Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kim Gia Hiên 2-Áng Thơ Thầm Lặng

Chương 31




Kim Gia Hiên 2-C31

THÁNG MƯỜI MỘT 20, 2023 ~ DUONGNGA199615

2 Votes

Chương 31

Tác giả: Từ Từ Đồ Chi

Sáng ngày thứ ba của kỳ nghỉ ngắn ngày, hai người đàn ông đang trong kỳ nghỉ ngọt ngào thay quần áo và cùng nhau đi ăn sáng.

Trong nhà hàng buffet của khách sạn, Thượng Dương gửi tin nhắn WeChat cho trợ lý thực tập Cao Trác Việt, Cao Trác Việt nhanh chóng trả lời anh.

– Cậu ta nói thế nào? – Kim Húc hỏi.

– Họ vừa xuống ăn rồi. Tiểu Cao nói lát nữa sẽ tranh thủ đi đội cảnh sát hình sự. Cậu ta đang thuyết phục vợ chồng cô chú của mình ở lại khách sạn. – Thượng Dương nói.

Kim Húc gật đầu, nói:

– Sắp xếp như vậy cũng hợp lý, có kết quả cậu ta sẽ biết trước và chuẩn bị tinh thần trước khi nói với trưởng bối.

Thượng Dương do dự nói:

– Thế chúng ta…

– Nghe em hết, em quyết định đi. – Kim Húc bày dáng vẻ không vấn đề nói, – Em muốn ở lại với trợ thủ của em thì chúng ta cùng ở lại, hoặc là mặc kệ cậu ta, hai ta đi chơi. Anh thế nào cũng được.

Vậy là Thượng Dương đã lựa chọn:

– Thế mình đi cùng Tiểu Cao xem thế nào nhé, không thì đi chơi cũng không yên.

Cao Trác Việt trấn an vợ chồng cô chú xong đi xuống dưới, chạm mặt với hai đàn anh, biết hai người sẽ đi cùng mình đến thị cục thì vừa cảm động vừa nói cảm ơn.

Hôm nay cậu ta tự mình lái chiếc SUV, Thượng Dương ngồi ở ghế phụ và Kim Húc ở ghế sau.

– Đàn anh Kim là điều tra chuyên nghiệp ạ? – Trạng thái của Cao Trác Việt tốt hơn so với tối qua, vừa lên đường liền chủ động bắt chuyện với đàn anh Kim không quen thân.

– Không phải. Tôi với chủ nhiệm Thượng của cậu là bạn cùng lớp, chuyên ngành trị an. – Kim Húc nói, – Nhưng tôi không giỏi bằng sếp của cậu, không thi đậu vào đơn vị các cậu, liền về quê làm việc.

Thượng Dương quay đầu lại cảnh cáo nhìn hắn. Cái người này không phải đi làm trong kỳ nghỉ nên có thể thấy rất thoải mái thả lỏng, và cũng trở nên sôi nổi hơn một chút, rảnh một cái là bày ra cái vẻ đắc ý khoe khoang.

Cao Trác Việt nói:

– Làm cảnh sát hình sự rất lợi hại, có điều là vất vả hơn so với làm văn phòng.

Sau đó nói tiếp:

– Em chỉ ao ước được học chuyên ngành điều tra mà không được học, cũng không được làm cảnh sát hình sự, bằng không sự việc em gái em có thể được đi điều tra rồi. Mình đi làm…còn hơn là ngồi chờ như thế này.

Thượng Dương:

- …Tiểu Cao, em đừng nghĩ quá nhiều.

Anh cũng không giỏi an ủi người khác, ngày hôm qua anh đã nói đi nói lại những lời an ủi, cho nên hiện tại anh không biết mình nên nói gì.

Kim Húc lại lên tiếng:

– Tại hiện trường phát hiện mấy vật chứng chưa bị thiêu huỷ, cậu từng nhìn thấy em họ mình dùng nó chưa?

Thượng Dương lại quay đầu lại nhìn hắn, lần này không phải là cảnh cáo mà là khen ngợi, hiện tại nói về vụ án với đàn em còn tốt hơn là đi tâm sự an ủi.

– Túi xách thì đã từng thấy nó dùng, cũng thấy nó đi đôi giày kia, còn cặp tóc thì em không để ý nó từng cặp hay không, nhưng cô em nói nó từng có cái cặp tóc như vậy.  – Cao Trác Việt nói, – Đàn ông hiếm khi để ý mấy vật phẩm trang sức của phụ nữ lắm.

Thượng Dương gật đầu tán thành, cặp tóc quá nhỏ, con trai nhìn dây chuyền, hoa tai, kẹp tóc của con gái thường không nhớ được cái nào, trừ khi kiểu dáng đặc biệt độc đáo.

