Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Long Vương Ẩn Mình

Chương 54




“Các quý ông, quý bà, món đấu giá thứ bảy, mặc dù không phải là áp trục của hội đấu giá này, nhưng nó lại có ý nghĩa vô cùng giá trị, lại vô cùng đặc biệt…” Người dẫn chương trình đột nhiên mỉm cười, chậm rãi nói, lập tức làm hiện trường đấu giá có chút ‘âm ĩ rồi nhanh chóng yên tĩnh lại.

“Món đ’ô này, chính là úy Lam chi Tinh!” Người dẫn chương trình mở miệng, hai cô gái xinh đẹp bưng một hộp gỗ đựng dây chuyện đi lên đài đấu giá.

“Úy Lam Chi Tinh, sở dĩ có cái tên như vậy chính là vì đồ đeo ở dây chuyền, là một viên lam bảo thạch cực kỳ tinh khiết.” Người dần chương trình không nhiều lời, bởi vì, khắp hội đấu giá, đã có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào viên úy Lam Chi Tinh này, thậm chỉ có thế ấn ẩn nghe được tiếng hít thở mất trật tự!

Thậm chí cũng không cần người dẫn chương trình giới thiệu, nơi này có quá nhiều nhân vật quyền quý nối tiếng, nghe nói đến truyền thuyết của úy Lam Chi Tinh!

Cập nhật sớm nhất tại.

Người dẫn chương trình giới thiệu lúc này trở nên dư thừa, người dẫn chương trình mỉm cười, trực tiếp nói: “Tin tức của úy Lam Chi Tinh rất nhiều, không cần tôi nhiều lời, tin rằng các vị đều

biết, giá khởi điểm là 15 tỷ!”

“Hai mươi mốt tỷ!”

“Hai mươi tử tỷ!”

“Hai mươi bảy tỷ!”

Lập tức, rất nhiều nhân sĩ cao cấp cũng không khống chế được hai tay của mình nữa, đều đưa tay giơ bảng!

Viên Úy Lam Chi Tinh này, có sức hấp dẫn thật sự quá lớn, cho dù bọn họ biết cậu Lê ở đây, bọn họ cũng tình nguyện thử một lần!

Ánh mắt Lê Kim Huyên dừng lại ở úy Lam Chi Tinh, khóe miệng cong lên, úy Lam Chi Tinh không chỉ có lực hấp dẫn với đàn ông mà lực hấp dẫn với phụ nữ càng trí mạng!

Dù cho là Lê Kim Huyên bình thường rất ít mang theo đ’ô trang sức, nhưng khoảnh khắc đó, cũng vô cùng động tâm.

“Ba mươi sáu tỷ!” Lê Kim Huyên không chút do dự giơ bảng.

“Bốn mươi lăm tỷ!” Một giọng nói không hài hòa vang lên, Lê Kim Huyên quay đầu nhìn thấy cậu Lê lần nữa giơ bảng, nhìn về phía Lê Kim Huyên, nụ cười vô cùng quỷ dị.

Hai ánh mắt đối lập nhau trên không trung, trong không khí ngập tràn mùi thuốc súng!

“Anh ta đây là nhằm vào chúng ta sao?” Bên cạnh, Tô Hiểu Vân nhíu mày nói.


“60 tỷ!”

Lê Kim Huyên nghiến chặt răng, tiếp tục tăng giá, dây úy Lam Chi Tinh này, quả thật làm cô vô cùng động tâm.

“90 tỷ!” Cậu Lê lần nữa giơ bảng, cả hội đấu giá lập tức yên tĩnh lại, không ít người khiếp sợ nhìn cậu Lê, cảm thấy khó có thể tin được.

Cậu Lê vừa tiêu 60 tỷ mua được một món, bây giờ lại muốn tiêu tiền như nước sao?

Buổi đấu giá này, lại trở thành tranh đấu cá nhân giữa Lê Kim Huyên và cậu Lê.

Một số người lần trước đã tham gia bữa tiệc đón gió của cậu Lê lập tức hiểu ra, bỏ qua việc nâng giá, đây là chuyện của cậu Lê và Lê Kim Huyên, bọn họ không thích hợp nhúng tay vào.

“Cậu Lê ra tay thật hào phóng.” Đào Trường Thanh bên cạnh cười nói

Cậu Lê âm trầm cười, “Hôm nay, tôi muốn để cô ta một món cũng không lấy được.”

Đay cũng là mục đích của cậu Lê, dương mưu rõ ràng! Không chút che giấu.

“105 tỷ!”

Lê Kim Huyên nghiến chặt rặng, một loại

không cam lòng hiện lên, cô không tin cô khắp nươi đều bị cậu Lê đè đầu!

“150 tỷ!” Cậu Lê cười lạnh một tiếng, đột nhiên giơ bảng!

