Tường gió là kỹ năng Từ Sầm Quân lĩnh ngộ được khi lên cấp năm, cần năng lực dị năng cao để kéo dài dòng khí, lúc này trong vùng gió thổi cỏ lay hắn đều có thể cảm nhận được thông qua sự dao động. Nó có năng lực sát thương cao hơn kiếm gió, có thể bao phủ trong bán kính 1km, nhưng cũng tiêu hao cực nhiều dị năng, cho nên sau khi xác nhận quanh căn nhà không có uy hiếp, hắn thu tường gió lại.
Hắn nghiêng đầu góc nhà: "Ra đi."
"Ngài... ngài Từ..." Hứa Bách cầm công cụ đi tới, cười gượng nói: "Tôi không cố ý nghe hai ngài... Chuyện là... Tôi chỉ vừa lắp xong còi báo động."
"Là lỗi của tôi, không chú ý ông ở đây." Từ Sầm Quân dùng cơ thể che lại Omega trong lòng, ngăn cản tầm mắt của Hứa Bách.
Hứa Bách gãi đầu, "Ngài Từ khách sáo quá, chuyện là, tôi phát hiện dấu vết nhóm lửa trong nhà để xe, trên đất còn xương động vật, dấu vết có vẻ là mấy ngày trước."
Từ Sầm Quân ngẫm nghĩ: "Căn nhà này điều kiện sinh tồn không tồi, không có khả năng không có sinh vật chiếm cứ. Lát nữa tôi với ông đi qua xem sao." Nói xong, hắn ôm Omega thiếp đi trở về phòng.
Dị năng hệ gió có thể lợi dụng lực nâng của gió để đạt hiệu quả lưu lại trên không tạm thời, tốc độ nhanh đến độ Hứa Bách cũng không thấy rõ, người đã từ trong suối nước nóng nhảy lên tầng hai mở cửa sổ.
Hứa Bách dụi mắt, ngài Từ thật sự là thành thạo sử dụng năng lượng gió.
Omega trong kỳ phát tình rất quấn người, Từ Sầm Quân lau khô cậu đặt lên giường, vừa muốn rời đi đã bị Phương Kỳ Kỳ níu vạt áo. Phương Kỳ Kỳ rõ ràng buồn ngủ đến độ mí mắt dính vào nhau vẫn nỗ lực lên tinh thần nói: "Không cho anh đi!"
Từ Sầm Quân mềm lòng, tỏa pheromone trấn an, ngồi trở lại mép giường nắm tay cậu đặt bên miệng hôn, nhẹ giọng dỗ dành: "Anh quay lại ngay, ngoan nào."
Phương Kỳ Kỳ kéo chặt vạt áo không cho đi, đến khi hai môi dính sát, hơi thở tràn đầy mùi linh sam dễ ngửi, cậu mới thả lỏng chìm vào mộng đẹp.
Từ Sầm Quân buông môi cậu ra, lại hôn lên mũi nhỏ của cậu, nhẹ nhàng dém chăn cho cậu.
Lúc đi ra, Hứa Bách đã chờ bên ngoài. Hai người đến nhà để xe xem xét, quả nhiên thấy có dấu vết nhóm lửa, trên đất là xương động vật, có heo và dê, bên ngoài có bó cửi được bọc bằng nilon.
Hứa Bách lại tìm thấy một vài công cụ như là búa, dao, thớt gỗ và dây thừng được bện bằng tay, có dấu vết sử dụng rõ ràng, "Giống như là chỗ ở tạm thời, không phải chỗ ở lâu dài."
Từ Sầm Quân cầm dây thừng trong tay Hứa Bách, vẻ mặt có chút khó hiểu, "Buổi sáng nay tôi thấy con khỉ lông xám trong bụi cây."
Hứa Bách kinh ngạc: "Khỉ? Ý ngài là... nghi ngờ khỉ nhóm lửa nấu cơm ở đây?"
