Chương 10: 'Hội không nghe lời thì ăn cốc đầu.' (2)
Nghe đến cái tin sốt dẻo này, người người bắt đầu lại nhốn nháo, tiếng tranh luận cãi vã nổ ra tứ phía, có kẻ còn tức đến mặt đỏ mang tai, chỉ sợ là thêm chút kích thích nữa thì lập tức sẽ nổ, xô xát có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
"Bạn học, có thể hỏi chút..." Phát lôi kéo tay của một bạn nữ gần đó, " Hội học sinh với Đế vương hội là tổ chức gì? Và cả 'Siêu đại chiến' tức là ra sao nữa?"
Bạn nữ ngạc nhiên hỏi:
"Em là năm nhất mới vào trường sao?"
Phát gật đầu, bạn nữ hiểu được, giải thích:
"Hội học sinh thì đơn giản dễ hiểu, do đàn anh năm ba dẫn đầu, tên là Lucas Perle. Còn Đế vương hội thì cũng do đàn anh năm ba dẫn dắt, tên là Tần Vi Quân. Kể đến lần đại chiến gần nhất thì cũng là nửa năm trước rồi, lúc ấy đúng là quá náo loạn, nhưng phần thắng thì do Hội học sinh giành được."
Nói đến đây đàn chị cũng tự hào lên. Và như để bonus vì sự tự hào của mình, chị còn đưa ra một tin tức khác nhưng có vẻ hơi khó khi so sánh:
"Ngoài hai hội lớn này ra thì Học viện còn có một hệ nữa theo chủ nghĩa hoà bình, Hội 'không nghe lời thì ăn cốc đầu'."
Quái, này mà cũng gọi là hội đấy?
Theo chủ nghĩa hoà bình nhưng cái tên có vẻ như thích ăn đòn.
"Này... Cũng thực sự là một hội sao?" Phát không có chút nào tin tưởng thật sẽ tồn tại cái hội này, hỏi lại "Tin chuẩn chứ chị?"
Đàn chị khẳng định chắc như đinh đóng cột:
"Tất nhiên! Gần nửa số sinh viên của Học viện ghi danh vào đây đấy! Tên có vẻ gợi đòn, thế nhưng thật sự là chủ nghĩa hoà bình. Không tranh, không cầu, không quan tâm. Tôn chỉ "Ít dục vọng để thế giới đỡ đen tối" của vị hội trưởng sáng lập ra đã từng được Hiệu trưởng liên tục khen ba ngày ba đêm đây."
Phát có thể khẳng định rằng, ngôi trường này tổng hợp lại thì điên không quá kém hắn.
Từ lúc giở trò để học sinh kí tên vào văn kiện bán mình, à không, phải là Hiệp định bí mật mới đúng, cho đến hôm nay, không có chút đứng đắn chút nào. Nhưng hắn suy nghĩ kĩ một chút, lại cảm giác đây vốn không phải là vấn đề, một đám những kẻ được cho là cùng đi với tử thần tìm thú vui giải toả áp lực chút cũng được.
Không xoắn xuýt trên vấn đề này quá lâu, Phát lại hướng về phía vị trí có khoá di chuyển.
******
Giảng đường.
Trên màn hình trình chiếu là một hàng chữ:
[Đại số chương 1: Đại số tuyến tính. Bài 1:...]
Đúng vậy, hôm nay là tiết học đầu tiên của hắn ở Estel.
Toán học chưa bao giờ là vấn đề với Phát, thế nên hắn vừa nghe giảng, vừa suy nghĩ về〖Người điều khiển rối〗. Và không hiểu theo một cách thần kí nào đó, hắn lại sực nhớ lại mấy chục phút trước, đàn chị khoá trên nhắc tới hội 'Không nghe lời thì ăn cốc đầu'.
Thấy bảo hội này chủ nghĩa hoà bình, Phát thầm nghĩ nó có vẻ sẽ rất phù hợp với mình, dự định sau tiết học sẽ ghi danh vào hội này, bình yên làm nghiên cứu đến lúc tốt nghiệp.
******
Diễn đàn.
Giới thiệu sơ lược về hội 'không nghe lời thì ăn cốc đầu'.
Hội được sáng lập bởi ngài Phạm Văn Minh, vào ngày 15 tháng 6 năm 2005.
Hội trưởng tại nhiệm: Vũ Ngọc Minh.
Hội có tôn chỉ 'Ít dục vọng để thế giới tốt đẹp hơn' may mắn được hiệu trưởng Zayfer ngợi khen suốt ba ngày ba đêm. Không tranh giành, không dục vọng, thấy t·ranh c·hấp thì hoà giải, thấy người có khó khăn thì giang tay ra giúp đỡ, thấy có t·ranh c·hấp thì can ngăn, sau đó hoà giải. Nhưng làm người tốt cũng rất khó, người hiền hiếm khi gặp lành, thế nên nếu chịu Hội học sinh và Đế vương hội từ đâu nhảy ra ức h·iếp, chớ hoảng sợ, bình tĩnh rút điện thoại gọi tới số '073XXXXXXX' lập tức bộ phận cứu trợ của hội sẽ có mặt ngay lập tức để giúp đỡ.
Phát đọc đến đây, liền chắc chắn rằng nơi đây chính là chốn trở về của hắn, liền quả quyết tải xuống file đăng kí, trực tiếp làm một đơn xin gia nhập. Nhưng mà hội trưởng tiền nhiệm là Vũ Ngọc Minh, chẳng phải chính là người đàn anh mà hắn ở cùng phòng sao?
