Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhắm Mắt Theo Liều - Kết Hôn Không Mời Họ Hàng

Chương 29




Từ Sầm Quân ôm Phương Kỳ Kỳ mềm nhũn đè xuống giường, lấy một tư thế không cho từ chối hôn môi Omega, pheromone Alpha bao trùm hơi thở của Omega.

Hai mắt Phương Kỳ Kỳ dần mơ màng, mùi linh sam làm người ta an lòng lúc này giống như rượu mạnh kích thích, từ hô hấp tràn đầy phổi Omega lại chảy vào máu cả người. Cơ thể Omega theo bản năng mặc cho Alpha đùa nghịch, hai lỗ nhỏ dưới thân chảy ra chất lỏng hứng tình.

"Ưm..." lưỡi Phương Kỳ Kỳ bị hôn đến tê dại, cậu ngửi pheromone Alpha bá đạo, bạo ngược, nước mắt tuôn rơi.

Alpha của cậu muốn cậu không chống cự, muốn cậu thuận theo, muốn cậu thần phục, lý trí và bản năng sinh học kịch liệt đối kháng, cổ họng cậu phát ra tiếng nức nở khàn khàn, tay chống đẩy không có sức, hai mắt đẫm lệ nhìn đồng tử đen sâu không thấy đáy của Từ Sầm Quân, hai tay tái nhợt siết vạt áo của hắn.

Từ Sầm Quân kéo tay cậu xuống đặt sang hai bên, buông môi bị hôn đến sưng đỏ ra, ánh mắt từng tấc từng tấc đảo quanh cơ thể trần trụi của Omega, giống như cảnh sát đang tìm chứng cứ phạm tội của phạm nhân.

Tầm mắt nóng rực chuyển từ cần cổ duyên dáng của Omega xuống hai chân thon dài, hắn cúi đầu ngậm núm vú ở ngực Omega, ngậm cả quầng vú hồng nhạt vào miệng. Phương Kỳ Kỳ khẽ thở gấp ưỡn ngực lên, ngực phẳng lì bị người đàn ông mút liếm căng lên.

Từ Sầm Quân ôm cậu đến mép giường, tách hai đùi ra để lên vai mình, ánh mắt nóng bỏng dò xét hai lỗ nhỏ ở giữa chân Omega, hơi thở nóng rực phả vào lỗ nhỏ mềm mại, khiến lỗ nhỏ co rút lại, chảy càng nhiều nước dâm trong suốt.

Từ Sầm Quân nuốt nước bọt, há miệng ngậm lấy lỗ nhỏ xinh đẹp chảy nước, Omega khó nhịn khẽ kêu một tiếng, mông nhỏ giãy giụa dâng lỗ nhỏ đến trước mặt người đàn ông.

Từ Sầm Quân nhìn Omega dâm đãng, có chút tức giận giơ tay lên vỗ lỗ dâm hai cái, nghe Omega vừa đau vừa thoải mái khẽ rên, ngón trỏ và ngón giữa phân biệt cắm vào hai lỗ, cảm nhận được lỗ nhỏ căng chặt không giống bị cắm vào, cuối cùng hắn giãn mày ra, cúi đầu nâng mông Omega lên điên cuồng liếm, đầu lưỡi mút đủ lỗ trước rồi lại ngậm âm đế sưng lên mút vào.

"Ưm a... a... ư a..." mắt Phương Kỳ Kỳ đầy nước mắt, cơ thể phát tình vốn mẫn cảm dâm đãng dưới sự kích thích của pheromone Alpha vừa sờ là run, khoái cảm vô hạn dưới thân khiến cậu đã sắp mất khả năng suy nghĩ, bị người đàn ông hút thật mạnh, cậu cong eo run rẩy bắn ra.

Từ Sầm Quân bị nước của Omega văng lên đầy mặt, hắn liếm chất lỏng đầy mùi pheromone quả vải bên miệng, ôm lấy Phương Kỳ Kỳ cao trào đến thất hồn lạc phách xoay người, đè cậu xuống giường.

Cơ thể rắn chắc cường tráng của Alpha kề sát lên tấm lưng ướt đẫm mồ hôi của Omega, dương v*t to lớn cọ xát giữa hai bờ mông Omega, nhờ nước dâm bôi trơn không hề tốn sức đâm vào.

"Ư a..." Phương Kỳ Kỳ vẫn chưa hoàn hồn trong cơn cao trào trước đó, lỗ nhỏ nhạy cảm lại bị dương v*t hung hăng ma xát, kích thích lỗ nhỏ mãnh liệt co rút lại, bao chặt lấy quy đầu mút sâu vào.

"Hừ..." Từ Sầm Quân sảng khoái kêu rên, trên gương mặt tuấn tú ửng hồng đầy mồ hôi, hơi thở ấm áp phả vào tuyến sinh dục của Omega, hạ thể điên cuồng va chạm vào mông thịt, chôn sâu dương v*t thô dài vào trong, thô bạo điên cuồng làm.