Từ Sầm Quân cũng biết chuyện này không thể tưởng tượng, "Nếu như là thú biến dị, IQ cũng sẽ tăng cao, nhưng có thể thuần thục sử dụng công cụ của nhân loại, thậm chí là chế tác công cụ, còn biết chất củi bọc nilon, trí lực và độ linh hoạt của ngón tay này không khác gì con người..."
Hứa Bách "Chậc" một tiếng, "Mạt thế này cái gì cũng có thể xảy ra, nếu... Nếu quả thật là khỉ, vậy khỉ sống bầy đàn, gần đây khẳng định không chỉ một con!"
Từ Sầm Quân gật đầu, "Đúng, con buổi sáng chắc là đến đây quan sát tình huống. Ngọn núi này diện tích không lớn, trong tình huống có một con nhện cấp ba thì động vật biến dị còn lại cũng sẽ không quá cấp ba, không cần quá lo lắng, phòng bị tốt là được, thiết bị cảnh báo của ông ở đâu?" Hứa Bách chỉ vào quanh nhà: "Một vòng quanh bờ tường."
"Nếu khỉ nhảy từ cây xuống thì có thể không chạm vào còi báo động, ông chuyển còi báo động qua cửa sổ trên phòng."
"Được, tôi đi sửa ngay."
Từ Sầm Quân về nhà vừa hay gặp được Triệu Lê, cô gái vừa mới dậy, dụi mắt ngoan ngoãn chào: "Chào buổi sáng chú Từ." cô ngáp một cái nói: "Chú Từ ơi, vừa nãy chú dùng dị năng à, cháu cảm thấy có một dòng khí không thể khống chế trong không khí, giống như sương mù."
"Phải, muốn học không?"
Triệu Lê sáng mắt lên, gật đầu: "Cháu muốn!"
Từ Sầm Quân ngưng tụ một quả cầu gió xoay tròn mà mắt thường không thể thấy được trong lòng bàn tay, "Mở lòng bàn tay ra."
Triệu Lê nghe lời mở tay ra, nhận thứ gì đó trong tay Từ Sầm Quân, sau đó cô mở to hai mắt cảm nhận được quả cầu gió đang xoay tròn trong lòng bàn tay. Cô thử ngưng tụ cầu gió ở tay kia, nhưng vẫn thất bại chỉ có thể ngưng tụ thành một cơn lốc xoáy nhỏ, không thành hình cầu được.
Từ Sầm Quân lấy quả cầu lại, "Chỉ cần cháu có trọng tâm và hướng gió là có thể hình thành gió cuốn, nhưng cầu gió khác gió cuốn, chỗ khó là chu kỳ xoay tròn của dòng khí, bán kính xoay tròn cũng khác. Cháu luyện tập ngưng tụ thành một quả cầu gió ổn định trước, sẽ giúp cháu khống chế được "khí", chờ cháu học xong chú sẽ dạy cháu bước tiếp theo."
"Vâng!" Triệu Lê cao hứng gật đầu, mấy tháng này nhờ sự dạy dỗ của Từ Sầm Quân mà dị năng của cô tăng mạnh, mặc dù mới cấp hai nhưng khả năng vận dụng dị năng hệ gió đã ngang với cấp ba. Đang lúc cao hứng, cô đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: "Anh Thất Thất vẫn đang ngủ ạ? Cháu đi pha nước đường cho anh ấy uống."
Từ Sầm Quân cười xoa đầu cô, "Cảm ơn, pha một chút là được rồi, em ấy cũng không uống được quá nhiều."
Phương Kỳ Kỳ ngủ một giấc sâu, máy sưởi ấm vẫn duy trì nhiệt độ trong phòng, pheromone Alpha làm cậu yên tâm vẫn quanh quẩn, tuyến thể được nghỉ ngơi đầy đủ sau đợt phát tình đầu tiên lại bắt đầu nóng lên, tỏa ra pheromone Omega càng nồng, cậu khó chịu nhíu mày phát ra vài tiếng vô nghĩa.
