Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Là Gã - Hỉ Hà Sơn

Chương 34




Hầu hết mọi người hoàn thiện quá trình xã hội hóa ngay lúc tốt nghiệp đại học. Trước đó, cuộc sống ở trường học chủ yếu tập trung vào rèn luyện khả năng học tập, kế thừa văn minh nhân loại và tiếp thu đạo đức pháp luật.

Theo trình tự đó đa số mọi người đều có thể hòa nhập vào xã hội một cách êm dịu sau khi trải qua quá trình đào tạo này.

Nhưng Lý Tầm lại không trải qua quá trình này. Cô chưa từng trải qua quá trình đào tạo về văn minh nhân loại mà trực tiếp bước vào hiện thực xã hội tàn khốc hơn, khiến cô nắm vững quy luật sinh tồn khắc nghiệt hơn.

Sau đó cô quay trở lại xã hội văn minh, trở lại hàng ngũ học sinh, trong bầu không khí ấm áp đó, phần bản năng trẻ con vốn bị kìm nén của cô bùng nổ.

Cô cũng trở nên dựa dẫm vào mẹ như những đứa trẻ khác, tận hưởng cảm giác yêu một ai đó, cùng bạn bè vui chơi hòa thuận, hưởng thụ những ngày tháng được sống không phòng bị trong cộng đồng, tận hưởng cảm giác yêu thương cộng đồng, yêu xã hội.

Giả mà như trước đây chính sự mạnh mẽ nội tại và lòng dũng cảm đối mặt thế giới bên ngoài của cô đã khiến hầu hết mọi người cảm thấy an toàn và vô thức muốn đến gần cô.

Thì bây giờ cảm giác thành tựu tới từ việc có khả năng che chở cho người khác như vậy đúng là không thể diễn tả bằng lời. Cuộc sống học đường của Lý Tầm không còn gặp phải bất kỳ điều gì khiến cô khó chịu.

Cô sắn lòng đón nhận lòng tốt bụng và lòng bảo vệ của mọi người, bởi vì đó là điều mà tất cả mọi người đều vui thích.

Mà ở sau lưng, Lý Tầm vừa suy nghĩ liệu có thể xin cho mẹ tại ngoại chờ xét xử hay không, đồng thời phân tích tình hình hiện tại.

(P1)

Trên mạng, Triệu Hâm đã trở thành nơi để một bộ phận người giải tỏa cảm xúc. Trong xã hội hiện đại, nỗi sợ hãi về yếu tố bất ổn ẩn sâu trong lòng mọi người đã được giải phóng qua lỗ hổng này.

Còn ở ngoài đời thực, chuyện thị phi thầy Triệu liên tục châm ngòi thổi gió mười năm ở trường học làm xấu đi mối quan hệ giữa thầy và trò đã được lan truyền.

Xung quanh gã dần hình thành mô hình đè ép, chỉ chờ một lỗ hổng.

Lý Tầm cảm thấy không yên lòng, cô nhắn tin cho gia đình nhà họ Tiền. “Các chú theo dõi kỹ vào, đừng để ai chết.”

- --

Triệu Hâm luôn tự cho mình đủ mạnh mẽ, không quan tâm người khác nói gì, cũng không cần bạn bè.

Để rồi giờ đây khi đối mặt với hàng ngàn hàng triệu lời chửi rủa, gã lại không có một người bạn nào để tâm sự.

Con trai gã...

Con trai gã thật vô dụng.

- --

Bốn ngày sau, Tôn Ngưng nhận được tin Triệu Hâm bị người tâm đâm một nhát dao khi ra ngoài.

Chuyện gì đã xảy ra?

Bà vội vàng nhờ người tìm hiểu mới biết được sự thật.

Người đâm gã cũng là một giáo viên của trường Trung học Bình Thành, tuy nhiên không phải là một trong những người mà Tôn Ngưng muốn liên kết.

Về người này, Tôn Ngưng lấy làm coi khinh khi lúc nhắc đến những việc hắn làm trước mặt Lý Tầm.

