Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 15: Thấy Silver




Chương 15: Thấy Silver

Gold không ngờ mình lại có cơ hội tỉnh dậy, cậu cứ tưởng mình đ·ã c·hết trong trận bão tuyết đó chứ.

Dù sao thì Mt.Silver là một nơi nguy hiểm và người duy nhất hiện đang ở đó chỉ có cậu… và Red. Có lẽ còn có Silver nữa.

Gold chợt nhớ đến thứ mà mình nhìn thấy trước khi b·ất t·ỉnh, nếu nghĩ kĩ lại thì giống như là một người đang cưỡi Charizard?

Gold lăn xuống giường (thật thoải mái, tại sao cậu bây giờ mới để ý nhỉ) cậu cần tìm Pokemon của mình ngay lập tức.

Gold mù quáng xông ra khỏi căn phòng và thành công… lạc đường.

Cũng không phải là do căn nhà quá phức tạp hay gì đó, chỉ là do trang trí quá đẹp đẽ, thành công đem Gold đánh lạc hướng.

Đa số tường ngoài của tòa nhà là trong suốt, Gold vẫn còn có nhìn thấy cơn bão tuyết đang thét gào bên ngoài. Âm thanh của gió không thể truyền vào nhưng Gold vẫn cảm thấy sợ hãi, cậu đã suýt c·hết trong thứ đó.

Gold thú nhận cậu đã hơi tự tin sau khi mình không quá khó khăn trong việc khiêu chiến Gym, nơi mà những nhà huấn luyện viên Pokemon mạnh nhất cư ngụ. Gold chưa từng dừng lại để nghĩ vì sao những phần tử tinh anh đó không đến nơi này. Cậu đã quên mất sự bất lực của nhân loại trước lực lượng của tự nhiên.

Tất nhiên, Gold vẫn còn là người bạn nhỏ, giây phút thông thái nhanh chóng kết thúc và cậu bị đống cây cối kì lạ trong nhà phân tán sức chú ý.



Red kiểm tra phòng khách và phát hiện cậu bé mà cậu và Charizard mới cứu không thấy.



Có thể là bị lạc trên đường tìm nhà vệ sinh?

Red đi tìm xung quanh và phát hiện người bạn nhỏ đang ngồi xổm, khom lưng nhìn đống hoa ánh dương mà mẫu thân nhập khẩu bên Tangl·es, Red không nhớ rõ tên loài hoa này nhưng cậu cũng khá thích mấy bông hoa này. Nhìn giống như hoa ly và tỏa ra ánh sáng cam nhẹ, còn cho chút nhiệt nữa. Thứ ấm áp như ánh bình minh này thì ai có thể không thích cơ chứ.

Red muốn thu hút sự chú ý của người bạn nhỏ, nhưng Red không thể nói, và cậu cũng không nghĩ mình có thể tiếp xúc vật lí với người khác. Red không biết làm gì hơn ngoài đứng yên quan sát, hi vọng ai đó sẽ quay lại và nhìn thấy cậu.

May cho Red, người bạn nhỏ lúc này đã nhìn ngó đủ và bắt đầu đứng dậy, cậu vươn vai, xương cốt kêu rắc vài tiếng, quay đầu lại và giật mình khi nhìn thấy Red.



Gold đã thấy nhiều thứ thần kì trong chuyến du hành của cậu nhưng đây là lần đầu tiên cậu thấy loại hoa này. Gold có loại ảo giác mình đột nhiên có sức sống hơn sau khi bị ánh sáng từ hoa chiếu vào một lúc. Thật muốn bứng một cây về cho giáo sư Birch xem nhưng Gold tự nhắc nhở mình đây là trong nhà người khác và rụt bàn tay ngứa ngáy của mình về.

Tuy thú vị nhưng xem cũng đủ rồi. Gold vươn người đứng dậy, quay lại công cuộc tìm Pokemon của mình. Cậu có chút hốt hận vì lúc đầu không ở yên một chỗ gọi chủ nhà, bây giờ Gold không biết mình làm thế nào mà chui nào khu có vẻ là vườn trong nhà. Ngoài cây hoa xinh đẹp hồi nãy thì còn có các loại cổ quái cây cối khác nữa, không biết nên rẽ hướng nào để ra khỏi chỗ này.

