Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Con Rể Quyền Quý

Chương 98






“Đúng đúng đúng, tiểu sư phụ nói không sai” Hội trưởng Mã liên tục gật đầu: ‘Bây giờ tài nguyên chữa bệnh quả thật rất khan hiếm, đừng nói mỗi tuần hai lần, cho dù mỗi tuần một lần cũng đã khó khăn rồi.”

“Chuyện này…” Trưởng nhóm Lâm Thị trầm ngâm, không dám hé răng, quả thật anh ta không ngờ anh Trương này.

vừa đến đã lên tiếng bênh vực đối phương như vậy, trong lòng anh ta thật sự cũng hơi không vui, bởi vì anh ta hiểu rõ, anh Trương này có thể đàm phán được hạng mục bệnh viện này, Không phải vì.trình độ đàm phán của anh cao đến mức độ nào, mà chính là anh hiểu y thuật, nếu muốn đàm phán, vẫn phải là những người chuyên nghiệp nhất như mình mới phải.

Anh Trương này vừa mới đến đã làm hỏng việc luôn rồi!

Mấy người đội ngũ tinh anh này liếc qua liếc lại nhìn nhau, trên mặt đều nở nụ cười gượng gạo.

“Anh Trương, vậy ý của anh là…” Trưởng nhóm này cũng ngại làm mất mặt Trương Thác bèn hỏi thăm ý kiến Trương Thác.

*Tôi đang nghĩ đây..” Trương Thác dựa vào ghế, vươn ba ngón tay ra, không ngừng gõ xuống mặt bàn: “Lời hội trưởng Mã vừa mới nói rất có lý, đừng nói một tuần đến ngồi khám hai lần, cho dù là một lần, thời gian cũng hơi căng, đến lúc đó gây chuyện ầm ï lên, tất cả mọi người đều rất mệt”

“Đúng đúng” Hội trưởng Mã liên tục gật đầu.


“Ý của tôi ấy à, chính là, nếu đã như vậy, còn cần người của hội y học đến ngồi khám để làm gì?’ Trương Thác.

hỏi ngược lại một câu: “Không bằng thế này đi, đợi sau khi xây dựng xong bệnh một nửa số người của hội y học tỉnh Ninh đều phải đến bệnh viện của Lâm Thị chúng tôi làm việc, đồng thời, thời gian cơ cấu huấn luyện là một tháng một lần, thời gian cụ thể do tôi quyết định, nếu người của hội y học tỉnh ngoài muốn tham gia huấn luyện bát buộc phải đồng ý đến làm việc ở bệnh viện Lâm Thị của chúng tôi, cứ như vậy đi.”

“Chuyện này…”

Trương Thác vừa mới nói xong, bất kể là đám người hội trưởng Mã hay là người của đội ngũ tinh anh Lâm Thị, tất cả đều há to miệng.

So với điều kiện mà Trương Thác vừa mới đưa ra, những gì mà bọn họ tranh luận cả nửa ngày, ngay cả một hạng mục được biếu tặng cũng không nhằm nhò gì.

Hội trưởng Mã cười nịnh nọt: vậy, chúng tôi không phải l: “Tiểu sư phụ, anh xem như: “Không có thương lượng gì hết.’ Trương Thác không đợi hội trưởng Mã nói xong đã mở miệng cắt ngang: “Tôi vẫn là câu nói kia, hội y học tỉnh Ninh các ông không đồng ý thì Lâm Thị chúng tôi đành phải đi tìm người khác hợp tác thôi.”

Vẻ mặt Trương Thác rất kiên định, không có chút yếu tố đùa giỡn nào trong đó.

Đám người hội trưởng Mã nhìn đi nhìn lại mấy lần, trên mặt đều giữ nụ cười gượng, bọn họ có thể từ bỏ việc.

hợp tác được sao? Không được! Đứng trước loại kỹ nghệ y học cao siêu như rung châm, nếu chính mình muốn từ bỏ, vậy thật sự là xuống mộ cũng sẽ tiếc nuối cả đời.

“Ài” Hội trưởng Mã thở dài một hơi: “Tiểu sư phụ, anh như vậy thật sự khiến chúng tôi khó xử đấy, đề nghị của anh, hôm nay tôi sẽ mở cuộc họp bàn bạc với mọi người một chút.”

“Tùy ông” Trương Thác tỏ ra không sao cả, nói: “Điều kiện của tôi chính là như vậy, các ông họp xong cho ra kết quả như thế nào, không liên quan gì đến tôi, vẫn là câu nói kia, không đồng ý điều kiện của tôi, Lâm Thị chúng tôi tìm hội y học khác hợp tác, cứ vậy đi.”

Trương Thác nói xong thì đứng dậy rời đi ngay, không để cho đám người hội trưởng Mã có cơ hội nói chuyện thêm nữa.

Bên trong Đông y quán rơi vào im lặng mất mấy phút đồng hồ.

Cuối cùng, trưởng nhóm Lâm Thị phá tan bầu không khít im lặng: “Hội trưởng Mã, ý của ông là…”

“Còn có thể thế nào được nữa?” Hội trưởng Mã trợn ngược mất: “Theo lời tiểu sư phụ nói, ký hợp đồng đi”

Thấy hội trưởng Mã tỏ thái độ, người của đội ngũ tinh anh Lâm Thị bên ngoài không tỏ vẻ gì, nhưng từ trong đáy lòng sự khâm phục Trương Thác đã không chỉ một chút một ít.


Anh Trương thật trâu bò!