Cửa phòng bị mở ra lại nhẹ nhàng đóng lại, pheromone quả vải nồng nặc trong veo nhanh chóng tìm được mùi linh sam phù hợp.
Phương Kỳ Kỳ giật giật mí mắt muốn tỉnh lại, một cái gì đó mềm mại kề ở bờ môi cậu, nước đường ngọt kèm theo pheromone Alpha chảy vào trong miệng, trán đang nhăn lại cũng giãn ra.
Chẳng được bao lâu cậu cảm giác được hai chân mình bị tách ra, dương v*t mềm nhũn bị một cái gì đó ấm áp bao lấy, một cái gì đó linh hoạt mềm mại liếm quy đầu nhạy cảm, chỉ một lát cậu cứng lên, một chút chất lỏng chảy ra ở đỉnh cũng bị liếm đi.
Từ Sầm Quân liếm dương v*t cứng rắn của Omega rồi buông ra, lấy ra một cọng cỏ mỏng và dẻo, có chất lỏng như lô hội, hắn chậm rãi đâm cọng cỏ vào miệng niệu đạo đang chảy ra dịch nhờn của Omega chí, có nước bôi trơn, quá trình đâm vào vô cùng thuận lợi.
Khoái cảm tê dại hơi đau ở niệu đạo làm cho Phương Kỳ Kỳ siết chặt chăn, ưm một tiếng.
Từ Sầm Quân thấy cậu khó chịu, vừa chậm rãi tiếp tục đâm nhánh cỏ vào niệu đạo, vừa ngậm lỗ dâm của Omega liếm hôn, đầu lưỡi mềm mại đẩy hai môi bé hồng hào ra.
Omega nghỉ ngơi một đêm, lỗ nhỏ sưng lên đã cơ bản khôi phục, chảy ra nước dâm dưới sự hầu hạ của người đàn ông. Từ Sầm Quân cong lưỡi nuốt tất cả vào bụng, sau đó ngậm lấy âm vật mềm mại mút một cái, Phương Kỳ Kỳ "ưm" một tiếng, lỗ nhỏ đói khát dâm loạn co rút lại, cũng khiến cho cậu quên cảm giác căng trướng ở niệu đạo.
Từ Sầm Quân dùng gối đệm dưới lưng Omega, nâng mông cậu lên, hai chân đặt trên vai mình, sau đó cúi xuống thổi vào hai lỗ nhỏ một hơi, rõ ràng nhìn thấy hai lỗ nhỏ hồng hào của Omega kích động khép mở, cảnh tượng tình dục làm cho hắn thở dốc. Ngửi mùi quả vải nồng nặc, Từ Sầm Quân cúi đầu ngậm lỗ trước đang chảy nước, đầu lưỡi liếm láp bên trong, làm âm đ*o co rút lại run rẩy.
"Ưm... a... thoải mái..." Phương Kỳ Kỳ bị liếm tỉnh, rên rỉ tỉnh giấc, cúi đầu thấy lỗ nhỏ của mình bị người đàn ông ngậm trong miệng điên cuồng liếm. Sống mũi cao của hắn đang kề ở âm vật của mình, hai môi bé bị mút đỏ lên, dương v*t còn dị vật, Phương Kỳ Kỳ tập trung nhìn, miệng niệu đạo bị cắm chỉ còn sót lại thân rễ nhỏ màu xanh. Cậu liếc mắt một cái là nhận ra là lá cây kế tuyết. Cây kế tuyết là thực vật mới phổ biến trong thời tận thế, sau khi lột rễ cây chất lỏng có tác dụng giảm nhiệt, thường được dùng để trị thương tạm thời khi ở ngoài hoang dã, nhưng cọng cỏ màu màu xanh biếc nhỏ dài kia lúc này đang cắm ở dương v*t của cậu, "Ưm a... Anh làm gì... ư... Mau rút ra..."
