Chương 14: Tà ác trang web: Thức tỉnh
Đôi khi Red ước gì mình chưa từng thức tỉnh.
Đó là lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ?
Red tự hỏi khi cậu lại một lần nữa ghi danh vào Hall of Fame.
Cậu lại một lần nữa trở thành Quán Quân.
Khi Red nhận ra suy nghĩ của mình chứa “một lần nữa” cậu chợt nhân ra vấn đề. Red đã làm qua việc này rất nhiều lần rồi (cậu không nhớ rõ) và tiếp theo sẽ là…
Màn đen.
Red mở mắt ra (cậu chưa từng nhắm mắt lại) đập vào mắt là trần phòng cậu, và Red đang nằm trên giường của cậu.
Mọi thứ vẫn ở đúng vị trí của nó, nhìn thiết bị trong căn phòng thì ngươi lập tức sẽ biết rằng đó là một đứa trẻ bị chiều hư. Vào năm đó (năm nào?) mà trong phòng vừa có TV, vừa có máy tính, vừa có thêm bộ NDS (máy chơi game của Nintendo). Và căn phòng chiếm nguyên một tầng.
Đây là trong truyền thuyết con một được chiều hư.
Và Red biết chắc mẫu thân đang ở dưới nhà, ngồi ở đúng vị trí đó, và phòng bếp vẫn sạch sẽ như mẫu thân “thích”. Không có thứ gì trật khỏi vị trí mà nó hẳn ở, như mọi lần (mà Red không nhớ rõ). Bởi vì…
Thế giới này, và mọi người (bao gồm Red) không có thật.
Có ý thức cũng không phải một việc tốt đẹp. Dù cho Red bắt đầu có tư tưởng của bản thân nhưng thân thể lại không vì mình mà tồn tại.
Cậu mơ hồ hiểu rằng thế giới của mình là một trò chơi, nơi mà Red là “nhân vật chính” là một con rối để người chơi điều khiển.
Thân thể không chịu Red khống chế mà làm tất cả mọi thứ và Red đã làm rất nhiều lần (bao nhiêu lần rồi nhỉ?): chào hỏi tiến sĩ Oak, cùng Green mâu thuẫn, cùng Team Rocket mâu thuẫn, đạp nát ước mơ của người khác và trở thành Quán Quân (một lần nữa).
Và Red trở lại điểm xuất phát: căn phòng của cậu.
Và mọi thứ lại một lần nữa lặp lại. Vô hạn không điểm cuối.
Thật là một cốt truyện đơn giản cho trò điện tử của mấy đứa nhỏ.
Mẫu thân cơ bản không có tên, nàng cơ bản có tên là “Mẫu thân của Red”.
Nó làm Red đôi khi phân vân không biết mình tồn tại do mẫu thân tồn tại, hay mẫu thân tồn tại do mình tồn tại. Chưa kể nhân vật “Phụ thân của Red” mà cậu chưa từng thấy qua và tuyệt đối chắc chắn là không tồn tại.
Nhưng nó không quan trọng.
Bởi vì Red hay mẫu thân, hay thế giới này đều không phải vật thật hay có sinh mạng. Gà và trứng đều cùng tồn tại, không phân biệt trước sau.
Red thành công tiêu diệt Team Rocket (một lần nữa) việc một cậu bé 10 tuổi thành công hạ gục tổ chức t·ội p·hạm mà lực lượng chức năng nói riêng và người lớn nói chung chứng tỏ thế giới này không hợp lí tí nào. Không phải không thể nhưng người lớn c·hết hết rồi sao? (Dựa theo số người Red gặp trên đường đa số đều là người già, phụ nữ và bạn trẻ thì có vẻ người lớn nam đều c·hết hết thật)
Nhưng tất cả mọi thứ đều hợp lí, vì thế giới này là giả nha.
Nhà phát hành tất nhiên phải xây dựng một thế giới nơi mà người lớn vô dụng và người bạn nhỏ có thể làm tất cả mọi thứ. Nếu việc gì mà người lớn đều làm hết thì trong trò chơi còn nội dung để chơi nữa?
May là nhà phát hành còn có xây dựng bối cảnh hợp lí, sau một hồi đào bới thì Red mới biết được đáng lẽ trước thời gian game bắt đầu là có c·hiến t·ranh gì đó nên đa số nam đều c·hết rồi. Hóa ra không phải người lớn vô dụng để người bạn trẻ đánh tổ chức tà ác mà là người lớn hữu dụng đều c·hết. Good Job! Nhà phát hành.
Tuy nói thế này có chút tự luyến nhưng Red cảm thấy thiết kế của Pokeball có lẽ vì cậu mà thiết kế: loại thường (đỏ, trắng) loại của Team Rocket (trắng đen với chữ R màu đỏ). Chữ R màu đỏ của Rocket Pokeball cũng có thể tính là viết tắt của “Red” đi.
Còn Masterball là vì Mewtwo mà thiết kế, nhìn màu quá hợp rồi.
Có lẽ là thế.
Red suy đoán thế này là vì một trò chơi mà “Red” là con rối của người chơi, là “nhân vât chính”. Còn Mewtwo có vẻ là Pokemon “chung cực Boss” mà nhà phát hành cực kì yêu thích gì đó.
Nhưng cũng không quan trọng lắm, vì cậu không có thật mà.
Red hối hận vì mình nhận ra sự thật, nhưng hối hận cũng không có tác dụng gì.