Kim Húc nói:

– Cái túi thì sao? Nó rất đặc biệt à? Chú ý đến giày thể thao thì tôi có thể hiểu được. Những chiếc túi mà con gái sử dụng tôi thấy cái nào cũng khá giống nhau.

– Bởi vì em gái em thường khoe cái túi đó với em. – Cao Trác Việt nói, – Nói là chiếc túi đó có giá 30.000 RMB tại quầy. Của nó là phiên bản cao nhất trong số những chiếc tốt nhất và giá đến tay chưa đến 2.000 RMB.

Thượng Dương uyển chuyển nói:

– Cô chú của em có vẻ rất chiều con gái nhỉ.

Một chiếc túi giả trị giá hai nghìn tệ cũng không hề rẻ, đối với một cô gái vừa mới tốt nghiệp, chưa đi làm thì tại sao lại phải mua một chiếc túi đắt tiền như vậy? Cô ấy còn động một tí là bỏ nhà đi, không có tiền thì về nhà, điều kiện trong nhà không tồi, nói vậy bố mẹ cũng không để con gái chịu thiệt ở mặt vật chất. Con gái có chút phản nghịch, nhưng bố mẹ đúng là quá chiều con rồi.

Có lẽ Cao Trác Việt cũng hiểu ý tứ của Thượng Dương nên không nói gì cả.

Thượng Dương thầm hối hận, lẽ ra mình không nên nói ra lời này, nếu thi thể nữ kia thật sự là Hà Tử Tình, bố mẹ người ta sẽ chỉ hối hận vì đã không nuông chiều con gái mình nhiều hơn khi cô còn sống.

Kim Húc từ phía sau quan sát vị đàn em này một lát, hơi nheo mắt lại.

Khi đến cổng thị cục và tìm chỗ đỗ xe xong, Thượng Dương gọi điện thoại cho Hình Quang, hỏi pháp y có tiến triển gì mới không, anh và Kim Húc đi cùng người nhà tới nghe hỏi tin tức.

Hình Quang ở trong điện thoại nói:

– Vẫn chưa, giám định pháp y vẫn chưa thông báo cho chúng tôi đâu.

Anh ta đang xử lý vụ việc ở bên ngoài, chuẩn bị quay về rồi, bảo mấy người Thượng Dương đợi ở cổng vài phút. Bây giờ mới hơn tám giờ sáng, hiện tại chuẩn bị quay về, thế chắc là cả đêm không ngủ rồi.

Nhưng nghĩ theo hướng tích cực, Thượng Dương nói:

– Cần trắng đêm đi điều tra manh mối, có khi có phát hiện mới gì đó rồi.

Bác sĩ pháp y vẫn chưa công bố kết quả mới, nếu cảnh sát hình sự có thể thông qua dấu vết để lại tìm ra manh mối mới của vụ giết người, họ có thể xác định được danh tính của thi thể phụ nữ trước bác sĩ pháp y.

Cao Trác Việt hiển nhiên lại căng thẳng, môi trắng bệch.

– Nếu em gái của em thật sự không còn nữa, em cũng không biết phải nói với cô chú như thế nào. Hai người họ cả đêm qua không ngủ. Em cũng không biết về nhà nói với bố mẹ thế nào, nhất là bố em, bố em thương nhất em gái em, còn thương hơn cả em nữa. Ngày hôm qua lúc nhận được điện thoại của cảnh sát, bố em còn muốn đi theo cùng đến đây, nhưng bởi vì bị gút nặng không đỡ, đi lại còn phải chống nạng, không đi được nên mới thôi đấy. Sáng sớm hôm nay gọi cho em, sốt ruột đến độ khóc cả lên, em lớn đến tầm này chưa từng thấy bố khóc bao giờ cả. – Cao Trác Việt nói với hai đàn anh.

Thượng Dương không khỏi lại nói vài lời an ủi, Cao Trác Việt cũng lần lượt cảm ơn.

Kim Húc ở một bên nghe hai người họ khách sáo mà sốt hết cả ruột, nói:

– Anh đoán cảnh sát hình sự đã tìm được manh mối rồi, có thể chứng minh thi thể nữ kia không phải Hà Tử Tình.

Thượng Dương và Cao Trác Việt đồng thời nhìn hắn, khiếp sợ cộng thêm nghi hoặc, làm sao hắn biết được? Vì sao lại nói như vậy?

