Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 11: Kịch bản tiến trình: Chạy nhanh hoàn thành kịch bản




Chương 11: Kịch bản tiến trình: Chạy nhanh hoàn thành kịch bản

Charmander vừa tiến hóa thành Charizard. Ở giữa còn có một hình thái quá độ nhưng Red cũng không quá để ý, dù sao Pokedex có ghi lại rồi.

Mewtwo lại cải trang thành Espeone.

Pikachu cầm hộp chứa Lightning Stone, mặt đầy ghét bỏ và quyết định đóng nắp hộp.

Red tuy không biết chuyện gì đang xảy ra nhưng từ khi cậu một lần nữa bước vào Viridian thì bầy Pokemon đều trông có vẻ khá nhiệt huyết.

Red có loại mơ hồ cảm giác lần này Beedrill sẽ không có chỗ chiến rồi. Không biết ai là chủ Gym này mà lũ Pokemon yêu thích dưỡng lão này lại chuẩn bị nhập diễn đến thế.

Bình thường chuyện này chỉ xảy ra khi đánh nhau với Green… hoặc Giovanni.

Vì thế khi bước vào Gym và nhìn thấy khuôn mặt điển trai của ông chú Giovanni, Red không cảm thấy bất ngờ chút xíu nào. Thân là huấn luyện viên trên danh nghĩa của lũ Pokemon diễn tinh này, Red tất nhiên cũng tham gia diễn rồi.

Giovanni gần đây cảm thấy áp lực hơi lớn, không thể nào đuổi thân ảnh xích hồng đó ra khỏi đầu, quyết định về Gym gánh lên trách nhiệm đồng thời thư giãn đầu óc. Sau đó Red đến rồi.

Giovanni không biết điều gì khiến mình nói thế nhưng: “Ta sẽ giải tán Team Rocket nếu như ngươi thắng. Ngược lại, nếu như ngươi thua thì hãy trở thành một thành viên Team Rocket bên cạnh ta.”

Red: “…” Có loại ảo giác mình bị người khác coi là anh hùng muốn lật đổ Team Rocket.

Red cảm thấy thật ủy khuất, Red rõ ràng cái gì cũng không cố ý, Red chỉ trùng hợp đi ngang qua. Nhưng biết làm sao được, thân là một đữa nhỏ mất trí nhớ trong thế giới đáng ngờ này, lại [không thể nói] Red cũng có thể làm gì đây.





Tứ đại thiên vương đang ngồi trong phòng chiếu phim, trên màn hình là hình ảnh chiếu trực tiếp cuộc chiến giành danh hiệu quán quân giữa Green và Red.

Nhìn Red ném con Pokemon đầu tiên là Lapras, mấy người cảm thấy một trận khó chịu. Đây chính là trắng trợn đối sử bất công, lúc Red đánh với họ chỉ dùng Beedrill. Tuy đúng là con đó thành công hạ gục hết đội của họ là một vấn đề bối rối nhưng khi so với con Lapras này thì con Beedrill còn kém xa.

Nhưng sau vài phút vào trận đấu thì mọi người đều biết mình đã quá ngây thơ rồi.

Con Lapras hùng dũng đó “hấp hối” mới loại bỏ được Pidgeot, sau đó Exeggutor đánh ngất.

Tiếp theo các con Pokemon khác tính tình không êm dịu như Lapras nên lộ ra càng bạo ngược nhưng chính bày ra một loại nỗ lực hết sức mới có thể chiến thắng trạng thái.

Nếu như vài tiếng trước họ không mới cùng Green đánh qua và không vừa bị Red dùng một con Beedrill nghiền nát thì tứ đại thiên vương cũng đã bị màn biểu diễn này lừa rồi. Thật không hiểu vì sao Red lại phải làm như thế.

Sau cuộc chiến cực kì hoa mĩ, kết quả không hề bất ngờ, Red thắng.

Ngay lúc này giáo sư Oak vừa tới, vốn là muốn chúc mừng cháu trai trở thành quán quân nhưng đến trễ, quán quân danh hiệu hiện là của Red.

Giáo sư Oak thân là người thông thái làm ra một hành động cực kì thông thái: khen Red (người mà ông ấy chỉ gặp một lần vài tháng trước) đồng thời chê cháu trai Green vô dụng không biết yêu gì gì đó, đánh không lại Pikachu chưa tiến hóa.

Tứ đại thiên vương nhóm người tại chỗ đốn ngộ, hóa ra đó là lí do Red làm một loạt tao thao tác. Tưởng tượng Green cũng bị một con Beedrill đánh bạo thì thái độ của giáo sư sẽ thành như thế nào.

Tuy Green có vẻ hơi thô lỗ nhưng cậu vẫn còn là một đứa trẻ nha, còn có đủ tài năng để có thể tự đại, mọi người cũng không ghét cậu. Nhìn thái độ Oak đối sử với cháu trai, cảm thấy Green có chút tội nghiệp. Chẳng lẽ đứa cháu này là lượm?

