…”



“Thôi đi.” Diana ngắt lời: “Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi giở trò.”

“Khụ khụ.” Đinh Vũ ho khan một cái, đem điếu xì gà để bên miệng, khẽ rít một cái, ngửa đầu, thở một vòng khói: “Đó là cơ trí, là chuẩn bị đầy đủ. Đó là… tịch mịch.”

Diana bĩu môi, không thèm đếm xỉa đến Đinh Vũ (đang trang bức).

“Tiếp xuống, chúng ta t·ấn c·ông vào thôi?” Logan hỏi.

“Ha ha, không cần!” Đinh Vũ khẽ cười nói, tay búng một cái, giải trừ Không gian trong gương. Mọi người liền phát hiện, từ trong bóng tối đi ra hai người, một người trong đó là Oliver, hắn đem một khẩu súng gác tại trên đầu của một người khác.

Quay trở lại mười phút trước, thông qua camera, khi chỉ huy trưởng phát hiện tình huống không đúng, tất cả Vampire cùng địch nhân đều biến mất, hắn cảm thấy không ổn, liền muốn rút lui.

Đột nhiên, một tiếng súng vang lên, đem thư ký, người đứng bên cạnh hắn nãy giờ, b·ắn c·hết.

Lúc này, một khẩu súng nhắm ngay vào đầu hắn. Nhìn lại, Oliver phát hiện, đó là một người lính Mỹ.

“Được rồi, bạn của ta.” Người lính Mỹ này cười nói: “Tự giới thiệu một chút, ta là Oliver. Hiện tại, ngươi là tù nhân của ta.”

Oliver nói bằng tiếng Anh. Chỉ huy trưởng vẫn hiểu được, vì hắn từng chuyên môn học qua thứ tiếng này. Trước đây, hắn còn cảm thấy không đáng, tiếng mẹ đẻ của hắn mới là thứ tiếng tuyệt nhất trên thế gian. Nhưng hiện tại, hắn rất may mắn vì mình học được tiếng Anh. Vì hiện tại, hắn hiểu là mình chỉ b·ị b·ắt làm tù binh, chưa đến nỗi bị g·iết. Hơn nữa còn có thể giao lưu, còn có cơ hội giữ lại tính mạng của mình.

Chỉ huy trưởng vội vàng nói: “Ta đầu hàng! Ta đầu hàng!”

“Tốt lắm, giơ hai tay lên.” Oliver cười nói. Chỉ huy trưởng vội vàng làm theo. Sau đó thì có một màn như hiện tại, Oliver bắt sống chỉ huy trưởng.

“Làm tốt lắm.” Logan vỗ vỗ bả vai của Oliver: “Lần này, nếu như luận công, ngươi sẽ được công đầu.”

“Không dám, không dám.” Oliver khiêm tốn nói.

“Hiện tại, chúng ta làm sao?” Diana tò mò hỏi.

“Hiện tại?” Đinh Vũ trầm ngâm nói: “Logan, ngươi rút lui về căn cứ, ta cùng Diana muốn đi thăm dò lâu đài của bá tước Dracula.”

Nói là bá tước, nhưng thật ra Dracula chính là vị vua không ngai của các ma cà rồng ở Romania. Vương tử chính là con của hắn.

“Không được, quá nguy hiểm.” Logan không chút do dự phủ quyết.

“Không sao.” Đinh Vũ cười nói: “Chúng ta chỉ thăm dò bên ngoài, sẽ không tiến vào bên trong. Sau khi thăm dò rõ ràng, ta nghĩ chúng ta nên t·ấn c·ông nơi đó.”