Chương 4: Themyscira
Hai năm sau, lúc này Đinh Vũ đã mười tuổi.
Một ngày này, Ancient One gọi Đinh Vũ vào. Đại sư nói: “Đi theo ta.”
Nói xong, tay phải đại sư vẽ ra một vòng tròn, nhanh chân bước vào.
“Đại sư, chúng ta đi đâu vậy?” Đinh Vũ tò mò hỏi, đôi chân nhỏ của hắn cũng nhanh chóng đi theo.
“Themyscira.” Ancient One đáp gọn gàng.
“Themyscira?” Đinh Vũ nghi hoặc, hắn giống như đã từng nghe qua cái tên này, có điều thời gian quá lâu, hắn chưa nhớ ra được.
Hai người bước qua cánh cổng, bọn họ hiện tại đang đứng trên một hòn đảo. Đinh Vũ tò mò nhìn xung quanh, hắn há hốc mồm. Hắn bị sự choáng ngợp chiếm giữ! Hắn bị sự giàu có và hùng vũ của nơi đây chiếm lĩnh cả linh hồn. Thuần một sắc màu trắng chiếm giữ toà lâu đài này. Hơn nữa.... hơn nữa hòn đảo này nó là bay a! Đinh Vũ trợn tròn mắt. Hắn không thể tin được nơi đây lại có một hòn đảo bay. Hắn cũng không nhớ trong Marvel từng có hòn đảo bay nổi tiếng nào! Chắc hẳn là ẩn tàng đi.
“Đi theo ta.” Ancient One lặp lại. Đại sư dẫn theo Đinh Vũ tiếp tục bước về phía trước. Bọn họ hướng về phía cánh cổng hùng vĩ mà đi.
Chợt một nữ chiến binh chú ý tới tình huống của nơi này, cô đi ra, nhận thấy là Ancient One, vội vàng khom lưng hành lễ: “Hoan nghênh Ancient One đại sư đến nơi đây. Xin đại sư chờ một chút, tôi sẽ vào thông báo cho nữ vương.”
Ancient One gật gù, đại sư cùng Đinh Vũ cùng đứng lại chờ đợi.
Một lúc sau, chợt thấy một tiếng vó ngựa truyền đến, một nữ chiến binh khí vũ hiên ngang, cưỡi trên một con ngựa thuần trắng, mang theo một đội binh lính đi ra.
Sau khi đến gần, nữ chiến binh xuống ngựa, giang rộng hai tay, sang sảng cười nói: “Hoá ra là Ancient One ngươi tới chơi a, ta đều nói cũng đã nửa năm không thấy ngươi rồi. Ngươi lẽ ra nên thường xuyên tới đây hơn.”
“Sau này sẽ thường xuyên tới hơn.” Ancient One gật gù cười.
Hai người ôm nhau một cái, nữ vương quay sang Đinh Vũ, tò mò hỏi: “Ta chưa từng thấy ngươi dẫn theo người tới nơi này nha. Có thể giới thiệu cho ta người bạn nhỏ này là ai chăng?”
“Đó là Pháp nhi, một đứa trẻ mồ côi, được ta nhận nuôi từ nhỏ.” Ancient One cười nói: “Lần này dẫn hắn đến là để hắn kiến thức một chút Themyscira.”
“Ồ, là như vậy sao? Nhưng ta vì cái gì trong hắn càng ngày càng giống...” Nữ vương chăm chú nhìn Đinh Vũ một chút, cô chú ý tới mái tóc bạc của hắn, sau đó hơi nghi hoặc nói.
Chợt Ancient One bắt lấy tay của cô, lắc đầu nhè nhẹ.
Nữ vương hơi nghi hoặc một chút nhưng cũng không nói gì thêm.
Ancient One quay sang Đinh Vũ, nghiêm giọng nói: “Pháp nhi, đây là nữ vương của Amazon, Hippolyta. Còn không mau chào.”
