Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Hệ Thống Kết Hôn - Khâm Thiên Giám

Chương 3




10.

Lúc công vẫn chưa phải là Alpha, thụ vẫn chưa phải là Omega – cũng là lúc chưa phân hoá, đế quốc phát động giáo dục phổ cập kiến thức cơ bản, tất cả những ai có hộ khẩu ở thủ đô đế quốc, chưa phân hoá, nhưng đã được xét nghiệm ra là Alpha và Omega đều phải nhập học chương trình giáo dục.

Dù là chưa phân hoá, nhưng Alpha và Omega đã có những dấu hiệu đầu tiên đến từ thay đổi ngoại hình.

Từ nhỏ, Hình Hằng Xuyên đã có thành tích xuất sắc, lịch trình đi học dày đặc cũng không làm tiêu hao sức lực dồi dào của anh. Có một ngày, anh đột nhiên nổi hứng muốn đi leo núi, nhưng lớp học ở khu leo núi vẫn chưa mở cửa, thế là anh chọn một toà nhà nhìn khá đẹp mắt leo lên.

Quản lý trường học đã có dự đoán từ lâu, sợ là những Alpha tương lai ồn ào và những Omega tương lai đa sầu đa cảm xảy ra chuyện ngoài ý muốn, tầng lầu cao nhất là tầng sáu, tầng ba đổ lên cấm Omega vào vì Alpha có tố chất thân thể cực tốt, e là có rơi từ tầng năm tầng sáu xuống đất thì tệ lắm cũng chỉ bị liệt nửa người chứ không chết nổi.

Lúc đó Tống Dư Niên đang ngồi bên cửa sổ học thuộc sách luật, đột nhiên ngoài cửa sổ có động tĩnh khác thường, cậu cẩn thận nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy Hình Hằng Xuyên đang đưa tay đẩy cửa sổ nhưng không mở được, không biết làm cái gì, bỗng nhiên kính bị nứt ra hoa văn hình lưới nhện sau đó vỡ tan tành.

Tống Dư Niên ôm quyển sách luật vào ngực, cẩn thận quan sát Hình Hằng Xuyên: “Anh là ai?”

Hình Hằng Xuyên giống như một con mèo lớn bị ướt, vẩy tóc, quét dọn sạch sẽ mấy mảnh vỡ thuỷ tinh lúc nãy mới chú ý tới người trước mắt: “Omega?”

Nếu như nói ngoại hình của Hình Hằng Xuyên vượt trội hơn trung bình các Alpha, trông khoẻ khoắn và vô kỷ luật, thì Tống Dư Niên là kiểu điển hình của Omega, ngoại hình có hơi nhỏ bé, nếu đứng gần so với Hình Hằng Xuyên đã phân hoá thì lùn hơn một khúc, ốm hơn một vòng.

Tống Dư Niên cau mày: “Anh là ai?”

Hình Hằng Xuyên nhìn qua nhìn lại xung quanh thì biết mình rơi vào một nhà kho, ngoại trừ đám dụng cụ bụi bặm ra thì chỉ có một vật sống đang ở trước mắt. Anh duỗi tay vươn vai một cái, bờ vai dài ra nên càng có cảm giác áp bức. Tống Dư Niên ôm cuốn sách luật căng thẳng nhìn Hình Hằng Xuyên, thấy anh tiến tới nên lập tức lùi về sau hai bước.

Hình Hằng Xuyên nhìn thấy động tác của Tống Dư Niên thì hừ một tiếng, lúc đi lướt qua cậu xem như cậu không tồn tại, mở tấm vải che bụi rồi nhảy lên bàn bóng chuyền nằm xuống lấy tay trái chống đầu, nhắm mắt kiêu ngạo nói: “Chỗ này là của tôi. Cậu đi chỗ khác học bài đi.”

11.

Tống Dư Niên xoay người đi ra cửa, lúc Hình Hằng Xuyên gần như ngủ quên, Tống Dư Niên dẫn giáo viên tới, chỉ vào những mảnh thuỷ tinh đang vụn vãi khắp sàn nhà và nói: “Anh ta làm vỡ cửa sổ.”