– Vừa nãy chủ nhiệm Thượng nói chuyện với cảnh sát Hình, là người nhà của gia đình cũng ở đây với chúng ta. – Kim Húc khoanh tay, dựa vào chiếc BMW X5 trong khi giải thích quá trình suy luận của mình. – Cảnh sát Hình còn bảo ở đây đợi cậu ta, điều này không phải quá rõ ràng rồi à? Chính là có thể loại trừ người chết là Hà Tử Tình, cậu ta mới muốn gặp mặt người nhà để nói rõ tình huống. Còn nếu như cậu ta tìm được manh mối, là tiến thêm một bước chứng minh người chết là Hà Tử Tình, vậy cậu ta sẽ muốn gặp mặt người nhà không? Chắc chắn là sẽ đợi bên pháp y có kết quả mới dám thông báo chính thức cho người nhà.

Thượng Dương và Cao Trác Việt: -…

Một chiếc xe cảnh sát chạy tới đậu gần đó, một cảnh sát hình sự mặc thường phục từ ghế phó lái đi xuống, đúng là cảnh sát Hình Hình Quang. Xe cảnh sát thả anh ta xuống xong thì lái vào trong thị cục.

Hình Quang vội vàng đi tới bãi đậu xe ngoài cửa, đi tới trước mặt ba người ở trước chiếc BMW, ba người đều nhìn anh ta, như đang chờ anh ta thông báo điều gì đó.

Anh ta còn úp úp mở mở dường như ngừng lại một chút, mới trịnh trọng nói với Cao Trác Việt:

– Tôi muốn thông báo cho cậu một tin tức, thi thể nữ bị thiêu huỷ kia có lẽ không phải là em gái Hà Tử Tình của cậu. Chúng tôi đã thông qua phỏng vấn những người dân ở gần địa điểm hiện trường thi thể bị cháy và cùng với video giám sát, hiện tại chúng tôi trên cơ cơ bản có thể xác định được danh tính của người chết và hung thủ đốt xác. Chi tiết của vụ án này không tiện nói nhiều thêm, hy vọng người nhà hiểu cho.

Cao Trác Việt và Thượng Dương: -…

Hình Quang: –?

– Chứng minh thư thì sao? Tại sao chứng minh thư của em họ tôi lại ở đó? – Cao Trác Việt nhớ tới điểm này, vội hỏi.

– Hà Tử Tình bị mất chứng minh thư. Vào đêm ngày 26 tháng trước, cô ấy đã nộp đơn xin cấp chứng minh nhân dân tạm thời tại đồn cảnh sát của ga xe lửa thành phố này. Cùng ngày cô ấy đã lên tàu cao tốc quay về thành phố các cậu, chúng tôi đã gặp bộ phận quản lý giao thông xác minh rồi, sau ngày hôm đó Hà Tử Tình không mua thêm vé tàu hay vé xe buýt nào đến thành phố chúng tôi nữa. Nhưng mà làm thế nào chứng minh thư và túi xách của cô ấy được tìm thấy bên cạnh thi thể phụ nữ kia thì cần phải tiếp tục điều tra. – Hình Quang nói.

Kim Húc nói:

– Người dân gần nơi đốt xác cho biết, là vào tối 27 họ ngửi thấy có mùi lạ.

Vậy Hà Tử Tình vào tối 26 rời khỏi thành phố này, cô ấy bước đầu đã có bằng chứng ngoại phạm sơ bộ không có mặt ở hiện trường, cũng tức là về cơ bản có thể xác định rằng, cô ấy không có mối quan hệ trực tiếp nào với vụ án này.

Thượng Dương suy đoán nói:

– Có thể túi xách của cô ấy đã bị trộm ở thành phố này, trong túi có chứng minh nhân dân, giày thể thao và kẹp tóc.

Túi da có sức chứa lớn, giày nữ nhất định có thể nhét vừa, xét tình huống này thì tên trộm này hoặc là là người chết hoặc là chính là hung thủ.

– Rất có khả năng, vẫn phải điều tra thêm nữa. Chúng tôi đã liên hệ với cảnh sát thành phố bên kia, yêu cầu họ mau chóng tìm ra được Hà Tử Tình, nếu cô ấy có thể cung cấp manh mối túi da bị mất, điều này rất giúp ích cho chúng tôi trong việc giải quyết vụ án. – Hình Quang nói.

Cao Trác Việt nói:

– Khi quay về tôi cũng sẽ hỗ trợ tìm kiếm nó. Nhất định để nó nói cho mọi người biết những gì nó biết.

Hoá ra đây là một sự việc nhầm lẫn!

Dù nói ra điều này không thể hiện sự tôn trọng đối với người chết, nhưng có thể xác định người chết cũng không phải Hà Tử Tình, đối với người nhà của Hà Tử Tình mà nói thì không khác gì là một niềm vui lớn.