Nếu như họ có đứa cháu trở thành quán quân chưa kịp vài tiếng đồng hồ lại bị người khác đoạt danh hiệu thì họ sẽ khen đồng thời an ủi cháu. Đối với đứa giành danh hiệu thì qua loa xã giao, âm thầm sao này dùng quan hệ vướng nó một chút để thay cháu xả giận.



Tất nhiên đối với việc Red trở thành quán quân thì mọi người cảm thấy thực xứng đáng và rất hài lòng là được rồi.

Sau đó Red từ chối danh hiệu và chuồn rồi.

Rốt cuộc ngươi đến đây để làm gì?

Red: “…” Pokemon kéo tui đến.



Red cảm thấy quá trình quan sát hệ sinh thái đến đây có thể miễn cưỡng chấp nhận tính là xong rồi, đem luận văn và báo cáo giao cho tiến sĩ Oak.

Ra khu chăn nuôi Pokemon sau phòng thí nghiệm, Red xem thử có con nào muốn về quê không. Đúng là có vài con muốn cống hiến chính mình cho khoa học nên mới đến đây, sau khi tham gia nghiên cứu xong thì cũng nên trở về nhà cùng tọc nhân ở chung. Red tính mang mấy con này cùng Beedrill trả về nhà.

Tất nhiên một số lượng lớn pokemon muốn ở lại, dù sao ở đây ăn ngon uống tốt, ngoại trừ tham gia nghiên cứu có phiền phức nhưng cũng không vấn đề gì. Nhất là mấy con Shiny Pokemon, lúc ở trong rừng thì do màu sắc tính trạng dị dạng mà bị đồng loại tẩy chay, cơ bản sống ở đó cũng sẽ không được chào mừng.

Mấy vị nghiên cứu cũng rất hài lòng vì mấy con Pokemon này lưu lại nên cũng không phàn nàn khi Red đem mấy con kia thả, dù sao cũng toàn loại bình thường dễ gặp, đã sớm nghiên cứu thấu triệt.



Red thả Ditto ra nền cỏ của Safari Zone.

Tuy hồi đó cậu không vào đây nhưng một cách nào đó, con Ditto này biết cậu là nhân viên tuyển vật thí nghiệm đang đi ngang qua. Nó chính là như thế vĩ đại vì nền khoa học của nhân loại liền trực tiếp đi qua tìm Red báo danh… chắc thế. Red lại không biết Ditto-ngữ.



Bây giờ suy nghĩ về mấy việc đó cũng không còn tác dụng gì, Ditto là pokemon cuối cùng cần thả, Red lại rơi vào một vấn đề quan trọng hơn.

Cậu phải làm gì tiếp đây?

Sau chừng đó thời gian du lịch, kí ức của Red vẫn ở nơi phương trời xa và không có dấu hiệu trở về trong tương lai gần.

Tuy cũng không quá bận tâm về việc kí ức của mình có một lỗ hổng. Nhưng nó cũng khiến Red thiếu nền tảng xây dựng mục tiêu tương lai của mình. Đó là lí do Red tùy tiện để mình tùy tiện cuốn theo chiều gió, để Pokemon quyết định khiêu chiến Liên Minh, để người đẩy ra làm việc nguy hiểm, không cẩn thận chấm dứt một tổ chức t·ội p·hạm,… và một số việc đáng ngờ khác.

Red đến bây giờ vẫn không biết mình nên làm gì.

Có lẽ là đi khắp thế giới để nếm thử các loại mĩ thực?

Red vừa liếm kem vừa nghĩ vẩn vơ.

Nhưng trước khi quyết định, Red cần phải về nhà gặp mẹ đã.

Tuy lúc mới thức dậy mà không có trí nhớ thì đã bị đá ra khỏi nhà làm Red có chút phân vân mình có được phép về nhà không. Nhưng xem diễn đàn trên mạng về mấy người trong trường hợp tương tự (dù cho mấy người đó không mất trí nhớ) thì có vẻ là về nhà thì không sao.

Red thả Charizard ra nhảy lên lưng chỉ với một bước bắt đầu chuyến bay về nhà.

Tuy có thể nhờ Mewtwo dùng Teleport, thậm chí Red nghi ngờ chính mình chạy bộ có khi còn nhanh hơn, nhưng Red cần khéo dài thời gian.

Nhưng Charizard là một con Pokemon ưu tú, tốc độ của nó cũng không phải đùa, chỉ trong thoáng chốc thì Red cũng đã hạ cánh ở ngay trước nhà rồi. Căn nhà vẫn xa lạ mà quen thuộc như vậy.

Red vặn nắm đấm cửa, đem cánh cửa đỏ thắm đẩy vào trong, và mẹ vẫn duy trì vị trí trên sô pha mà nàng đã ngồi vào cái ngày mà Red rời khỏi.

Red: “…”

Mẹ của Red: “Red về nhà rồi đó sao?”