Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nhất Nguyệt Chi Dương - Vô Hạn Lưu

Thiểu năng trí tuệ




Thiểu năng trí tuệ

Rốt cuộc, không có người bên ngoài khu an toàn, Quân Dương vừa chiến đấu vừa duỗi tay lấy một thanh súng ánh sáng, nhắm phía báo đen.

“Phốc!”

Một viên đạn ánh sáng trực tiếp xuyên thủng một chân báo đen, ghim nó vào một ngôi nhà phía sau, một lúc mới chật vật ngã xuống.

Uy lực của súng ánh sáng cải tiến, cho dù là một ngọn núi cũng có thể xuyên qua, huống chi chỉ là da thịt của ma thú.

Ma thú giận dữ, lại lần nữa lao tới.

Quân Dương không ngừng bắn, từng viên đạn đều có thanh thế to lớn, vô cùng chuẩn xác mà bắn vào những chỗ yếu hại của ma thú, dù báo đen có tránh thế nào đều không được.

Một viên đạn từ súng ánh sán bắn ra, chớp mắt xuyên qua khoảng cách giữa ma thú cùng Quân Dương, chuẩn xác xuyên qua giữa đầu của ma thú.

Ma thú thở hổn hển một hơi, không cam lòng mà ngã xuống, để lại một trận bụi k·hói m·ù m·ịt.

Quân Dương nhanh chóng chạy về phía đối diện khách sạn, khi cảnh sát tới, hắn đã vô tung vô tích.

Quân Dương trở lại phòng, lại ghép một đoạn video vào camera, tắt phát sóng trực tiếp, cuối cùng tắm rửa một lúc, ra ngoài tiêm biến đổi gen nam.

Từ thân thể nữ đột nhiên biến thành nam, như ở dưới đũng quần thêm thứ gì đó.

Cảm giác này...

Lúc này, hắn mới có thời gian rảnh để xem phát sóng trực tiếp.

Lúc đầu phòng chỉ có một người, sau đó lại đi mất. Đến khi hắn dùng nhân thiết nữ đánh với ma thú, nhân số phòng bắt đầu tăng, từ 10, đến 100, lại đến 150. Dừng lại cao nhất là 162, bình luận phản ứng cũng tốt đẹp, khen hắn đẹp chiếm 40% khen hắn soái 30% còn lại là một chút bình luận kì quái, muốn....sinh hầu tử cho hắn?????

Tạm thời không để ý đến một chút bình luận kì quái, lần này phát sóng trực tiếp cũng coi là tốt. Đạt được gần 45 điểm khán giả thưởng.

Kết toán phần thưởng nhiệm vụ chi nhánh nữa là 145 điểm, đạt được trọn vẹn điểm, không trừ chút nào!

Hắn đã đi được 145/999999999 điểm.

Cố lên!

------------



Quân Dương lái xe trở về Quân gia. Vừa đỗ xe đã thấy Quân Giang Hạ nổi giận đùng đùng chạy tới. Chân thụt chân thò, nhìn cũng rất buồn cười.

Quân Dương xuống xe, nhìn cũng chẳng buồn cho Quân Giang Hạ một cái, đi thẳng, vượt qua cái người bị què nửa chân kia.

Quân Giang Hạ tức giận, :"Quân Dương, đứng lại!"

Bóng lưng Quân Dương chợt dừng lại.

[Đinh!

Xuất hiện nhiệm vụ chi nhánh: Làm Quân Giang Hạ tức đến ói máu nhưng không xả hơi được.

Điểm: 50.

Mức độ đánh giá:Dễ

Vai diễn : Em trai ngoan ngoãn.

Thuộc tính: Xấu xa nhưng không tự biết.

Nhắc nhở: Không hoàn thành trừ 50 điểm đó!]

Đó cái cmm.

Dù trong lòng chửi má nó, Quân•ảnh đế•Dương vẫn ngay lập tức nhập diễn.

Chỉ thấy hắn quay người, như vừa mới phát hiện Quân Giang Hạ, vội dùng tay đỡ hắn, tay vô ý ghì chặt, làm một mảng da thịt non nớt kiều dưỡng của Quân Giang Hạ đỏ bừng.

"Đại ca, ngươi bị sao vậy, có phải là bị xe tông gãy chân không?"

Quân Giang Hạ ăn đau, lập tức hất tay Quân Dương ra, lại bởi quán tính mà ngã về phía sau.

Quân Dương bó tay bó chân mà đứng, trong mắt tràn đầy vẻ không biết làm sao. Quanh thân tản ra khí chất bạch liên hoa, khiến cho khán giả phòng phát sóng trực tiếp hoang mang.

《Chị gái nhỏ kia đâu rồi, sao lại thành nam nhân nhỏ yếu đáng thương này???》

《+1》



《...》

《+50》

《Thật là, chú ý cái tiêu đề được không mấy ông bà : Hệ thống 'Diễn kịch' vai diễn em trai ngoan ngoãn!》

《Vậy đây chính là vừa nam vừa nữ trong truyền thuyết sao.●○●》

《Theo suy đoán, đúng là vậy》

《Yêu yêu yêu:3》

《...》

Quân Giang Hạ chống đỡ đứng dậy, phẫn nộ trong mắt như phun thành núi lửa, "Quân Dương, ngươi cố ý!"