Bà nói đầy úp mở: “Hồi còn ở trường hắn không đứng đắn, đạo đức có vấn đề. Ban đầu, phụ huynh học sinh đã tìm đến trường nhưng trường không thừa nhận. Sau đó, một nhóm phụ huynh học sinh đã báo cáo lên Sở giáo dục thì vụ việc mới được quan tâm. Hắn bị nhốt vài năm và đương nhiên là mất việc, tất cả giáo viên chúng cô đều coi khinh hắn.”

Với trí thông minh của Lý Tầm, chỉ cần vài câu nói như vậy là cô đã hiểu ra mọi chuyện.

(P2)

Sau khi ra tù cam đoan người đàn ông này không thể vào lại biên chế. Khốn nỗi y vẫn có chút quan hệ lại thêm kinh nghiệm làm việc trước đây nên đã giấu đi quá khứ đen tối của mình. Y tìm được việc làm tại một cơ sở giáo dục khác, thậm chí còn được trả lương cao hơn nhiều so với khi còn làm ở trường.

Người khi có tiền ắt sẽ kiêu ngạo, mà đã kiêu ngạo âu sẽ gây hấn với người ta. Thế là có ai đó gửi quá khứ của y cho phụ huynh của các học sinh thuộc cơ sở nơi ấy.

Mối quan hệ giữa cơ sở và phụ huynh học sinh không thể bì được mối quan hệ giữa nhà trường và phụ huynh học sinh.

Phụ huynh đã làm lớn chuyện, y không chỉ bị sa thải mà còn phải bồi thường thiệt hại cho cơ sở giáo dục. Từ đó, y cũng được xem là nổi tiếng trong giới này, không thể tìm được công việc tương tự nữa.

Với lòng tự cao tự đại, y đâu muốn làm những công việc nặng nhọc, chỉ biết vừa ăn bám cha mẹ vừa tìm cách khởi nghiệp.

Lập nghiệp nào dễ dàng gì, trần ai mấy năm trời, tiền của mình, tiền dưỡng già của cha mẹ, hoàn toàn đổ vào đấy hết mà vẫn còn nợ một đống.

Hết cách đành đi làm công cực nhọc.

Làm công trình suốt bao năm ròng, sức khỏe không kham nổi, may mà y cũng khá may mắn, ngành giao hàng thức ăn nhanh phát triển, y bắt đầu đi giao hàng.

Thỉnh thoảng đi ngang qua trường cấp ba Bình Thành, y cũng khoe khoang với người khác rằng trước đây mình là giáo viên của trường, sau đó bị nhà trường đuổi việc, làm giáo viên không bằng ra ngoài đi giao hàng tự do kiếm tiền.

Những người khác chỉ cười, coi như y đang nói khoác.

Trong bữa ăn đêm một hôm nọ, y tình cờ gặp lại đồng nghiệp cũ của trường Bình Thành. Người đồng nghiệp cũ không những không khinh thường mà còn mời y uống rượu, hai người cùng nhau nói về những chuyện đã qua.

Cứ như thể một lần nữa trở lại cuộc sống của một người giáo viên, hồi đó phụ huynh học sinh cũng thế mà học sinh cũng vậy, có ai không kính nể y lúc gặp mặt?

Đồng nghiệp cũ nói: “Theo tôi, chắc chắn anh cũng gặp trò của Triệu Hâm.” “Trò gì?”

“Anh chưa biết à?” Đối phương vừa nhắc đến chuyện này là lại hào hứng, “Trước đây gã đã hãm hại không ít giáo viên chúng ta ở sau lưng.”

(P3)

Cuối cùng, người đồng nghiệp cũ cũng kể hết chuyện thầy Triệu điêu ngoa, làm trầm trọng thêm mâu thuẫn trong trường.

“Nói không chừng lúc trước anh cũng bị gã hại.”

Trong khoảnh khắc đó, người này cảm thấy chắc chắn là như vậy. Cuối cùng cũng tìm được người để đổ lỗi cho cuộc đời thất bại không ai thấu hiểu của y. Bao nhiêu năm oán hận chất chứa, giờ đây không còn kìm nén trong lòng mà có thể trút hết ra.