Phương Kỳ Kỳ rất nhanh cao trào, lỗ nhỏ co rút mút dương v*t đàn ông, nước ấm áp xối vào quy đầu hắn, Từ Sầm Quân thỏa mãn kêu rên, dùng sức đâm vào tử cung, quy đầu trướng lên, bắn tinh vào tử cung mềm mại.Từ Sầm Quân thở hổn hển, lưu luyến hôn khuôn mặt đầy mồ hôi của Phương Kỳ Kỳ, đồng tử đen nhìn Omega lại giống như nhìn về quá khứ, "Đêm đầu tiên tôi nhìn thấy em, tôi đã mơ làm em như vậy, bây giờ cũng giống như nằm mơ..."

Khoái cảm sau cao trào làm Phương Kỳ Kỳ cảm giác như vẫn đang lơ lửng giữa tầng mây, trong thoáng chốc cậu nghĩ đến lần đầu tiên hai người gặp mặt là sáu năm trước, khi đó cậu mới 16 tuổi. Cậu nhắm mắt lại mắng thầm, đồ chó, sớm như vậy đã thèm khát cậu, còn giả vờ chính nhân quân tử cái gì.

Từ Sầm Quân ngậm tai cậu hôn, giọng khàn khàn, "Nhưng bên cạnh em đã có người, tôi chỉ đành làm bộ như ghét em để thôi miên mình không được thích em. Mỗi lần em xuất hiện trước mặt tôi là tôi lại dao động một lần, cho đến khi đoạt được núi Hắc Kỳ, em và Phương Bạch Mặc đi rồi. Tôi tưởng không nhìn thấy em là có thể xóa đi suy nghĩ về em trong đầu, nhưng dường như không làm được..."

Từ Sầm Quân tự giễu cười, "Ba năm không nhìn thấy em tôi vẫn mơ đến em, cũng không phải không thể cướp lấy em. Phương Bạch Mặc là Beta không thể đánh dấu em, nhưng cướp đoạt trắng trợn có thể là một trận mưa máu gió tanh." Hắn cầm tay Phương Kỳ Kỳ, đeo chuỗi bạch ngọc bồ đề vào tay Phương Kỳ Kỳ, "Bà nội tôi từng nói ông ở trên chiến trường giết địch quá nhiều, sát nghiệt quá nặng sẽ ảnh hưởng đến con cháu, bà dạy tôi tụng kinh thanh lọc, làm nhiều việc thiện. Tôi nghĩ vậy, sau mạt thế thành lập đoàn săn bắn, lại xây căn cứ cứu ngàn vạn người, liệu có thể trung hòa một chút, liệu có thể... tham lam hơn chút, cướp lấy em, giấu đi?"

Từ Sầm Quân kề vào bên tai Phương Kỳ Kỳ nhẹ nhàng chậm chạp thổ lộ tâm sự, "Cho đến khi... Nghe thấy em muốn ra ngoài tham gia nhiệm vụ thành phố C, tôi nhận ra có lẽ đây là cơ hội duy nhất đời này để có được em. Tôi đã nghĩ hết rồi, sau nhiệm vụ lần này dấu vết tồn tại của em sẽ vĩnh viến biến mất khỏi thế giới này, sau khi về Hắc Kỳ em đừng hòng chạy thoát. Chẳng qua tôi không ngờ lần này nhiệm vụ ngoài ý muốn nhiều như vậy, tôi cũng coi như trong cái rủi có cái may, ít nhất dường như em rất thích tôi lúc mất trí nhớ, đúng không?"

"Ưm..." Phương Kỳ Kỳ mở mắt muốn nói chuyện lại bị đè khó thở, dương v*t của hắn còn cắm ở bên trong chậm rãi va chạm, cậu sướng run người, dương v*t vừa mới bắn hết tinh lại cứng lên. Cậu mím môi quay đầu nhìn Alpha sau lưng, "Anh dậy đi đã..."

Cậu muốn hai người nói chuyện nghiêm túc, nhưng Từ Sầm Quân nhìn thấy ánh mắt căm tức của cậu, lòng vừa bối rối vừa khổ sở, tay che mắt cậu, bi thương nói: "Tôi biết em không thích tôi trước khi mất trí nhớ, tất nhiên cũng sẽ không thích tôi lúc khôi phục trí nhớ, nhưng tôi sẽ không để cho em đi, em là —— của tôi!"

Nói xong, hắn rút dương v*t ướt nhẹp ra đâm vào lỗ sau của Omega, lỗ sau co rút bị quy đầu căng ra, dương v*t làm lỗ nhỏ thành một cái lỗ hình tròn, quy đầu cứng rắn đâm vào khoang sinh sản, Omega há miệng run rẩy dùng lỗ sau cao trào.