Gold quay người, ánh mắt chạm vào con ngươi đỏ tươi của một người đứng sau. Không kìm được giật nảy mình trước màu sắc bất tường đó, Gold suýt nữa bỏ chạy, không phải màu sắc đó (cậu đều thấy nhiều màu mắt đáng sợ hơn) mà là sự hư vô trong đáy mắt khiến cậu sợ hãi. Rất may, cậu nhanh chóng nhận ra chủ nhân của đôi mắt đó không có ý xấu, hơn nữa đây có vẻ là người đã cứu cậu và chủ nhân của ngôi nhà này. Không phải tiến sĩ Oak nói Red có đôi mắt màu đỏ sao, có thể đây là Red.

Để chắc ăn Gold chào hỏi trước: “Tên của tôi là Gold, anh là người đã cứu tôi phải không? Pokemon của tôi còn an toàn chứ?”

Gold trong cơn căng thẳng nói quá nhanh và không kịp hỏi tên của đối phương.

Red: “…”

Người trước mặt bảo trì trầm mặc, quay đầu bước đi, có vẻ muốn Gold đi theo. Gold cảm thấy suy đoán của mình là chuẩn xác, mấy người nhận thức Red đều nói với cậu là Red không bao giờ nói chuyện, Người này chắn chắn là Red rồi, kể cả thân hình và kiểu quần áo cũng phù hợp với mô tả.



Gold không biết làm gì khác ngoài ngoan ngoãn đi theo, cậu nhanh chóng hồi phục từ cú sốc sau khi gặp thần tượng và bắt đầu bộc lộ bản chất hướng ngoại lắm lời. Gold nói nhiều đến mức bù luôn phần của Red. May mà Red là người biết lắng nghe và không chê cậu phiền, biết làm sao được, Gold tuy biết người khác hay ghét bỏ cậu lắm lời nhưng đó là thiên tính.

Nhưng khi tiến vào một căn phòng lớn thì Gold cuối cùng cũng đình chỉ việc dùng sóng âm công kích màng nhĩ đáng thương của Red. Thay vào đó, Gold lao vào phòng, nơi mà các Pokemon của cậu đang nằm lăn bên ngoài Pokeball (căn phòng quả thật rất rộng lớn). Gold tất nhiên cũng nhìn thấy mấy con Pokemon bự quá cỡ của Red. Chúng thần kì thu nhỏ (tiến hóa ngược?) khi nhìn thấy Red và xông về phái huấn luyện viên của mình, tất nhiên con Snorlax vẫn béo ú như cũ, ngủ rất ngon lành.

Gold: tôi không biết là chuyện này có thể xảy ra.

Con màu hồng kia là Mew đi.

Còn con trắng tím kia là Mewtwo đi, Gold đã từng nhìn thấy nó khi đọc thông tin từ cơ sở Team Rocket.

Não bộ của Gold có loại cảm giác như bị quá tải vận chuyển không nổi, chắc là do thiếu dưỡng. Thở đi Gold! Thở!

Không hổ là huấn luyện viên huyền thoại Red.

Sau khi ổn định tinh thần lại, Gold mắt sắc nhìn thấy một đầu tóc đỏ bị đè dưới con Snorlax. Trong nháy mắt cái gì huyền thoại Pokemon, cái gì thần tượng đều bị ném sau đầu. Đó không phải là bạn tốt/đối thủ một mất một còn của cậu – Silver sao?

Hóa ra cậu ấy cũng bị tóm vào đây. Thật yên tâm.





Silver đi lên Mt.Silver, nghe nói tên phụ thân kia vì mong muốn cậu trở nên hùng vĩ như vậy nên mới dùng tên này đặt cho cậu. Chắc là lời đồn nhảm vì hắn quăng cậu và mẹ cậu mà đi làm hoạt động b·ất h·ợp p·háp gì đó. Quả nhiên lời nói ngọt ngào nhưng hành động thì không có.

