Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Comic Ác Ma Pháp Sư

Chương 6: Bắt đầu thám hiểm




Chương 6: Bắt đầu thám hiểm

Mùa đông năm 1941, một ngày này, khi mọi người con đang trong chăn ngủ giấc ngủ no nê, tuyết rơi trên Kamar Taj, Đinh Vũ đeo lên ba lô của hắn, thầm nhủ chuyến đi của mình nên bắt đầu rồi.

Đinh Vũ chuẩn bị xong, sau đó hắn đi ra khỏi phòng, đi tới bên ngoài vùng cấm không gian của Kamar Taj. Lúc này mới lấy tay vẽ ra cánh cổng không gian, tiến vào trong đó. Ancient One có thể mặc kệ vùng cấm không gian nhưng mà hắn không làm được.

Xuất hiện trở lại, hắn đã đối mặt tòa thành hùng vĩ Themyscira. Cởi ba lô, giấu trong bụi cỏ gần đó, Đinh Vũ nghênh ngang tiến lên trước. Có điều hắn không biết là, sau lưng hắn vẫn luôn có một đôi mắt đi theo, chỉ thấy người này lắc đầu cười khẽ, sau đó một lần nữa biến mất.

Đinh Vũ tiến lên trước cửa thành, lập tức kêu lên: "Chào hai vị!" đối với hai nữ chiến binh gác cổng. Đinh Vũ thực khâm phục các nàng. Phải biết hiện tại là mùa đông a, tuyết rơi ở khắp mọi nơi. Hai nàng vẫn chỉ mặc giáp mỏng, chỉ khoác thêm bộ áo lông liền đứng ngoài này canh gác suốt cả ngày.

"Pháp, ngươi lại đến a, mau vào đi, trời đang lạnh đấy." Hai nữ chiến binh trông thấy Đinh Vũ, vui mừng cười nói.

Đinh Vũ nhanh chóng tiến vào, dọc theo đại lộ tiến tới cung điện, như mọi khi tìm tới căn phòng của Diana. Gõ cửa phòng, chỉ thấy cửa mở ra, một thiếu nữ cực kỳ xinh đẹp bước ra, kéo tay Đinh Vũ, nhanh chóng kéo vào bên trong.

Sau đó thiếu nữ thò đầu ra khỏi cửa, liếc liếc hai bên, thấy không có ai mới nhanh chóng đóng cửa vào. Thiếu nữ quay đầu lại, thấy một mặt cười tủm tỉm của Đinh Vũ mới hấp tấp nói: "Pháp, ta phải nói, cách làm của chúng ta thực điên cuồng."

"Là em đòi hỏi a, ta cũng đã nghe em đến mòn cả tai mới chấp nhận mang theo em đi đấy." Đinh Vũ xoay tròn mắt nói. Lúc đầu hắn cũng không định mang theo Diana đi đâu, chỉ có điều cô bé khóc lóc om sòm, dọa sẽ bán đứng hắn, vậy mới khiến hắn không có cách nào. Đừng hỏi Diana làm sao biết kế hoạch của hắn, chính là hắn nói cho nàng a. Dù sao từ nhỏ bọn họ đã không giấu nhau bất cứ điều gì.

“Được rồi, được rồi, Pháp, ngươi đã chuẩn bị xong hết mọi thứ chưa?” Xưa nay Diana cũng chưa bao giờ chịu gọi Đinh Vũ là anh khi không có ai, trừ phi là khi có mặt Hippolyta. Điều này khiến Đinh Vũ rất bất đắc dĩ.

“Yên tâm đi, tất cả đã chuẩn bị xong, giờ chỉ thiếu mình ngươi thôi.” Đinh Minh cười khẽ nói.

“Đi theo ta.” Diana cười nói.

Đinh Vũ đi theo Diana tiến vào sâu trong phòng, chỉ thấy có một chiếc bàn, trên bàn là một tấm bản đồ được vẽ tay với những kí hiệu trải rộng.

“Thế nào ? Không tồi chứ, đây là ta chép được từ tấm bản đồ chính trong phòng mẹ ta. Có tấm bản đồ này chúng ta cũng không sợ lạc.” Diana đắc ý nói.

Đinh Vũ lại gần nhìn xem, chỉ thấy Paradise Island nằm ngay chính giữa Thái Bình Dương.



“Không tồi.” Đinh Vũ gật gù khen: “Có thứ này cùng với thứ này, chúng ta cũng không sợ lạc.” Nói xong, hắn lấy ra một chiếc la bàn, đặt lên trên mặt bàn.

“Được rồi, bây giờ còn trang bị nữa. Lần này ta nhất định phải chấm dứt tính mạng của Alex.” Diana hưng phấn nói.

