Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám

Chương 2




6.

Từ khi dự thảo được chính thức thông qua, ngắn thì một năm dài thì mười năm, nước xa không cứu được lửa gần.

Ngày thứ hai sau khi nhận được thông báo, công thụ gặp nhau ở cửa nghị viện.

Hai người bị hệ thống kết hôn ghép đôi tất cả đồng nghiệp đều biết, thấy hai người mặt đối mặt, họ vừa lo lắng vừa tò mò, tò mò vì muốn hít drama.

Công lịch sự lễ phép: “Xin hỏi ngài có tính toán gì không?”

Thụ lạnh lùng trả lời: “Moi chip sinh học của anh ra.”

Công vỡ lẽ: “Đúng rồi, ý này hay đấy.”

So với việc nhận được tin tức khó tin vào ngày hôm qua, thụ bây giờ đã bình tĩnh trở lại, lời nói của cậu trước giờ sắc bén kết hợp với biểu cảm khiến cho người ta cảm thấy ào ào mãnh liệt.

Bây giờ cậu hơi ngước cằm, mắt nhìn chằm chằm công, ánh mắt vừa sắc bén vừa kiêu ngạo.

Từ khi sinh ra chip sinh học đã được nhúng vào não, móc ra chẳng khác gì tự sát. Nhưng hệ thống kết hôn căn cứ vào phản hồi của chip sinh học mà ghép đôi, nếu chip sinh học mất hiệu lực thì có cơ hội ghép đôi lại một lần nữa.

Nhưng mà…

“Tại sao tôi phải từ chối người vợ mà tôi đã chờ năm năm rồi?”

Nói xong, công nhẹ nhàng phong độ mở cửa, làm động tác mời vào.

Thụ đứng bất động trước cửa: “Có ý gì?”

Công nói: “Năm năm trước tôi đi khai báo lên hệ thống kết hôn, mãi đến hôm qua mới ghép đôi thành công lần đầu, em có biết là đàn ông Alpha đã có tuổi rất muốn gả đi không!”

“…” Thụ hoàn toàn không thể giải thích nổi suy nghĩ của công, nhưng do nhiều năm làm chính trị đã nhạy bén bắt được sơ hở của đối phương, “Muốn gả hả?”

Công nói: “Cưới gả là cách nói của người Trái Đất cổ đại…”

“Không.” Thụ từ từ, cẩn thận ra quyết định, còn lộ ra nụ cười giả dối: “Thượng tướng đã muốn gả như vậy, chi bằng… mời thượng tướng vài ngày nữa gả vào phủ của tôi đi.”

Đã không thể xoá bỏ sắp xếp của hệ thống kết hôn, vậy thì người xấu hổ chắc chắn là công.

Nửa tiếng sau, rất nhiều ý kiến xuất hiện trên mạng, nhiều phiên bản nói về công thầm thương trộm nhớ thụ như thế nào, tin tức công đã chờ đợi thụ trong nhiều năm.

7.

Vậy mà lúc đó công chỉ cảm thấy thụ nói câu đùa cợt vô hại thôi. Nhưng thụ và đoàn người đa mưu túc trí ở đằng sau dùng vô số tin để nói cho công biết, làm chính khách, lúc đứng trước mặt đối thủ chính trị chỉ nói những lời nghiêm túc không nói đùa.

Do đó, lúc công nhận được tin tức của cấp dưới chọn lọc đưa lên, sau khi nhìn thấy vô số phiên bản về bản thân công yêu thầm thụ như thế nào, chờ đợi thụ ra sao, vì xứng đáng với thụ mà từ bỏ cuộc sống sung túc mà đi lính, trải qua rèn luyện ý chí kiên cường và lòng hi sinh, từ thể chất vô dụng nhảy lên cấp S, mỗi ngày ngóng trông thụ đệ đơn vào hệ thống kết hôn, và sau khi nhận được tin ghép đôi thành công lại xúc động đến độ muốn cởi trần đi xuống lầu chạy vòng vòng, chuyện này bị cấp dưới của công liều chết ngăn chặn, đến nỗi đồn quan điểm chính trị gì không hợp cũng chỉ là thông tin muốn thu hút thụ chú ý tới mình, thật ra hiếm khi chỉ ra điểm sai sót.