Quân Dương mím môi, hai mắt vô tội, tràn đầy ánh sáng của Đảng, không thể tin nhìn hắn, "Đại ca, sao ngươi lại đổ tội cho ta, ta chỉ là, chỉ là muốn giúp đại ca thôi, sao ngươi lại, lại nói như vậy chứ?" nói xong, hắn còn kém chút chỉ tay hoa lan, mắng 'phụ tình lang a'.

Quân Giang Hạ bị ghê tởm, sau một lúc nghĩ nghĩ cái gì, lại nhìn trên dưới Quân Dương, ánh mắt đồng tình, "Hazz, đệ đệ, ngươi ở bên ngoài chịu khổ, cũng là lỗi của Quân gia, ngươi thích làm gì thì làm đi, ca không cấm. Quân gia sẽ là hậu thuẫn cho ngươi."

Hắn quay người đi, trước khi đi còn vỗ vỗ vai Quân Dương, dùng ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ nhìn hắn, lại thở dài một hơi, từ từ bước đi, như hiểu thấu thứ gì đó.

Quân Dương : ........

Rất tốt, hắn đã tiếp thu được thứ Quân Giang Hạ truyền cho hắn, đó chính là 'đệ đệ là thiểu năng trí tuệ, rất đáng thương, hắn có vấn đề về não, trách hắn làm gì'.

Quân•thiểu năng trí tuệ•Dương : Ta ổn :))))

[Đinh!

Nhiệm vụ hoàn thành!

Đạt được 40 điểm.

Đánh giá: Ngươi nghĩ rằng đó là em trai ngoan ngoãn hay thiểu năng trí tuệ?]

[《Hahahahaha,bây giờ ta chỉ muốn cười:)》



《Ngươi nghĩ rằng đó là em trai ngoan hay thiểu năng? Hahahahaha!!!!!》

《Đùa, chủ bá rất 'thiểu năng' nha》

《Ánh mắt đó, chính nó đấy, sẽ là thứ hot nhất đêm nay hahaha》

Chủ bá thật thiểu năng tặng một *phi thuyền cỡ lớn. Nhắn lại: Chủ bá thật thiểu năng:>

....]

Tuy bị nói là thiểu năng, nhưng chiếc phi thường cỡ lớn của Chủ, khụ khụ, của thổ hào này an ủi được tâm hồn của hắn.

Phải biết, bình thường người xem live chỉ tặng lẻ tẻ vài viên kẹo, đổi ra cũng chỉ được 1 điểm. Nhưng vị thổ hào này trực tiếp tặng một phi thuyền cỡ lớn 100 điểm, tương đương với 1 nhiệm vụ chi nhánh vất vả chuẩn bị mấy ngày.

Quả thật là kim chủ ba ba.

"Cảm ơn, khụ, Chủ bá thật thiểu năng đã tặng quà, cảm ơn tất cả mọi người đã xem live của ta. Khi nào có nhiệm vụ, chúng ta lại gặp!"

Nói xong, Quân Dương tắt phát sóng trực tiếp.

Năng lượng thiểu năng thật vô địch, nếu biết thiểu năng có thể tốt như vậy, hắn đã sớm thiểu năng.

Thiểu năng đẹp quá, hắn đang thấy tương lai tràn ngập điểm số bay vào túi của mình.

Nháy mắt, biểu cảm thư thái của Quân Dương biến thành vặn vẹo, tay đỡ tường, một lúc sau mới hồi phục tinh thần, vuốt phủi phủi bụi trên áo, ưu nhã mà đi về vào chủ trạch.

Chủ trạch là đại sảnh của Quân gia, nghe nói ngày trước Quân gia trọng lễ nghi, đại sảnh không muốn gọi, phải gọi là chủ trạch, phòng cũng không gọi là phòng, phải gọi là lâu. May mắn là đến đời người cha trên danh nghĩa của Quân Dương, tên cũng thay đổi, lễ nghi cũng không còn quan trọng, nhưng đại sảnh vẫn theo thói quen gọi là chủ lâu.

Bên trong chủ trạch có một chiếc TV lớn, dưới sô pha còn đặt kim bông băng, nhìn ra được đó là đồ đại ca yêu quý của hắn dùng.

Hắn cũng không muốn biết vì sao đại ca không tìm bác sĩ hoặc đến bệnh viện, càng không muốn biết vài cái bí mật hào môn. Thường nói hào môn nước sâu hơn biển, càng huống hồ một gia tộc lớn như Quân gia.

Tuy nhìn mặt ngoài, tên đại ca này của hắn cũng không mưu mô lắm, nhưng có ai biết được hắn ta đeo bao nhiêu lớp mặt nạ?

Nói người tiếp cận chiếc ghế gia chủ Quân gia là ngu ngốc. Thật sự hắn không tin.

TV mở ồn ào, Quân Dương không để ý, chuẩn bị bước lên cầu thang.

Đúng lúc này, TV truyền đến giọng nói của phát thanh viên bản tin khẩn cấp: "Hôm nay, tại khu đường... thành phố... xuất hiện một khe thời không. Một con... từ bên trong chui ra... một cô gái dũng cảm đã dùng sức lực bản thân cứu lấy thanh niên bị tật ở chân, thanh niên xin được dấu tên... Cô gái lấy sức một người hạ gục quái vật, đây là điều khoa học chưa giải thích được. Tạm thời chưa biết danh tính của cô gái, cơ quan có thẩm quyền đang tiến hành điều tra danh tính cô gái và nguyên nhân đột ngột xuất hiện lỗ hổng..."

Bị tật ở chân?

Ha ha, thật thú vị, không biết đại ca nghe tin này sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?