“Dạ, chào nữ vương ạ.” Đinh Vũ vội khom tay lại, cúi người xuống chào. Hắn hiện tại rất nghi hoặc, không chỉ là câu bật thốt kia của nữ vương, mà còn là tên của cô. Có vẻ như hắn đã nghe qua ở đâu đó, nhưng làm thế nào cũng không nhớ ra được.
“Đúng là một đứa trẻ ngoan, xem ra đây nhất định là đệ tử đắc ý của ngươi rồi.” Hippolyta vui mừng khen, sau đó nữ vương nói: “Đi, chúng ta ôm nay phải uống thỏa thích.”
Mồ hôi... còn uống thỏa thích, Đinh Vũ nhổ nước bọt ở trong lòng, trong cái não hạt dưa của hắn bắt đầu tưởng tượng hai người phụ nữ bưng chén lớn, ra sức uống.
Đoàn người tiến vào sâu trong toà lâu đài. Đinh Vũ cùng Ancient One ngồi chung một con ngựa do nữ vệ binh đưa tới. Ngồi trên ngựa, Đinh Vũ tò mò nhìn xung quanh, cố gắng tìm tới trí nhớ trong chỗ sâu, nhưng làm sao cũng tìm không được.
Tiến vào cung điện, Đinh Vũ chợt chú ý tới một cô bé thò đầu ra từ cửa ra vào, sau đó hô một tiếng: “Mẹ!”
Hippolyta hơi sửng sốt một chút. Cô cười một tiếng, tung mình xuống ngựa, dẫn tới đoàn người cũng xuống ngựa theo. Cô bước nhanh đi tới cô bé này, nắm lấy tay của nàng, dẫn nàng đi tới trước mặt của Ancient One.
“Diana, chào Ancient One đại sư đi.” Hippolyta cười nói.
“Chào Ancient One đại sư ạ.” Cô bé giòn giòn giã giã kêu lên.
“Tiểu Diana còn nhớ ta à.” Ancient One vui mừng cúi người xuống, túm lấy một bên má của Diana. Sau đó đại sư quay về phía Đinh Vũ, cười nói: “Giới thiệu một chút, Pháp nhi, đây là Diana Prince, con gái của Hippolyta. Diana, đây là Pháp nhi, hắn lớn hơn con hai tuổi, cứ gọi hắn là anh Pháp.”
“Dựa vào cái gì, ta mới không gọi hắn là anh đây.” Diana không phục. Nàng trông thấy Đinh Vũ cũng chỉ nhỏ như vậy, làm sao xứng làm ca ca của nàng.
“Diana, không được như vậy.” Hippolyta nghiêm khắc nói.
“Không có vấn đề gì, thưa nữ vương. Diana, cứ gọi ta là Pháp cũng được.” Đinh Vũ cười xen vào. Lúc này, trong lòng Đinh Vũ đã có một ngàn con ngựa hoang chạy qua. Hắn rốt cục biết rồi mình vì sao lại quen như vậy. Hippolyta, cô là mẹ của Diana, mà Diana, nàng chính là Wonder Woman a. Đừng hỏi tại sao hắn lại thấy quen như vậy. Hắn xem qua bộ phim Wonder Woman rồi. Nhớ rất rõ nhân vật chính tên thật là Diana Prince. Bởi vì nàng cho hắn ấn tượng cực kỳ khắc sâu về sự hoang dã, nóng bỏng của mình cho nên hắn mới nhớ rõ ràng như vậy.
Bây giờ quay đầu nhìn lại Diana, không hổ là lúc nhỏ của nàng, quả thực xinh như thiên sứ, đẹp tựa tiên nữ. Đôi mắt to tròn, bên trong có thể thấy rõ dũng khí, cương liệt, quả cảm. Mái tóc dài tới eo, mượt mà như làn sóng. Làn da như mỡ đông, mịn màng trắng như tuyết. Khuôn mặt nhỏ nhắn nhưng không mất anh khí, quả thực là tuổi nhỏ mà đã có mô hình ban đầu của nữ anh hùng.