"Ưm không... hức..." Phương Kỳ Kỳ lắc đầu, cao trào quá nhiều, cậu cảm giác bị chơi hỏng.

"Ha... chặt quá... kẹp chết tôi..." Từ Sầm Quân đứng dậy quỳ gối giữa hai chân Omega, bàn tay nắm hông Omega, ngón tay cái bấm vào hõm lưng, vững vàng cố định Omega, dương v*t hung hăng ** vào khoang sinh sản, khoang sinh sản nhiều nước co chặt lại trong pheromone Alpha, hút quy đầu đè ép dương v*t. Từ Sầm Quân sướng tê cả da đầu, động tác nhanh đến độ chớp nhoáng, làm lỗ nhỏ sủi bọt nước.

"Ưm a ~ nhiều quá... hức... Không... a..." Phương Kỳ Kỳ nhắm mắt lắc đầu, nước mắt theo đuôi mắt chảy xuống, khoái cảm vô tận làm cậu choáng ngợp, chỉ có thể giãy giụa chìm nổi, sau đó rơi vào tay giặc trong sóng tình dưới sự khống chế của pheromone Alpha.

Từ Sầm Quân nắm hông Omega, va chạm khiến mông thịt biến thành màu đỏ, cuối cùng cắm sâu vào khoang sinh sản, quy đầu phình ra tạo kết vững vàng kề ở ngoài miệng, quy đầu phụt phụt bắn tinh dịch vào đầy khoang sinh sản mềm mại.

"Hức..." Phương Kỳ Kỳ bị bắn giật mình, môi đỏ mọng hé mở nức nở rên rỉ, tuyến thể ở gáy bỏng rẫy.

Từ Sầm Quân vừa bắn vừa cúi người hôn tuyến sinh dục của cậu, giọng điệu trầm thấp: "Chúng ta... sẽ mãi mãi bên nhau." Nói xong, hắn cắn tuyến thể của Phương Kỳ Kỳ, răng nanh sắc nhọn đâm rách da thịt, lượng lớn pheromone Alpha tiêm vào trong tuyến thể Omega, hoàn thành đánh dấu vĩnh viễn.

"Ư a ——!!!" Phương Kỳ Kỳ mở to hai mắt giống như ngừng thở, pheromone Alpha rót vào tuyến thể ngắn ngủn mấy giây đã bao phủ pheromone Omega, hoàn toàn đoạt lấy Omega, Phương Kỳ Kỳ hôn mê bất tỉnh dưới kích thích mãnh liệt.

Sau khi tỉnh lại ngoài cửa sổ trời đã sáng choang, Phương Kỳ Kỳ nhớ lại chuyện xảy ra tối hôm qua, tức giận muốn đánh Từ Sầm Quân như bao cát một trận. Trong phòng tắm có tiếng nước chảy, Phương Kỳ Kỳ hít sâu một hơi nhắm mắt lại giả bộ ngủ, chỉ chốc lát sau mùi linh sam quen thuộc tới gần.

Từ Sầm Quân đã ăn mặc chỉnh tề, đi ra nhìn thấy Omega giả bộ ngủ cũng không vạch trần cậu mà tách chân cậu ra kiểm tra rồi bôi thuốc mỡ tiêu sưng. Hai lỗ nhỏ giữa chân Omega bị làm vô cùng thê thảm, sau khi đánh dấu hoàn toàn khoang sinh sản sẽ nuốt trọn tinh dịch bắn vào để gia tăng tỷ lệ thụ thai, bởi vậy bụng trắng nõn của Phương Kỳ Kỳ vẫn phồng lên chưa xẹp xuống.

Chờ Từ Sầm Quân rời đi, Phương Kỳ Kỳ mới lê cơ thể bủn rủn đi vào phòng tắm, nhìn dấu vết loang lổ trên người qua gương, cậu tức giận mắng một tiếng cầm thú, tức giận ngực phập phồng, cuối cùng tủi thân đỏ vành mắt mặc quần áo.

Cậu quay lại phòng hé rèm cửa ra, nhìn thấy thủ vệ dưới tầng, lại mở cửa phòng, bị hai thủ vệ một trái một phải ngăn lại. Cậu thử dùng tinh thần công kích nhưng không cách nào đột phá phòng tuyến tinh thần của hai thủ vệ này, xem ra người canh gác là người dị năng cấp bốn. Từ Sầm Quân chó má này để trông chừng cậu còn dùng đến người dị năng cấp bốn. 

Phương Kỳ Kỳ đóng cửa phòng, lấy một quả cầu màu bạc trong túi quần ra, cuối cùng liếc nhìn ga giường xốc xếch, sau đó không chút do dự rót dị năng vào.

