Chương 41 : Đai Lưng Của Kerry . ( Đã Edit Thêm Dấu )
Giáo sư Steve đưa tay đẩy cánh cửa gỗ phía trước Cửa Hàng Ma Pháp Cost ra, để hai thầy trò cùng bước vào bên trong . Bên trong cửa hàng này nhỏ xíu, vừa hẹp vừa dơ thật là chật chội, nhưng trống trơn, không có gì cả ngoại trừ một chiếc ghế đu đưa duy nhất ở cuối căn phòng trên ghế là một ông lão thiu thiu ngủ .
Ông lão đã rất già rồi dựa theo những nếp nhăn chồng chất trên gương mặt lão Harry có thể đoán được tuổi tác của lão tuyệt đối đã vượt qua một trăm .
Giáo sư Steve bước lên phía trước đưa tay nhẹ nhàng rung chiếc chuông treo ở trên tường lên từng tiếng kêu "keng, keng, keng, keng ... " vui tai vang lên đánh thức ông lão đang nằm trên ghế dậy .
Ông ta mở mắt ra đưa mắt nhìn quanh cửa hàng của mình một vòng khi trông thấy Giáo sư Steve thì vui vẻ kêu lêu lên : " Steve, bạn của ta ông cuối cùng cũng đến rồi . Ông có biết ta chờ ông vất vả thế nào không ? "
" Chờ ta ? Ta thấy ông đang ngủ chứ chờ ta cái gì ? " Giáo sư Steve nói : " Ông nên xem lại thái độ tiếp khách của mình đi, ta đường xa đến đây ủng hộ ông, thế mà ông lại làm gì ? Ngủ à ? Uổng công ta thay bộ quần áo mới này để đến đây ! "
Bị trách cứ ông lão cũng không tức giận mà cười khà khà nói : " Thái độ tiếp khách hay nghi lễ gì đó chỉ là để đối phó với người ngoài, còn với quan hệ lâu năm như chúng ta không cần những thứ phiền phức như thế ông nói có đúng không ? "
" Hừ ! " Giáo sư Steve hừ nhẹ một tiếng nhưng không phản bác xem như đồng ý với lời của ông lão .
Ông lão thấy vậy mỉm cười một cái sau đó đưa mắt nhìn sang Harry đang đứng bên cạnh hỏi : " Đứa trẻ nào đây ? Cháu của ông à ? "
" Không phải ! Nó là đứa đệ tử ta vừa mới thu nhận khoảng một năm nay ? " Giáo sư Steve trả lời .
" Đệ tử ? Ông nói đó là đệ tử của ông à ? " Ông lão nghe được lời đó hơi sửng sốt một chút sau đó chăm chú nhìn vào Harry như muốn tìm xem trên người nó có gì đặc biệt mà có thể được Giáo sư Steve thu làm đệ tử .
" Độ hòa hợp nguyên tố Địa hệ Siêu đẳng, Hỏa hệ Siêu đẳng, Thủy hệ Thượng đẳng, Phong hệ Thượng đẳng rất giống ông, khó trách ông lại nhận nó làm đệ tử việc ông chưa từng làm trong hai mươi năm nay ! " Sau một lúc ông lão thu lại ánh mắt của mình lẩm bẩm nói .
Câu nói của ông lão tuy rằng bình thường nhưng lại làm cho Harry chấn kinh bởi vì nó có thể khẳng định vừa rồi ông ta cũng không có thi triển Ma pháp Giám Định lên người nó mà chỉ là đơn thuần nhìn nó một cái mà thôi, chỉ thông qua một cái nhìn đã nắm rõ thiên phú của nó như lòng bàn tay đây thật ra là nhân vật như thế nào chứ ?
Càng quan trọng hơn là ông ta nói thầy đã hai mươi năm chưa từng thu nhận đệ tử, như vậy thầy năm nay bao nhiêu tuổi ? Là bốn mươi, năm mươi hay lớn hơn nữa ?
Tuy rằng Harry đã sớm biết thầy của mình không trẻ như vẻ bề ngoài của ông ấy nhưng cụ thể ông đã bao nhiêu tuổi thì nó lại hoàn toàn mù tịt không biết gì cả .
