Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Cấp Gia Tộc - Từ Dung Hợp Bắt Đầu

Chương 71 : Sản Nghiệp Của Ngươi Là Đống Phân ?




Chương 71 : Sản Nghiệp Của Ngươi Là Đống Phân ?

Đứng ở bên cạnh Lý Lục nghe được câu cảm thán của Trần Trường Xuân tuy là không hiểu ý nghĩa ra sao.

Nhưng không hiểu quy không hiểu, cũng không vì vậy mà trở ngại hắn ăn theo.

" Đúng vậy, khói lửa nhân gian thật sự là khói lửa nhân gian."

Huynh đệ nha, huynh tung thì đệ hứng mới gọi là huynh đệ.

Một lát sau.

Câu được câu không chuyện trò. Trần Trường Xuân, Tô Minh Nguyệt đi theo Lý Lục đến tây thành, nhìn hai dãy phòng ốc có chút xập xệ, không khí thoang thoảng mùi phân cùng nước tiểu.

Trần Trường Xuân lâm vào trọng trọng hoài nghi nhìn Lý Lục nói :

" Sản nghiệp của ngươi là đống phân ?"

Đứng ở bên cạnh Tô Minh Nguyệt cũng có thần sắc giống như đúc trượng phu của mình, tuy không nói nhưng trên mặt cũng hiện bảy chữ như trên.

" Đúng vậy, nguyên một dãy này, rồi dãy này nữa đều là sản nghiệp của ta."

Lý Lục nghe hỏi thì trả lời đồng thời tay trái chỉ sao, tay phải chỉ trăng, khuôn mặt hiện lên vẻ đắc ý.

Đứng giữa ngã ba nhìn hai dãy nhà, trước những gian nhà còn có xe đẩy phân. Nội tâm Trần Trường Xuân không khỏi sinh ra ý nghĩ đập người.

Nhất gia chi chủ ! Nhất gia chi chủ !

Cái hố nhỏ này của hắn làm sao chọc giận được bổn toạ ?

Đọc câu thần chú, Trần Trường Xuân bình phục nội tâm nhìn Lý Lục thốt ra ba chữ :

" Con bà ngươi !"

Từ dịch trạm đến Hắc Tâm Tiên Thành.

Trên đoạn đường này Trần gia chủ không chỉ nghe Lý Lục nhắc đến sản nghiệp của mình một lần, mà có đâu đó tám lần.

Mỗi một lần đều là nói bản thân hắn tranh giành cực khổ ra sao, trãi qua nhưng gì mới có được hai dãy phố ở tiên thành.



Mới đầu nghe qua Trần Trường Xuân cũng không khỏi kinh ngạc mắt chữ A mồm chữ O hỏi thật chứ.

Gặp hắn đinh đinh chắc nịch nói thật, Trần Trường Xuân nội tâm liêng mang theo chút chờ mong mà bước.

Nửa đời trước hắn là toàn bao ăn bao uống người khác bao gồm luôn cả Lý Lục, hôm nay rốt cuộc có người mời hắn ăn, uống, mộng tưởng được ăn cơm chùa sắp thành hiện thực Trần Gia Chủ đương nhiên là chờ mong rồi.

Có điều Trần gia chủ cũng không nghĩ đến cái thứ mà Lý Lục gọi sản nghiệp lại là đống phân.

Ăn gì ? Uống gì, Ở cái sản nghiệp này ?

Vốn tưởng sản nghiệp gì dữ dội như là Dược Các hoặc tệ tệ thì cũng là đỗ phường, kỹ viện.

Trần gia chủ nào nghĩ đến sản nghiệp của hắn là đống phân ?

Từ trên cao rớt xuống đất, mộng tưởng hoá hoang tưởng.

Trần Gia Chủ cho dù là nhất gia chi chủ cũng không nhịn được, " Con Bà Ngươi" vừa thốt ra khỏi miệng hắn liền lao về phía Lý Lục.