“Trang bị?” Đinh Vũ nghi hoặc bất quá rất nhanh hắn liền tình ngộ. Diana nói tới trang bị tất nhiên là thanh kiếm God Killer, tấm chắn cùng với bộ áo giáp trong phim.

Thế là hai người lén lút vụng trộm đi tới toà lầu đặt trang bị.

Nhìn toà lầu cao có tới bốn mươi tầng, lại có một rãnh sâu ngăn cách, Đinh Vũ hít vào một hơi khí lạnh. Hắn biết trong phim Diana chính là bằng vào một thân sức mạnh, sử dụng ngón tay gõ vỡ đá tảng mới thành công leo tới bên trên. Bất quá đó là khi nàng đã đạt tới hai mươi tuổi. Hắn cũng không biết hiện tại Diana có thể làm được không, dù sao nàng mới có mười sáu tuổi.

“Cầm lấy cái này.” Đinh Vũ biến ảo ra một sợi dây thừng, chỉ thấy đầu sợi dây có treo một cái trảo màu đen. Thứ này nếu nhìn kỹ, đó không phải là thứ mà Ninja thường dùng để vượt nóc leo tường sao?”

Đưa cho Diana, hắn nói: “Thời gian tồn tại là mười phút, nhờ nhanh lên đấy.”

Đinh Vũ cũng không lo lắng lúc ra. Diana hoàn toàn có thể nhảy qua hố sâu ngăn cách này.

Quả như theo dự đoán của Đinh Minh, Diana sử dụng dây thừng năng lượng để leo vào, mất mười lăm phút chọn lựa v·ũ k·hí, áo giáp, sau đó chỉ thấy nàng nhảy một cái, vượt qua hố sâu nhẹ như bỡn.

Lúc này Diana đã thay đổi một thân giáp nhẹ hở vai, trường kiếm giắt sau lưng, trên tay mang theo một tấm lá chắn. Toàn thân có một cỗ khí tức của nữ anh hùng. Đinh Vũ nhìn xem mà ngẩn người. Mặc dù đã quá quen với vẻ đẹp của Diana, nhưng được chứng kiến nàng mặc áo giáp sau vẫn có một phen tư vị khác.

“Thế nào? Đẹp không?” Diana vênh mặt hất hàm, đắc ý nói.

Đinh Minh ho nhẹ một tiếng: “Đẹp là đẹp, có điều chúng ta nên nhanh lên.”

“Ừm.” Diana hơi đỏ mặt. Được Đinh Vũ khen, chẳng biết tại sao nàng hơi sung sướng trong lòng.

Hai thiếu niên thiếu nữ lẩn tránh qua các trạm gác. Dù cho có người thấy cũng chỉ là tưởng hai người đang chơi đùa.



Ra bên ngoài, Đinh Vũ nhanh chóng tìm tới ba lô của hắn. Hai người từ trong ba lô lấy ra một sợi dây thừng, quấn quanh một thân cây sau đó thả dây khỏi hòn đảo, xuống ngay vị trí một chiếc thuyền nhỏ. Đây là bởi vì Paradise Island là một toà đảo lơ lửng.

Hai người theo thứ tự leo xuống thuyền. Đinh Minh nhanh chóng kéo lên neo, hạ buồm, sau đó chiếc thuyền nhỏ lao ra khỏi Themyscira, lao vào trong màn chắn dày đặc sương mù.

“Pháp, không nghĩ tới ngươi thật là giỏi, còn biết sử dụng thuyền.” Diana khen nói.

“Đây là nhờ cái này.” Chỉ thấy Đinh Vũ từ trong ba lô lấy ra một quyển sách, bên trên có ghi “Hướng dẫn đi biển cho mọi lứa tuổi”.

Thứ này đương nhiên là Đinh Vũ dùng mọi cách kiếm lấy từ thư viện của Kamar Taj rồi. Vì cũng không quan trọng lắm cho nên Đinh Vũ rất thuận lợi lấy được.

"Mau đưa ta xem với." Diana vội vàng kêu lên, nàng c·ướp lấy cuốn sách từ trong tay Đinh Vũ, đi tới một bên chăm chú xem.

Diana trên thực chất không chỉ là một chiến sĩ mạnh mẽ. Nàng còn là một học bá. Trong phim, nàng chính là thông thạo rất nhiều ngôn ngữ trên thế giới, thậm chí đọc qua rất nhiều sách vở, trong đó bao gồm cả sách cấm trẻ em dưới mười tám tuổi.

Paradise Island chính là một đảo biệt lập. Người trên đó thậm chí chưa từng rời khỏi đảo, cho dù có vài chiếc thuyền nhỏ cũng là như vậy. Vậy nên hoàn toàn không có sách chuyên dụng về việc đi biển. Cách sử dụng thuyền buồm đơn giản chỉ từ truyền miệng. Thường ngày Diana cũng là quá bận với việc huấn luyện của mình cho nên mới không có thời gian học tập. Bất quá bây giờ mà, hoàn toàn có thể tự học.