Từ Sầm Quân không những không rút ra mà còn vừa liếm vừa cầm gốc cỏ đâm vào niệu đạo của Omega. Khoái cảm tê dại kỳ quái này làm cho giọng Phương Kỳ Kỳ cũng thay đổi, cậu thở hổn hển không ngừng. Cố tình Từ Sầm Quân vẫn không tha, liếm đủ âm đ*o rồi mút âm vật, chỗ vốn mẫn cảm bị người đàn ông ngậm trong miệng điên cuồng mút vào, niệu đạo lại bị cọng cỏ mềm dẻo rút ra đâm vào, kích thích trước sau làm Phương Kỳ Kỳ không chịu được.
"Ư không... Không nên như vậy... ưm a... á ——!!!" cậu nắm chặt ga giường kêu to một tiếng, đạt tới cao trào cực hạn, nước chảy ra dính hết lên mặt người đàn ông.
Từ Sầm Quân ngậm lỗ dâm mút vào nước dâm đầy pheromone vị quả vải của Omega, ngón trỏ và ngón giữa cũng chậm rãi đâm vào nới lỏng, ngón tay nhiều lần ma xát điểm G, lướt qua khoang sinh sản mẫn cảm.
"Ư a..." Phương Kỳ Kỳ mới hoàn hồn từ khoái cảm lại rơi vào làn sóng khoái cảm tiếp, lỗ dâm muốn ăn dương v*t của Alpha. Cậu mơ màng nhìn Từ Sầm Quân, giọng hơi khàn, "Muốn dương v*t của chồng... ưm... Không cần liếm, muốn dương v*t của chồng..."
"Lát nữa cho lỗ dâm ăn dương v*t." mắt Từ Sầm Quân thâm trầm tình dục, cằm hắn bị nước dâm của Omega phun ra làm ướt, khuôn mặt tuấn tú nhã nhặn trông vừa tình dục vừa hoang dã, động tác thành thạo nới lỏng lỗ sau của Omega, sau khi lỗ nhỏ hồng hào mở ra, hắn lại luồn lưỡi vào liếm.
Phương Kỳ Kỳ được đầu lưỡi liếm, ánh mắt mơ màng, chủ động nâng mông dán vào miệng người đàn ông. Lỗ trước chảy nước dâm trong suốt, lúc người đàn ông liếm sạch cả hai lỗ nhỏ, cơ thể trần truồng đã chuyển sang màu hồng nhạt.
Từ Sầm Quân cắn bắp đùi mềm mại của cậu mấy cái, lưu lại dấu hôn đỏ hồng, sau đó hôn lên, ngậm hai vú hồng hào của Omega, hút đến sưng đỏ mới buông ra.
Phương Kỳ Kỳ cảm thấy toàn thân mình bị hắn ăn sạch, trên thân thể trắng nõn có thêm dấu hôn và dấu răng đỏ, cuối cùng Alpha mới nhấm nháp đủ rồi, đâm dương v*t tím đỏ nóng bỏng vào lỗ trước của Omega.
Người Phương Kỳ Kỳ mảnh mai nhưng cũng không gầy yếu, ngược lại rất cân đối, bụng phẳng lỳ mềm mại, có cơ bụng hơi mỏng, mông là chỗ nhiều thịt nhất trên người, vừa vểnh vừa tròn, bàn tay người đàn ông có thể bao phủ lấy chỗ mềm nhất, cảm giác rất tuyệt. Từ Sầm Quân yêu thích không buông tay vuốt ve, ôm hai mông trong tay, nâng eo Omega lên, sau đó ưỡn hông, đâm lút cán.
"Ưm a... a... sâu quá... Đột nhiên đâm vào như vậy... a ~" quy đầu đâm vào cổ tử cung làm Omega thiếu chút nữa không thở được, sau khi thích ứng âm đ*o mút lấy dương v*t, hút chặt quy đầu.
"Ha... Thả lỏng một chút, bé dâm..." Từ Sầm Quân bị hút da đầu run lên, ôm lấy mông Omega bạch bạch ra vào, dương v*t thô dài làm cho miệng lỗ dâm biến thành hình tròn, nước chảy ra dính vào dương v*t, môi bé bị dương v*t va chạm biến thành màu đỏ, lỗ dâm lép nhép bị làm phát ra tiếng nước dâm đãng.
