Chương 18: Tà ác trang web: Team Rocket đoạn ngắn
Eo Red đang đổ máu từ vết cào của móng vuốt một con Pokemon không rõ, vài cái xương sườn bị gãy, mắt hơi mờ do bị máu từ vết cắt trên trán chảy vào, cổ họng ngòn ngọt vì nội tạng đang gào thét của cậu có vẻ gặp vấn đề. Toàn thân trên dưới không có chỗ nào là lành lặn.
Tuy là lần đầu tiên câu chuyện bắt đầu trong hoàn cảnh này (Red thậm chí còn không biết từ mình dùng để miêu tả cảm giác ở phía tên có chuẩn xác không) nhưng Red vẫn không sợ hãi. Red biết, dù cho mình cứ nằm trong trạng thái này thêm mười năm thì cậu cũng sẽ không c·hết, thậm chí v·ết t·hương này tồn tại là do nó từ lúc “bắt đầu” đã có, sẽ không có ai có thể gây thêm thương tích cho cậu và dù cho có thể thì không quan trọng, vì Red và tác nhân g·ây t·hương t·ích đó đều là giả.
Red đầy hứng thú tập trung tinh thần, dù cho cậu biết mình sẽ sớm chán ngán cảnh này vì nó chắc chắn sẽ lặp lại, cũng như tất cả cảnh khác vậy. Nếu buông lỏng thần kinh, Red còn có thể đồng thời cảm giác được mình đang du hành, đang đứng trên đỉnh núi, đang bị ma ám,… cùng một lúc. Vì thế, cho đến khi cảnh này trở nên nhàm chán thì Red sẽ tập trung tinh thần hết mức, đem mấy thứ kia lờ đi.
Kể cả khi Red là giả thì cậu vẫn cần thứ mới mẻ để trải nghiệm nha, cậu khá chắc dù mình là giả thì cảm giác nhàm chán này là thật.
Như dự đoán, nhân viên thẩm vấn chui vào tìm cách moi thông tin, chỉ để được trả lời bằng sự câm lặng tuyệt đối của Red. Thế nhưng hắn đi ra mà không tăng thêm viết thương cho cậu.
Cảnh này có vẻ là kết quả của thay đổi kịch bản, về chuyện sẽ xảy ra nếu “Red” thua và bị Team Rocket bắt giữ. Khi fan dùng danh nghĩa tình yêu để viết ngược văn.
Một khoảng thời gian không xác định trôi qua, còng tay của Red tự động “biến mất”. Có vẻ nó giống như vụ Charmander, Red có thể tự cứu, hoặc chờ đến thời gian thì thứ cần xảy sẽ tự xảy ra. Khi nào chán thì Red sẽ tự học bẻ khóa vậy, bây giờ chú ý mới thấy trong gang tay của cậu có luồn dây thép cho vụ này. Giờ Red cần “bỏ trốn” đây.
Red lại mở mắt ra, một cảnh mới bắt đầu. Không đầu không đuôi, không có vụ chiến đấu gì hết, Red trực tiếp tiến vào giai đoạn quán quân.
Có vẻ đâu là kịch bản về việc sẽ xảy ra nếu như Red ở lại và chấp nhận nghĩa vụ của quán quân.
Và cậu đang ngồi trên ghế đặc biệt trong phòng quán quân, chờ người đánh bại Tứ Đại Thiên Vương và thách đấu với cậu.
Đây chính là lúc người đó đến trước mặt cậu, cô gái ngọt ngào đáng yêu đó (giả) rất có tài, nhưng vẫn không thể sánh bằng Green. Cả sáu Pokemon của nàng bị ngất sau khi hai Pokemon của Red không thể chiến đấu.
Nàng có vẻ không chút bất ngờ, cũng không thất vọng. Ngược lại còn muốn tiến đến bắt tay xin chữ kí.
Và khi nàng tiến đến đủ gần, tay hai người sắp tiếp xúc thì một con Ekans thật nhỏ nhanh chóng từ tay áo nàng bắn ra hướng về cổ tay Red, răng nanh phát ra ánh sáng màu tím của tuyệt chiêu hệ độc.
Red cũng không bất ngờ, cậu còn phân vân có nên để mình bị cắn không hay là một đạp đem con nhỏ này đá văng. Mà lỡ có cắn được thật thì Red cũng không chắc răng nanh của Ekans có thể đâm thủng da mình.
Nhưng suy tư là không cần thiết vì dù cho là đánh lén thì Pikachu trên vai Red vẫn rất nhanh nhẹn đem con nhỏ đó đánh văng. Còn hào phóng cho thêm một lần đ·iện g·iật phần ăn. Thật tri kỉ.
Nàng bắt đầu đọc lời kịch trong khi nhìn về phía Red với ánh mắt đầy thù hận.
Không chút nghi ngờ, nàng là tàn dư của Team Rocket, một trong những thành viên không chính thức nhưng lại rất sùng bái Giovanni. Trong mắt nàng hủ phạm khiến Giovanni bỏ việc là Red tất nhiên cần bị trừng phạt.
Và loại người như nàng không thiếu. Thật là một loại tín ngưỡng đáng kính, chỉ tiếc nàng là giả. Và Giovanni – người có thể gợi nên sự kính ngưỡng đó cũng không có thật.
Thật đáng tiếc khi những người vĩ đại như vậy đều là giả. Nhưng Red suy xét lại tồn tại của mình và cho ra quyết định: cỏ lẽ việc cậu là thứ duy nhất đạt được ý thức là tốt nhất, sẽ không ai phải chịu đựng cách tồn tại khó chịu này.
