Chương 49 : Huyết Khô Thủ
Nhìn Ninh Vương khí thế hung hăng lao tới, Doãn Đại Hùng hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người một vòng mượn lực quán tính tương trợ hắn buông ra thanh trường đao.
Một tiếng xé gió vang lên, thanh trường đao tựa như ám khí, mũi đao thẳng tắp bay về hướng Ninh Vương.
Vốn đang lao về Doãn Đại Hùng dự tính cận thân chém g·iết, không cho Doãn Đại Hùng cơ hội thi triển thân pháp né tránh, lại gặp thanh trường đao xé gió bay đến mình, Ninh Vương cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại, dùng kiếm đón đỡ trảm văng thanh trường đao sang một bên.
Đinh~ Keng~
Âm thanh đao kiếm giao nhau cùng thanh âm trường đao rớt xuống đất vang lên.
Ninh Vương cảm nhận được bàn tay do tiếp một đao này mà tê dại, hắn khẽ híp mắt nhìn Doãn Đại Hùng, thầm nghĩ.
Có đao không dùng, cuối cùng lão già này muốn làm gì ?
...
Nhìn thần sắc của Ninh Vương, Doãn Đại Hùng thân sắc băng lãnh, ánh mắt nhìn trở nên điên cuồng nói :
" Đã Ninh Vương ngươi tự tuyệt đường lui, lão phu đành thành toàn ngươi.
võ kỹ đại thành ? Hôm nay lão phu sẽ cho ngươi biết uy lực chân chính của Võ Kỹ đại thành ! Huyết Khô Thủ !"
Ba chữ " Huyết Khô Thủ" buông xuống, Khí thế Doãn Đại Hùng bỗng nhiên biến đổi, khí tức trở nên cường đại hơn vừa rồi đến mấy lần. làn da của hắn cũng biến đổi trở nên đỏ bừng tựa như vết sưng tấy mà đỏ, trong sơn động u ám thiếu ánh sáng này nhìn qua vô cùng quỷ dị.
Ninh Vương nhìn Doãn Đại Hùng, lúc này sắc mặt của hắn đã không còn bình thản tự tin như lúc đầu, mà là vô cùng ngưng trọng.
Không nói đến khí thế cường đại của Doãn Đại Hùng, chỉ với biến đổi về làn da của hắn cũng đủ khiến Ninh Vương nổi da gà, lạnh sóng lưng.
Mà không chỉ là làn da biến đổi, khí thế cường đại gấp mấy lần.
Lúc này bàn tay của Doãn Đại Hùng vốn có chút đầy đặn, hiện tại cũng đã hoá thành một khô thủ. Ngón tay trở nên nhọn hoắt tựa như gai nhọn, nhìn qua tựa hồ rất sắc bén.
Cả cánh tay khô quắp tựa củi khô, nhưng lại có màu đỏ thêm nữa ngón tay lại nhọn hoắt, đem so sánh với tứ chi còn lại không chút nào đồng đều nhìn qua quái dị vô cùng.
...
Nhìn cánh tay của Doãn Đại Hùng bỗng nhiên biến thành như vậy, Ninh Vương trong lòng trầm xuống, thần sắc ngưng trọng, tay xiết chặt trường kiếm nhìn Doãn Đại Hùng hỏi :
" Đây là ma công ?"
Nghe câu hỏi này, Doãn Đại Hùng ánh mắt điên cuồng, oán hận đáp lời :
" Vốn dĩ lão phu cũng không muốn dùng môn võ học này, nhưng tiếc là Ninh Vương ngươi được thế không tha người, kiên quyết dồn Doãn gia ta vào tử lộ, vậy thì tất cả thành không đi, ngươi đừng mơ đoạt được công pháp tu tiên. "
Tuy là Doãn Đại Hùng lúc này nhìn qua khí thế rất cường đại, nhưng thực chất hắn từ lúc vận chuyển công pháp, thiêu đốt khí huyết, xuất sử môn " Huyết Khô Thủ " này, thọ nguyên của hắn đã bắt đầu giảm theo từng phút, sự cường đại này đánh đổi chính là bằng tính mạng.
Có điều, không làm vậy thì không được, bởi vì tu vi của hắn mặc dù là Tiên Thien Viên mãn, ngang bằng Ninh Vương. Nhưng võ kỹ của hắn lại không cao thâm bằng, chỉ có cách sử dụng Huyết Khô Thủ mà thôi, nếu không hắn chẳng thể nào là đối thủ của Ninh Vương.
Hiện tại Doãn Đại Hùng thi triển Huyết Khô Thủ xuất sử toàn lực kịp thời giải quyết Ninh Vương cùng phần lớn thủ hạ của hắn, Doãn Đại Hùng vẫn có thể cứu lại được tính mạng của Doãn Lăng Vân cùng Doãn Chí Phong, nếu không để trể dây dưa, nhi tử cùng cháu của hắn chắc chắn sẽ c·hết.