“Được rồi.” Hippolyta gật gù: “Chúng ta mau vào thôi. Hôm nay nhất định phải mở tiệc suốt đêm."
Mọi người cùng nhau đi vào trong đại sảnh. Cùng nhau ngồi xuống, Diana ngồi bên trái Hippolyta, Đinh Minh cùng Ancient One ngồi bên phải nữ vương.
Trò chuyện một lúc, Đinh Vũ được nghe rất nhiều phong tình, từ những việc xảy ra ở thời đại này cho đến những việc trong Kamar Taj cùng trên đảo Paradise. Đương nhiên, chủ yếu là Ancient One nói về thời đại này, Hippolyta làm nữ vương cho nên có thể nói là đã qua một ngàn năm mà chưa từng rời khỏi đảo. Nữ vương chủ yếu đạt được tin tức thông qua Ancient One và tình báo của cô.
Đinh Vũ nghe chăm chú, thế mới biết hiện tại đã là năm 1935. Nói vậy, Ancient One cũng không nói gì tới c·hiến t·ranh thế giới thứ hai, có vẻ như nó cũng chưa bắt đầu, có điều theo Đinh Vũ, nó cũng sắp rồi. Đinh Vũ có một loại cảm giác phức tạp, có hấp tấp, có chờ mong, có hy vọng,... Hắn hiện tại cực kỳ mong muốn được nhìn thấy Captain America. Dù sao nhân gia cũng là vị anh hùng đầu tiên.
Trong giọng nói của Ancient One có một loại lo lắng, có vẻ như đại sư cũng biết sắp tới sẽ xảy ra c·hiến t·ranh. Do đã trải qua c·hiến t·ranh thế giới lần thứ nhất nên đại sư biết rõ c·hiến t·ranh là tàn khốc như thế nào. Đại sư cũng nói điều lo lắng này cho Hippolyta nghe, có điều hiển nhiên là không để ý tới Diana đang ngồi một bên.
Còn chưa chờ Hippolyta nói gì, Diana đã xen vào, nàng kêu lên: "Mẹ, nhất định là Alex. Hắn sẽ gây ra c·hiến t·ranh, chúng ta phải ngăn cản hắn."
"Con biết cái gì? Ngồi yên đi." Hippolyta bất mãn vuốt đầu Diana, không hài lòng nói: "Đây là chuyện của người lớn, không đến phần con xen vào."
"Mẹ!" Diana không phục hô.
"Pháp, ta hy vọng con có thể dẫn Diana ra ngoài chơi một chút." Hippolyta quay đầu sang nói với Đinh Vũ.
Đinh Vũ hơi sửng sốt một chút, có điều hắn rất nhanh phản ứng lại: "Vâng, thưa nữ vương." Nói xong hắn đứng dậy, đi tới Diana bên người, lôi kéo tay nhỏ của nàng. Bất quá nàng vùng vẫy cực kỳ kịch liệt, thậm chí còn giãy thoát hắn. Đinh Vũ không khỏi cảm thán sức mạnh của thần. Ngay từ khi còn nhỏ đã khỏe như vậy rồi.
Diana quay về mẹ của nàng hô: "Mẹ, chúng ta không thể để c·hiến t·ranh xảy ra, sẽ có rất nhiều người vô tội c·hết, chúng ta đã không hề làm gì khi c·hiến t·ranh lần thứ nhất xảy ra, không thể lại để lần thứ hai cũng xảy ra."
Nữ vương mệt mỏi phất phất tay: "Mẹ biết rồi, con cứ ra ngoài trước đi."
"Mẹ!" Diana đang định lại kêu lên, chỉ thấy Đinh Vũ đã đến bên tai nàng, nói thầm vào tai nàng: "Muốn nghe chuyện về Alex thì đi theo ta."
Diana sửng sốt một chút, sau đó vội vàng nắm lấy tay Đinh Vũ, đem hắn kéo ra ngoài.
