Chương 19: Rời núi
Bão tuyết kéo dài vài ngày, Gold có chút xấu hổ vì không điều tra trước rằng mấy tháng này là lúc thường xuyên có bão tuyết và nhiệt độ thậm chí còn thấp hơn bình thường.
May là Red cũng không phiền với người như cậu. Gold vẫn luôn biết mình đôi khi hơi quá năng động và không phải ai cũng chịu được cậu ử mức độ nhiệt huyết tối đa quá lâu. Nói chung, Gold thường khiến cho người khác cảm thấy phiền toái.
Red giống như có vô tận kiên nhẫn, luôn luôn chuyên chú lắng nghe Gold kể về chuyến du hành của mình. Có lẽ là do cô đơn?
Silver có vẻ khó chịu nhưng Snorlax lại thành công loại bỏ khả năng di chuyển của cậu nên Silver chỉ có thể nằm đó hứng chịu ma âm tàn phá.
Gold thật vui vẻ vì hiếm khi có người quan tâm đến những gì cậu nói. Gold có chút đáng tiếc khi Red không thể nói chuyện, cậu cũng rất muốn lắng nghe những trải nghiệm thú vị mà Red đã trải qua. Đừng tưởng Silver một bộ dầu muối không ăn, tên đó cũng tò mò như cậu. Thật đáng tiếc khi không có cơ hội.
Vài tháng sau, khi Gold phát hiện trang web mà mẫu thân Red lập, cậu lại ước gì mình cái gì cũng không biết. Còn muốn cậu ngừng xem? Vẫn là thôi đi.
Ít ra nhờ nó mà cậu biết đống ác ý của Pokemon của Red hướng về phía cậu là từ đâu rồi.
Bão tuyết đã tan, Red quyết định đồng hành cùng Gold và Silver xuống núi. Cũng không phải là Red lo lắng không tin tưởng vào khả năng tự chăm sóc của hai đứa này.
Được rồi! Nhưng đó chỉ là một phần.
Mẫu thân vừa nhắn tin, có vẻ nàng đã giả quyết bớt vấn đề và Red có thể tự do ra vào Mt. Silver mà không có hậu quả.
Pokemon của cậu cũng cần di chuyển đến nơi ấm áp nghỉ phép. Tụi nó đều yêu thích chiến đấu và mặc kệ Pokemon hoang dại ở đây mạnh mẽ đến đâu thì vẫn có chút không đủ.
Nghe nói hiện tại thời tiết ở Alola không tệ. Nhất là nước Pinap ở đó mĩ vị vô cùng (lí do thật sự)
Gold có chút lưu luyến khi phải xuống núi. Không phải là cậu tiếc không khí trong lành vớt từng làn gió lạnh tước da (nếu như nó không đem cậu đóng băng trước) hay phong cảnh chỉ bao gồm một màu trắng của tuyết,… chỉ là nhà của Red rất ấn tượng.
Gold không hiểu Red, hay theo thông tin đẻ lộ ra thì mẹ của anh ấy làm cách nào đem thứ mĩ lệ đó xây dựng ở nơi nguy hiểm này. Gold không nghĩ người có đủ 16 huy chương để bước lên núi sẽ đi làm thợ xây. Và làm thế nào để đem đống vật liệu xây dựng chuyển đến. Và đào đâu ra thể loại tài liệu xây nhà chất lượng cao thế này.
Nhà của Red làm bằng vật liệu phi thường vững chắc, thứ tường ngoài trông giống kính nhưng lại không mỏng manh chút nào, chịu đựng cú va đập của Pokemon của cậu và Red thường xuyên mà không bị xây xát gì hết. Tạm lờ đi mấy chi tiết trên, hay đống thần kì thực vật, một cách nào đó mẫu thân của Red thành công đem dây cáp intenet bắc lên đây, Gold cứ tưởng chỗ này nằm ngoài vùng phủ sóng chứ.
À, mà tiến sĩ Oak không nhắc qua nhưng sau vài ngày quan sát (Red không thể giao tiếp nên…) thì Gold nhận ra Red đang làm công tác nghiên cứu hệ sinh thái trên Mt. Silver và vẫn thường xuyên gửi báo cáo cho tiến sĩ thông qua đường truyền internet siêu phàm đáng lẽ không thể tồn tại ở nơi này.
Việc Red không chỉ là huấn huyện viên giỏi, điều dưỡng Pokemon tốt, nấu ăn ngon,… và bây giờ còn là nhà nghiên cứu Pokemon ưu tú khiến sự khâm phục của Gold đối với Red đạt đến một tầm cao mới. Đó là chưa kể Red một cách nào đó khiến Silver ngoan ngoãn nghe lời làm Gold thật ghen tị (đây mới là lí do chính đi).