Lại thêm hắn đã già, dùng mạng cứu mạng, thậm chí là giúp Doãn Lăng Vân cùng Doãn Chí Phong cầm công pháp tu tiên đến tay, về sau tu luyện hoá tiên nhân dẫn dắt gia tộc đi vào tu tiên giới cũng là có hi vọng.
Dùng mạng già đổi lấy tân sinh tương lai quang minh cho Doãn Gia, Doãn Đại Hùng vẫn rất vừa lòng, cam tâm tình nguyện mà làm.
Dù sao mạng già đổi lấy hai mạng trẻ cùng với công pháp tu tiên, tính thế nào cũng lời mà đúng không ?
Tuy nhiên, mặc dù có lợi như vậy đó, nhưng bị ép phải dùng mạng mình để đổi, ai không điên cuồng oán hận cho được.
Do đó, dứt lời Doãn Đại Hùng liền phóng người lên, tựa như thái sơn áp đỉnh, Huyết Thủ nhắm ngay đầu Ninh Vương đánh xuống, dùng cách này để giải toả oán hận trong lòng.
Ninh Vương thấy vậy, ánh mắt co rụt lại, dưới chân tụ lực ngay lập tức lui người về sau.
Phốc~
Ngay chổ Ninh Vương vừa đứng, Huyết Thủ của Doãn Đại Hùng tựa như là đâm đậu hủ, năm ngón tay cắm vào thạch sàn.
Đánh hụt, Doãn Đại Hùng ngay lập tức rút tay ra khỏi thạch sàn, tiếp tục lao về phía Ninh Vương.
Thấy vậy, Ninh Vương hai mắt chăm chú, trường kiếm tựa gió, linh hoạt biến ảo từng kiếm hư ảnh hiện ra, mũi kiếm lúc thì hướng về yết hầu, lúc thì trái tim, bụng dưới, mi tâm, khiến cho đối thủ khó phân thật giả.
Nhưng Doãn Đại Hùng lại chẳng để ý đến những hư chiêu này. Hai mắt hắn hiện sát khí phóng người lên cao cường ngạnh dùng tả thủ chụp lại trường kiếm, hữu thủ hoá trảo hướng đầu của Ninh Vương mà chụp xuống.
Tựa hồ muốn nhất kích tất sát, dùng một chiêu này lấy mạng Ninh Vương.
Gặp Doãn Đại Hùng liều mạng như vậy, nội tâm có chút hối hận vừa rồi đã ép hắn đến nổi sử dụng tà công.
Tuy nhiên, hối hận quy hối hận, việc đã xảy ra hối hận cũng đã muộn màng, lúc này hắn cần làm chính là kéo dài thời gian để cho thiếu hụt của môn võ học này hiện ra, khiến Doãn Đại Hùng suy yếu.
Sau đó thừa cơ trảm sát hắn.
Mắt thấy huyết trảo hướng về đầu, thân lâm hiểm cảnh, Ninh Vương bỗng nhiên bỏ kiếm dùng tay xuất ra nhất chưởng toàn lực, đánh vào huyết trảo.
Chưởng trảo giao nhau, vang lên một thanh âm trầm đục, cả hai người đồng thời lui về sau.
Doãn Đại Hùng gặp Ninh Vương dùng tay không tiếp chiêu, ánh mắt thoáng hiện vẻ bất ngờ, chăm chú nhìn tay của Ninh Vương, lúc này làm da của Ninh Vương cũng đã biến đổi hoá thành màu đồng kim, nhìn qua tựa như là đồng thật chứ chẳng phải da người.
Bàn tay tiếp nhất trảo của hắn chỉ bị trày xước nhẹ, cũng không như tưởng tượng là tồi khô lạp hủ bị ngón tay của hắn đâm xuyên.
Doãn Đại Hùng sắc mặt trở nên khó coi nhìn Ninh Vương nói :
" Ngươi khổ luyện thể công ? "
Nghe câu hỏi này, Ninh Vương khẽ nhếch miệng mĩm cười, gật đầu, sắc mặt kiêu ngạo, tựa hồ từ nãy đến giờ biểu hiện của hắn chỉ là giả, từ đầu đến cuối hắn cũng chưa từng kiêng kị ma công của Doãn Đại Hùng.
Tuy nhiên hắn chẳng qua là đang cố lộng huyền hư mà thôi.
Bởi vì môn thể công này hắn chỉ vừa luyện đến tiểu thành, chẳng thể nào chống đỡ được huyết thủ của Doãn Đại Hùng.
Vừa rồi hắn chủ yếu là dùng số lượng lớn chân khí để bao phủ làn da ngạnh kháng huyết thủ, không để bàn tay bị phế là chủ yếu.
Thực chất hắn cũng không thể nào dùng tay không đón đỡ huyết trảo của Doãn Đại Hùng.