Sóng năng lượng khác thường khiến thủ vệ cấp bốn chú ý, hai thủ vệ vội mở cửa phòng —— trong phòng trống rỗng không còn bóng Omega, chỉ còn hai nửa quả cầu vỡ trên đất.

Từ Sầm Quân ra ngoài lòng hốt hoảng, hắn không muốn lãng phí nhiều thời gian ở bên ngoài, kết nối trò chuyện vệ tinh bàn giao công việc rồi muốn đi về ngay, vừa mới xuống xe đã thấy Vương Sung vội vã chạy đến, trong lòng có dự cảm không tốt, hắn vội hỏi: "Làm sao vậy?"

Vương Sung kích động nói: "Anh Quân, không thấy Phương Kỳ Kỳ nữa, anh em canh gác cũng không thấy có người đi ra, nhưng trên mặt đất có cái này." Vương Sung đưa quả cầu vỡ thành hai nửa cho Từ Sầm Quân.

Từ Sầm Quân thấy vật này mà mặt biến sắc, "Cầu dịch chuyển..."

Hắn nắm chặt cầu dịch chuyển vỡ vụn, nghĩ đến lúc trước gián điệp nói Di Không tạm thời tiếp quản căn cứ Trường Thanh.

Di Không tên thật là Phương Tình Tình, là một nữ Alpha, một trong năm tiểu đội trưởng đội dị năng của trung ương, dị năng là không gian, có thể nén tọa độ không gian vào quả cầu để dịch chuyển, là dị năng phi thường quý giá và đáng sợ. Nữ Alpha kia cũng họ Phương, chẳng lẽ có liên hệ với nhà họ Phương?

Đầu Từ Sầm Quân đau như sắp nứt ra, "Tìm!" Hắn vừa mới nói xong, thấy một chiếc trực thăng bay lên trong căn cứ Vương Trinh.

Từ Sầm Quân bước nhanh đuổi theo, trước khi trực thăng bay lên hắn thấy Phương Kỳ Kỳ ngồi bên trong, mắt hắn như muốn nứt ra, hắn gào to: "Xuống dưới, Phương Kỳ Kỳ, quay lại!"

Trực thăng càng bay càng cao càng bay càng xa, Từ Sầm Quân nóng nảy, không ngừng dùng dị năng để ngưng đọng không khí, muốn đuổi theo trực thăng, hắn nhìn thấy Phương Kỳ Kỳ ngồi ở cabin và người mặc áo giáp cạnh cậu, mắt đỏ lên.

Một thanh kiếm màu vàng bay về phía Từ Sầm Quân, hắn khó khăn né tránh, nhưng càng ngày càng cách xa trực thăng.

Trong trực thăng, Phương Kỳ Kỳ nhìn thấy Từ Sầm Quân suýt nữa bị chém, quát: "Bạch! Anh đừng động vào anh ấy!"

Phương Bạch Mặc thu hồi dị năng hệ kim, cúi đầu tỏ vẻ đã biết, nhưng nhìn dấu vết trên cổ Phương Kỳ Kỳ, lại tức giận nói: 【 Anh ta đáng chết! 】

Phương Kỳ Kỳ nhìn Từ Sầm Quân dùng dị năng không ngừng đuổi theo, hốc mắt cũng đỏ, nghiêng đầu sang chỗ khác nhẫn tâm không nhìn nữa, "Tóm lại anh đừng động vào anh ấy, tôi sẽ xử lý."

Phương Bạch Mặc yên lặng nhìn Từ Sầm Quân càng ngày càng xa, 【 Căn cứ Vương Trinh đã bị anh ta thu mua, nếu không có trực thăng, chúng ta không rời đi được. 】

Phương Kỳ Kỳ nhìn chữ vàng trôi nổi trên không hừ lạnh một tiếng, quả là vậy.

Im lặng không lên tiếng bày mưu tính kế mới là Từ Sầm Quân trước kia cậu biết. Cậu đột nhiên nghĩ đến khe núi ở thôn họ Triệu, Từ Sầm Quân cõng cậu trên lưng nói sau này sẽ không bắt nạt cậu, mũi đau xót.

Trực thăng đi xa đến khi biến thành một điểm đen nhỏ ở chân trời.

Từ Sầm Quân cũng ngừng lại quỳ trên đất thở dốc, hắn không cam lòng nhìn trực thăng, gió Bắc lạnh như băng chui vào phổi, khí lạnh thấu xương ở ngực cũng không bằng sự bi thương trong lòng.

Ở phía chân trời một con đại bàng cực lớn giang cánh bay trên trời nhìn thấy nhân loại đơn độc trong tuyết, nó lao xuống khép móng vuốt muốn quắp con mồi lên ăn no nê, vẫn chưa đến trước mặt con mồi đã cảm giác được một luồng sát khí, một lưỡi kiếm gió bất ngờ cắt đứt đầu nó.