Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đỉnh Phong Thiên Hạ

Chương 139




Khôi lỗi tuyệt đối trung thành, vĩnh viễn không phản bội người. Thường thường có rất nhiều ngươi thích đem theo khôi lỗi bên người. Chỉ là vật như khôi lỗi này bình thường đều là hàng hiếm, linh giả rất thưa thớt, mà linh giả luyện chế khôi lỗi lại càng ít. Muốn mua một kiện khôi lỗi cho dù cấp bậc thấp cũng không phải là một chuyện dễ dàng.  

Có nhiều phương pháp luyện chế ra khôi lỗi, ví dụ như dùng đá luyện ra Thạch khôi lỗi. Còn có người dùng thi cốt yêu thú, linh thú hoàn chỉnh luyện ra yêu thú khôi lỗi. Mặt khác còn có phương pháp mà hắn vừa nói qua chính là trực tiếp đem người sống luyện thành cương thi khôi lỗi.  

– Có dịp phải thử một chút xem có thể luyện chế ra khôi lỗi hay không a.  

Lục Lâm Thiên thì thào nói, trên người hắn hiện tại cũng có không ít của cải, nếu như muốn mua một ít tài luyện luyện chế khôi lỗi hẳn cũng không thành vấn đề.  

Cuối cùng trên thiên linh lục có ghi chép một bộ phận về trận pháp. Trận pháp chính là lực lượng vô cùng thần kỳ, có đôi khi chỉ bằng một trận pháp cũng có thể chống lại công kích của vô số cường giả.  

Trận pháp chia làm trận pháp công kích, trận pháp phòng ngự, trận pháp mê hoặc, mỗi một loại đều có tác dụng riêng. Thế nhưng hiện nay người hiểu được bày binh bố trận cực kỳ thưa thớt.  

Trận pháp chính là tụ tập, dẫn lực thiên địa để bày binh bố trận. Đầu tiên cần phải nghiên cứu các loại học vấn về thiên địa học. Thế nhưng học thức vô biên, không phải trong một sớm một chiều là có thể lý giải thấu triệt.  

– Thiên linh lục quả thực vô cùng cường hãn a.  

Thu hồi Thiên linh lục, Lục Lâm Thiên thở ra một ngụm trọc khí, lại nhớ tới dường như trên người hắn còn có túi trữ vật của tam đầu mục Bạo Lang donh binh đoàn kia a. Lập tức hắn đem túi trữ vật ra rồi lấy máu nhận chủ.  

– Coi như cũng được.  

Sau khi kiểm tra một lượt không gian bên trong, trên mặt Lục Lâm Thiên hiện lên chút tiếu ý. Trong túi trữ vật có đến mười khỏa nhị phẩm đan dược mà một viên tam phẩm đan dược chữa thương. Còn có ngọc tinh tạp trên trăm vạn kim tệ, lại còn có một đống linh dược. Đại bộ phận đều là linh dược luyện chế nhất, nhị phẩm đan dược. Cũng có một chút tài liệu dùng để luyện chế tam phẩm đan dược. Nếu tính về giá trị cũng trên trăm vạn kim tệ. Những thứ này quả thực cũng có tác dụng không ít với hắn, giữ chúng lại sau này khỏi phải chạy khắp nơi tìm tài liệu a.  

Thu hồi túi trữ vật, Lục Lâm Thiên lại không nhịn được móc hộp gấm thứ hai ra. Cũng chính là hộp gấm chứa Linh hồn thần dịch và linh đan.  

Mở hộp gấm chứa linh đan ra thì ngay lập tức có một cỗ lực lượng cuồng bạo khuếch tán ra khiến cho trái tim Lục Lâm Thiên nhảy dựng lên, linh lực trong cơ thể không tự chủ được mà vận chuyển.  

Lục Lâm Thiên vội vãn đóng hộp gấm này, dược lực của linh đan này quả thực vô cùng cuồng bạo, không phải thứ mà hiện tại hắn có thể thôn phệ. Bằng vào tu vi hiện tại của hắn nếu như thôn phệ linh đan này, phỏng chừng chỉ bằng vào dược lực cuồng bạo kia cũng khiến cho kinh mạch trong cơ thể hắn đứt thành từng khúc, trở thành một phế nhân. Không có thực lực không nên thôn phệ dược lực khổng lồ như vậy a, Nam thúc cũng đã sớm nói như vậy với hắn.  

– Phải nghĩ biện pháp tăng cường thực lực thôi.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, hiện giờ bản thân hắn đã là Võ sĩ bát trọng, thế nhưng ở phương diện linh giả, đẳng cấp vẫn nhu cũ dừng lại ở mức độ Linh sĩ nhị trọng. Coi như là hiện tại có linh ngọc sàng cũng vô pháp đột phá lên tam trọng. Đẳng cấp cách nhau quá xa a. Đến lúc đó coi như là phương diện võ giả đột phá lên cửu trọng, phương diện linh giả theo không kịp thì hắn cũng vô pháp đột phá, không chừng còn khiến kinh mạch nổ tung mà chết.  

