Đối với cư dân mạng hiện nay, cứ một thời gian lại xuất hiện một nội dung gây
sốt toàn dân.
Các vụ án mạng chiếm đa số, những vụ án càng ly kỳ quanh co càng khó giải thì càng làm người ta chú ý.
Mỗi tội sức nóng thường chỉ duy trì trong một thời gian ngắn. Lần này lại là một ngoại lệ.
Ban đầu, vụ án giết người liên hoàn có nạn nhân được cho là đã chuyển thế đầu thai mà còn vẽ ra được hình dáng của hung thủ đã đủ thu hút sự chú ý, song do mãi không có hồi đáp nên độ hot của vụ án này nhanh chóng bị một vụ việc khác sốt dẻo hơn lấn át.
Việc khác đó chính là vụ mất tích, vụ mất tích của thầy giáo Triệu ở trường Trung học Bình Thành cũng chính là hung thủ trong bức chân dung.
Trên mạng người ta đã đào bới mọi thông tin về thầy giáo Triệu.
Một giáo viên của trường trung học trọng điểm, ly hôn lúc trung niên, có một người con trai là nghiên cứu sinh.
Không một ai quen biết đi nói xấu về gã.
Ai nấy hệt như seeder, toàn nói “tính tình tốt, tốt bụng, chưa bao giờ nổi giận”. Điều này có bình thường không?
Ngay cả Bồ Tát bằng đất cũng có lúc nổi giận, làm sao có người hoàn toàn không biết nổi giận?
Cư dân mạng nhao nhao suy đoán sự mất tích của gã chắc chắn liên quan đến gia đình nạn nhân năm đó!
Mỗi tội sự chú ý của cư dân mạng rất dễ bị chuyển hướng, khi mãi không có thông tin mới, sự chú ý của mọi người sẽ vợi đi thật nhanh.
(P1)
Vậy mà kết quả là thông tin về việc thân nhân nạn nhân năm đó đã bắt cóc và giam giữ người này được tiết lộ mau chóng.
Bắt cóc, giam giữ, uy hiếp.
Độ hot của chuyện này tăng vọt trong cả ngày.
Sau khi thầy giáo Triệu được giải cứu, vẫn có một nửa số cư dân mạng tin rằng chính gã là hung thủ.
Trong hai ngày qua, nữ phóng viên giải trí – người luôn bám sát các tin tức nóng hổi giỏi nhất cũng chính là người đã leo lên cây livestream cho mọi người – đã tận dụng được độ hot của vụ án này, biết rõ nhu cầu hiện tại của cư dân mạng.
Cô ta tiếp tục nỗ lực, tiếp tục đào bới tin tức. Và rồi cô ta đã tìm được một thông tin quan trọng tại khu dân cư nơi thầy Triệu sống thời thơ ấu.
Trước đó cư dân mạng chỉ lướt thông tin trên mạng chứ nào có đi tìm hiểu thực tế. Còn nữ phóng viên lại kiếm sống bằng cái nghề này.
Thông tin mà cô ta moi ra được thật đáng kinh ngạc. Cha của thầy giáo Triệu từng ngồi tù, có xu hướng bạo lực, thường xuyên đánh người, thậm chí trong một lần tàn nhẫn nhất đã đánh gãy hai xương sườn; còn mẹ gã thì đã bỏ trốn cùng với em gái.
“Các bạn có đoán được tại sao mẹ ông ta lại bỏ trốn cùng em gái mà không mang ông ta theo không?”
“Ông ta từng rạch bụng em gái mình, kết quả do còn nhỏ nên vụ việc đã bị bỏ qua.”
Người phóng viên chưa hề nói người dân trong khu dân cư cho rằng gã đã nhận tội thay cho cha mình.
Là cư dân mạng hiện đại, một đám người lớn lên trong thời đại bùng nổ thông tin, mỗi người đều có một hệ thống phân tích dữ liệu lớn của riêng mình.
Cha có xu hướng bạo lực, tuổi thơ từng có hành vi tàn ác giết hại trẻ em. Đây đúng là hình mẫu điển hình của một tên thủ ác.
Tuy nhiên cũng có một số ít cư dân mạng lại chú ý đến nguồn gốc của câu chuyện:
(P2)
“Cô gái chuyển kiếp kia có nói thêm điều gì khác sau đó không?”
“Không xuất hiện nữa, tôi cứ thấy cô ấy nói dối.”