"A a a ưm... thoải mái... a... dương v*t của chồng giỏi quá... a..." Phương Kỳ Kỳ bị ** đến đồng tử giãn ra, bụng bị đâm thành hình quy đầu. Từ Sầm Quân đỏ mắt, ** càng ác hơn, nặng nề ra vào mấy trăm cái rồi bắn tinh dịch vào tử cung, làm Omega run run.
"Ưm..." Phương Kỳ Kỳ đã dùng lỗ trước cao trào hai lần, nhưng dương v*t trước người vẫn bị chặn không bắn tinh rất khó chịu. Cậu vươn tay muốn rút cỏ kế tuyết đi, lại bị hắn chặn lại. Người đàn ông xoay người để cậu quay lưng với hắn, tay hắn cậu bị kéo lên ngang lưng. Cậu quay đầu, hốc mắt hồng lên, "Từ Sầm Quân, em muốn bắn."
Từ Sầm Quân dán vào lưng cậu không cho cậu nhúc nhích, hôn môi cậu, "Để lát nữa, phát tình bắn nhiều hại thân." Nói xong, hắn đỡ dương v*t từ phía sau đâm vào lỗ sau của Omega.
"Ư a ~" người Phương Kỳ Kỳ mềm nhũn, thiếu chút nữa nằm xuống giường, được người đàn ông đỡ thắt lưng mới miễn cưỡng quỳ được. Chưa đợi cậu thích ứng xong, dương v*t trong lỗ nhỏ điều chỉnh góc độ đâm vào khoang sinh sản mẫn cảm nhiều nước, cậu chịu không nổi rên rỉ, "Ưm a ~ từ từ thôi... ưm... Quá..."
"Không nhịn được, muốn nuốt em vào trong bụng." Từ Sầm Quân thở hổn hển, một tay nắm cằm Phương Kỳ Kỳ, ngậm đầu lưỡi Omega mút vào, một tay tìm được dương v*t của cậu, cầm nhánh cỏ đâm vào niệu đạo nhạy cảm, dương v*t to dài dưới thân điên cuồng ** khoang sinh sản ướt át, vừa hôn vừa ** khiến hai người cùng sướng phát điên.
Dùng lỗ sau cao trào một lần, dương v*t trước người vẫn không được bắn, niệu đạo còn bị cọng cỏ ra vào, Phương Kỳ Kỳ ngửa đầu vừa sướng vừa khó chịu, khóe mắt bị hành hạ đến ửng đỏ chảy xuống hai hàng nước mắt, tay nhỏ vô lực cầm bàn tay đang đùa bỡn niệu đạo mình, quay đầu hôn cằm đầy mồ hôi của người đàn ông, khàn giọng xin tha: "Ư a... Từ Sầm Quân... Không... Không được... Nhiều quá hức... em muốn bắn nha... ưm a... cho em bắn..."
Từ Sầm Quân thở dốc, bị tử cung của Omega hút sướng tê da đầu, hắn cúi đầu hôn môi mọng của Omega, "Gọi anh là gì?"
Phương Kỳ Kỳ hít mũi, mang theo giọng mũi kêu: "Chồng... hức... cho em bắn!"
Từ Sầm Quân si mê nhìn mắt và mũi đỏ bừng của cậu, yêu không thể kiềm chế, làm càng mãnh liệt, ôm Omega bằng tư thế xi tiểu, đi lại trong phòng làm.
Phương Kỳ Kỳ thét lên giọng khàn đặc, khoái cảm tích tụ phía trước lại không bắn được, chỉ có thể chảy nước mắt bị **, "Từ Sầm Quân! Hức... Em muốn bắn... ưm a ——"
Từ Sầm Quân ôm cậu vào phòng tắm ** trước gương, Omega bị tình dục hành hạ đến muốn điên có mỹ cảm rách nát. Từ Sầm Quân mê say nhìn gương mặt đầy lệ của Phương Kỳ Kỳ, tim đập thình thịch, cuối cùng hắn đâm sâu vào khoang sinh sản, quy đầu phình to tạo kết bên trong, lép nhép bắn ra tinh dịch.