Nhưng khác với việc chăm sóc cho người khác, Red có vẻ rất tệ trong việc chăm sóc bản thân. Gold có chút nghi ngờ rằng Red sẽ quên luôn việc ăn nếu như cậu và Silver không có ở đây. Hơn nữa, tuy là biết Red có thể chịu đựng nhiệt độ lạnh nhưng cũng không cần thiết mặc áo ngắn tay đi, Gold có thấy qua rất nhiều quần áo ấm bông xù khi Red cho cậu mượn quần áo (thật ấm, nó làm bằng chất liệu gì nhỉ?).
Gold cũng có mặt lúc mẫu thân của Red gọi điện thoại bằng video. Mẫu thân của Red trẻ hơn cậu tưởng, khuôn mặt tinh xảo phi nhân loại luôn tươi cười rạng rỡ, hoàn toàn trái ngược với Red lúc nào cũng trầm mặc. Nàng nói cái gì đó về việc nàng đã xử lí xong một số vấn đề và Red hiện có thể tùy tiện rời Mt. Sliver mà không để lại hậu quả…
Gold bắt đầu suy đoán, chẳng lẽ Red không rời Mt. Silver là có lí do đặc thù? (ngoại trừ vụ hướng nội) Ý cậu là tuy nhà của Red rất ấn tượng nhưng dù cho ngươi xã khũng thế nào thì người vẫn là động vật quần cư, hơn nữa dựa theo thái độ của Red đối với cậu và Siilver thì Red không giống như người có xã khủng tật bệnh.
Cậu thả trí tưởng tượng bay xa, có lẽ đó là thỏa thuận nếu Red không lộ mặt thì Giovanni cũng sẽ không lộ mặt? Nó giải thích việc Giovanni không lộ mặt dù cho có kẻ muốn lập lại Team Rocket. Gold nghĩ lại về Petrel, tuy không đồng ý lí tưởng của người này nhưng Gold lại khá thưởng thức thái độ trung thành với Giovanni của hắn. Nghĩ đến việc hắn có nỗ lực đến mức nào thì Giovanni cũng sẽ không đáp lại thì bỗng nhiên cảm thấy có chút tội nghiệp.
Cũng có thể là có lực lượng thần bí sẽ hủy diệt thế giới nếu Red tùy tiện rời khỏi? – Gold nghĩ đùa, không hề biết mình tiếp cận sự thật đến mức nào.
Hai người cùng leo lên Charizard của Red, Gold lợi dụng cơ hội khiến Silver ngồi trong lòng mình. Gold không thể dùng Pokemon của mình để bay được vì dù cho bão tuyết đã tan thì gió ở trên này vẫn quá mạnh. Đỉnh núi luôn ở trong tình trạng bão tuyết, chỉ là bây giờ đã chuyển từ mức độ “phi thường tệ” trở về “tệ”.
Tuy Gold vẫn có thể cảm thấy Charizard không quá ưa mình nhưng vì có Red nên chắc sẽ an toàn. Với lại nó chắc cũng sẽ không giận chó đánh mèo lên Silver.
Nhưng Gold không có cơ hội lo lắng rằng mình sẽ bị con thằn lằn lửa chơi khăm (nó sẽ không làm gì quá đáng) vì khi cất cánh thì cậu bắt đầu lạnh đến nỗi không thể suy nghĩ. Thân mình bắt đầu run rẩy không tự kiềm chế, cố gắng tạo nhiệt nhưng không thành công. May là cậu đem Silver ôm vào lòng.
Red ngồi phía sau ngăn Gold rơi xuống, bây giờ cậu mới để ý người bạn nhỏ đang run lẩy bẩy. Red cảm thấy thật ngu người khi quên mất không phải ai cũng có sức kháng lạnh như Red và Pokemon của cậu. Hai chân kẹp chặt lấy Charizard, Red túm ba lô và móc ra cái khăn quàng mà mẫu thân đóng gói, cậu chưa bao giờ có cơ hội dung thứ này nhưng Red cảm thấy may mắn vì mình không đem nó vứt đi.
Gold cảm thấy có cái gì đó quấn quanh cổ và lập tức khí lạnh bị ngăn không tiếp xúc với cậu. Nhanh chóng lấy lại cảm giác, Gold phát hiện thứ quấn quanh cổ mình (và còn kéo dài, quấn lấy cổ Silver nữa) là một cái khăn quàng màu đỏ, bên trên có thêu kì quái kí hiệu màu vàng. Cậu không chắc mình có hoa mắt hay không khi thấy mấy kí hiệu đó lâu lâu lại sáng lên. Tuy tò mò nhưng Gold quyết định giữ im lặng.
Charizard hạ cánh ở trước phong thí nghiệm của tiến sĩ Oak rất nhanh sau đó. Thành công thu hút sự chú ý của nhiều người.
Biết làm sao được, Charizard của Red quá lớn, đồng thời là Pokemon nổi tiếng của vùng. Mọi người ngược lại xem nhẹ nhân vật nổi tiếng đang ngồi trên.