Chương 15: Lần đầu sử dụng bảng
Tác giả: Nhất Minh Kinh Nhân
"Cảm giác như thế nào?" Lão giả tiến đến bên giường mỉm cười nói.
Nhất Minh nhìn về lão giả trước mặt mình, đột nhiên cảm giác một cỗ lực lượng bao khoả toàn thân khiến hắn vô cùng thoải mái.
Nhất Minh liền biết nguồn lực lượng này không phải tự nhiên mà đến, mà là từ lão giả trước mặt này.
"Đa tạ tiền bối tương cứu!" Nhất Minh liền muốn ngồi dậy nhưng được một bàn tay vô hình đè bản thân nằm xuống.
"Không vấn đề gì chỉ là một cái nhấc tay mà thôi." lão giả khoác khoác tay, ánh mắt nhìn về thiếu niên trước mắt tràn đầy tán thưởng chi sắc.
"Đối tiền bối chỉ là một cái nhấc tay, nhưng đối với tiểu bối chính là ơn cứu mạng! Nếu sau này tiền bối có yêu cầu gì, chỉ cần bản thân tiểu bối có thể làm được quyết không chối từ!" Nhất Minh kiên định nói ra.
"Đừng có cái gì tiền bối, tiểu bối, cứ gọi ta Thiết lão là được." Lão giả không nhanh không chậm tự rót chén trà trên bàn, nhấp một miếng.
"Vâng Thiết lão!"
"Nói đến bản thân ngươi vận khí không nhỏ a, với tu vi như của ngươi có thể còn sống sót thoát khỏi hai con chim đó cũng thật không dễ dàng. Quả không hổ là thiếu niên đệ nhất Tiềm Long bảng, tư chất quả thật không bình thường a." Thiết lão vừa cười nhìn thiếu niên trước mắt chậm rãi nói ra.
Nhất Minh nghe thế nhất thời sửng sốt cười khổ nói: " Để Thiết lão chê cười, ta chỉ là vận khí tốt mới may mắn còn sống, còn đối với tiềm long bảng đệ nhất, ta quả thật cũng bởi vì nó nên mới lưu lạc đến tận đây."
"Thiếu niên tuấn kiệt không trãi qua khó khăn thử thách làm sao có thể trưởng thành.
Trong thế giới này, có thực lực mới có thể tự bảo vệ bản thân, bảo vệ người thân của mình. Nếu không, ngươi chỉ có thể chật vật sinh tồn bị người người chèn ép mà thôi.
Điển hình như việc ngươi đăng lâm Thiên bảng đệ nhất Tiềm Long, nếu ngươi không đủ năng lực bảo vệ bản thân thì ngươi chỉ có thể giao ra đồ vật trong tay hoặc là bị người diệt sát, đó là điều cơ bản khi ngươi quyết định đạp vào con đường tu hành!" Thiết lão thản nhiên cười nói.
"Đa tạ Thiết lão dạy bảo, ta sẽ cố gắng tự thân trở nên mạnh mẽ." Nhất Minh ánh mắt kiên định nói ra.
"Tốt! Hảo hảo tịnh dưỡng, với thể chất của ngươi, hẳn là vài ngày nữa có thể xuống giường." Thiết lão chầm chậm đứng lên xoay người rời đi.
Nghe được lời này, Nhất Minh nhất thời sửng sốt một chút, không lẽ Thiết lão biết về tác dụng của thể chất trong người ta?
Trầm ngâm chốc lát Nhất Minh quyết định bỏ qua vấn đề này sau đầu, chỉ mặc kệ Thiết lão có biết hay không, chỉ cần biết Thiết lão không hại ta là được rồi.
Không biết Thiết lão có tu vi thế nào, nhưng chắc chắn sẽ không thấp hơn Thần cảnh a?
Nghĩ đến đây, bản thân mình cũng chưa rõ ràng cảnh giới của võ giả, chỉ biết trên tôi thể chính là Chân Nguyên cảnh, trên Chân Nguyên chính là Thần cảnh.
Còn phía sau mình hoàn toàn không biết!
Thiết lão có thể tự thân sống một mình ở giữa đám yêu thú này hẳn là không muốn mọi người làm phiền.
Nhìn thấy Thiết lão rời đi, Nhất Minh tiếp tục xuất ra linh thạch bắt đầu tu luyện.
Bên ngoài trúc lâu.