Nếu cái gì cũng không biết thì tốt rồi.
Và Red tiếp tục vai trò quán quân, ngày ngày né sát thủ. Cũng khá thú vị, dù cho Red không thể để mình cố ý b·ị t·hương, thật phiền phức.
Red đang đứng trên đỉnh Mt. Silver, tuy mới nhìn có vẻ quen thuộc nhưng đây cũng là cảnh cắt rời của “nếu như”. Thật ra Red lặp đi lặp lại cảnh này vài (nhiều) lần rồi, và cậu biết rằng khi cậu ôm Pikachu nhìn từ vách núi ra cảnh tượng của toàn Kanto thì một nhân viên cấp cao của Rocket đang hướng sứng ngắm về phía cậu.
Kịch bản mới dựa tren giả thiết việc Red thật ra đ·ã c·hết và tàn dư của Team Rocket sôi nổi lên chiếm trạm phát thanh muốn Giovanni trở về là vì ai đó đã loại bỏ Red. Và thứ mà Gold chiến đấu ở trên Mt. Silver thật ra là hồn ma của Red và đồng đội.
Red cảm nhận đạn găm vào lưng, không có ý định né tránh và cũng không thể né tránh, có chút hối tiếc vì Pikachu cũng bị một viên đạn xuyên qua thân thể cậu g·iết c·hết. Dù cho nó cũng là giả nhưng…
Và cảnh tượng của Kanto (dù là giả) từ chỗ này thật là đẹp.
Tuy không biết sự tồn tại của Red đã kéo dài bao lâu nhưng trên lí thuyết cậu vẫn 10 tuổi, và mặc kệ đối mặt tổ chức t·ội p·hạm, chịu đựng t·ra t·ấn, bị g·iết c·hết,… có một số thứ Red vẫn không nên chứng kiến (không ai ở bất cứ tuổi nào nên chứng kiến). Nhưng không nên không đồng nghĩa với không tồn tại.
Đây là một trong những cảnh Red ghét nhất.
Tuy mọi thứ đều b·ị đ·ánh Mosaic, kể cả thân thể của Red khiến cho cậu không thấy rõ thứ gì đang diễn ra nhưng Red không kiềm được cảnh thấy kinh tởm từ tận đáy lòng. Phải biết rằng kể cả cảnh máu me đều không có đánh Mosaic thì cảnh này có bao nhiêu ghê tởm.
Tuy cậu không có đủ kiến thức để đoán chuyện gì đang xảy ra nhưng theo cảm giác thì Red có vẻ không mặc quần áo. Thân thể có vẻ chằng chịt v·ết t·hương, không ngừng đổ máu khiến Red cảm thấy chóng mặt. Và đống Mosaic kia không ngừng chuyển động hẳn là người (hay con gì đó) không rõ số lượng đang lằm gì đó với Red khiến cậu cảm thấy mình giống như đang bị xỏ xiên, sé ránh thành từng mảnh.
Có lẽ việc này có liên quan đến Team Rocket, vì lượng lớn Mosaic vẫn để lộ bộ đồng phục màu đen với chứ R đỏ trước ngực.
Red không có hứng thú biết chuyện gì đang xảy ra.
Cậu rút lại tinh thần của mình ở chỗ này, ném nó vào một góc không đang quan trọng và tập trung tư tưởng vào mấy chỗ khác thú vị hơn, kể cả chỗ cậu chờ đợi ở Mt. Silver còn so với chỗ này tốt nhiều.
Giovanni nhìn tựa đề: “Nội dung có liên quan đến Team Rocket.” Cảm thấy tò mò không biết sẽ ra nooij dung gì.
Lúc bắt đầu xem, thì nội dung cũng khá thường thường, máu me gì đó cũng không có gì hiếm lạ. Chỉ là ống kính chụp kiểu gì vậy, toàn lộ xương quai xanh với eo do đồ rách.
Tiếp theo thì viễn cảnh Red không ngừng bị á·m s·át. Người suy nghĩ thiển cận có thể sẽ cảm thấy có người báo thù cho mình mà cảm thấy sướng run lên, Giovanni chỉ cảm thấy mình bị khinh bỉ. Hắn chính là thua tâm phục khẩu phục, nói giữ lời, đồng thời cũng khẳng định thực lực của Red. Làm gì có chỗ cho râu ria người xía vào.
Nhưng tiếp tục, càng theo sau thì càng kinh tởm. Và đến đoạn cuối cùng về “Mosaic thế giới” thì không kiềm được cảm thấy buồn nôn. Giovanni biết tổ chức mình tuy ngoài vòng pháp luật nhưng còn chưa điên cuồng đến mức làm mấy trò đó, tất nhiên nếu kẻ lén lút hay dựa danh nghĩa Team Rocket mà làm chuyện này thì hoàn toàn có thể. May là hắn đã lợi dụng cơ hội giải tán tổ chức, quản lí thứ này quá mệt mỏi.
Giovanni tất nhiên không phải là người duy nhất xem đoạn phim này, ở các nơi nhiều người cũng không chịu nổi. Hèn chi ánh mắt của Red c·hết lặng như thế. Chỉ trải nghiệm bất cứ cảnh nào bên trên cũng đủ khiến người phát điên, Red lại phải lặp đi lặp lại sống trong những thế giới đó, gần như không có hồi kết.