Các đồng nghiệp bên đối thủ đang diễn thuyết hùng hồn thì ngừng lại, hỏi một cách lịch sự nhã nhặn: “Ngài có thấy đồng ý với bài diễn thuyết của tôi không?”

Bên phía thụ ngồi ngay ngắn, hơi nghiên đầu cười khẩy nhìn công, lưng thẳng tăm tắp tiếp thu lời của đồng nghiệp, không nóng vội không trì hoãn đáp: “Hiếm khi thượng tướng đồng ý quan điểm của bên tôi, tôi cảm thấy cực kỳ vinh dự.”

Công: “…”

“Đúng là vậy.” Công sơ suất chỉ trong nháy mắt, anh nhìn thấy bộ dáng tính toán kỹ lưỡng của thụ, nhanh chóng trở lại bình thường, “Trong lúc mọi thứ đang phát triển thì bản thân hệ thống kết hôn cũng theo kịp thời đại, đề xuất quyền từ chối là một trong những quyền tự do của mỗi người.”

Nghe xong cách nói của công, trong nghị viện xảy ra nhốn nháo.

Nhiều năm như vậy, hai người công thụ chưa từng hợp nhau, ý kiến của cả hai về hệ thống kết hôn sâu và rộng như rãnh Mariana*. Rốt cuộc là chuyển đổi quản trị kiểu quy mô gì mà khiến cho cái rãnh biển biến mất luôn vậy!

*rãnh biển sâu nhất thế giới

Một bên lùi một bước thì không cần cấm nữa, sửa thêm một tính năng từ chối là được, bên còn lại cũng không cố chấp, còn công nhận theo kịp thời đại?

Khổ cho nhân viên phân tích số liệu kế bên, ngón tay lướt như bay, phân tích số liệu như bán mạng.

Công tiếp tục nói: “Nhưng mục đích ban đầu của tôi với cái vừa rồi cũng không hoàn toàn giống nhau. Wolfstein từng nói, tình yêu có ba cấp độ, cấp thứ nhất là chiếm hữu, cấp thứ hai là quan tâm yêu thích, cấp thứ ba là tôn trọng. Tôi tôn trọng người tôi yêu, cho nên tôi đem quyền từ chối giao cho đối phương. Cho dù người tôi yêu lựa chọn ra kết quả như thế nào đi nữa, tôi cũng vui lòng chấp nhận. Đương nhiên – tôi cũng cực kỳ tin tưởng sự sắp xếp của hệ thống kết hôn qua nhiều năm vận hành, đó là sự kết tinh trí tuệ của vô số người dân – chỉ có những người thật sự yêu nhau mới có thể nhận được kết quả ghép đôi cùng lúc đến từ thông báo của chính hệ thống kết hôn.”

Mọi người nhìn công đang dùng ánh mắt đằm thắm nhìn về phía thụ.

Trên mặt thụ không có biểu cảm gì, từ giữa hai hàm răng rít ra một câu: “Chúng ta đang đề nghị dự thảo mở tính năng từ chối ghép đôi cho hệ thống kết hôn.”

Công yếu ớt cứu vãn: “Đưa đề án chúng ta đã tranh cãi sáu tháng lên, từ lúc khởi thảo tới lúc ban bố kéo dài một năm tám tháng, đưa thêm một đề án chúng ta đã tranh cãi năm tháng lên, tiếp tục kéo dài hai năm ba tháng. Lần này, hai chúng ta hợp tác, tranh thủ trong nửa năm phải thực hiện ban bố.”

“Thượng thướng.” Một đồng nghiệp đang ngồi một bên nhắc nhở, “Không kịp làm đâu. Nội việc sửa chữa và vá lỗi, người của ban ngành thuộc hệ thống kết hôn đã không đủ rồi, ban ngành R&D* dồn hết toàn lực để đơn giản hoá trình tự, thực sự không thể trong nửa năm mà làm ra được cái chức năng từ chối đâu.

