Đương nhiên loại tâm tình này cũng chỉ chợt lóe lên trong chớp mắt, An Thanh mở cửa liền vào phòng, đem Lương Hiểu ngăn cách ở bên ngoài.
Lương Hiểu tiếp tục chỉ huy công nhân dọn nhà, về phần tự dưng lòi ra một hàng xóm cấp trên, Lương Hiểu không có cảm giác gì lớn, niềm vui được thăng chức đã hòa tan đi bớt cảm giác đau khổ vì thất tình.
Dương Văn Kỳ nhiều lần cùng người khác mập mờ, ít nhiều cũng đã cho Lương Hiểu một chút chuẩn bị tâm lý. Hơn nữa Lương Hiểu quyết định chia tay, thì sẽ quyết tâm không lưu luyến nữa, cô cũng không phải lần đầu thất tình, hiểu thế nào để điều tiết tâm tình.
Lương Hiểu được thăng làm quản lý bận rộn cũng nhiều hơn, đã không có đời sống tình cảm, trọng tâm sinh hoạt của Lương Hiểu đều đặt trên công việc, hơn nữa cô cũng muốn chứng minh với An Thanh - cô ta chọn cô là đúng.
Ngoại trừ cùng công việc có tiếp xúc, thỉnh thoảng ở thang máy hoặc hàng lang vô tình gặp gỡ, thì Lương Hiểu và An Thanh không có liên quan. Thái độ Lương Hiểu đối với An Thanh là thái độ của cấp dưới vô tình gặp phải cấp trên, chào hỏi rồi đi, An Thanh trước giờ cũng chỉ khẽ gật đầu.
Lương Hiểu không có ý định nịnh bợ An Thanh, vẫn luôn duy trì khoảng cách trên công việc, An Thanh không có ý định cùng Lương Hiểu kết giao bạn bè, cô từ trước đến giờ chưa từng cùng cấp dưới kết thân, nên Lương Hiểu cũng không có trở thành ngoại lệ của cô.
Ví dụ như đôi khi An Thanh lái xe nhìn thấy Lương Hiểu đi làm, nhưng chưa từng có ý định muốn cho nàng quá giang.
Lương Hiểu ban đầu đi làm có thể nhìn thấy An Thanh vài lần, nhưng Lương Hiểu phát hiện một quy luật, An Thanh bảy giờ bốn mươi lăm phút sẽ ra cửa, lái xe năm phút, kẹt xe thì mười phút, luôn có thói quen đến công ty trước năm, mười phút.
Lương Hiểu tránh thời gian này, chọn bảy giờ rưỡi ra cửa, lão bản đến công ty trước năm phút, cô dù sao cũng phải đến trước nửa tiếng.
An Thanh tự nhiên cũng phát hiện, ban đầu vô tình gặp gỡ Lương Hiểu cũng xem như nhiều, nhưng sau đó hầu như một lần cũng không có, hiển nhiên cô ấy thăm dò thời gian ra ngoài của cô, nên tránh né. An Thanh nghĩ năng lực làm việc của Lương Hiểu rất mạnh, nhưng thái độ làm người có chút thanh cao, không chút ý định lấy lòng cấp trên.
An Thanh đang nghĩ có phải do lần trước được thăng chức, cô ấy cho rằng cô là người làm việc rõ ràng, nên chỉ cần năng lực làm việc xuất sắc thì không cần lấy phòng cấp trên nữa?
Tuy rằng trước nay An Thanh cũng không thích người "vuốt móng ngựa", nhưng có một nhân viên cố gắng phủi sạch quan hệ với cô, cảm giác rất kỳ quái khiến An Thanh đặc biệt muốn đì cô một chút, đương nhiên An Thanh cũng chỉ nghĩ thế thôi.
Bất quá không cần An Thanh giở trò, Lương Hiểu đã gặp nguy cơ sau khi nhậm chức, khách hàng lớn của công ty đột nhiên hủy bỏ đơn đặt hàng, muốn ngưng hẳn hợp tác, khách hàng lớn này vốn do quản lý trước kiếm, quản lý kia nghỉ việc, khách hàng hủy đơn hàng cũng dễ hiểu.
Nhưng dù sao cũng là khách hàng lớn, chiếm phần trăm lớn thành tích của công ty, ngưng hợp tác hẳn sẽ ảnh hưởng trực tiếp khiến thành tích giảm, trên dưới công ty, cả An Thanh cùng Lương Hiểu đều cho rằng nên tìm mọi cách giữ lại khách hàng này.
Vì vậy Lương Hiểu chủ động yêu cầu đi công tác, tranh thủ giữ lại khách hàng lớn này, mặc dù đối với Lương Hiểu đây là nhiệm vụ có áp lực rất lớn.
Tuy rằng với năng lực của Lương Hiểu, An Thanh nghĩ có thể ổn nhưng không có mười phần nắm chắc, đối phương dù sao cũng là khách hàng lớn, hơn nữa nếu là do quản lý trước kiếm được, cũng rất có thể bị quản lý đó mang đi, so với việc tranh giành khách hàng mới còn khó khăn hơn.
An Thanh nghĩ vì chu toàn, cô cùng đi tương đối thỏa đáng, hơn nữa xét về mặc nào đó, lỡ như Lương Hiểu thỏa thuận không được, là quản lý mới nhậm chức, có năng lực đảm nhận chức vụ hay không vẫn không thể tránh khỏi nghi ngờ, nếu cô cùng đi, dù không thỏa thuận được, trách nhiệm sẽ đặt trên người cô nhiều hơn.