Tuy nhiên, ngay lúc nhắc chân lên đá thì Trần Trường Xuân đã bị Tô Minh Nguyệt kéo lại, nàng cũng liên tục khuyên can nói :

" Phu quân bình tĩnh, huynh đệ trong nhà, chuyện đâu còn có đâu."

Chuyện đâu còn có đâu ?

Trần Trường Xuân nghe vậy ánh mắt quái dị, khó hiểu nhìn Tô Minh Nguyệt :

" Nương tử ngươi rốt cuộc muốn nói gì ?"

Đứng ở đối diện. Lý Lục vừa rồi gặp Trần Trường Xuân định đánh mình, vốn muốn đón đỡ đồng thời giải thích, nhưng nghe Tô Minh Nguyệt nói vậy ánh mắt cũng hiện lên vẻ quái dị, nghi hoặc nhìn nàng.

" Ta nói nhầm không được sao ? Hai ngươi nhìn ta như vậy là có ý gì ?"

Tô Minh Nguyệt cũng biết mình lộn lời nhưng gặp hai gã không biết thời thế nhìn mình như vậy, liền gắt gỏng nói.

Trần Trường Xuân nể vợ kinh niên nghe nàng nói như vậy thì gật đầu một cái, ánh mắt chuyển hướng về Lý Lục :

" Ngươi nói về phàm tục giới tìm ta là muốn ta đi đổ phân cùng ngươi sao ?"

" Đúng vậy."



Lý Lục gật đầu một cái đáp lời.

Dự tính của hắn vốn là thế mà, có sao thì nói vậy thôi.

Trần Trường Xuân vốn muốn phát tác khi nghe hắn thừa nhận, nhưng vẫn chưa kịp thì Lý Lục tiếp tục nói, cắt đứt động tác kế tiếp của hắn.

" Đại ca ngươi vừa vào tu tiên giới nên không hiểu, thật sự không hiểu.

Ở phàm tục giới ngươi có thể né thuế nhưng ở đây lại không được, mà thuế ở đây cũng không nhẹ như ở phàm tục."

" Thuế ?"

Tự nhiên Lý Lục nhắc đến thuế, Trần Trường Xuân khó hiểu nhìn hắn nói, động tác đánh người cũng không còn, yên tĩnh đứng yên thần sắc tò mò chờ hắn giải thích.

Rốt cuộc là sao, trong Trần Anh bút ký cũng không nhắc đến việc này nha.

Tu tiên giới còn có thuế ? Mẹ kiếp chẳng lẽ ta đi tu tiên rồi cũng không thoát khỏi số phận bị đè đầu sao ?

...

Lý Lục gặp Trần Trường Xuân đứng yên tựa như những bông hoa nhỏ hiếu học chờ thầy giảng thì hắng giọng một cái chậm rãi nói :

" Đúng vậy là thuế, Hắc Tâm Phường Thị này là do tam đại tiên tông liên hợp tạo thành. Bất kỳ người nào muốn mua bán đều phải nộp thuế cho bọn hắn, thuế cũng không hề nhẹ nhàng, mà là vô cùng nặng, một viên đan dược tụ khí đan có giá là 10 viên linh thạch, nhưng cộng thêm thuế thì phải mất mười lăm viên.

Một thanh pháp khí hai trăm linh thạch muốn mua thì phải bỏ ra ba trăm,..."

" Vậy chẳng phải đánh thuế đến năm mươi phần trăm, phân nửa giá món hàng ?"

Trần Trường Xuân nghe Lý Lục giảng giải một hồi, ánh mắt từ bình thản hoá khó tin nói.

" Đúng vậy, thuế năm thành, không chỉ là đan dược, pháp khí b·ị đ·ánh thuế, ngay cả đồ dùng sinh hoạt cũng b·ị đ·ánh thuế, dù là nhà mua rồi cũng sẽ b·ị đ·ánh thuế. Mỗi tháng đóng ba thành tiền căn nhà."