*nghiên cứu và phát triển

“…”

Công nở nụ cười tiêu chuẩn: “Bạn thân yêu à, xem ra tôi chỉ có thể đạt tới cấp độ thứ hai thôi – Xin hỏi lúc nào ngài mới cần tôi qua giúp…” Công chớp mắt, hoàn toàn ra vẻ muốn nói lại thôi.

8.

Ở hội nghị lần thứ nhất hai người giải tán trong buồn bực, sau khi trở về thì từng người nhận được báo cáo tổng kết của nhân viên phân tích số liệu.

Nhân viên phân tích số liệu bên đảng phái của thụ: Nếu như chính thức mở tính năng từ chối ghép đôi của hệ thống kết hôn, vấn đề này không khó thực hiện, điều khó khăn là về sau tiếp tục giải quyết hai bên Alpha Omega đã từ chối như thế nào. Theo hướng bắt đầu ghép cặp lại từ đầu, hay là dựa theo thứ tự ưu tiên mà chọn người thứ hai? Nếu như người thứ hai sau khi ghép đôi xong lại từ chối thì làm sao? Nếu như cứ luôn kéo dài như vậy thì ý nghĩa hệ thống kết hôn thành có tiếng mà không có miếng, thành cái chợ xem mắt. Chưa tính thời gian tính toán lại từ đầu tốn rất nhiều, ước lượng sơ bộ hiện tại là 34,7633 lần.

Nhân viên phân tích số liệu bên đảng phái của công thì nói thẳng ra: Sếp lớn của tôi ơi không thể thực hiện được đâu! Sếp yên tâm, vợ sếp không chạy nổi đâu!

Sau nhiều năm, có phóng viên phỏng vấn công, nói tới cái quãng thời gian đã qua này, hỏi tại sao quanh năm chủ trương chính trị của hai người không hợp nhau lại có thể mau chóng đứng cùng chiến tuyến như vậy, thậm chí tuân theo hệ thống kết hôn mà ghép đôi với nhau.

Công trả lời: “Cái gọi là xung đột quan điểm chính trị chỉ là xem xét góc độ khác ở một khía cạnh nào đó. Đây là sự khác biệt trong cách suy nghĩ do sinh lý khác nhau của Alpha Omega tạo ra. Nhưng cũng bởi vì thể chất của từng cá thể, sinh lý của Alpha Omega cũng có tính cùng nhau thúc đẩy – tính hợp lý của hệ thống kết hôn tồn tại là do nhiều người của trăm năm trước dùng máu và trí tuệ để chứng minh, chúng ta không thể yêu cầu các sự vật đang hiện hữu đều hoàn hảo một trăm phần trăm, những mâu thuẫn do sự khác biệt trong cách suy nghĩ của Alpha Omega mà dẫn tới, chính là động lực thúc đẩy chúng tôi không ngừng tiến bộ. Đương nhiên, sau mỗi một vấn đề, rất rõ ràng…” Công đứng đối diện máy ảnh, lộ ra nụ cười quyến rũ, “là bởi vì chúng tôi thật sự hợp với nhau một trăm phần trăm, dù là ngày thường hay đấu khẩu, Alpha có Omega đều biết đó chỉ là tình thú thôi.”

Phóng viên chưa có Omega tự nhiên bị chế giễu vô cớ: “…”

Lúc này, cũng có một cấp dưới có câu hỏi tương tự hỏi công: “Chúng ta thật sự muốn cùng phe của thụ đứng cùng chiến tuyến hả?”

Công hỏi lại: “Xưa nay chúng ta luôn vì đế quốc mà ra sức, có bao giờ có quan hệ thù địch hả?”

Cấp dưới: “…”

Giống như những đối chọi gay gắt của nhiều năm nay đều là nằm mơ một giấc mơ dài, còn hoàn cảnh thực tế hai bên không có chuyện gì xảy ra mà tham gia một bữa liên hoan nói chuyện phiếm thôi vậy?

Công nhìn thấy vẻ mặt buồn bã của đám cấp dưới thì an ủi: “Nếu như bên đảng phái thụ chấp nhận hệ thống kết hôn, cậu ta còn phản đối hệ thống kết hôn không?”

Đám cấp dưới đang buồn tự nhiên tỉnh ra, cảm nhận sâu sắc là chị dâu tuyệt đối không thể chạy được.