Thiết lão tâm tình vui vẻ vừa rời đi vừa cười trong lòng: "Không ngờ tiểu tử này lại là bá thể! Không sai không sai, giờ ta hiểu được vì sao Tinh túc hải lại lựa chọn tiểu tử này. Hahaha đám lão già kia e rằng đang ra sức tìm kiếm lắm à nha! Hắc hắc."
"Đêm nay trăng thanh gió mát quả thật không tệ a, đi thả câu đám cá c·hết tiệt đó một chút vậy." Thiết lão tâm tình thật tốt nhẹ giọng tự nói, cất bước tiến về phía dòng sông đi đến.
…
7 ngày trôi qua.
Trong 7 ngày này, Nhất Minh thương thế cơ bản đã phần lớn thôi phục, hiện tại đã có thể chạy nhảy bình thường, nhưng xương cốt vẫn chưa hoàn toàn khôi phục hẳn, cho nên hắn vẫn ở lại trúc lâu tịnh dưỡng một hai.
Không thể không nói, tốc độ khôi phục của hắn khiến Tiểu Thất cũng vì đó há hốc mồm, nàng lần đầu tiên gặp người có khả năng phục hồi nhanh như vậy.
Mới một tuần trước đó hắn còn thoi thóp, giờ khắc này đã có thể hoạt động bình thường, quả thật là không thể tin nổi!
Nhưng nhớ tới lời gia gia đã từng nói, nàng cũng cảm thấy chắc hẳn là do thể chất khác người nên mới có hiệu quả như vậy.
Có thể chất đặc biệt thật tốt a!
Một tuần này, Tiểu Thất dường như đã quên sạch những bất mãn đối với hắn, chỉ vì Nhất Minh đưa cho nàng không ít Linh thạch.
Nhìn thấy những khối Linh thạch sáng lấp lánh, hai mắt nàng không khỏi loé tinh quang, thái độ chuyển biến phải nói khác biệt hoàn toàn so với lúc trước.
Trên thân của hắn bây giờ ngoài Linh thạch cũng chỉ có vài thanh binh khí kèm một vài quyển công pháp tu luyện mà thôi, mà lại, phẩm chất cũng không có cao bao nhiêu.
Qua trận chiến vừa rồi hắn thu thập được hơn 30 cái túi trữ vật. Nếu chỉ tính linh thạch thì trong túi tổng có hơn 120 khối.
Trong một tuần nay, hắn hấp thu gần 60 khối, đưa cho Tiểu Thất 30 khối, hiện tại trong tay hắn còn lại linh thạch chỉ có 33 khối.
"Ài! Quả thật có bao nhiêu linh thạch cũng không đủ mình tiêu a, hấp thu gần 60 khối vẫn không thể đột phá cảnh giới, phải nói thế nào đây!"
Nhất Minh thở dài một câu, tự cảm thụ linh lực bên trong cơ thể, linh lực tựa hồ càng mạnh thêm một chút, nhưng khi hắn cảm thụ dòng chảy linh lực lại có cảm giác như có thứ gì đó đang khai sinh, điều này khiến Nhất Minh không khỏi mê man.
Ban đầu hắn không có cảm nhận rõ rệt như vậy, nhưng khi hắn dần dần hấp thu Linh Thạch nhiều hơn, thì cảm giác này ngày càng rõ ràng.
Tôi thể cảnh võ giả tu luyện nhờ vào Tôi thể quyết chia làm 9 tầng, mỗi tầng ứng với một cảnh giới, cho nên việc võ giả tôi thể cảnh hấp thu linh khí để uẩn dưỡng bản thân sẽ chỉ khiến bản thân tăng thêm lực lượng.
Còn hắn, không những tăng thêm lực lượng, mà còn cảm giác được một loại bình chướng sắp được phá vỡ vậy, điều này khiến hắn nghi hoặc không thôi.
"Mặc kệ nó có cái gì, chỉ cần ta hấp thu tiếp Linh thạch thì sẽ rõ ràng ngay."
Nhất Minh bình phục lại tâm thần, ngồi xếp bằng, hai tay nắm linh thạch đặt trên đầu gối bắt đầu hấp thu.
Theo thời gian, linh khí trong linh thạch không ngừng theo kỳ kinh bát mạch vận chuyển vào bên trong cơ thể.
Mãi đến một thời khắc, tổng linh thạch hấp thu trong mấy ngày nay hơn sáu mươi khối, hắn tự thân cảm giác được dường như có bình chướng ầm vang vỡ vụn.