Tuy nghe nói Red đang ở đây và Silver đúng là hướng về Red mà tới nhưng cậu biết mình có bao nhiêu cân lượng. Đừng tưởng cậu cùng Gold thực lực sàn sàn (tuy cậu toàn thua) và Gold quét sạch tàn dư của Team Rocket thì hai người có thể đứng ngang hàng với Red người đã khiến Team Rocket giải tán. Silver chủ yếu muốn ở nơi nguy hiểm này đề cao thực lực cho Pokemon, nếu có cơ hội thì đứng xa xa nhìn Red là được.

Rất tiếc, không thấy Red. Sau khi nỗ lực hạ gục một con Ursaring thì Silver bắt gặp một tên dở hơi, hư hư thực thực có liên quan đến Team Rocket. Bằng chứng là con Pikachu tên đó đang nâng cao cao mặc đồng phục Team Rocket. Tên đó đang quay lưng về phía cậu nên chưa phát hiện Silver. Nhưng Silver phát hiện con Pikachu chuyển mắt về hướng mình, cậu đã bị phát hiện. Chạy trốn hay chiến đấu?

Silver tay hướng về phái Pokeball trên đai lưng di chuyển, tiến lên một bước…

Sau đó té vào hồ băng.

Hồi nãy cậu cùng Urasing đánh nhau quá mãnh liệt làm nứt lớp băng trên mặt hồ. Trong lúc gấp rút, Silver đã quên mất hoàn cảnh xung quanh và gánh chịu hậu quả: bị rót lạnh thấu xương và chuẩn bị c·hết đ·uối.

“Chu~”

Silver dần chìm xuống đáy nhưng ánh mắt vẫn hướng lên, thấy một vàng đen bóng dáng trên mặt nước nhìn xuống, sau đó mặt nước lại bị quấy động. Một người mang áo khác đỏ vừa nhảy xuống.

Sau đó Silver tỉnh lại trong nhà của Red và trở thành một vị khách rồi.

Hóa ra con Pikachu mặc đồ Team Rocket đó chỉ là do Cosplay. Đem người vĩ đại như Red gán tội cấu kết với Team Rocket có chút tội lỗi.

Silver một bên bị lũ Pokemon của Red kéo đi vui đùa, một bên nhìn Red ngồi ghế bập bênh đan len, cảm thấy tuổi thọ mình đang không ngừng rút ngắn lại. Nhưng thân thể ngày càng khỏe mạnh cả cậu lại không đồng tình.

Phụ thân chuồn, mẫu thân lại không thể theo ra khi cậu đi du lịch nên Silver chăm sóc bậy thân thể của mình, một bộ thiếu dinh dưỡng gầy còm bị Red và Pokemon của cậu ghét bỏ. Kể cả Pokemon của Silver tuy được huấn luyện tốt và trung thành nhưng chủ nhân của chúng thiếu dinh dưỡng thì tất nhiên chúng cũng kkhoong khá hơn là bao. Vì thế Silver và Pokemon của cậu bị Pokemon của Red đè ra đút cơm, sau vài lần thì cậu từ bỏ kháng cự. Đó là vì cậu không muốn lãng phí lương thực, mới không phải vì Red nấu ăn ngon đâu!

Hôm qua Red vừa ra ngoài và vác thêm một tên huấn luyện viên không biết lượng sức mà tùy tiện lên Mt.Silver. Silver ẩn ẩn có loại thứ của mình bị chia sẻ mà ghen tị, cậu không thèm nhìn tên ngu xuẩn được cứu đó là ai.

Vì thế khi Silver bị Snorlax của Red đè bẹp nhìn lên phát hiện ánh mắt kim sắc của Gold. Cậu cầu trời cho cậu một cái kẽ nứt để nhảy vào.

Nhưng trời không nghe lời khẩn cầu của cậu, sàn nhà chất lượng cao của Red vẫn bóng loáng, một vết xước còn không có, nói chi là kẽ nứt.