Công an ủi xong cấp dưới, không nói gì nữa mà về nhà lựa quần áo.

Cùng lúc đó, bác sĩ riêng của thụ đo xong mức độ các loại hormone trong thân thể thụ, kết luận: “Trừ phi viện y học tối cao nghiên cứu ra thuốc ức chế cấp S trong ba tháng, nếu không thì…”

Thụ mở máy đo, lạnh lùng nói: “Tôi biết rồi. Cái giọng này ông nói đi nói lại cả năm nay rồi.”

Bác sĩ hết lời khuyên bảo: “Tôi nói cậu có nghe không.”

“Nghe rồi.” Thụ cau mày, xem bác sĩ như người bạn cũ mà nói, “Tôi đã nộp đơn khai báo đồng ý ghép đôi hôn nhân.”

Bác sĩ nói: “Cậu đi khai báo có tác dụng gì không, chỉ cần trong người cậu không ổn định lại thì cái gì cũng là ẩn số.”

“Nếu ký hiệu xong tôi lập tức làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu…”

Bác sĩ lập tức ngắt lời cậu: “Bình thường dùng thuốc ức chế loại B trở xuống thì làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu độ an toàn khá cao, còn từ loại B trở lên thì chỉ có tỉ lệ thành công cỡ năm mươi phần trăm thôi.”

Hàm ý là thụ còn cần thuốc ức chế cấp S, nếu muốn làm phẫu thuật xoá bỏ ký hiệu, độ an toàn không chắc chắn, xoá được hay không cũng chưa chắc.

Thụ im lặng khá lâu, kết luận: “Vậy chỉ còn cách moi chip sinh học của công thật nhanh.”

Bác sĩ: “… Nghe nói lúc công ở trong quân đội, không có Alpha nào đánh lại. Còn nữa, nếu như viện nghiên cứu phát minh ra hệ thống bảo vệ mới thì phải mời công đi tới địa điểm đã được phân tích là điểm mù của hệ thống.”

Thụ: “…”

Thụ mở máy tính quang học, liên hệ cấp dưới thân cận: “Đưa tôi thêm vài câu chuyện phiếm của công.”

Bác sĩ một lời khó mà nói hết.

“Còn nữa, nhanh chóng để Lâm Khoa bàn giao toàn bộ công việc của tôi.” Thụ nhắm mắt, hạ lệnh, “Đóng toàn bộ quyền hạn của tôi, làm thủ tục từ chức.”

9.

Lần kế tiếp lúc công xuất hiện trước mặt thụ là lúc màn đêm buông xuống. Công chỉnh trang chăm chút ngoại hình cẩn thận, ngay cả tóc trên trán bình thường không hất lên cũng hất lên trên, lộ ra khuôn mặt anh tuấn, cố chấp đứng đợi trước toà nhà văn phòng của thụ.

Trước đó, trừ phi chính phủ có việc, không thấy hai người bọn họ không gặp riêng nhau bao giờ.

Vì thế, nhân viên bảo vệ đi tuần tra gặp công, không thể không hỏi thẳng là có phải là có việc không.

Công vẫy tay, ra hiệu họ cứ tự nhiên, thái độ điềm tĩnh, động tác tự nhiên giống như việc phải đợi thụ là việc bình thường quen thuộc nào đó vậy.

Thụ nhanh chóng xử lý thủ tục bàn giao các công việc đang cần gấp, đi ra khỏi toà nhà gặp công giống như một con khổng tước đang xoè cánh.

Thụ mặc áo khoác, đứng trên sân thượng cao hơn, lấy ra găng tay hở ngón từ trong túi, từ từ mang lên: “Không biết ngài đến đây có việc gì không?”

Công hít hít mũi.

Bây giờ đang cuối xuân đầu hè, gần toà nghị viện trồng toàn cây hoè, gió lạnh thổi qua, hoa hoè đung đưa, công hít vào mùi thơm ở tay áo.

Công chỉnh tay áo, ngẩn đầu lên, toà nhà nghị viện sau lưng thụ vẫn sáng đèn, lộ ra ánh đè nửa sáng nửa tối chiếu lên mặt công: “Niên Niên của tôi thực sự không biết sao?”