Xoạt!

Cả hội trường hoàn toàn yên tĩnh, vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía cậu Lê, trong lòng như có sóng biển cuồn cuộn.

Viên Úy Lam Chi Tinh này dù trân quý, nhưng giá 150 tỷ đã vượt quá rồi! 150 tỷ, cho dù có nhiều quyền quý ở đây, nhưng cũng không thể nào cam đoan có nhiều kim ngạc đến như vậy!

Lại thêm 60 tỷ trước đó, ánh mắt không ít người nhìn về phía cậu Lê, đã trở nên vô cùng phức tạp, thậm chí không ít tiểu thư trẻ tuối xinh đẹp, bắt đầu lén lút hỏi thăm số điện thoại của cậu Lê…

Lê Kim Huyên suy nghĩ một chút, cuối cùng than nhẹ một tiếng, bỏ qua cho úy Lam Chi Tinh.


“Kim Huyên, cậu rất thích úy Lam chi Tinh này sao?” Tô Hiểu Vân bên cạnh, hàm xúc mở miệng.

Lê Kim Huyên gật gật đầu, vẻ mặt thất vọng: “Đáng tiếc không thế tăng nữa.”

“Anh giúp em.” Đột nhiên, Trần Xuân Độ bên cạnh nịnh nọt cười nói.

“Anh?” Lê Kim Huyên nhìn lướt qua Trần

Xuân Độ, vẻ mặt khinh thường.

“Anh có tiền, anh giúp em.” Trần Xuân Độ vỗ vỗ ngực, dáng vẻ rất tự tin.

“Anh đủ rồi đó.” Lê Kim Huyên cười lạnh một tiếng, sao có thể tin mấy lời quỷ quái của Trần Xuân Độ được: “Nếu như anh có tiền, anh đã không ở rế nhà họ Lê rồi.”

“Anh có, anh thật sự có thế giúp em lấy được.” Trần Xuân Độ vội vàng nói ra.

“Có bao nhiều tiền? Mấy trăm hay là mấy triệu?” Lê Kim Huyên khinh thường cười nhạo, cô nhớ lúc trước, Trần Xuân Độ mượn cô mấy trăm nghìn, ngay cả mấy trăm ngìn còn hỏi mượn cô, bây giờ lại còn nói muốn giúp cô lấy được úy Lam Chi Tinh.

Quả thật là mơ giữa ban ngày!

Đột nhiên, không đợi Lê Kim Huyên phản ứng kịp, Trần Xuân Độ đột nhiên ra tay, hô lên: “Tôi ra 300 tỷ!”

Bốp! Toàn trường yên tĩnh, vô số người kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ, rất nhiều người trợn mắt há mồm!

Thậm chí có người còn kích động đứng lên, đều nhìn về phía



Trần Xuân Độ!

Vô số ánh mắt rơi xuống người Trần Xuân Độ, bọn họ nhìn Lê Kim Huyên bên cạnh người đàn ông này, vẻ mặt không thế tưởng tượng nối!


“300 tỷ? Sao có thể được?! Tên nhóc này vì Úy Lam Chi Tinh, vậy mà ra 300 tỷ!”

“300 tỷ, đủ cho anh ta mua được mấy cái úy Lam Chi Tinh, đúng là thiếu não mà!”

“Lần trước trên tiệc đó gió đã gặp anh ta, anh ta không phải là lái xe của Lê Kim Huyên sao? Ngay cả Lê Kim Huyên cũng buông tay không tăng, anh ta lại dám ra 300 tỷ, thật hay giả?”

Vẻ mặt cậu Lê hơi biến, ánh mắt nhìn về phía Trân Xuân Độ, bổng nhiên nhiều hơn chút sắc bén thâm trầm…

“300 tỷ…” Sắc mặt Đào Trường Thanh biến đổi, ánh mắt nhìn Trần Xuân Độ hiện lên một vẻ âm trầm.

“Anh đang làm gì vậy?” Lập tức Lê Kim Huyên mơ màng, khuôn mặt ngốc ra nhìn Trần Xuân Độ.

“Giúp em lấy nó.” Trần Xuân Độ cười nhạt một tiếng.

“Anh!” Vẻ mặt Lê Kim Huyên lộ vẻ tức giận: “Anh là bị bênh sao? 300 tỷ, anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, tôi cũng không có nhiều tiền mà lấy

như vậy!”

“Anh không biết sau khi ra giá rồi không thể thu hồi lại sao?” Lê Kim Huyên lạnh như băng chất vấn, bây giờ cô rất lo lắng, Trần Xuân Độ lấy được, nhưng cô lại không có nhiều tiền như vậy, đến lúc đó không thể nào thanh toán!

“Em yên tâm, anh có tiền mà.” Trần Xuân Độ nháy mắt ra hiệu.

