Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Người Rối

Chương 19: Hội học sinh VS Đế vương hội (2) (Và đôi lời gửi gắm )




Chương 19: Hội học sinh VS Đế vương hội (2) (Và đôi lời gửi gắm )

Lana núp dưới bóng tối, ánh sáng chiếu vào chỉ lộ ra hình bóng mặc một bộ chiến phục tác chiến bó sát, lộ ra từ hông đến chân mà thôi, nhưng cũng làm lộ ra dáng người uyển chuyển của nàng. Nàng nghe vậy, cũng chỉ là nhoẻn miệng cười:

"Được thôi, Kỵ sĩ, nhưng phí tổn là khá đắt đỏ."

Perle phá lên cười, giọng hắn tràn đầy yêu thương nói:

"Công chúa của tôi, chỉ cần em muốn, tôi hiến dâng lên cho em cả cái mạng này cũng được."

"Vẫn là rất sến. Perle, mạng của anh tôi cũng chả cần làm gì, nếu mà đưa mạng cho tôi, nhà Lucas sẽ nổi điên lên mất." Lana lạnh lùng từ chối phần tình cảm sến súa này từ Perle. Nàng hiện tại vẫn chưa có hứng yêu đương gì đâu.

"Không sao, không sao. Mấy lão già đấy thì biết cái gì là tình yêu thực sự đâu." Perle liếc mắt nhìn về phía Lana, nơi kia, hình bóng ấy lại biến đi mất từ bao giờ rồi, "Em thì vẫn biến mất đột ngột đấy thôi. Vẫn cứ không cho tôi cơ hội."

Thở dài ngao ngán một cái, hắn lại liếc về phía bản đồ, giọng nói tràn ngập tự tin:

"Tần Vi Quân, mời ngươi vào rọ!"

******

Vườn sau của Chúa, phía đông.

"Perle đã bắt đầu nhảy vào khu trung tâm rồi sao?" Tần Vi Quân nhẹ giọng nói, "Hắn vẫn luôn như vậy, luôn thích quang minh chính đại nhảy ra đánh nhau."

"Hội trưởng, chúng tôi đợi lệnh của ngài." Trong tai nghe là giọng của Uyển nhi, "Năm đơn vị đã được chi dựa theo sự sắp xếp của ngài."

"Rất tốt, thế dựa theo kế hoạch bắt đầu tiền hành thôi."



"Đã rõ!"

"Perle, xem rọ của ngươi kín, hay là mấy cái bẫy của ta bén nhạy hơn." Nói xong cũng là lúc hắn biến mất.

*******

Một nhóm có mặc chế phục chiến đấu màu xám len lỏi trong mấy đám cỏ, cần thận tiến lên. Người đi phía trước có vẻ như là đội trưởng, giơ tay ra hiệu dừng lại. Gã ngó ra quan sát, nhưng chưa phát hiện ra bất cứ dấu vết nào.

Nhận thấy con đường mòn phía trước an toàn, gã vẫy ra ra hiệu tiến lên.

Mà từ cách nơi đó 120m, có ba người đang đứng ở trên một chạc cây to, một kẻ trong số đó đang dùng ống nhòm theo dõi đám người.

"Mục tiêu dự tính còn hai mươi giây là tiến vào 'mồi'!" Kẻ đeo ống nhòm nhẹ giọng báo cáo vào chiếc tai nghe đang đeo.

Bên kia đầu dây im lặng một lúc, lại nói:

"Bắt đầu Plan A đi thôi!"

"Đã rõ!" Binh sĩ trả lời, ánh mắt ra hiệu cho hai người đồng đội bên cạnh. Hai người cùng hiểu ý, bèn mỗi người một ngả, tản về ba hướng khác nhau.

******

Đám người mặc chế phục màu xám cẩn thận tiến về phía trước, liên tục xoay chuyển ánh mắt để quan sát khu vực xung quanh.

Đoàng!

Từ trên ngọn cây có một họng súng hướng xuống, một sợi khói mỏng từ ngòi bay ra, cho biết rằng địch nhân đã bị loại mất một người. Và đây cũng là dấu hiệu cho đợt t·ấn c·ông thứ nhất bắt đầu.



Đám người mặc chế phục màu xám đã trải qua biết bao tiết khoá huấn luyện, nên phản ứng không chậm chạp chút nào mà gần như ngay lập tức hướng lên trên ngọn cây, nơi có kẻ địch vừa liều lĩnh bắn đạn mà nã súng.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Tiếng súng ước chừng liên tục nổ vang trong ba mươi giây, không biết tiêu hao bao nhiêu hạn dược, nhưng hồi báo lại chỉ là một thân ảnh ngã từ phía trên xuống, mặc một bộ chế phục c·hiến t·ranh như bên đội màu xám, khác mỗi một chút là nó được nhuộm màu xanh đậm.

Đội trưởng ra hiệu một binh sĩ tiến lên kiểm tra, xác nhận rằng người này đã hoàn toàn nằm xuống, không có ý định ở lâu mà lại ra lệnh tiếp tục tiến lên.

Đám người mới tiến lên được hơn 10m thì lại có một viên đạn bắn trúng một người binh sĩ.