Sự phiền muộn bao năm, cuộc sống yên ổn và môi trường được tôn trọng mà lẽ ra y có từ đầu, cộng thêm men rượu, y đã tìm đến Triệu Hâm. Trên đường đi, y nhớ đến lời đồn Triệu Hâm là kẻ thủ ác giết người.

Y đi mua một con dao.

Nếu không có người qua đường đến can ngăn, có lẽ Triệu Hâm đã không qua khỏi.

Giờ đây, mạng sống của người đó không bị đe dọa tuy nhiên tình hình không mấy khả quan. Trong cuộc ẩu đả, tay đã bị thương, sau này khả năng cầm bút cũng khó.

Tôn Ngưng nghe xong không khỏi thở dài. Bà nhớ lại khởi nguồn của mọi chuyện là do bà đã kể chuyện cho mọi người.

Tình hình hiện tại...

“Chuyện này là sao, chuyện của Triệu Hâm liên quan quái gì tới tên chó chết kia? Ở đâu làm thành cái dạng này, một người sắp vào khám, một người không dùng được tay.”

Tóm lại bà vẫn cảm thấy không quen, bà cảm thấy lẽ ra phải có cách xử lý công bằng hơn mới đúng. Cứ như bây giờ, nghĩ thế nào cũng thấy kỳ lạ.

Lý Tầm không có nhiều ý kiến về chuyện này, chính Triệu Hâm đã tích lũy quá nhiều điều xấu xa, giờ đây chỉ là một vụ nổ mà thôi.

Còn người đã làm hại ông ta chắc chắn sẽ phải vào tù vì chuyện này, đối với xã hội mà nói là giảm đi một nhân tố nguy hiểm, chưa chắc đã là chuyện xấu.

Những trải nghiệm thời thơ ấu của Lý Tầm đã ảnh hưởng đến cô thật nhiều, cô vẫn chưa thật sự trưởng thành, đương nhiên chưa tìm được sự cân bằng, cô làm

việc thường không cân nhắc nhiều đến hậu quả. (P4)

Các bạn cùng lớp đã đứng ta tổ chức, mua hoa quả tươi đến thăm thầy Triệu. Lý Tầm cũng đi theo.

Thầy Triệu hiện giờ khác xa so với lần trước ở tầng hầm nhà cô, ít nhất gã đã gầy đi mười ký, tinh thần hỏng bét, tay bị băng bó. Khi nhìn thấy họ, gã không còn vẻ ôn hòa như đã từng mà luôn cau mày.

Cô nhìn thầy Triệu, thầy Triệu quay lại nhìn cô.

Hai người nhìn nhau chực hai con thú hoang đang đối mặt.

Những học sinh cấp ba không quen ứng phó với tình huống này, vì vậy mọi người chỉ ở lại một lát rồi ra về.

Sau khi họ đi, thầy Triệu bắt đầu tìm người giúp điều tra về Lý Tầm.

Điểm bắt đầu tốt nhất của gã chính là vụ việc suýt khiến Lý Tầm bị đuổi học ngày xưa.

Yêu sớm.

Yêu sớm mà nghiêm trọng đến mức suýt bị đuổi học là vì cậu trai kia tự tử không thành.

Dù rằng người đó không chết tuy nhiên cha mẹ của nam sinh ấy có tiền có thế, cứ vậy quậy tới nhà trường.

Trong toàn bộ sự việc Lý Tầm vô tội tợn, cô không chửi bới nam sinh, không nói điều gì xấu về đối phương, các cuộc trò chuyện giữa hai người cũng quá đỗi bình thường, thậm chí còn hẹn nhau đi xem phim vào cuối tuần.

Không ai biết tại sao chàng trai lại đột ngột hành động cực đoan bằng này, trước đó mọi người nghĩ có thể chàng trai bị bệnh tâm lý.

Nhưng bây giờ gã lại cảm thấy có khi sự tình nào đơn giản như vậy.

Triệu Hâm đã mất lý trí triệt để. Gã cố chấp cho rằng tất cả mọi chuyện đều liên quan đến Lý Tầm.

Gã nhất định phải giết chết con ranh này!