Hình Hằng Xuyên: “…”

Tương lai anh sẽ trở thành một Alpha, nếu có chuyện mâu thuẫn xảy ra đều sẽ giải quyết bằng thi đấu cạnh tranh, hành động cấp thấp như méc thầy cô sẽ bị xem thường.

Do vậy lúc nghe thấy ngoài cửa có tiếng bước chân không phải của một người, Hình Hằng Xuyên cũng không ngờ là sẽ bị giáo viên bắt được.

Hình Hằng Xuyên cạn lời nhìn Tống Dư nhiên, tỏ vẻ ngoan ngoãn đi theo phía sau giáo viên kiểm tra.

Ngày thứ hai, Hình Hằng Xuyên tới trước đợi Tống Dư Niên thì phát hiện Tống Dư Niên không tới phòng này học thuộc sách luật nữa, Hình Hằng Xuyên đợi cả ngày cũng không thấy Tống Dư Niên, bực bội bỏ đi, cuối cùng trên đường trở về thì thấy Tống Dư Niên ở phía sau thư viện.

Hình Hằng Xuyên đứng ở trước mặt Tống Dư Niên, bóng người đứng chắn ánh sáng đèn đường, Tống Dư Niên ngẩng đầu nhìn Hình Hằng Xuyên, vẻ mặt lạnh lùng: “Anh muốn đánh tôi?”

“…” Hình Hằng Xuyên cảm thấy chắc là mình chưa từng tiếp xúc Omega qua cho nên hoàn toàn không thể giải thích được cách suy nghĩ của Omega, “Mặc dù tôi rất tức giận, nhưng tôi là kiểu Alpha sẽ ra tay đánh Omega à?”

Tống Dư Niên khịt mũi ngửi, trừ mùi cỏ ra thì không có mùi gì khác, cho nên nói với giọng chắc nịt: “Tôi còn chưa phải là Omega.”

Hình Hằng Xuyên: “… Lẽ nào cậu là Alpha?”

Tống Dư Niên thấy lạ mà hỏi: “Nếu như phân hoá rồi thì sao tôi còn phải học ở chỗ này?”

Vào học chương trình giáo dục phổ cập đều là những người tương lại sẽ phân hoá thành Alpha, còn đám Omega khi phân hoá xong sẽ được chuyển tới các trường tương ứng để học các chương trình giảng dạy chuyên nghiệp.

Tuy là Hình Hằng Xuyên vẫn chưa phân hoá, nhưng đám nghĩ mình là Alpha trong tương lai hay cảm thấy bản thân có thể một mình gánh trọng trách mà quên đi kỳ phân hoá thực sự trong tương lai: “Lẽ nào cậu không sợ tôi trả thù à?”

Tống Dư Niên: “Cho nên nãy tôi mới hỏi là cậu muốn đánh tôi đúng không.”

“Không đúng.”

Tống Dư Niên tỏ vẻ quả nhiên là vậy: “Nếu không đánh thì sao tôi phải sợ?”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Lẽ nào muốn trả thù chỉ có mỗi cách thấp kém là đánh người thôi sao?”

Tống Dư Niên bị câu hỏi này làm bối rối: “Lẽ nào còn cách khác nữa sao?”

Hình Hằng Xuyên: “… Cho cậu mang giày bít, thắt bím tóc, nói xấu cậu vu oan cậu, nhiều cách trả thù lắm.”

Tống Dư Niên ngẫm nghĩ rồi nói: “Không giống Alpha lắm đâu.”

Hình Hằng Xuyên cảm thấy lời Tống Dư Niên nói rất có lý, không biết trả lời lại làm sao.

Tống Dư Niên từ từ nói: “Hơn nữa bị đánh rất đau.”

Lúc nói câu này, Tống Dư Niên hình như nghĩ tới cái gì đó nên tỏ ra không vui lắm, Hình Hằng Xuyên hỏi: “Cậu bị đánh qua rồi hả?”

