Chương 517 : Đảo Hồng Sam
Nghe được lời Minor nói Harry đưa mắt nhìn lên trời trông thấy mặt trời vốn ở trên cao lúc này đã từ từ hạ xuống, mới nhận ra là trong lúc bản thân đang mãi mê nghe kể chuyện không chú tới thời gian đã trôi qua hơn nửa ngày rồi.
Nhận ra điều này nhất thời một cảm giác khó chịu từ bên trong dâng lên tràn ngập ở trong cơ thể Harry, ngồi yên một chỗ quá lâu không có cử động không khỏi làm cho xương cốt cả người hắn có chút xơ cứng mệt mỏi.
Cách để thư giãn xua tan cảm giác mệt mỏi bây giờ tốt nhất không gì ngoài ngâm mình trong nước nóng và ngủ một giấc thật sâu.
Vì vậy Harry cũng không có từ chối đề nghị Minor đưa ra mở miệng nói : " Ngài Minor cảm ơn ngài! "
" Không có gì! "
Nhìn thấy Harry đồng ý với bản thân Minor gật đầu một cái sau đó ra hiệu gọi một người thủy thủ đang làm việc ở gần đó đến.
" Minor đại nhân ngài gọi ta không biết có chuyện gì? "
Người thủy thủ được gọi bước tới trước trước mặt Minor chờ lệnh.
" Cậu Harry đã mệt rồi, ngươi hãy đưa cậu ấy về phòng nghỉ ngơi đi! "
Minor trầm giọng phân phó một tiếng.
" Vâng! "
Người thủy thủ nghe vậy gật đầu một cái rồi quay sang Harry nói : " Cậu Harry xin mời đi theo ta! "
" Được! "
Harry liền cùng người thủy thủ rời khỏi boong tàu tiến vào khoang tàu.
Không bao lâu sau Harry đi tới trước một căn phòng lớn.
" Két! "
Người thủy thủ lấy từ trong túi áo ra một cái chìa khóa ra cắm vào ở trong ổ khóa vặn nhẹ một cái cửa phòng liền mở ra.
Harry đưa mắt nhìn vào nội thất căn phòng trước mặt một chút, nhanh chóng nhận ra rằng bên trong căn phòng này dù không lớn lắm nhưng mà những thứ thiết yếu cái gì cần đều có đủ.
" Cậu Harry đây là phòng dành cho cậu, cậu xem qua một lần đi nếu có điểm nào không vừa ý chúng ta có thể đổi cho cậu! "
Người thủy thủ nhìn Harry nói.
Harry đối với nơi ở tạm thời của bản thân vốn cũng không có yêu cầu đặc biệt gì nghe được hắn nói như vậy thì lên tiếng đáp : " Không cần đâu, ta rất hài lòng với căn phòng này! "
" Nếu như cậu hài lòng như vậy thì tốt rồi! "
Người thủy thủ nghe vậy rút chìa khóa từ trong ổ khóa ra đưa cho Harry : " Đây là chìa khóa phòng này, cậu hãy cất đi! "
"Cảm ơn! "
Harry nhanh chóng cất chìa khóa phòng vào trong người.
" Không có gì! Nếu không có chuyện gì khác thì ta trở lại làm việc đây, có cần gì cậu cứ việc tàm ta, không, tìm bất cứ một thủy thủ nào khác trên tàu là được, bọn họ sẽ giúp cho cậu! "
Người thủy thủ lại trầm giọng nói.
Harry thấy hắn muốn trở lại làm việc đương nhiên không có ngăn cản, gật đầu một cái.
Sau khi người thủy thủ đi ra ngoài rồi Harry đóng cửa phòng lại cũng tiện tay bấm chốt khóa khiến cho người ngoài không thể tiến vào rồi tiến vào phòng tắm.
Mặc dù là ở trên tàu nhưng phòng tắm trong căn phòng của Harry cũng được trang bị rất đầy đủ không khác gì phòng tắm ở khách sạn, không chỉ có vòi sen, vòi nước nóng mà còn có cả một bồn tắm dùng để ngâm mình nữa.
Việc này khiến cho Harry cảm thấy rất là hài lòng, hắn bước tới trước bồn tắm xả đầy nước nóng vào trong bồn rồi đưa tay cởi bộ quần áo đang mặc trên người mình xuống bước chân vào đó ngâm mình.
" Thật thoải mái! "
Cảm nhận được cái cảm giác được bao phủ trong một dòng nước ấm áp trong lúc nhất thời Harry chỉ cảm thấy toàn thân là thoải mái vô cùng không nhịn được kêu lên một tiếng, bao nhiêu mệt mỏi tích tụ trong ngày vào lúc này đều tan biến sạch sẽ.
Harry một bên vừa tận hưởng cảm giác này một bên lại âm thầm tổng kết lại những gì đã nghe và nhìn thấy hôm nay về Tinh Hải Thương Hội.
Thông qua những gì đã được tận mắt chứng kiến hôm nay Harry có thể xác nhận là bất luận là thực lực, tiền bạc hay danh tiếng Tinh Hải Thương Hội đều có thể nói là còn lợi hại hơn những gì hắn đã tưởng tượng và được nghe người khác nói một bậc nữa.
Có thể mời đối tác như vậy đứng ra làm người trung gian cho giao dịch lần này bản thân Harry cũng yên tâm.