Sự tình giống như ở phía trước, đám người lại nã súng vào vị trí kẻ kia, lòi ra thêm một người nữa, một lần loại bỏ thành có đôi có cặp, chênh lệch số lượng binh lính bị loại của hai bên là Hội học sinh mất đi năm người.

"Muốn tiêu hao đạn dược của chúng ta sao?" Perle xoa cằm, ánh mắt đăm chiêu nhìn tấm bản đồ, khoé miệng treo mỉm cười, "Nếu như ngươi thích chơi, vậy thì ta sẽ ra tay đánh lớn một chút."

******

Dọc theo con đường mà Perle để cho binh sĩ của mình đi đến bắt gặp nhiều đợt t·ấn c·ông đơn lẻ, tất nhiên thì vẫn tiêu diệt được chúng, nhưng vì có Perle lưu ý, nên mức tiêu thụ đạn dược đã được kiểm soát lại. Nếu như tính từ đầu, nhóm binh sĩ đã trải qua hơn mười đợt t·ấn c·ông lẻ tẻ.

Sau tất cả, bọn họ cuối cùng cũng đến được khu vực trung tâm.

Nơi đây giáp với đường băng của đại học, và tất nhiên, nếu như có kẻ nào bước ra khỏi phạm vi của khu rừng, chạm một chân vào đường băng thì bị loại.

"Perle định làm một vố lớn." Tần Vi Quân nghe thông tin từ do thám, cho ra cái kết luận như vậy. Cũng không có gì lạ, tên kia hắn đã hiểu rất rõ rồi, rất thích làm mấy cái chiến thắng huy hoàng các kiểu, đặc biệt ưa thích tuyệt địa phục sinh.



"Đến plan B thôi." Tần Vi Quân tắt đi tai nghe, hắn đang đứng ở trên cành cây, ánh mắt dõi nhìn về mặt trời, mắt hơi nhíu lại.

******

Các loại đại chiến như vầy thì nhà trường thường tài trợ thêm các loại drone nhằm thu hình và phát sóng trực tiếp hình ảnh lên Diễn đàn.

Phát chăm chú quan sát video trực tiếp, trong đầu không khỏi dùng tốc độ thật nhanh vận chuyển, nhằm đoán ra mục tiêu và kế hoạch của hai nhóm người.

"Perle là kẻ rất kiêu ngạo, đưa quân lực vào một vị trí tất phải thua thế kia thì chỉ có thể thuyết minh một điều rằng hắn đang cược. Nhưng, tiền cược là gì? Đạn? Quân lực? Chiến thuật?"

Thông tin vẫn còn thiếu một khâu quan trọng mà hắn nghĩ mãi cũng không rõ, một mắt xích mà hắn cho rằng quyết định tới chiến trận của cả hai phe.

"Là gì đây? Perle, đàn anh định cho cả trường nhìn thấy bất ngờ nào đây?" Phát thầm thì.

___________Nói nhảm trước khi xuất bản cuốn sách online________

1. Trước tiên thì cũng phải cảm tạ quý độc giả đã bò qua mười chương đầu nhạt nhẽo và thiếu chất dinh dưỡng kia.

2. Độc giả đọc qua mười chương, chắc cũng đã làm quen với cách viết của tác, mà hiện tại cũng chưa hiểu đã bôi gì ra phía trước đó.

3. Thú thực là fan của [Kiếm Lai] cùng [Long tộc] thế nên luôn luôn sẽ có mấy đoạn nói nhảm hơi nhiều, mong chớ để ý.

4. Mười chương đã đào ra vài cái hố, một số cái thì trong quyển một này sẽ lấp từ từ.

5. Nhắc nhở một chút, nếu như cảm thấy khó chịu khi đọc quyển này, nên dừng lại và xoá khỏi tủ truyện, nếu thích thì comment chê bai dưới kia cũng được, không quá quan trọng.

6. Đọc [Long tộc] có hứng viết bộ này, cũng có nhiều chi tiết là tham khảo ở quyển sách kia, như học viện, loài rồng, ám ảnh khá nặng với hai nhân vật là Ceasar và Sở Tử Hằng nên cũng 'stolen' đi thiết lập của 2 nhân vật này, nhưng cũng có sự thay đổi nhất định. Trận chiến của hai người này cũng là 'stolen' đi lúc mà suy tử bắt gặp 'ngày tự do'.

7. Cảm giác đạo văn sâu sắc thật sự, nhưng cố gắng một hai chương nữa sẽ thoát khỏi [Long tộc] bắt đầu mở tuyến đường riêng. Tất nhiên là đã chuẩn bị kịch bản hoàn thành cho quyển 1 rồi nên mọi người không cần lo drop giữa chừng. Nhưng cũng lo lắng nhỡ hết ám ảnh với [ Long tộc] lại ám ảnh với [Kiếm Lai] thì sao đâu? =)))

8. Gái thì có thể sẽ xuất hiện, nhưng mà chưa chắc đã tạo ra tuyến tình cảm hay xác định con đường cho bộ truyện là hậu cung hay 1vs1, này hên xui đi, sợ đâu cũng nhảy vào thái giám :vv.

9. Truyện hiện tại chưa có ý định đá vào VIP, nhưng nếu lúc nào đói quá hi vọng độc giả cho ăn xin tí xèng :'))).