Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kiều Hoa Khó Dưỡng

Chương 58





Editor: hungtuquy
Nhìn cô bày ra bộ dáng cầu hoan như vậy, Molde căn bản chịu đựng không được.

Chỉ trong phút chốc, hắn liền đè ở trên người Cana.

Nộn nhũ mềm mại bị bàn tay to nắm giữ, làm người nhịn không được muốn thưởng thức xoa vê, ngựa quen đường cũ tìm được điểm mẫn cảm khiến cô rên rỉ không thôi.

Khuôn mặt Cana ửng đỏ, bị Molde kích thích như vậy khiến cô chịu không nổi, đôi mắt gắt gao nhắm lại, cả người cũng trở nên khẩn trương.

Khóe miệng hắn thượng kiều, từng bước một công lược thành trì, đầu tiên là tuyết khâu mềm mại, lại đến cái bụng nhỏ bình thản, rơi xuống từng nụ hôn, chậm rãi từng bước một.

Molde giống như một thợ săn bình tĩnh, muốn cho cô đạt được cảm nhận tốt đẹp nhất có thể, hắn mới vừa rồi đã nhìn tiểu huyệt, căn bản không thể cất chứa côn th*t của mịn, cho nên hiện tại động tác thực nhẹ, chờ sau khi cô thả lỏng mới bắt đầu hành động.

Ngón tay trêu đùa hồng châu, lực đạo cũng không tự giác tăng thêm một chút, đầu chôn vùi vào cổ Cana, hô hấp mãnh liệt cứ như vậy xuất hiện ở bên tai cô.


Bàn tay Molde như có ma lực, tay hắn đi đến đâu, đều làm Cana run rẩy, khát vọng tới đó, thoải mái đan xen ngượng ngùng xuất hiện trên mặt cô, càng khiến cô trở nên đẹp hơn bao giờ hết.

Ánh mắt Cana mê mang, sắp bị dương v*t quen thuộc tao dương tra tấn rồi, tiểu huyệt lúc này cũng dâng lên một trận ướt át, như đang báo hiệu nó đã chuẩn bị tốt.

Tay Molde từ sau lưng sờ lên tiểu huyệt khẩu, ở dưới chất lỏng ấm áp hoạt động, nơi này với lúc trước muốn lớn hơn một ít, chỉ là còn chưa đủ, còn không đủ để cất chứa.

Hắn lại cắm vào thêm một ngón tay, thập phần có kiên nhẫn khai thác, thẳng đến khi hai ngón tay biến thành ba ngón.

Molde phát hiện tầm mắt Cana dừng lại ở hạ bụng của hắn, không tự giác lại đĩnh kiều vài phần, giây tiếp theo lại cảm thấy động tác của hắn có chút buồn cười.

Rõ ràng không phải tiểu tử, nhưng cố tình lại làm ra hành động ấu trĩ như thế.

Hắn từ sau lưng ôm eo Cana, nếu là trước kia, tuyệt đối không thể nghĩ sẽ có được ngày hôm nay, chính là vì cái gì, từ khi Cana xuất hiện, hắn liền không cảm thấy chán ghét.

Có lẽ, trong lòng hắn đã có một chỗ sụp đổ, muốn đem tiểu nhân nhi này chứa vào.

Cana bị côn th*t chọc ở huyệt khẩu có chút phiếm đau, không tự giác hướng phía trước di động một chút, nhưng lúc này Molde sao có thể cho phép cô lùi bước.

Kéo thân mình cô qua, xoay đầu, hung hăng hôn lên, câu lấy cái lưỡi thơm, bắt buộc phải cùng hắn giao triền.

Nước bọt bị gợi lên, môi bị thân đỏ lên, còn có chút sưng, Cana suy nghĩ dần dần mê mang, Molde tìm đúng thời cơ, nhìn bộ dáng Cana như vậy liền không chút khách khí cắm vào hoa huy*t thần bí kia.

Cana kêu lên một tiếng sợ hãi, đuôi mắt mang theo từng giọt nước mắt, nhỏ giọt ở bên hai sườn mặt: "Đau......"
Molde nhịn không được hút không khí, thật chặt, giây phút đưa vào kéo theo nước hồ bơi, áp lực cực lớn khiến cho hắn cắm vào đều có chút khó khăn.

Muốn di động đều không thể di động.