Hằng ngày hắn chỉ thấy anh ta hết ngồi viết luận khoá thì lại ngồi làm bài tập cho đủ các loại môn, và cứ mỗi buổi tối thì lại cởi trần để luyện tập đủ các loại động tác thể dục, cơ bắp còn rất phát triển nữa đâu.
Phát còn nghe đâu Vũ Ngọc Minh còn được rất nhiều nữ sinh theo đuổi, nhưng hoàn toàn không động tình với bất kì ai đấy.
Gã chính là một vị khổ hành tăng, đúng như thiết lập của cái hội mà đang tại nhiệm, vô tranh vô dục vô cầu.
******
Kí túc xá, phòng của Phát và Minh.
"Đàn anh, đúng là không thể tin được anh lại là hội trưởng của một cái hội lớn nhất trường."Phát tràn đầy hứng thú nói.
Vũ Ngọc Minh hiếm khi không viết luận khoá với làm bài tập, ngồi ghế tựa vào mặt kính cạnh cửa sổ. Hắn cười nhạt, lắc đầu nói:
"Cũng không tính là cái gì đi, chỉ là một chức hội trưởng thôi mà."
Dừng lại phút chốc, Vũ Ngọc Minh lại liếc nhìn Phát, cười với một ý vị sâu xa:
"Ha ha, ngược lại là đàn em, có vẻ như sắp tới sẽ không quá an ổn!"
Không quá an ổn?
Chẳng phải là lúc chọn nghề còn không gây nên oanh động thì tại sao lúc này lại có chuyện được?
Phát nghi hoặc nhìn đàn anh, người sau cười cười, nói:
"Xem ra đàn em vẫn chưa biết chuyện gì. Mặc dù mày đã làm một vố lớn khi đẩy giá trị phù hợp của 〖Người điều khiển rối〗lên 100% thế nhưng hiện tại vẫn bình yên vô sự, mọi thứ vẫn trôi qua bình thường, đang thắc mắc ở đấy đúng chứ?"
Phát gật đầu, hỏi ra một vấn đề hắn thắc mắc mấy hôm nay:
"Đúng vậy, theo lý thuyết của các bộ truyện tiểu thuyết, không phải em nên đứng chịu các loại lời đàm tiếu gièm pha, hay là từ đâu nhảy xổ ra nhân vật phụ không có mắt thách thức các kiểu chứ!"
Vũ Ngọc Minh nghe đứa đàn em nói như vậy, cười lớn một trận, rất hiếm khi thấy hắn cười như thế. Hắn đẩy gọng kính lên, nói:
"Mấy thứ tưởng tượng như thế thì chớ nên tin. Mặc dù có nhiều người thực sự là đần, không phân rõ phải trái, nhưng bọn họ đều không phải kẻ ngu, đều có một bộ não để suy nghĩ. Mày có thể nhận được độ phù hợp là 100% như thế tự nhiên có lý do."
Vị hội trưởng này lại dừng lại, với lấy cốc cafe để trên bàn làm một ngụm, từng cử chỉ động tác đều có phong độ của một người có trí thức. Phát thực sự tò mò về người này.
Hội trưởng lại nói tiếp:
"Phát, nên nhớ, chúng ta kẻ địch cuối cùng là rồng và quỷ, nhưng ở trước đó kẻ địch của chúng ta lại chính là người. Người thì luôn có dục vọng, thế nên ngài Phạm Văn Minh mới sáng lập ra hội 'không nghe lời thì ăn cốc đầu'. Ở Học viện Estel, nơi đây gần như là ít dục vọng của nhân loại pha tạp nhất, chỉ có thuần tuý, tựa như là đại chiến của Hội học sinh và Đế vương hội, thuần tuý vì chiến thắng."
"Hoàn toàn đồng ý với đàn anh! Thế mới là hội trưởng chứ, rất thuyết phục!" Phát gật đầu đồng ý, vỗ tay lia lịa, "Nhưng đàn anh, anh lạc đề mất rồi!"
"Khụ!"
Vũ Ngọc Minh suýt thì sặc cafe, may mắn vẫn giữ được bình tĩnh.
Mẹ, đàn em có thể bớt nói những câu tụt mood được sao?
Vũ Ngọc Minh rút từ túi giấy trên bàn ra một tờ, lau đi vết cafe chỗ khoé miệng tràn ra.
"Tuy rằng trên mặt nổi sẽ không có ai gây chuyện với cậu, thế nhưng trong mấy bài post kín của trường vẫn đang nhiệt liệt thảo luận về tân sinh năm nay. Nghe đâu có anh bạn họ Ma, đồng hương của chúng ta, chiếm giữ đầu sóng ngọn gió. Còn chú mày, vượt hẳn ra khỏi đầu sóng ngọn gió. Nghe đâu còn có người chuyên theo dõi chú mày ăn gì, làm gì v.v."
"Này mẹ nó quá biến thái! Tưởng đâu trường mình..."
"Chớ có tưởng, trong trường biến thái nhiều lắm, chỉ là bình thường đều ẩn giấu rất kĩ thôi. Nhưng không sao, khi ra ngoài chỉ cần chú ý tránh để người theo đuôi là được, toàn mấy tay lão luyện trong Ngành Ám sát và đưa thư nên không cần mất cảnh giác. Đây cũng có thể coi là một khoá học dành cho đàn em đi."