Nhưng mà khi nhớ tới đối tượng giao dịch thần bí muốn tìm mình giao dịch Harry bất giác lại nhíu mày sự lạc quan trong mắt phai nhạt đi một chút.
Bởi vì đối tượng muốn tìm hắn giao dịch thật sự quá mức bí ẩn, ngay cả Tinh Hải Thương Hội có mạng lưới tình báo dày đặc, thực lực bao trùm cả Biển Vô Tận cũng không thể nào xác định được người đó là ai hay đang ở đâu, chỉ có thể chờ đợi đối phương đến tìm.
Đủ để thấy được đối tượng muốn giao dịch với Harry này có thực lực không đơn giản một chút nào, ít ra thì về phương diện ẩn nấp người đó cũng qua mắt được Tinh Hải Thương Hội ngay trên địa bàn bọn họ nắm giữ.
Khi nghĩ đến chuyện phải làm giao dịch với người như thế Harry khó tránh được có một chút lo lắng.
Có điều sự e ngại đó chỉ xuất hiện trong một khoảng khắc rồi nhanh chóng tan biến đi.
" Nếu đã quyết định đến đây để thực hiện giao dịch thì còn e ngại làm gì nữa, cứ dốc hết sức làm thôi, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng mà! "
Harry thầm nghĩ ở trong đầu, với suy nghĩ đó hắn tạm thời gạt những lo lắng trong lòng bỏ hết qua một bên, nhắm hai mắt lại tập trung hưởng thụ cảm giác thoải mái mà nước ấm mang lại.
Hơn nửa giờ sau khi đã nước bắt đầu nguội Harry mới đứng dậy, bước ra khỏi bồn tắm lấy khăn treo sẵn mà bản thân đã chuẩn bị trước bên cạnh lau khô cơ thể mặc quần áo mới vào đi ra ngoài phòng ngủ phóng mình lên chiếc giường lớn.
" Khò khò khò... "
Hắn vừa nhắm mắt lại là đã tiến vào giấc ngủ say ngay, không bao lâu sau những tiếng thở đều đặn ở trên giường đã chứng minh điều đó.
....
Thời gian trên tàu tiếp theo của Harry khá là bình yên tĩnh lặng, tất cả đều là nhờ vào lá cờ Tinh Hải Thương Hội được treo trên tàu, cho dù là có Hải tặc xuất hiện đi chăng nữa chỉ cần nhìn thấy lá cờ đó đều sẽ tự động tránh né không dám tới gần.
Harry ở trên tàu không có việc gì làm liền dành thời gian ngắm cảnh và trò chuyện với người khác để g·iết c·hết thời gian rãnh rỗi, đối tượng nói chuyện của hắn không chỉ có riêng Minor mà còn bao gồm các thủy thủ khác trên thuyền nữa.
Ban đầu các thủy thủ làm việc trên thuyền thấy vị " khách quý " của Thương Hội muốn tiếp cận để nói chuyện khó tránh khỏi có một chút lo ngại, đại đa số chỉ là hỏi gì đáp nấy, nhưng khi trò chuyện lâu rồi bọn họ mới nhận thấy người thanh niên trẻ tuổi ở trước mắt này là một người rất dễ nói chuyện không hề làm cao một chút nào.
Vì vậy bọn họ cũng dần dần giảm bớt e ngại, tỏ ra thoải mái hơn trong khi nói chuyện với Harry, không chỉ trả lời câu hỏi do hắn đưa ra còn chủ động kể lại kinh nghiệm đi biển và những chuyện thú vị trong quá trình làm thủy thủ của bản thân cho Harry nghe, thậm chí bọn họ còn đem hải sản câu được trong thời gian rãnh rỗi của bản thân ra chế biến mời hắn cùng ăn.
Mà để đáp lại Harry đương nhiên cũng không có keo kiệt đem những món ăn trên Đại lục mà bản thân mang theo dự trữ trong Nhẫn Không Gian ra mời những thủy thủ này cùng thưởng thức.
Tập trung thức ăn trên Đại lục và Đại dương lại tổ chức thành tiệc ăn uống.
Thậm chí thỉnh thoảng Minor cũng tham gia vào ăn uống cùng bọn họ.
Mấy người cùng nhau tụ tập lại ăn uống nói chuyện khiến cho thời gian của đoạn đường này rất là vui vẻ.
" Uuuu..... "
" Uuu..... "
" Uu.... "
Một ngày này khi mà Harry đang cùng ăn uống nói chuyện với các thủy thủ thì đột nhiên lại nghe thấy trên còi tàu phát ra một tràng âm thanh một dài hai ngắn.
" Âm thanh này? Là tiếng báo hiệu tàu sắp đến nơi? Chúng ta đến nơi rồi hay sao? "
Nghe thấy tiếng còi Harry đứng dậy nói, trong thời gian này nhờ vào việc nói chuyện trao đổi với thủy thủ đoàn hắn đã biết được thêm không ít kiến thức đi biển, biết được tiếng còi này báo hiệu cho cái gì.
Bước lên phía mũi tàu đưa mắt nhìn về phía trước Harry quả nhiên đã nhìn thấy được trước mặt mình xuất hiện một bóng đen to lớn như ẩn như hiện.
Mặc dù do khoảng cách còn khá xa không thể nhìn rõ được quan cảnh bóng đen đó nhưng Harry biết rằng nơi đó nhất định là đích đến của mình.
Đảo nổi tiếng nhất Biển Vô Tận - Đảo Hồng Sam.