– Đàn anh lợi hại quá. – Cao Trác Việt nhẹ nhõm đi rất nhiều.

– Nào có đâu, là bổn phận công việc thôi. – Hình Quang vội nói. Nhưng anh ta mau chóng phát hiện ra, lúc đàn em Tiểu Cao nói câu nói này thì lại không hề hướng về mình.

– Đàn anh Hình cũng rất vất vả ạ. – Cao Trác Việt lúc này rất vui vẻ, kể lại chuyện đàn anh Kim vừa rồi chỉ thông qua một câu trong điện thoại mà đã suy luận ra được đàn anh Hình nhất định đã tìm được manh mối có thể chứng minh thi thể nữ kia không phải em gái Hà Tiểu Tình. Trong lời nói cậu ta tràn ngập sự kính phục đối với đàn anh Kim.

Đàn anh Kim bình thản nói:

– Kiến thức cơ bản thôi.

Đàn anh Hình: – …

Đàn anh Thượng tức thì đứng ra bênh vực cho cảnh sát hình sự đã làm những việc thiết thực, anh nói với Cao Trác Việt:

– Anh ấy chỉ động mồm mép thôi, vất vả vẫn là đàn anh Hình. Cảnh sát Hình chắc là làm việc cả đêm nhỉ?

– Ừ, cả đêm, đều là việc nên làm mà. – Hình Quang ở trước mặt đàn em vô cùng chính khí.

Trên thực tế trong lòng cảnh sát Hình vô cùng không vui: Có một số cảnh sát hình sự ngay trong ngày kết hôn bị gọi đi tăng ca, ở trong cùng một thành phố mà ngay cả gặp mặt vợ yêu còn không thể. Mà có một số cảnh sát hình sự được nghỉ kỳ nghỉ dài ngày, không phải đi làm, còn mang theo vợ đi chơi khắp nơi. Này còn chưa tính, thế nào còn đến địa bàn của người khác chơi soái đoạt nổi bật của người khác. Hỏi có tức hay không đây!

Đang nói chuyện, Hình Quang cũng nhận được một thông báo, điều này càng khẳng định kết quả của các cảnh sát hình sự bao gồm cả anh ta, người đã điều tra vụ án suốt đêm.

Sau những nỗ lực không ngừng nghỉ của các bác sĩ pháp y, cuối cùng họ đã phát hiện ra một mô sâu bị cacbon hóa tương đối nhẹ trong xương chậu của thi thể phụ nữ, với bao khó khăn, họ đã trích xuất một bộ vật liệu xét nghiệm và thành công thu được mẫu DNA hoàn chỉnh của người chết – người chết được xác nhận là một phụ nữ trẻ, độ tuổi từ 25 đến 30.

Điều này khẳng định không phải là Hà Tử Tình mới 21 tuổi.

Cao Trác Việt kích động suýt chút nữa khóc ngay tại chỗ, bắt tay với Hình Quang, liên tục nói cảm ơn cảnh sát hình sự, bác sĩ pháp y, cảm ơn các đàn anh.

– Em mau đi nói tin này cho vợ chồng cô chú em đi. Cũng gọi điện cho bố mẹ em, đừng để các trưởng bối phải lo lắng. – Thượng Dương nhắc nhở.

Cao Trác Việt phấn khởi nói:

– Đúng ạ, đúng đúng đúng, em vui đến mức quên hết luôn.

Cậu ta đi gọi điện thoại, Kim Húc hỏi Hình Quang:

– Giờ cậu vào trong cục hay là ra ngoài?

Hình Quang đương nhiên muốn nghỉ ngơi, cũng muốn ăn một chút gì đó, dùng giọng điệu kỳ quái nói:

– Bạn học cũ này, cậu nhìn tôi như vậy làm gì, tôi vẫn là người đúng không?

Kim Húc thật sự nhìn anh ta, nói:

– Ừ.

Hình Quang chưa bao giờ nghĩ rằng có một số bạn nam lại trở thành gay, khuôn mặt rất soái nhưng tâm hồn đen tối.

Bạn học Thượng Dương vội đứng ra giảng hoà, nói:

– Bọn tôi mời cậu ăn sáng nhé? Cảnh sát Hình, cậu muốn ăn gì?

Anh biết Kim Húc đang nghĩ gì, chắc chắn là muốn đợi Cao Trác Việt không có mặt thì sẽ hỏi tiếp Hình Quang về vụ án này, những chi tiết không thể nói với người khác là chi tiết gì.

Đồng chí cảnh sát Kim của anh đây…đi làm à, không hề muốn làm, phá án à, đã nghiện lại còn ngại.

Hết chương 31