Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Phi Thường Quan Hệ - Minh Dã

Chương 36




An Thanh tựa vào lòng Lương Hiểu, Lương Hiểu vén tóc An Thanh qua một bên, lè lưỡi liếm rái tai An Thanh, sau đó đưa đầu lưỡi vào trong lỗ tai, tay theo ý thức vuốt ve bắp đùi An Thanh, sau đó từ từ trợt vào chân tâm An Thanh, chân tâm An Thanh vẫn trơn trợt nóng bỏng như cũ, ngón tay cô vuốt ve hoa đế An Thanh hồi lâu rồi từ từ hướng xuống hoa huy*t.

An Thanh cảm thấy lỗ tai cùng chân tâm tê dại không dứt, cô cảm thấy thân thể lại nổi lên dục vọng mãnh liệt, khiến toàn thân cô vô lực xụi lơ trong ngực Lương Hiểu, tùy ý Lương Hiểu muốn làm gì thì làm.

Lương Hiểu ở hoa huy*t xoa nắn một hồi, ngón tay đột ngột trợt vào bên trong hoa huy*t, cô dùng một ngón tiến vào dò xét, bởi vì hoa huy*t của An Thanh đã đủ ướt át nên tiến vào không hề tốn sức, nhưng hoa huy*t ẩm ướt, xiết chặt rất nhanh hút lấy ngón tay cô. Lương Hiểu cảm thấy An Thanh nhanh chóng thích ứng một ngón tay liền cắm thêm ngón tay thứ hai, hoa huy*t chặt chẽ, ẩm ướt càng hút chặt ngón tay cô hơn.

An Thanh cảm thấy thân thể bị dị vật xâm nhập, bị kích thích không tự chủ hừ một tiếng, đặc biệt lúc ngón tay thứ hai cắm vào, liền nhịn không được rên rỉ thành tiếng.

Môi Lương Hiểu di chuyển sang cổ An Thanh, hôn cổ An Thanh, sau đó ngón tay bắt đầu theo quy luật ra vào hoa huy*t An Thanh, An Thanh không tự chủ được ngửa ra sau, kêu ra thanh âm càng thẹn thùng, quyến rũ hơn.

Nhìn biểu tình quyến rũ của An Thanh vì động tình, nghe thấy tiếng thở gấp kích tình kia, ngón tay Lương Hiểu không tự chủ ra vào càng nhanh hơn, rút ra cắm vào mang theo tiếng nước chảy, cả phòng cũng lộ ra cảm giác dâm mỹ.

An Thanh cảm thấy thân thể càng lúc càng nóng, có chút chịu không nổi, đặc biệt lúc Lương Hiểu ra vào càng nhanh, An Thanh cảm giác linh hồn cũng muốn bị Lương Hiểu chạm đến tan tành, không khắc chế được rên rỉ càng lúc càng lớn. An Thanh chưa bao giờ phóng đãng như vậy, cô biết cùng Lương Hiểu làm cảm giác không giống như quá khứ, mãnh liệt hơn rất nhiều, cũng khó chịu đựng hơn rất nhiều.

Lương Hiểu thấy như vậy còn chưa đủ, cô điều chỉnh tư thế, đem An Thanh đặt trên giường mềm mại, sau đó bò đến chân tâm An Thanh, đem chân An Thanh mở thật rộng ra, đầu lần nữa chôn xuống, lè lưỡi lến hoa đế An Thanh, ngón tay ở hoa huy*t cũng không dừng lại, tốc độ ra vài càng tăng. Chịu cả hai kích thích, khoái cảm cực độ khiến An Thanh không chịu đựng được, hơn nữa khoái cảm càng ngày càng nhiều, hoa huy*t đã bắt đầu co rút lại, toàn thân run rẩy, thận chí không khắc chế được cảm giác muốn đi tiểu, Lương Hiểu lại tiếp túc ra vào vừa sâu vừa nhanh, An Thanh không nhịn được, cô cảm giác được thân thể phun ra chất lỏng mắc cỡ, đây là điều An Thanh trước giờ chưa từng trải qua.

Lương Hiểu sợ ngây người, nhưng rất nhanh hiểu được, đây là triều phun, quả nhiên là cực phẩm trên giường.

An Thanh cảm giác Lương Hiểu nhìn cô, cô không được tự nhiên tránh tầm mắt Lương Hiểu, trên mặt có chút ửng đỏ, là thục nữ hơn ba mươi, An Thanh đã sớm không còn vì chuyện tình dục mà xấu hổ nhưng lần này vẫn nhịn không được mắc cỡ, đỏ mặt, bị làm đến phun triều, loại chuyện này thật đúng là khiến người ta xấu hổ không nói nên lời, đặc biệt cô còn cảm giác được ra giường phía dưới người đã ướt một mảnh.

Lương Hiểu cảm giác An Thanh ở trên giường luôn rất phóng túng, lúc này lại xấu hổ, khiến Lương Hiểu không tự chủ nhếch mép, sau đó từ càm An Thanh hôn lên, cô thích cổ và càm An Thanh, đặc biệt hấp dẫn, câu người. Nhưng ngón tay cô vẫn còn trong cơ thể An Thanh chưa rút ra, cô có thể cảm giác được bên trong mật huyệt ẩm ướt còn đang kịch liệt co rút hút chặt ngón tay cô.