Red học cách thất thần, dù sao cơ thể này cũng không phải của Red để sử dụng. Lâu lâu cậu giật mình tập trung thì phát hiện mình đang giữa trận đấu hay đang chìm dưới biển gì đó,… nói chung cũng không quan trọng lắm. Cơ thể này sẽ tiếp tục hoạt động, mặc kệ Red có chuyên chú không. Và không chút nghi ngờ “Red” sẽ lại một lần nữa hạ gục Giovanni, giải tán Team Rocket, đánh bại Green, trở thành quán quân, và mấy thứ lằng nhằng khác như mọi khi.
Và khi Red cuối cùng phát hiện phong cảnh có đổi mới, cậu nhìn xung quanh, phát hiện minh đang ở trên Mt.Silver. Một mảnh độ phân giải thấp tuyết trắng. Thật tốt, ở đây cậu sẽ không phải tương tác với người vốn không phải thật. Nếu Red là thật, cậu chắc sẽ vì ngày ngày cùng hư ảo phần mềm “con người” nói chuyện mà sợ hãi hay phát điên gì có.
Cũng không có gì quan trọng cả, thế giới vẫn không thật, và Red mắc kẹt ở đỉnh núi tuyết này, lặp đi lặp lại chiến đấu với người bạn nhỏ tên Gold – con rối mới thay thế vai trò của cậu. Có vẻ Red đã tiến hóa từ “nhân vật chính” sang “chung cực Boss”.
Thật may là Gold, và rất nhiều con rối sau đó không có đạt được ý thức. Đây không phải loại tốt đẹp sinh hoạt. Thế giới không có thật này cũng không có gì đáng để sản sinh ý thức cả.
Chỉ là sau một hồi Red nhận ra họ không sản sinh ý thức nên cậu lâu lâu bị nhiễu sóng, xem thế giới qua tầm mắt của họ thay vì tầm mắt của mình. May là chuyện đó lâu lâu mới xảy ra, cậu rất hài lòng với việc đa số thời gian “huấn luyện viên Red” đều chỉ có một vai trò là đứng chờ ở trên Mt.Silver.
Nếu như cái gì cũng không biết thì tốt rồi không biết thì tốt rồi.
Red đang đứng trên đỉnh Mt.Silver.
Đốm đốm pixel trắng vô cùng vô tận rơi xuống tượng trưng cho thời tiết Hail (mưa đá) vỉnh viễn tại Mt.Silver.
Trên người mặc một bộ đồ vận động cực kì thoải mái và thoáng mát, nhìn vào liền biết thằng ngu nào mặc đồ này trong thời tiết đó sẽ đông thành khắc băng ngay lập tức.
Nhưng tất nhiên Red không vấn đề gì.
Biết làm sao được, một thứ không tồn tại như Red làm sao có thể bị nhiệt độ không tồn tại của một thế giới không tồn tại không ảnh hưởng được. cậu thậm chí còn không cần ăn, hay ngủ, hay thở, hay… c·hết.
Red không cảm thấy lạnh.
Nhưng ‘Thật là lạnh lẽo’.
May mà cậu là thứ duy nhất có được ý thức.
Tứ đại thiên vương đều xử lí xong giấy tờ tồn đọng. Thật là, họ tính dụ dỗ đứa nào nhận chức quán quân để xử lí thứ tà ác đó. Đáng tiếc Red thì chuồn, còn Green thì giận sau khi bị Red đánh bại. May là có giáo sư Oak nói chuyện khuyên Green thành chủ Gym Viridian, nếu không thì sau khi Giovanni rời đi họ còn không biết móc đâu ra chất lượng cao huấn luyện viên đi bù vào chỗ trống.
Sau khi nghỉ phép và phát hiện em họ Clair đọc fanfic của mình cặp bồ với Red, Lance đã dùng danh nghĩa huấn luyện để êm đứa em gái này đè xuống đất cọ sát một phen. Đang tính dùng chút quan hệ tìm địa chỉ của thằng tác giả nhưng sau khi dạo trang Web, Lance đã phát hiện vài thứ đáng sợ, kết hợp với Red bốc hơi khỏi thế giới không chút dấu vết…
Vì thế Lance cùng đồng nghiệp hiện đang trong phòng chiếu phim xe phim, Bruno còn mang theo bắp rang và Cola cho phù hợp bầu không khí nữa.
Nhưng khi video chiếu thì không ai có tâm tình vui đùa nữa.
Sau một hồi họ tổng kết được ba chuyện.
Một, Red có nguồn gốc không rõ.
Hai, việc Team Rocket giải tán gần đây có liên quan đến Red.
Ba, Red có thể đang ở trên Mt.Silver.
Thật là, tại sao chuyện lớn thế này mà không có ai báo cáo cho họ chứ? Không ai tin rằng thật sự không có nhân viên cảnh sát hay phóng viên chứng kiến Red cùng Team Rocket có v·a c·hạm.
Sau khi hỏi nhân viên thì cuối cùng họ mới được thông tin từ cảnh sát Jenny từ Celurean là vì cô ấy biết trong Liên Minh có gián điệp, cô ấy sợ để lộ ra sẽ khiến Red và người nhà gặp nguy hiểm.
Việc trong một tổ chức có gián điệp là chuyện hiển nhiên nhưng nó nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng đến vận hành thì không ổn, có lẽ đã đến lúc họ cần phải chỉnh đốn lại.