Lý Lục nghe hỏi thì gật đầu bổ sung thêm.

...



Làm người hai kiếp hắn cũng chưa từng gặp trường hợp nào như vậy.

Thuế năm mươi phần trăm ? Có khác gì lũ c·ướp đâu ?

Gã tư bản là địa chủ như hắn cũng chỉ lấy một thành mười, tức mười thành chỉ lấy một thành.

Nhưng tam đại tiên tông này lại lấy phân nửa giá món hàng, thêm nữa là không cần phải bỏ vốn liếng gì nhiều.

Chỉ tìm một mãnh đất rồi xây toà tiên thành là có thể ngồi mát ăn bát vàng.

Xây tiên thành ngon ăn như vậy, Trần gia chủ cũng muốn xây nha.

...

Trần Trường Xuân nghe Lý Lục càng giảng giải càng bất hợp lý, không chỉ pháp khí, đan dược b·ị đ·ánh thuế ngay cả nhà ở mỗi tháng cũng phải giao thuế. Thế là khuôn mặt hiện lên vẻ khó hiểu nhìn Lý Lục nói :

" Không đúng, nếu như ngươi nói thì tam đại tiên tông này cũng quá hút máu người rồi đúng không ?"

" Đúng vậy, tu tiên giả ở đây đều ở sau lưng gọi bọn hắn là hấp huyết quỷ."

Lý Lục gật đầu đáp lời.

Trần Trường Xuân nghe câu này thì càng khó hiểu nói :

" Đã như vậy sao bọn hắn không đi nơi khác, chẳng lẽ tu tiên giới chỉ nằm gọn trong Đại Huyền ?"

" Không phải tu tiên giới chỉ nằm ở Đại Huyền, mà là nếu rời đi hoặc tụ tập một chỗ xây tiên thành phường thị thì sẽ bị tam đại tiên tông ngăn cản thậm chí diệt sát, về phần muốn rời đi Đại Huyền Quốc thì phải xuyên qua Vân Vụ Trạch, mới đến được Đại Tuyên Quốc.

Nhưng muốn đi qua Vân Vụ Trạch phải có tu vi Kim Đan Kỳ, nếu không sẽ bị chướng khí trong đó độc c·hết. Mà đã là tu sĩ Kim Đan thì tam đại tiên tông liền mở lời chào nhập bọn, đa số tu sĩ cấp cao đều sẽ đồng ý, về phần không đồng ý thì m·ất t·ích mất tăm.

Đại ca ngươi định nói là dùng giải dược để đi đúng không ?

Bọn hắn tự nhiên cũng nghĩ đến điều đó, nhưng mà giải dược thậm chí dược liệu để giải độc chướng khí nơi đó đều bị tam tông lũng đoạn, lấy cái gì để giải độc ?

Lại nói, Đại Tuyên với Đại Huyền hai bên trước giờ như nước với lửa, gặp đâu đánh đó. Tu tiên giả Đại Huyền chúng ta tiến vào Đại Tuyên chẳng khác gì tìm đường c·hết."

Lý Lục một bên nói, Trần Trường Xuân một bên nghe, càng nghe hai hàng lông mày của hắn càng nhíu chặt lại.

...

Nếu yêu thích bộ truyện xin hãy vào mục đánh giá cho tác một cái đánh giá. Mỗi bình luận, đề cử, đánh giá của chư vị đều là động lực để ta viết tiếp.

Ở đây tác cũng xin đa tạ DV007, Hiền Phan hai vị thư hữu liên tục đề cử trong thời gian qua, nếu như không nhầm thì từ lúc bộ truyện này xuất bản thì phải. Thật sự cảm tạ hai vị, mong sẽ gặp được hai vị khi bộ truyện này kết thúc.

Tác giả. Thu Ninh Quân kính bút!