Còn chưa đợi Harry suy nghĩ rõ ràng ông lão đã bước tới trước mặt nó giới thiệu nói : " Chào cháu ông tên là Cost Wistenis là bạn của thầy cháu, cháu chỉ cần gọi ta là ông Cost là được rồi không cần khách sáo ! "
" Chào ông cháu tên Harry Skycrus ạ, hân hạnh được quen biết ông ! " Harry thấy vậy cũng vội vàng giới thiệu về bản thân .
" Skycrus sao ? " Nghe được lời nói của nó ông Cost hiện lên vẻ sững sốt nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường nhìn Harry nói : " Hân hạnh được gặp cháu, cháu đúng là một đứa trẻ có lễ phép nếu ta có được một người cháu như cháu thì tốt biết mấy ! "
Vừa nói ông ta vừa dùng đôi mắt ẩn chứa ý vị thâm tường liếc qua Giáo sư Steve .
Cảm nhận được ánh mắt ông ta nhìn mình Giáo sư Steve vẫn không chút động lòng nói : " Nếu hai người đã làm quen xong thì chúng ta vào việc chính đi, Cost việc ta nhờ ông đã làm xong chưa ? "
" Làm xong rồi ! Hai người đi theo ta vào bên trong cửa hàng để lấy đi ! " Ông Cost gật đầu một cái sau đó ông ta đi vòng ra đằng sau cửa hàng ở đó có một cánh cửa nhỏ khác .
Ông Cost đưa tay đẩy cánh cửa nhỏ đi vào bên trong hai thầy trò Harry theo ngay phía sau .
Khác với khu vực đằng trước dơ bẩn sảnh trong này vô cùng sạch sẽ các quầy hàng được xếp đặt ngay hàng thẳng lối mỗi một món hàng trên đó đều được lau chùi sạch bóng loáng khi xem xét bọn chúng Harry không nhịn được trợn mắt há hốc mồm không vì gì khác chỉ vì những món đồ vật ở đây quá mức kinh thế hãi tục đối với một đứa trẻ như nó .
Bọn chúng có tài liệu chế tạo Ma dược cao cấp như : Máu của Tích Bối Hắc Long, Nhân Sâm ngàn năm, Linh Chi vạn năm, cũng có những Ma Đạo Khí quý giá như : Đồ Long Đao, Tràm Pháp Kiếm, Nhẫn Trữ Vật .... và còn rất nhiều rất nhiều các món hàng mà Harry không thể gọi được tên ra .
" Thế nào ? Con có nhìn trúng món đồ nào ở nơi này không ? " Ông Cost lên tiếng nói : " Nếu có thì cứ lấy một món đi ta sẽ tặng cho xem như là quà gặp mặt ta dành cho con ! "
" Không cần đâu ông Cost ! " Harry nghe vậy hơi động lòng nhưng rất nhanh đã lắc đầu từ chối bởi vì cha nó đã có dạy nó vô công bất thụ lộc nó và ông Cost chỉ vừa quen biết nhau sao lại có thể nhận đồ của đối phương .
Nhưng không ngờ nó vừa dứt lời đã bị Giáo sư Steve mắng : " Đồ ngốc ! Ông ta bảo ngươi chọn thì cứ chọn đi đừng ngại ngùng làm gì ! "
" Đúng đó ! Harry những vật ở đây đều là bảo vật hiếm có nếu lấy được một món thì sau này sẽ tiện dụng rất nhiều đó ! " Roser ở bên trong chiếc nhẫn cũng lên tiếng khuyên nhủ .
" Thôi được vậy con sẽ chọn một món ! " Harry nghe được lời khuyên của hai người cuối cùng cũng xiu lòng gật đầu đồng ý với đề nghị của ông Cost .
Tiếp theo Harry đi vào bên trong đống kệ cẩn thận chọn lựa một món đồ vật, nó không dám chọn những món đồ quá bắt mắt vì sợ giá trị của chúng quá cao, mà chỉ dám xem xét những món đồ có vẻ ngoài bình thường thôi vì nó cho rằng những thứ bình thường thì giá trị sẽ thấp hơn . Sau một lúc cẩn thận lựa chọn cuối cùng Harry cũng thấy được vật mà mình vừa ý, đó là một cái đai lưng trông có vẻ cũ kỹ có đính ba mươi sáu viên đá màu đen phía trên nằm ở phía bên phải quầy hàng đầu tiên .