Hình Hằng Xuyên không phải là con một, còn có một em gái được xét nghiệm ra là Omega từ nhỏ đã được bảo vệ kỹ lưỡng, da bị trầy một tí là bị ba má càm ràm nửa ngày.

Tống Dư Niên ngẫm nghĩ, chìa tay ra: “Muốn đánh thì anh đánh vào tay đi.”

12.

Lính tuần tra từ bên kia đi qua, đội trưởng lính bảo vệ nhìn thấy Tống Dư Niên thì giơ tay chào cậu, Tống Dư Niên vẫy tay, thế là đội trưởng lính bảo vệ dẫn lính tuần tra đi.

Tống Dư Niên đợi người đi rồi mới nói: “Đừng có gọi tôi như vậy.”

Hình Hằng Xuyên bước lên trước một bước, nhìn chằm chằm Tống Dư Niên, từng bước ép sát: “Thế thì muốn gọi là gì?”

Đã rất lâu rồi Tống Dư Niên không bị tin tức tố đe doạ, yếu nhân* đi lại, vì để đảm bảo sự tỉnh táo của lãnh đạo, lúc đi ra đi vào, lan can ở cổng tự động phun thuốc khử pheromone.

*Thuật ngữ dùng để chỉ những cá nhân có tầm quan trọng và sức ảnh hưởng lớn trong các lĩnh vực như kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội,… Ví dụ như nguyên thủ quốc gia, quan chức cấp cao, doanh nhân nổi tiếng, nghệ sĩ, nhà khoa học hoặc những người nắm giữ thông tin nhạy cảm hoặc bí mật quan trọng .

Tống Dư Niên cau mày: “Chú ý mặt mũi.”

Hình Hằng Xuyên nói: “Tôi rất là để ý mặt mũi. Nếu như không phải vì em mang bộ mặt của người làm trong chính phủ nhàm chán đó, năm năm trước tôi đã kéo em đi đăng ký kết hôn rồi.”

Tống Dư Niên cảm thấy thân nhiệt đang tăng lên từ từ: “Nếu như không ghép đôi được thì sao?”

Hình Hằng Xuyên từ từ mỉm cười: “Sẽ không đâu, tôi cuối cùng cũng không chạy thoát được mà.”

“Ting——”

Máy tính quang học của hai người kêu lên cùng lúc: “Mức độ pheromone đạt tiêu chuẩn, khoá lại chức năng của máy tính quang học.”

13.

Ban đầu lãnh đạo tối cao của đế quốc tưởng sau khi phe phái của Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên đệ trình xong “Dự thảo đề xuất ra tính năng từ chối sau khi hệ thống hôn nhân ghép cặp” thì trước khi mức pheromone đạt tới tiêu chuẩn hệ thống kết hôn chị định sẽ tranh thủ tranh đấu bằng mồm gay gắt, phía đảng phái của Tống Dư Niên tỏ rõ hôm qua cậu đã từ chức, giờ do Lâm Khoa tiếp quản toàn bộ thẩm quyền của Tống Dư Niên, phía Hình Hằng Xuyên mặt mày rạng rỡ, cả phe đều tỏ vẻ không liên hệ được với máy tính quang học của Hình Hằng Xuyên.

Lãnh đạo tối cao của đế quốc cảm thấy kỳ lạ: “Không liên hệ được à, Hình Hằng Xuyên chắc không phải là người ngủ nướng đâu.”

“…” Lâm Khoa chợt giật mình, lập tức mở máy tính quang học ra gọi cho Tống Dư Niên thì chỉ nghe được tiếng máy móc lạnh lẽo phát ra từ máy tính quang học: “Xin lỗi, người dùng quý khách vừa gọi hiện tại đã khoá hết toàn bộ chức năng.”

Lãnh đạo tối cao của đế quốc: “… Nhanh vậy sao?”