Phương Kỳ Kỳ ngậm dương v*t bắn tinh, bị bắn run run một cái, khi cọng cỏ ở niệu đạo bị rút ra, tinh dịch phun ra, khoái cảm tích tụ trào ra như tuyết lở, nháy mắt thổi bay thần chí của cậu, trong đầu trống rỗng chỉ còn khoái cảm. Cậu sướng trợn trắng mắt, dương v*t không bắn tinh được nữa chảy nước tiểu màu vàng, niệu đạo được nước tiểu cọ rửa làm cho Phương Kỳ Kỳ lại sướng đến run người.
Từ Sầm Quân cắn gáy cậu, răng nanh ma xát tuyến sinh dục của Omega, mấy lần muốn cắn lại nhịn được, từ trong gương nhìn khuôn mặt nhỏ cao trào đến đờ đẫn của Phương Kỳ Kỳ. Hắn nắm cằm cậu hôn, nỗ lực kìm nén dục vọng nguyên thủy muốn đánh dấu vĩnh viễn, chuyển thành nụ hôn sâu, cắn nát môi Omega.
Phương Kỳ Kỳ khôi phục ý thức, liếm vết thương trên miệng, phát hiện mình bị làm đến mất trí, vừa thẹn vừa giận xoay tay cho người đàn ông phía sau một cái tát. Từ Sầm Quân không trốn, vợ đánh thì hắn chịu, sướng cũng sướng rồi, hắn nên chịu. Bị đánh xong hắn còn nắm tay nhỏ hỏi có đau không, mượn cơ hội lại hôn tay cậu.
Sau đó, Từ Sầm Quân xuống tầng lấy nước lau người cho Omega và rót đầy nước vào bồn tắm, ôm Phương Kỳ Kỳ nhàn nhã tắm.
Đợt phát tình thứ hai lại trôi đi, Phương Kỳ Kỳ vừa thoả mãn vừa buồn ngủ. Cậu tựa vào ngực hắn hai mắt vẫn ướt át, tức giận lên án: "Từ Sầm Quân, hai ngày nay anh quá đáng lắm!"
Tim Từ Sầm Quân thắt lại, hắn sợ cậu phát hiện ra sự khác thường, dịu dàng hôn mặt cậu, lại dùng giọng điệu xin lỗi như lúc trước: "Xin lỗi, không nhịn được." Lại bổ sung: "Em quá ngon miệng."
Phương Kỳ Kỳ lườm hắn một cái, cũng không biết nghĩ gì, hừ một tiếng, biểu cảm cũng không còn phẫn nộ như vừa nãy, "Hừ, cũng khó trách, Omega như em, anh kích động cũng là bình thường."
Người khác nói lời này có thể là kiêu ngạo, nhưng Phương Kỳ Kỳ thì không phải mà là đánh giá từ đáy lòng của cậu, cậu tán thành bản thân mình. Với cấp bậc dị năng, vẻ ngoài vượt trội, gia thế và đầu óc, từ nhỏ đến lớn cậu không biết tự ti là gì, ngay cả khi bị Phương Viên dùng làm vật thí nghiệm, cậu cũng cho rằng đó là gen bẩm sinh của cậu ưu việt.
Từ Sầm Quân nghe vậy bật cười, nhìn Omega kiêu ngạo hất cằm, hắn nghiến răng nghiến lợi cắn mũi Phương Kỳ Kỳ, ngậm cười: "Phải, đời trước anh làm việc thiện tích đức mới có thể gặp em." Trong mắt người có tình, đánh rắm cũng đáng yêu.
Hai người nhìn nhau cười, thân mật ôm hôn nhau.