Ngón tay cô ở trong hoa huy*t An Thanh một hai phút sau, cảm thấy hoa huy*t không còn co rút kịch liệt nữa, lại bắt đầu di động, cô đại khái đã biết nơi mẫn cảm nhất trong cơ thể An Thanh.

"Lương Hiểu...Ưm...Đủ rồi...a..."  An Thanh ôm lấy Lương Hiểu vẫn đang hôn cổ cô, tay ôm chặt lấy đầu Lương Hiểu, cảm giác ngón tay Lương Hiểu vẫn đang chạm vào vị trí mẫn cảm nhất trong cơ thể cô, khiến cô không cách nào nói lời hoàn chỉnh, càng không khắc chế được tiếng rên rỉ.

Thanh âm như vậy ở trong tai Lương Hiểu, khiến cô có chút miệng lưỡi khô khốc, cảm giác chân tâm của cô cũng ướt đẫm, Lương Hiểu không tự chủ kẹp chặt hai chân, ngón tay ở hoa huy*t chặt chẽ, ẩm ướt ra vào nhanh hơn, khiến thân thể An Thanh run rẩy lần nữa, lại phun ra nước...

"Lương Hiểu... Đừng...Chị không chịu nổi..."  An Thanh ôm chặt lấy thân thể Lương Hiểu, thanh âm kia cơ hồ muốn khóc. Chìm ngập trong khoái cảm từng đợt nối tiếp, dường như bị khoái cảm bức điên rồi, thân thể đã không chịu đựng nổi, quá nhiều kích thích, cô cảm giác nếu tiếp tục nữa thân thể sẽ bị đào rỗng.Cô cùng người khác chưa bao giờ nếm trải khoái cảm sâu sắc như vậy, chưa từng đến mức sức lực không thể chịu đựng như bây giờ.

Lương Hiểu thấy An Thanh quả thật không thể tiếp tục nữa, mới rút ngón tay ướt nhẹp ra khỏi cơ thể An Thanh, đem An Thanh ôm vào trong ngực, sau đó nhẹ nhàng vuốt lưng An Thanh.

An Thanh ngoan ngoãn rúc vào lòng Lương Hiểu, cô đặc biệt thích cảm giác vuốt ve lúc này, nhất là Lương Hiểu vuốt ve lưng khiến cô cảm thấy cả người hết sức thoải mái, khiến An Thanh cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.

"Em không muốn sao?"  An Thanh đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu hỏi Lương Hiểu, sau đó đưa ngón tay dò vào chân tâm Lương Hiểu, quả nhiên cảm giác được quần lót Lương Hiểu ướt đẫm, hiển nhiên Lương Hiểu cũng cảm thấy rất kích thích, cũng khiến Lương Hiểu rất muốn.

"...Vẫn tốt..."  Lương Hiểu thấy An Thanh hỏi thẳng như vậy có chút đỏ mặt, quả thật vừa rồi thân thể cô cũng có chút xao động nhưng bây giờ dường như đã áp chế xuống, cô cảm thấy ôm An Thanh như vậy cũng rất tốt.

"Chị bây giờ không còn khí lực, lần sau sẽ giúp em giải quyết, hoặc bây giờ em có thể tự giải quyết..."  Miệng An Thanh dù nói như vậy nhưng động tác lại không đứng đắn, ngậm lấy nụ hoa đầy đặn của Lương Hiểu, mút vào.

Lương Hiểu cảm giác thân thể như bị dòng diện đánh trúng, thân thể hơi cứng đờ, dục vọng vất vả đè xuống, lại bị An Thanh vén lên.

"Chị thật muốn nhìn em tự giải quyết đấy!"  Môi An Thanh dán ở bên tai Lương Hiểu nói, giọng điệu mập mờ.

Mặc dù thân thể Lương Hiểu xao động không dứt nhưng mà muốn ở trước mặt An Thah tự giải quyết dục vọng, cô không làm được, quá xấu hổ, nhưng An Thanh lại dùng giọng điệu hờ hững nói ra, cô cảm thấy An Thanh tuyệt đối là một yêu nghiệt!

"Em xem...nơi này đã rất ướt, rất ướt..."  An Thanh cách quần lót vuốt ve hoa đế Lương Hiểu.

Lương Hiểu sao chịu nổi kích thích như vậy, cô bắt lấy bàn tay không ngoan ngoãn của An Thanh, cô tuyệt đối không muốn làm chuyện xấu hổ như vậy, cho dù hiện giờ cơ thể cô bị An Thanh trêu chọc muốn bùng cháy.

"Vậy em chờ chị lần sau, hay chị bây giờ còn chưa no?"  Lương Hiểu hỏi ngược lại ngón tay lại trợt vào chân tâm vẫn còn ẩm ướt của An Thanh, hoa đế kia còn hơi sưng đỏ, hẳn vẫn còn rất nhạy cảm.

"Đủ rồi."  An Thanh ngược lại hít một hơi, quả nhiên nơi nào đó còn rất nhạy cảm, không dám tiếp tục trêu chọc Lương Hiểu, cô mà làm lần nữa khẳng định chịu không nổi, cô cảm thấy bây giờ đi đứng cũng hết sức bủn rủn.

"Ra giường ướt rồi, ra sạch để ở đâu, em đi thay."  Lương Hiểu không thể không nói sang chuyện khác, muốn đè xuống dục vọng của thân thể.

Nói đến ra giường, thật đúng đã ướt đẫm, vừa nghĩ tới đều do cô chảy ra, khuôn mặt trắng nõn của An Thanh chợt đỏ ửng.