“Anh có tiền? Anh chém gió cái gì?” Lê Kim Huyên cười lạnh một tiếng, cô sống chúng với Trần Xuân Độ ba tháng, chưa từng thấy người này có tiền gì!

Bây giờ lại ở trước mặt cô chém gió sĩ diện…Cô có chút không thể nhịn được nữa!

“450 tỷ!” Đột nhiên, cậu Lê giơ bảng, hội trường lại xôn xao!

Úy Lam Chi Tinh! Thế mà lại bị nâng đế 450 tỷ! Cái này cho dù ở nước ngoài cũng không thế có kỷ lục cao như vậy được!

Mọi người đều muốn điên rồi, người dẫn chương trình đỏ mặt, đó là trạng thái vô cùng hưng phấn.

Lê Kim Huyên choáng váng! Cậu Lê đây là muốn huyết chiến sao, hoàn toàn không muốn bỏ qua cho Lê Kim Huyên cô!

“Anh muốn tăng sao, tôi hầu.” Cậu Lê thì

thào, ánh mất lạnh lùng thâm thúy.

Anh ta đã từ trong miệng Đào Trường Thanh biết số tin tức về Trần Xuân Độ, một người ở rể vô năng, cũng dám hô cái giá 300 tỷ! cho dù Lê Kim Huyên cũng không dám làm thế! Điên rồi.

Anh ta muốn nhìn xem, Trần Xuân Độ cuối cùng định thanh toán thế nào!


“600 tỷ!” Trần Xuân Độ đột nhiên đứng lên, lớn tiếng nói.

Bùm!

Toàn trường nố vang sôi sục, lần nữa kinh hãi! Bọn họ ngơ ngác nhìn người lái xe Trần Xuân Độ này của Lê Kim Huyên, lại đối đầu với cậu Lê.

Điên rồi! Hoàn toàn điên rồi!

600 tỷ đó! Đây tuyệt đối đã phá vỡ kỷ lục thế giới! Úy Lam Chi Tinh chưa bao giờ có cái giá cao như vậy!

Vẻ mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, 600 tỷ, lớn sao? Với anh mà nói cũng chỉ là một con số mà thôi, cậu Lê? Cũng chỉ là một thiếu gia của nhà họ Lê, muốn đấu với mình? Trần Xuân Độ anh không chỉ có mấy chục nghìn tỷ gửi ở ngân hàng nước ngoài, khu nhà cao cấp, xe thể thao, tất cả máy bay tư nhân…cái gì cần có đều có! Trong kho hàng ở căn cứ vũ khí trị giá mấy nghìn tỷ… Anh thiếu 600 tỷ này sao?

Lê công tử anh muốn đấu, Trân Xuân Độ tôi theo đến cùng!

“600 tỷ…” Cuối cùng, sắc mặt cậu Lê khẽ biến, anh ta nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ sắc mặt lập tức trở nên khó coi… anh từ trong miệng Đào Trường Thanh biết một sổ tin tức của Trần Xuân Độ, một người ở rế phế vật mà thôi, sinh hoạt phí mỗi tháng, còn phải dựa vào Lê Kim Huyên tiếp tế.

600 tỷ, ngay cả Lê Kim Huyên cũng không thế lấy ra nhiều như vậy…Anh ta chỉ là một lái xe, dựa vào cái gì??

“600 tỷ lần thứ nhất!”

Người dẫn chương trình mở miệng, có không ít ánh mắt nhìn về phía cậu Lê, xen lẩn tò mò và chờ đợi, không biết lần này cậu Lê có tăng giá nữa không?

Mà cậu Lê thì sao? vẻ mặt của anh ta bất định, không ngừng thay đỔL.vô cùng khó coi…Dù cho có nhiều người nhìn chằm chằm vào anh ta, hy vọng anh ta nâng giá lên nữa, nhưng anh ta lại chậm chạp không mở miệng.

“600 tỷ lần hai!”

Người dẫn chương tình lại mở miệng, vẻ mặt cậu Lê càng khó coi, cả người run lên…anh ta là cậu Lê của nhà họ Lê ở Yến Kinh, lúc này lại bại bởi một lái xe của tống giám đốc nho nhỏ!

Từ khi Trần Xuân Độ ra tay, ngay cả cậu Lê cũng không phát hiện, chính mình đã rối loạn trận tuyến rồi!

“600 tỷ lần ba!”

“Thành giao!”

Cả hội trường sôi trào, mà cậu Lê mặt tái xanh lúng túng ngồi yên tại chỗ, một cáu cũng không nói được.

Trần Xuân Độ quay đầu, như có thâm ý nhìn cậu Lê, ánh mắt ngập tràn khiêu khích!

Dám tranh phụ nữ với tôi!