Lúc tất cả mọi người đều biết mức pheromone của hai người Hình Hằng Xuyên và Tống Dư Niên nội chỉ trong một ngày đã đạt tới tiêu chuẩn, Hình Hằng Xuyên đang kéo Tống Dư Niên đi làm kiểm tra sức khoẻ.

Lúc phục vụ trong quân đội Hình Hằng Xuyên có nhiều chiến công hiển hách, song song với điều đó là trên người chồng chất sẹo, vì để nắm bắt tình hình thân thể kịp thời, Hình Hằng Xuyên mua một bộ máy đo lường chỉ số cơ thể.

Bởi vì ảnh hưởng của pheromone nên cả người của Tống Dư Niên không có sức, tối hôm qua cậu bị Hình Hằng Xuyên ép buộc đi về nhà, do việc bàn giao cồng kềnh đã làm cậu hao tổn rất nhiều tinh thần, cho nên lúc trên đường về cậu đã ngủ rồi, lúc tỉnh lại thì thấy cổ tay bị cắm dây nối vào máy.

Máy phân tích rất nhanh, Hình Hằng Xuyên xem xong số liệu phân tính không nói lời nào mà kéo tay của Tống Dư Niên đánh cậu một cái.

Mấy năm nay Tống Dư Niên có địa vị cao, chưa bị ai đối xử vô lễ như vậy, đôi mắt mở to: “Anh đang làm cái gì vậy?”

Hình Hằng Xuyên đáp: “Cái đánh này là vì em không quý trọng cơ thể, em xem em giày vò bản thân thành bộ dạng gì rồi.”

Hình Hằng Xuyên đánh tiếp một cái “bộp”: “Cái đánh này là vì em tính tình bướng bỉnh, rõ ràng biết lòng anh có em vẫn cứ mỗi lần gặp anh lại không dám nhìn thẳng anh.”

Hình Hằng Xuyên đánh hai cái cực kỳ mạnh, tay của Tống Dư Niên lập tức hiện lên vết đỏ ửng.

“Thuốc ức chế tốt hơn anh sao? Có thể làm em thoải mái hay là làm em sung sướng không?”

Tống Dư Niên cãi lại: “Có thể làm tôi tỉnh táo.”

Hình Hằng Xuyên lạnh lùng nói: “Tỉnh táo để thoát khỏi anh? Nằm mơ đi.”

“Lúc anh vừa phân hoá thành Alpha em liền trở mặt không cho anh mặt mũi, còn nói là chúng ta không thuộc về nhau, tám năm trước anh nghe nói em phân hoá thành Omega, nửa đêm trèo tường chạy ra tìm em, còn em thì sao? Rõ ràng nghe thấy anh thì đồng ý cho anh đánh dấu tạm thời, nhưng khi mức pheromone cao vượt mức được ổn định lại thì đá anh đi, từ chối thành đôi với anh. Nói cái gì mà muốn làm chính trị. Được, anh tôn trọng lựa chọn của em. Năm năm trước anh xuất ngũ vốn dĩ là muốn tìm em cùng em đi xin hệ thống ghép đôi, rốt cục em nói nếu xin ghép đôi thì không được, bởi vì mức pheromone của em sẽ không đạt tiêu chuẩn, trước giờ em luôn lừa anh đúng không?”

Tống Dư Niên dựa vào tường, bị pheromone của Hình Hằng Xuyên bao vây, khô miệng khô lưỡi, đầu óc trống rỗng, khác biệt giữa Alpha và Omega quá lớn, cho nên với mấy câu nói ngắn ngủi đã làm toàn thân cậu cạn hết sức.

Hình Hằng Xuyên giữ Tống Dư Niên đứng vững, “Niên Niên, nếu như cứ luôn lừa anh, vậy tại sao sau khi em khai báo lên thì lần đầu tiên hệ thống kết hôn gửi thông báo cho anh.”

Tống Dư Niên căng thẳng hít một hơi.

“Pheromone trong thân thể của em đã sớm muốn anh, chip sinh học sẽ không lừa ai.”