Molde thấp giọng an ủi Cana, trên thực tế chính hắn cũng bị nghẹn đến mức đỏ mắt: "Ta muốn cùng Cana giao phối, muốn Cana sinh cái hài tử, được không?"

Thân hình hắn căng chặt, bốn phía trừu động, chính là thân thể Cana lại không cho phép hắn làm như vậy, hắn cúi đầu xuống, dịu dàng hôn lên da thịt tuyết trắng.

Phía sau lưng rơi xuống từng nụ hôn ôn nhu khiến Cana nhịn không được kiều suyễn nức nở: "Cha...!Cana muốn sinh hài tử cho chac nhưng mà...!Đau...!Cana đau quá."
Chỗ kia của cô thật sự quá nhỏ, Molde không đành lòng nghe cô kêu đau, rời khỏi thân thể nhỏ nhắn, liền đem cô ôm lên quan sát.

Đuôi cá nằm trên cái khăn trắng tinh, Cana quỳ rạp trên mặt đất, Molde gắt gao nhìn chằm chằm tiểu huyệt, chỉ có chút đỏ lên, còn chưa có xé rách.

Hắn không biết làm sao, nhẹ nhàng thở ra, cầm lấy khăn lông lau sạch nước trên đuôi, vẫn là biến hóa thành hình người mới tốt......!
Cana nhìn Molde đang lau cái đuôi của mình, liền trở nên kích động.

Mất đi cái đuôi thì không thể giao phối, cô không cần, cô muốn cùng cha giao phối.

Cana sốt ruột lôi kéo tay Molde, làm động tác của hắn dừng lại: "Cha, Cana không đau, Cana không đau, cha đừng rời khỏi Cana."
Molde ôm thân thể của cô vào, nhẹ giọng dỗ dành: "Những chuyện lúc trước chúng ta hay làm cũng gọi là giao phối, ta đã sớm cùng Cana giao phối.

Vĩnh viễn sẽ không rời khỏi Cana."
Cana ngày thường cực kì hiểu chuyện thế nhưng hôm nay lại đặc biệt chấp nhất với chuyện này, cô tỏ thái độ không đồng ý kiên định phản đối lại Molde: "Không đúng, chỉ có đuôi cá mới có thể giao phối, cha......"
Trong mắt cô xuất hiện lệ quang, khiến Molde nhức đầu không thôi, hắn không thích nhất là nhìn cô khóc, tiểu gia hoả này thật biết được cưng liền làm rộn.

Cana giãy giụa ở trong nước hoạt động, con ngươi tràn ngập chờ mong nhìn hắn, Molde chịu không nỗi đành phải thoả hiệp.


Lần này là chính cô nói, hắn sẽ không lại thương tiếc.

Tuy rằng nói như vậy, chính là trên thực tế, Molde vẫn chờ tới khi Cana thả lỏng mới chịu cắm vào.

hoa huy*t đau đớn được một lát, liền biến thành một loại khoái cảm không nói nên lời, Cana nhẹ nhàng thở gấp, Molde nửa híp mắt, bẻ ra hai cánh môi, nhẹ hàm chứa vành tai, khàn giọng nói: "Cana, ta thích nghe con kêu."
Cana muốn kêu, chính là dục vọng tạp ở chỗ kia quá nửa vời, thân thể bị Molde va chạm không ngừng đong đưa, hai tay nhỏ tìm không thấy điểm chống đỡ, nhiều lần liền muốn ngã xuống ở trong nước, lại nhiều lần được Molde kéo lên.

Cô thờ dốc như vậy lại không có bộ dáng muốn rên rỉ, bức cho Molde càng muốn nghe cô yêu kiều rên rỉ ra tiếng, động tác hắn trở nên mãnh liệt, hô hấp dồn dập, hàm chứa môi dưới, làm cô không thể cắn môi, tràn ra những âm thanh rên rỉ mê người.

"A a......!Cha ha..."
Cana chịu đựng không được, khoái cảm đến quá mức mãnh liệt, từ rên rỉ biến thành khóc nỉ non, càng thêm kêu lớn: "Cha...!Thật nhanh...!Ha..."
Hắn nâng mông Cana lên, tiến vào càng thêm mãnh liệt, cự vật nóng cháy giống như một cây gậy thô cứ liên tục ra vào nơi đó.

Tiểu huyênt kiều mềm không ngừng bị phá vỡ, lại rút rồi đi vào, mật dịch văng khắp nơi, Cana trở tay không kịp mà bị chọc đến chỗ sâu nhất: "A ——".