" Nhìn nó như vậy chắc giá trị cũng sẽ không cao lắm đâu nhỉ ? " Harry vừa nghĩ vừa bước tới cầm lấy cái đai lưng hướng về phía ông Cost hô lên : " Ông Cost con muốn lấy thứ này ! "
Ông Cost nghe được lời nói của Harry thì tỏ vẻ hơi sửng sốt hỏi : " Con muốn lấy thứ đó thật sao ? "
" Đúng vậy ! Cái đai lưng này có vấn đề gì sao ? " Harry ngây thơ hỏi, không biết tại sao lúc này trong lòng nó bỗng xuất hiện một cảm giác bất thường giống như mình đã chọn một thứ không nên chọn .
" Cái đai lưng không có vấn đề ! " Ông Cost nói : " Con thật sự rất có mắt nhìn cái đai lưng này là một kiện Ma Bảo Khí dùng để trữ vật tên là Đai Lưng của Kerry, chủ nhân trước của nó là Ma Đạo Khí đại sư Kerry, sức chứa của nó vượt qua các dụng cụ trữ vật khác rất nhiều bên trong mỗi một viên đá được đính trên đó đều là một không gian có diện tích hơn trăm mét vuông ! "
" Cái gì ? Ông nói đây là một Ma Bảo Khí ? Bên trong mỗi một viên đá đều có ẩn chứa một không gian có diện tích hơn trăm mét vuông ? " Harry nghe vậy chấn kinh vô cùng, nó không ngờ mình tùy tiện chọn một vật lại là một kiện Ma Bảo Khí, phải biết Ma Bảo Khí là những bảo vật áp đảo trên Ma Đạo Khí rất nhiều lần giá thị trường của mỗi một món thấp nhất cũng là hơn vạn kim tệ a !
Bảo vật như vậy làm sao một đứa trẻ như Harry dám tiếp thu nó vội vàng nói : " Thứ này thật sự quá quý giá cháu không thể nhận được trả lại cho ông này ! "
Ông Cost lắc đầu nói : " Cứ cầm lấy đi, ta đã nói đưa cho con thì sẽ không rút lại lời nói của mình . Huống chi chiếc đai lưng này ở trong tiệm của ta cũng đã rất lâu mà chưa được ai hỏi mua hôm nay lại được con lựa chọn cũng coi là một loại duyên phận ! "
Thấy thái độ kiên quyết của ông Harry cũng không tiện từ chối nữa cầm lấy Đai Lưng của Kerry trầm giọng nói : " Cảm ơn ông ! Cháu sẽ bảo quản vật này thật tốt ! "
Tiếp theo ba người lại đi xuyên qua những kệ chứa hàng đến một chiếc tủ dài đến tận nóc nhà trên tủ có rất nhiều ngăn kéo, ông Cost đi tới trước bàn mở một cái ngăn ra lấy từ bên trong ra một lọ dung dịch màu tím ra đưa cho Giáo sư Steve nói : " Đây chính là vật ông cần ! "
" Rất tốt ! " Giáo sư Steve cẩn thận kiểm tra chiếc lọ một chút rồi đưa cho Harry nói : " Harry bây giờ con hãy uống nó đi ! "
" Đây là vật gì vậy thầy ? " Harry tò mò hỏi .
Giáo sư Steve nói : " Đó là dung dịch tăng tuổi, chỉ cần uống nó thì cơ thể con sẽ phát triển đến tuổi mười lăm hơn nữa thứ này không giống với các loại dung dịch tăng tuổi khác tuyệt đối không thể bị Ma pháp dò ra hay phát hiện ! "
" Dung dịch tăng tuổi sao ? Vật như vậy sao thầy không tự mình điều chế mà phải tới đây mua ? " Harry thắc mắc hỏi theo nó nghĩ Giáo sư Steve thân là một Ma Dược Đại Sư nhất định có thể điều chế ra dịch tăng tuổi tại sao còn cần đến đây mua chứ ?
" Ta đúng là điều chế được vật này nhưng trong Học viện lại không có đầy đủ nguyên liệu để ta làm vậy cho nên ta mới nhờ Cost giúp ! " Giáo sư Steve mở miệng trả lời .
" Đúng vậy để điều chế dịch tăng tuổi đặc biệt này ta đã phải tốn không ít thời gian để tìm nguyên vật liệu đó ! " Ông Cost lên tiếng phụ họa .
Harry nghe vậy gật nhẹ đầu một cái sau đó đưa lọ dung dịch ma dược lên miệng một hơi uống cạn .