Mồ hôi, cô nàng này khỏe gớm, hắn có vẻ như lần nữa được thể nghiệm sức mạnh của nàng.
Nhìn nhìn hai đứa đi ra ngoài, Hippolyta cũng không để ý tới Đinh Vũ vừa nói, chỉ coi là hắn vì khuyên Diana mà bịa ra thôi. Nữ vương quay về phía Ancient One tò mò hỏi: "Đứa trẻ này, lẽ nào là?"
"Đúng vậy, chính là con trai của hắn." Ancient One gật gù.
Trầm mặc một hồi, nữ vương thở dài nói: "Hắn đã làm nhiều việc cho nhân loại, lẽ ra chúng ta nên bảo vệ chu đáo cho con của hắn."
"Đúng vậy, ta thực hối hận, lẽ ra năm đó ta không nên ngăn cản tình yêu giữa hắn cùng cô ấy, không phải vậy cũng không xảy ra chuyện bi thảm như vậy." Ancient One thở dài.
"Chuyện đã qua không nên nhắc lại nữa, lúc đó ai có thể ngờ được hắn lại đứng về phía nhân loại?" Nữ vương hơi buồn nói.
Không đề cập tới cuộc nói chuyện giữa hai người, hiện tại Diana rất sốt sắng dẫn dắt Đinh Vũ đi tới một vườn hoa nhỏ. Lúc này, nàng thả ra Đinh Vũ tay, chống nạng hô giòn giã: "Nói, ngươi biết gì về Alex nào?"
Vuốt mồ hôi, Đinh Vũ vội vàng nói: "Ta nói, nhưng em không thể nói lại với nữ vương kìa, nếu không nữ vương sẽ g·iết ta." Hắn nói quá thôi, tuy nhiên hắn biết nữ vương sẽ không g·iết hắn nhưng hắn không muốn giải thích nhiều về tại sao hắn biết về Alex.
"Được rồi ta không nói là được, ngươi mau nói cho ta biết." Diana vội vàng nói, nàng mới sẽ không nói cho Hippolyta đây, dù sao đứa trẻ nào chả thích có bí mật cho riêng mình.
"Được rồi, Alex là một vị Thần Chiến Tranh, năm đó hắn thua trận cho cha em..." Đinh Vũ đang nói, chợt thấy Diana xua tay: "Cái này ta biết rồi, nói cái khác."
Vuốt một giọt mồ hôi, Đinh Vũ vội vàng nói: "Alex không phải người trực tiếp gây ra c·hiến t·ranh, hắn là hắc thủ sau màn, hắn cho con người những ý tưởng, tham vọng, dục vọng để con người gây ra c·hiến t·ranh."
"Nói láo, Alex là c·hiến t·ranh, c·hiến t·ranh là Alex, hắn chính là kẻ gây ra c·hiến t·ranh." Diana vô cùng khẳng định nói, nàng mới không tin Đinh Vũ đây, dù sao ký ức trong đầu của nàng là rất khó thay đổi.
"Được rồi, không phải giống nhau sao, dù sao đều là Alex có tội." Đinh Vũ im lặng.
"Không giống nhau, vì Alex là c·hiến t·ranh cho nên g·iết c·hết Alex liền có thể kết thúc c·hiến t·ranh." Diana giơ giơ nắm đấm.
"Nếu không, chúng ta đánh cuộc." Đinh Vũ chợt nói, hắn cười gian, híp mắt như một con cáo.
"Được a, ai sợ ai? Ngươi muốn đánh cuộc gì?" Diana hất cằm lên.
"Ai thua phải làm cho người còn lại một việc." Đinh Vũ cười tủm tỉm nói.
"Được, ngươi không được đổi ý đấy." Diana giơ ngón út lên, trong đầu bắt đầu hiện lên làm sao h·ành h·ạ Đinh Vũ, ân, bắt Đinh Vũ kêu mình tỷ tỷ cũng không sai.
"Ai thèm đổi ý?" Đinh Vũ cười híp mắt ngoắc tay với nàng.