Giải quyết xong chuyện ở đây, Trương Thác lại quay về công ty, cũng đã đến giờ cơm trưa, vừa vặn đi vào căn †in ăn một bữa cơm, đợi sau đó đến giờ làm việc buổi chiều, Trương Thác lại bước vào cửa lớn của Phòng Nghiệp vụ một lần nữa.

Vừa vào cửa lớn, Trương Thác nhớ hình như buổi sáng giám đốc bộ phận nghiệp vụ còn đến tìm mình.

Anh đi đến trước cửa phòng làm việc của giám đốc, gõ gõ cửa, kết quả đợi rất lâu mà cũng chẳng có ai đáp lại.

“Trương Thác, sáng nay anh đi đâu?” Chị Hồng xuất hiện trước mặt Trương Thác, trưng vẻ mặt trách cứ mà chất vấn.

“Đi chạy nghiệp vụ.” Trương Thác đáp lại rất đương nhiên.

Sắc mặt chị Hồng tối sầm lại, hoàn toàn thất vọng với Trương Thác rồi, một nhân viên mới vừa đến làm từ hôm qua, giờ làm việc chạy tùm lum khắp nơi không nói, còn nói dối hết lần này đến lần khác, người như vậy thật sự là hết thuốc chữa rồi.

“Giám đốc ra ngoài rồi, anh quay về vị trí của mình đọc.

quy tắc đi.” Chị Hồng bực mình xua xua tay.

Trương Thác không hiểu tại sao người phụ nữ này lại có thái độ khó chịu với mình đến như vậy, nhưng mà anh cũng không thèm đếm xỉa đến, văn hóa doanh nghiệp.

của công ty, ngày hôm qua anh đã đọc gần hết rồi, sáng sớm hôm nay lại đọc thêm là đã đọc hết toàn bộ.

Thời gian làm việc buổi chiều của Trương Thác lại không có việc gì để làm, lên mạng xem mấy video dạy học Đông y, không phải anh học tập kỹ thuật của người khác, mà đang học xem người ta dạy học như thế nào.

Trước đây, Trương Thác đã từng dẫn dắt một số học sinh, song đều là những bác sĩ danh tiếng tầm cỡ thế giới, bản thân họ trình độ không kém, khi Trương Thác dạy học, nói cái gì bọn họ cũng có thể hiểu được.

Nhưng bây giờ những người phải dạy đối với Trương Thác mà nói, chỉ là một đám mới vào nghề, đương nhiên không thể tùy ý dạy như trước đây được.

Trương Thác xem video đồng thời còn ngẫm nghĩ mình như thế này chắc là không phải đang làm việc riêng trong giờ làm việc đâu nhỉ, dù sao đây cũng là vì công việc mà.


Chị Hồng nhìn thấy Trương Thác không hề đọc quy tắc, ngược lại còn xem video trên máy tính rất sau sưa, lập tức lấy điện thoại quay video lại, gửi cho La Linh, còn bổ sung thêm một câu.

“Giám đốc La, nhân viên mới này đã quay về rồi, có điều tôi bảo anh ta đọc quy tắc thì anh ta không chịu đọc, cả buổi chiều đều ở đây xem video, người như thế này không thể giữ lại được.”

Sau khi chị Hồng làm xong tất cả những chuyện này, lại gửi một tin nhắn qua điện thoại cho một người khác.

“Con trai, chuyện con vào Lâm Thị lần này hẳn không phải vấn đề lớn đâu, hai ngày tới chuẩn bị sẵn sàng đi, lần trước mẹ nói với con chủ đề phỏng vấn con xem thật kỹ là được.”

Chị Hồng vừa gửi tin nhắn vừa nhếch mép cười khẩy.

Đến khoảng bốn rưỡi chiều, Trương Thác đóng trang web, xem video dạy học cả buổi chiều, đúng là buồn tẻ chán nản. Anh thu dọn đồ đạc trên bàn, chuẩn bị tan Tầm.

Một người phụ nữ dáng người bốc lửa khoảng hơn hai õ tay, lớn tiếng nói: “Đến đây nào, tất cả mọi người gác lại toàn bộ công việc trong tay đến đây!”

Tất cả mọi người của Phòng Nghiệp vụ đều đưa ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ kia.

“Vừa nấy Giám đốc La gọi điện thoại đến dặn dò, hôm nay, mọi người tăng ca, bây giờ thu dọn một chút đi, tất cả mọi người trong phòng đều đến khách sạn Tân Khải, có một khách hàng quan trọng phải đón tiếp, Tiểu Tôn, anh chịu trách nhiệm đặt cơm đi, bên phía khách hàng có sáu người, đều là người Pháp, anh thống kê những người của chúng ta, hôm nay là một hạng mục lớn, tất cả mọi người đều phải đi, bao gồm cả người mới đến kia, anh tên là Trương Thác đúng không, uống rượu có vấn đề gì không?”

“À… Không có” Trương Thác lắc lắc đầu.

“Được, vậy chuẩn bị một chút đi, hôm nay nếu đàm phán thành công, tất cả mọi người của phòng mình sẽ nhận được ít nhất một nghìn tiền thưởng, để tâm vào hết cho tôi: Người phụ nữ nói xong, cả phòng rơi vào một tràng tiếng reo hò, tất cả mọi người bắt đầu thu dọn đồ đạc trên bàn, sau đó tốp ba tốp năm đi xuống dưới tầng, cũng không có ai chủ động trò chuyện với Trương Thác.

“Hả, đại ca, sao anh lại được điều động đến Phòng Nghiệp vụ vậy?” Một giọng nói lanh lảnh vang lên sau lưng Trương Thác.