– Linh hồn thần dịch này rốt cuộc là dạng bảo vật gì.  

Lục Lâm Thiên mở hộp gấm chứa Linh hồn thần dịch ra rồi lấy bình ngọc kia ngắm nghía một chút. Một mùi hương thoải mái tràn ngập không gian.  

– Không hổ là bảo vật của Vạn Thú Tông. Hít vào cũng có chỗ tốt.  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ, khi hít mùi hương từ bình ngọc này hắn cảm thấy linh lực trong cơ thể dường như vận chuyển nhanh hơn không ít. Mùi hương này dường như có tác dụng đối với linh lực của hắn.  

– Chẳng lẽ là có tác dụng đối với linh lực sao?  

Lục Lâm Thiên thầm nghĩ. Công pháp khống thú của Vạn Thú Tông cũng cần linh hồn lực cường đại chống đỡ, Linh hồn thần dịch này của bọn họ hẳn cũng dùng để tăng cường linh hồn lực.  

Nhìn Linh hồn thần dịch trong tay, Lục Thiếu lại càng tin tưởng phán đoán của mình không sai. Hơn nữa bằng vào mùi mà nó phát ra khi nãy quả thực có trợ giúp đối với linh lực của hắn.  

– Uống.  

Lục Lâm Thiên do dự một chút rồi cắn răng quyết định. Hắn phải nhanh chóng đột phá linh lực.  

Sau khi mở bình ngọc thì trong không khí lập tức tràn ngập một mùi đặt dị, nhưng lại rất ôn hòa, không có chút cuồng bạo nào. Mùi hương này tỏa ra mơ hồ có thể khiến cho người ta muốn ăn uống, nhịn không được mà nuốt vào một ngụm.  

– Bảo vật rồi, năng lực hẳn là cực đại, đủ để ta thăng cấp, phỏng chừng dùng một phần mười là đủ.  

Lục Lâm Thiên nói nhỏ một câu, bình ngọc này cũng không cao, cho nên sức chứa không lớn lắm, một phần mười chỉ bằng một chén trà nhỏ mà thôi.  

Lục Lâm Thiên lập tức uống Linh hồn thần dịch không có chút do dự, sau đó lại thu hồi bình ngọc.  

Sau khi Linh hồn thần dịch vào cơ thể hắn cảm thấy vô cùng sảng khoái, miệng giống như ăn phải lá bạc hà, có một mùi hương thoang thoảng, tươi mát vấn vương quanh miệng.  

Đúng lúc này, linh dịch bị Lục Lâm Thiên nuốt vào đã tiến vào trong bụng, trong nháy mắt Linh hồn thần dịch này hóa thành một cỗ nhiệt lưu vô cùng mãnh liệt khuếch tán ra chung quanh giống như một đầu mãnh thú chưa thuần hóa không ngừng xông loạn trong cơ thể hắn.  

Lực lượng khủng khiếp này cũng không có chạy loạn qua kinh mạch mà chạy vào chỗ khí hải nơi linh lực chiếm giữ, khiến cho khí hải của hắn đau đớn.  

Linh hồn thần dịch nhìn như vô cùng ôn hòa, thế nhưng lúc này lại biến thành một cỗ năng lượng quả thực chỉ có thể dùng từ kinh khủng để hình dụng. Cỗ nhiệt lưu mà nó biến thành lúc này giống như dã thú không ngừng chạy loạn trong người hắn, đấu đá lung tung. Dưới uy thế kinh khủng này khí hải hắn đâu có thể chịu được, lúc này từng cơn đau nhức hướng về phía não bộ của hắn mà truyền tới.  

– A….  

Lục Lâm Thiên không nhịn được mà kêu lớn một tiếng, lực lượng này chạy loạn trong đầu hắn khiến cho hắn vô cùng đau đớn.  

Lục Lâm Thiên không ngờ tới chỉ bằng vào một phần mười số linh dịch kia cũng đã cường hãn tới mức độ này, lực lượng cuồng bạo này dường như trong thoáng chốc có thể phá hủy được không gian trong đầu hắn.  

Lục Lâm Thiên cũng không biết, Linh hồn thần dịch này chính là một trong những bảo vật đỉnh cấp của Vạn Thú Tông. Giống như hắn suy đoán nó có tác dụng tăng cường linh hồn, đệ tử trong Vạn Thú Tông quả thực rất chú trọng ở phương diện linh hồn của mình. Thế nên coi như là võ giả của Vạn Thú Tông cũng có linh hồn lực cao hơn võ giả bên ngoài.