Bình chướng vỡ vụn một sát na, hắn cảm thụ được linh lực vốn dĩ thông qua bát mạch lưu trữ bên trong, giờ khắc này lại tiếp tục hướng về phía trước chảy tới.
Bản thân có thể vận chuyển linh lực với tốc độ càng nhanh, lực lượng tựa hồ lại tăng thêm mấy lần, loại cảm giác này, vô cùng sảng khoái a!
Đệ cửu mạch mở!
Giờ khắc này hắn cảm giác toàn thân thư thái, tràn ngập lực lượng, điều này khiến hắn không hiểu ra sao, không phải nói, võ giả chỉ có thể mở đến bát mạch thôi sao?
Vì sao ta lại có thể khai mở chín mạch đâu này?
" Thôi xong con bê! Không lẽ ta tu hành sai cách rồi hay sao?" nghĩ đến đây, mồ hôi trên trán Nhất Minh bắt đầu chảy ròng ròng.
Hắn đưa ánh mắt nhìn về phía bảng:
Tính danh: Nhất Minh
Tu vi: Luyện thể sơ kỳ
Chủng tộc: Nhân tộc
Thế lực: Quang Minh Điện
Thể chất: Hồng Thiên Bá Thể (10%)
Công pháp:
Thôi Tâm Chưởng (57%) (có thể tăng lên)
Tôi thể quyết (tam tầng) (có thể tăng lên)
Linh điểm: 67
"Luyện thể sơ kỳ?" Nhất Minh nhìn thấy tu vi của chính mình không khỏi ngẩn ngơ một chút.
Không phải Tôi thể cảnh sao?
"Để một lát đi thỉnh giáo Thiết lão, biết đâu Thiết lão lại biết tình trạng của mình thì sao." Nhất Minh suy nghĩ âm thầm gật gật đầu.
67 Linh điểm!
Thôi tâm chưởng tạm thời để qua một bên, với môn công pháp này ta có thể tự thân tu luyện được, dù sao môn công pháp này phẩm chất không cao, cho dù tăng lên cũng không thể khiến mình đột phá cho được.
Nghĩ thế, Nhất Minh tiếp tục nhìn xuống Tôi Thể Quyết(tam tầng).
"Môn này ngược lại có thể tăng lên, nếu tăng đến tầng thứ tư, chính mình liền có thể phát ra lực lượng ngang với tôi thể tứ trọng hẳn là không sai biệt lắm." Nhất Minh thầm nghĩ trong lòng, sau đó tâm niệm vừa động.
Tăng lên! (Linh điểm -20)
Nhìn thấy số lượng Linh điểm mất đi, hắn lập tức muốn chửi mẹ thì có một cỗ lực lượng xung kích toàn bộ nhục thể của hắn.
Lực lượng xuất phát từ ngoài da không ngừng thẩm thấu vào thịt, gân, xương cốt, tủy máu, liên tiếp trùng kích các bộ phận khiến hắn không khỏi rên khẽ một tiếng.
Tiểu Thất ở bên ngoài nghe được thanh âm này, bỗng nhiên hai má đỏ bừng không hiểu tại sao.
"Đột phá sao!" Thiết lão ngồi câu cá không ngừng gật đầu, vuốt râu một cái thì thào nói.
Liên tiếp trải qua gần nửa canh giờ vật lộn với nguồn lực lượng này, Nhất Minh toàn thân run rẩy nằm liệt trên mặt đất!
Hắn hiện tại thương thế chưa khôi phục hoàn toàn, mà giờ còn phải chịu đựng lực lượng trùng kích cơ thể, khiến hắn suýt chút nữa q·ua đ·ời tại chỗ, mồ hôi ướt đẫm từ trên trán đổ xuống cả người ướt nhẹp, toàn thân đỏ rực tựa như vừa bên trong lò luyện đi ra.
Nghe thanh âm đã dứt hồi lâu Tiểu Thất lúc này mới tiến vào gian trúc lâu, đập vào mắt nàng là hình ảnh Nhất Minh đang nằm liệt dưới đất khiến nàng không khỏi hoảng hốt.
"Ngươi, ngươi không sao chứ?" Tiểu Thất hoảng hồn lập tức tiến lại gần đỡ Nhất Minh ngồi dậy, tay nàng chạm trên người Nhất Minh lập tức cảm giác được nóng rực truyền tới, khiến nàng vô ý thức co rút lại.