“Mình đã nhắn riêng cho em đó nhiều lần mà em đó không trả lời.”
“Giờ chắc chắn sẽ không xuất hiện nữa, theo một nghĩa nào đó chính bức chân dung của em gái này đã gây ra tất cả những chuyện này.”
“Tại sao cảnh sát không lên tiếng giải thích?”
“Cảnh sát cũng khó giải thích rõ cho được. Bạn nghĩ thử coi đó chỉ là một học sinh cấp 3, em đó chỉ nói về một giấc mơ rồi vẽ một người mà mình nhìn thấy trong giấc mơ. Em đó còn đang học lớp 12 đấy, sắp thi đại học tới nơi, cảnh sát còn làm gì được nữa?”
“Tôi thật sự muốn biết có phải chuyện đầu thai của cô bé này là thật hay không? Cô bé có đi tìm ba mẹ kiếp trước của mình không?”
“Nếu tôi nhớ không lầm thì gia đình các nạn nhân trong vụ án này đều không lên tiếng vì tôi có một người bạn tiếp xúc với tin tức nội bộ. Giả mà thật sự có chuyện đầu thai thì đó cũng là một sự an ủi lớn đối với các gia đình nạn nhân.”
“Người trong cuộc đây! Theo thông tin của tôi, họ đã đoàn tụ, đó đúng là một trường hợp đầu thai chuyển kiếp, không có chuyện câu vieω hay bịa đặt gì đây. Em gái còn nhớ cả căn nhà mình từng sống, nhớ cả hoa văn trên cái nôi, nhớ cả con chó mà mình nuôi...”
“Người trong cuộc bên trên là thật?” “Cùng câu hỏi!”
“Cùng câu hỏi!”
“Là thật nhưng không tiện tiết lộ nhiều, sợ ảnh hưởng đến việc thi đại học của con bé nhưng việc đoàn tụ là có thật.”
Trong một thoáng, sự chú ý của mọi người lại đổ dồn vào chuyện luân hồi chuyển kiếp.
Ngoài đời, dù có là bạn học hay đồng nghiệp, vừa gặp nhau thì chủ đề bàn tán chắc chắn là vụ việc này.
Loài người thật quá quan tâm đến mệnh đề cho kết cục “Sau khi chết chúng ta sẽ đi đâu?”.
Trong giờ ra chơi, các bạn cùng lớp của Lý Tầm không còn xếp đá cuội nữa mà nhau bàn tán về chủ đề ấy.
(P3)
“Nếu việc đầu thai là thật vậy thì một người có đến 4 cha mẹ ruột, cả kiếp trước và kiếp này.”
“Nói không chừng còn có cả kiếp trước của kiếp trước nữa.”
Lý Tầm buồn bã ỉu xìu, chỉ biết nghe các bạn bàn tán câu được câu mất.
“Nhưng ví dù việc luân hồi chuyển kiếp là có thật, vậy thì linh hồn mới là thân phận của nhân loại, cơ thể chỉ là vật chứa linh hồn thôi,” Đám học sinh lớp 12 này lại thảo luận như gặp một vấn đề học thuật, “Nhưng số lượng nhân loại luôn tăng lên, liệu có đủ linh hồn không?”
“Có thể một số linh hồn mới được sinh ra, một số linh hồn đã đổi thân xác hàng chục lần rồi. Bảo sao tớ cứ thầy mình già quá, chắc chắn linh hồn của tớ đã chuyển kiếp hàng chục lần. Tiếc là không nhớ được gì cả, mỗi lần đầu thai lại phải đi thi đại học, thảm ghê.”
Lý Tầm nghe các bạn nói chuyện, cô không tham gia thay vào đó lướt điện thoại xem thông tin trên mạng.
Trên mạng đang thảo luận ầm ã về chuyện luân hồi chuyển kiếp.
Lý Tầm cũng quẹt vào cuộc thảo luận, tìm kiếm những thông tin hữu ích. Và rất nhanh, câu chuyện lại có thêm một mồi lửa.
“Gia đình họ Tiền đã đăng thông báo chính thức, ý của họ là muốn tìm đứa con chuyển kiếp của mình ư? [Liên kết]”
Lý Tầm bấm vào, đó là trang ωeb chính thức của công ty họ Tiền.