An Thanh tự thân xuất mã, trong lòng Lương Hiểu thở phào nhẹ nhõm, áp lực giảm đi nhiều. Lương Hiểu cũng biết mình vừa mới nhậm chức, có hay không phục chúng, bước đầu tiên vô cùng quan trọng, cũng sẽ vững gót chân hơn, thỏa thuận không được đối với công việc sau đó sẽ có trở ngại rất lớn, nên Lương Hiểu ôm quyết tâm cùng áp lực, An Thanh tự thân xuất mã tình huống sẽ khác đi.
Đương nhiên Lương Hiểu không có tự mình đa tình cho rằng An Thanh đang bảo vệ cô, cô nghĩ dù sao cũng là khách hàng lớn, đối với công ty rất quan trọng, An Thanh để tâm cũng là chuyện hợp lý.
Lương Hiểu trở về nhà thu thập hành lý, liền đến gõ cửa phòng An Thanh, chuẩn bị cùng An Thanh đi công tác.
An Thanh mở cửa, cô còn chưa thu dọn xong, nên bảo Lương Hiểu vào nhà chờ mình.
"Cô ngồi ở phòng khách chờ một chút, tôi vào phòng thu thập một ít quần áo."
An Thanh nói xong liền xoay người trở về phòng ngủ của mình, tiếp tục thu thập quần áo và đồ dùng hàng ngày.
Lương Hiểu lần đầu đến nhà An Thanh, cô nhìn xung quanh một chút, nhà so với cô lớn hơn, thiết bị lắp đặt cũng cao cấp, một người ở phòng lớn thì quá lá xa xỉ.
An Thanh thu dọn xong, kéo va ly từ phòng ngủ đi ra, Lương Hiểu nhìn An Thanh ăn mặc trang phục nhã nhặn, chỉnh chu, kỳ thật thượng đế đôi khi rất không công bằng, nhìn An Thanh đi, vừa có tiền lại đẹp, còn có năng lực, muốn cái gì có cái đó, thật là sự tồn tại khiến người khác ao ước ghen tỵ.
Trước đây Lương Hiểu rất hài lòng với mọi thứ, bề ngoài năng lực gia đình, đều tốt, nhưng so sánh với An Thanh, ưu khuyết liền thấy rõ, thảo nào Dương Văn Kỳ vừa thấy bạn gái cũ liền bám lấy, cũng là chuyện bình thường. Chia tay một khoảng thời gian, cảm giác đối với Dương Văn Kỳ dần dần phai nhạt, oán hận với An Thanh cũng giảm đi rất nhiều, nhìn vấn đề cũng khách quan hơn, biết An Thanh đối với đoạn tình cảm trước của cô cũng không có quá nhiều trách nhiệm, thật ra Lương Hiểu đã sớm hiểu, chỉ là con người lúc đang tức giận đau khổ khó tránh sẽ giận chó đánh mèo.
Lương Hiểu đột nhiên nghĩ, An Thanh lâu rồi không nhắc lại chuyện xóa ảnh chụp, khiến Lương Hiểu thiếu chút nữa quên đi chuyện này. Nếu không phải có chuyện ảnh chụp, Lương Hiểu cũng không tưởng tượng được An Thanh còn có một dáng vẻ như vậy.
Cùng An Thanh làm việc được một thời gian, Lương Hiểu nghĩ An Thanh là người cao cao tại thượng, có cảm giác rất khoảng cách, tính tình cũng không tệ, EQ cao, nhưng cô ấy cũng không có cùng nhân viên nói chuyện ngoài công việc, vĩnh viễn cũng đều là tư thái một lão bản, khoảng cách, uy nghiêm, vừa nhìn liền không giống loại sống tình cảm.
Nhưng Lương Hiểu thật thích một cấp trên như An Thanh, năng lực xuất sắc, không giả tạo, làm việc cho cô không cần phải lấy lòng,chỉ cần có năng lực, làm tốt công việc của mình là được, khiến Lương Hiểu nhẹ nhõm không ít.
An Thanh biết Lương Hiểu đang nhìn cô, hơn nữa còn nhìn rất lâu, còn không dời tầm mắt, cô cảm thấy Lương Hiểu nhìn cô rồi liên tưởng cái gì đó. An Thanh đột nhiên nhớ tới Lương Hiểu còn giữ ảnh chụp của mình, Lương Hiểu không chịu mua chuộc cũng không chịu đe dọa, An Thanh liền chuyển sách lược, để thời gian lâu dài, chuyện kia nhạt đi, Lương Hiểu đối với cô không còn oán khí sẽ yêu cầu xóa ảnh chụp, khả năng thành công tương đối cao, nên An Thanh không có nhắc lại chuyện ảnh chụp với Lương Hiểu.
Chỉ là An Thanh không nghĩ đến cô có thể kiên nhẫn để Lương Hiểu giữ ảnh chụp của cô lâu như vậy, còn nhẫn nại như thế, hiển nhiên có chút bất khả tư nghị [ không thể tin được ].
Theo tính tình cẩn thận của cô, sẽ không để người khác nắm nhược điểm của mình lâu như vậy, có lẽ Lương Hiểu biểu hiện quá mức vô hại, cô cũng không đặc biệt đề phòng cô ấy, cũng không có sử dụng thủ đoạn đặc biệt gì để đối phó.
Nhưng hiện tại nghĩ đến Lương Hiểu có thể thường xuyên nhìn ảnh chụp của cô, rồi thường xuyên liên tưởng đến loại hình ảnh này, An Thanh cả người không được tự nhiên, phải biết rằng Lương Hiểu cũng cong.