Và thế là mấy ngày kế tiếp, Diana dường như nhập ma, chuyên môn xem quyển sách trong tay mình, hoàn toàn mặc kệ Đinh Vũ. Thỉnh thoảng nàng còn đứng dậy, đối với chiếc thuyền tiến hành một vài điều chỉnh, dùng để thực nghiệm những kiến thức của mình.

Cùng lúc đó, Themyscira, giờ cơm đã tới mà vẫn không thấy Diana. Hippolyta không hiểu sao cảm thấy rất khó chịu, dường như có thứ gì thuộc về mình biến mất. Nữ hoàng rất sốt ruột, vậy nên cô quyết định tới phòng Diana nhìn xem.

Tới phòng Diana, gõ cửa, không thấy tiếng trả lời, Hippolyta càng sốt ruột, vội vàng đẩy cửa mà vào. Thấy cửa không khóa, cô càng bất an. Tiến vào phòng, đi sâu vào, chỉ thấy một phong thư được viết đã lâu đặt ở trên bàn.

Mở ra, chỉ thấy bên trên có dòng chữ ngay ngắn của Diana: "Mẹ, không cần tìm chúng con. Con cùng anh Đinh Vũ muốn đi ra ngoài, đi tới thế giới bên ngoài. Con không muốn làm chú chim trong lồng. Con muốn được thấy thế giới hùng vĩ. Mẹ, mẹ không nên trách anh Đinh Vũ, là con đòi đi đó. Anh ấy cũng là bất đắc dĩ mới đồng ý.

Cuối cùng, con nhất định sẽ tìm tới Alex, kết thúc tính mạng của hắn, chấm dứt c·hiến t·ranh trên thế giới này."

Xem xong bức thư, Hippolyta tức giận quá sức, vò bức thư thành một đoàn, ném xuống dưới đất, tức giận quát to: "A! Đinh Vũ, ngươi dám đánh cắp con gái của lão nương, lão nương không tha cho ngươi!"



"Người tới!" Hippolyta kêu lên, lập tức có binh sĩ từ bên ngoài tiến vào, quý một chân trên đất: "Thưa nữ vương!"

"Mau thông báo binh sĩ chuẩn bị thuyền, ta muốn ra đại dương." Hippolyta bực tức nói.

Nữ chiến sĩ ngạc nhiên ngẩng đầu lên, không hiểu ra sao.

"Còn không mau đi?" Hippolyta tức giận nói.

"Vâng, thưa nữ vương." Nữ chiến sĩ cung tay nói, sau đó vội vàng đi ra ngoài.

"Báo!" Lại có một nữ chiến sĩ xông vào, quỳ một chân trên đất nói: "Ancient One đại sư đến, mong muốn gặp ngài, thưa nữ vương."

"Hừ!" Hippolyta hừ lạnh một tiếng: "Ta muốn xem xem Ancient One có thể nói cái gì. Đồ đệ của cô ta rõ ràng dám b·ắt c·óc con gái của ta. Đi, chúng ta đi gặp cô ta."

Hippolyta rất tức giận cho nên không thèm xưng hô Ancient One là đại sư nữa, trực tiếp dùng "cô ta" để xưng.

Bước nhanh ra ngoài, tiến về đại điện chính, đã thấy Ancient One đã đứng ở đó.

"Ancient One, đồ đệ của cô b·ắt c·óc con gái của ta, cô phải cho ta một lời giải thích." Hippolyta vừa đến đã hùng hùng hổ hổ nói.

"Không thể nói là b·ắt c·óc, chẳng qua là "dẫn đi chơi" mà thôi." Ancient One cười tủm tỉm nói.

"Dẫn đi chơi? Ha, hay cho một cái dẫn đi chơi." Hippoyta tức giận nói: "Hiện tại ta muốn đi đưa con gái của ta nắm trở về, cô cũng phải cùng đi với ta."

"Hoàn toàn ngược lại, ta đến để ngăn cản nữ vương làm chuyện này." Ancient One cười nói.

"Có ý gì? Cô muốn đấu với ta?" Nữ vương tức giận nói. Vừa nghe như thế, các binh sĩ xung quanh đã lâm vào trạng thái đề phòng.

"Không, không." Ancient One cười nói: "Mời nữ vương xem vật này."

Ancient One lấy ra một thủy tinh cầu lớn bằng lòng bàn tay. Đại sư niệm chú một cái, chỉ thấy thủy tinh cầu chiếu xạ ra hình ảnh. Trên hình ảnh là Đinh Vũ cùng Diana đang ngồi trên một chiếc thuyền, lênh đênh trên biển rộng.