“Cha mẹ muốn gặp con lắm, nếu con nhớ ra điều gì hãy mau tới tìm cha mẹ.” Cư dân mạng hãi hùng, vậy là họ đã thừa nhận việc luân hồi chuyển kiếp rồi? “Đúng là chỉ cần sống đủ lâu thì sẽ thấy đủ mọi chuyện.”
“Trước đây tôi từng nghe nói có người giả mạo là con trai chuyển kiếp của nhà họ nhưng lúc đó gia đình họ có thái độ mập mờ quá đỗi, không ngay mặt trả lời
cũng không ngay mặt tìm kiếm. Bây giờ họ lại chủ động tìm kiếm vậy có nghĩa là vụ chuyển kiếp trước đó là có thật?”
“Chắc chắn giữa họ và gia đình các nạn nhân có mối liên hệ nào đó, tám phần chính là muốn nhận lại thân nhân.”
“Đứa trẻ hạnh phúc quá, ba mẹ nó còn quan tâm đến cả kiếp sau. Tôi không dám tưởng tượng ví dù một ngày tôi tỉnh dậy và được biết mình còn có một cặp ba mẹ yêu thương mình như vậy thì tôi sẽ vui mừng đến mức nào nữa.”
“Nếu việc đầu thai là có thật, tôi không dám tưởng tới mối quan hệ giữa con người với nhau ở thế giới này sẽ trở nên phức tạp đến cỡ nào đâu.”
“Họ không có con cái khác, giả như thật sự có người là kiếp sau của con họ, sau khi nhận về, tất cả tài sản dưới danh nghĩa của họ thuộc về đứa bé kia là cái chắc.”
(P4)
“Không chỉ là vấn đề tiền bạc mà còn là tình yêu thương. Thật ngưỡng mộ những linh hồn được yêu thương như vậy, tôi đã có ý tưởng cho giấc mơ đêm nay rồi.”
“Ý tưởng cho giấc mơ là bị người ta giết à?”
“Bình tĩnh đi, chắc chắn không ai tin khi tự nhận mình là người chuyển kiếp đâu. Hầu hết họ sẽ cố gắng tìm ra vị trí của cơ thể kiếp trước.”
“Thật ra tôi cũng mơ thấy mình bị giết nhiều lần, không chừng tôi chính là một trong số đó.”
“Đã có người thử rồi. Rõ ràng đều không phải. Gì có chuyện dễ dàng chứng minh mình là người chuyển kiếp được, ít nhất bạn phải nhớ lại một số ký ức của kiếp trước chứ? Tôi nghe nói ở trước sân công ty của họ luôn có mấy học sinh nam đến nói mình là con trai của sếp họ suốt một thời gian dài.”
“Có cô gái nào thử chưa? Có khi kiếp trước là con trai kiếp này lại đầu thai thành con gái.”
“Đó là tính ì tâm lý thôi, mọi người thường không nghĩ con cái của họ sẽ đổi giới tính vào kiếp sau.”
*Tính ì tâm lý (tâm lý quán tính) chỉ hoạt động tâm lý của con người, cố gắng giữ lại những hiện tượng tâm lý cụ thể đã, đang trải qua, chống lại việc chuyển
sang các hiện tượng tâm lý mới.
Thầy Triệu đọc cuộc thảo luận của mấy người này. Gã thấy hơi buồn cười.
Giả mà thật sự là suy nghĩ theo tính ì tâm lý thì người đến tìm bây giờ chắc chắn sẽ bị từ chối ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Trong bài báo năm đó không hề nhắc đến giới tính, chỉ vì bức ảnh đăng tải là một đứa bé đầu trọc và mặc quần áo không giống con gái nên mọi người mặc định đó là một bé trai.
Dạo ấy cảnh sát cũng không sửa lại thông tin này. Gã đoán ban đầu họ nghĩ có thể đứa trẻ bị nhầm là con trai nên mới bị bắt cóc. Họ đâu dám nói đó là một bé gái vì sợ những kẻ bắt cóc nhận ra mình đã nhầm bèn giết chết ngay đứa trẻ.
Sau khi đứa trẻ mất tích, họ biết rằng không phải do bọn buôn người tuy nhiên vẫn không sửa lại thông tin này.
Vì vậy chỉ có người thân và hung thủ mới biết đó là một bé gái.
Gã lại một lần nữa tận hưởng cảm giác mà chỉ mình gã biết chân tướng trong khi những người khác đều mơ mơ màng màng.
Đã quá lâu rồi gã không có cảm giác như vậy. Thật là làm cho người say mê.