"Không có việc gì! Ta nghỉ ngơi một lát là khỏi" thấy Tiểu Thất lo lắng, hắn cũng trấn an một câu, mặc dù hắn hiện tại không thể cử động, nhưng miệng vẫn có thể nói chuyện được.
"Ngươi thật không có việc gì? Ta lập tức đi gọi gia gia." nói xong Tiểu Thất liền lập tức xoay người rời đi, nhưng liền bị Nhất Minh gọi trở lại bảo mình thật sự không sao.
Thấy hắn chắc chắn như thế, nàng cũng không nói thêm cái gì, chỉ dặn dò hắn nghỉ ngơi một chút nàng sẽ mang cơm qua.
"Không có việc gì! Ta lập tức sẽ ra ngoài ăn cơm! Từ khi đến nơi này vẫn chưa ngồi cùng bàn ăn cơm với mọi người." Nhất Minh khoác khoác tay nói.
"Được, vậy ta ra ngoài chờ ngươi" Tiểu Thất nói xong quay người rời đi trúc lâu.
Nhất Minh thở phào một hơi nhìn về phía bảng biến hoá không khỏi nhíu mày
Tu vi vẫn là Luyện Thể sơ kỳ không có bất kì biến hoá nào, chỉ có hai điểm biến hoá chính là công pháp Tôi Thể Quyết (tầng bốn) và Linh điểm còn lại 47 điểm!
Hai cái sau thì không nói tới đi, tu vi vẫn là Luyện Thể sơ kỳ là thế nào nữa đây?
Theo như ta biết Tôi Thể Quyết bước vào tầng thứ tư đúng ra phải được xem là trung kỳ rồi mới đúng à nha?
"Xem ra ta đúng thật là tu luyện trượt khỏi lộ tuyến rồi.
Thôi! Đường tới cầu tự nhiên thẳng" nói xong Nhất Minh cố gắng ngồi dậy bình ổn cảnh giới.
…
Trong một tuần này có không ít võ giả vượt qua sông tiến vào Đoạn Mộc Lâm chỗ sâu, có không ít võ giả tiến vào vô cùng hăn hái nhưng gần như một số ít đều toàn thân nhuốm máu mà trở ra.
Biết được bên trong chính là nơi sinh sống của các Nhất giai yêu thú, không ít võ giả vì đó sinh ra ham muốn trong lòng.
Đơn giản vì Nhất Giai yêu thú có thể mang đi bán được rất là nhiều tiền, cho nên không ít võ giả tam trọng trở lên đều thành quần kết đội tiến vào, tranh thủ một chút cơ duyên.
Nhưng ngoài sự tưởng tượng của bọn họ, bên trong không phải là Nhất Giai yêu thú đơn giản như vậy, theo bọn họ nghĩ, bên trong chỉ là Nhất Giai sơ kỳ yêu thú mà thôi, đối với yêu thú cấp bậc này thì võ giả tôi thể tam trọng liền có thể đánh ngang ngửa không rơi vào hạ phong, chính vì thế mà không ít võ giả tam trọng thành quần kết đội mà đi.
Nhưng không ngờ, bên trong không phải là Nhất Giai sơ kỳ mà là Nhất giai trung kỳ, hậu kỳ yêu thú, thế nên, không ít võ giả tiến vào một đi không trở lại, có một số ít võ giả toàn thân trở ra nhưng trên người thì v·ết t·hương chằn chịt trên đó.
Do đó, sau khi biết được Nhất Minh tiến vào bên trong, không ít võ giả cho rằng hắn phải c·hết không nghi ngờ, nhưng ngoài sức tưởng tượng là, Nhất Minh trên Tiềm Long bảng vẫn còn ở đó chưa hề biến mất.
Tin tức Nhất Minh tiến vào Đoạn Mộc Lâm chỗ sâu đã được các võ giả truyền tin báo về tông môn, có không ít võ giả ôm cây đợi thỏ, không ngừng ở lại Đoạn Mộc Lâm nhằm chờ Nhất Minh lộ diện để chiếm trước tiên cơ, Linh tộc bên kia cũng nhận được tin tức như vậy.
Nhưng một tuần trôi qua vẫn không thấy một con khỉ khô gì, điều này khiến các võ giả phần lớn đều chọn từ bỏ, cũng có tông môn, gia tộc không ngừng thu thập tin tức, ôm cây đợi thỏ tùy thời báo tin.
Trong lúc bọn họ đang ôm cây thì Nhất Minh hiện tại đang hướng về bàn cơm tiến đến.