Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 22: Dụ dỗ người bạn nhỏ cùng đi xuống con đường đen tối




Chương 22: Dụ dỗ người bạn nhỏ cùng đi xuống con đường đen tối

Silver cảm thấy não dung lượng của mình có chút không quá đủ. Cậu mơ mơ hồ hồ bị Red túm vô nhà, mơ mơ hồ hồ trước mặt Gold xấu mặt, mơ mơ hồ hồ cùng đi xuống núi. Sau đó khi của nhà Red mở ra và nhìn thấy bóng người bên trong, Silver nghĩ mình hẳn là đang thấy ảo giác.

Người có vẻ là mẫu thân của Red mặc một thân váy xanh biển, ahs mắt xanh biển của nàng nhìn về phía người mở cửa, tình yêu của mẹ tràn ra làm nên một loại thần thánh sánh sáng chiếu sáng từ sau lưng nàng, hoa cỏ bắt đầu mọc lên,… Silver còn thấy hai con thỏ trắng nhảy dưới chân cùng đàn bươm bướm dập dờn sau lưng nàng, một con phá lệ dũng cảm đậu lên mái tóc màu xanh gợm sóng.

Ta là ai? Đây là đâu? Chuyện gì đang xảy ra?

Trông Red và Gold có vẻ cực kì thản nhiên với chuyện đang xảy ra.

Chẳng lẽ Silver đ·ã c·hết lúc bị rơi xuống hồ băng và đây là ảo giác trước khi c·hết của cậu?

Nhưng mặc kệ Silver có bối rối đến đâu thì thời gian sẽ không ngừng lại. Cậu mơ mơ hồ hồ cùng hai người còn lại bước vào nhà, ý nghĩ trốn đi chưa từng nảy sinh.

Vì thế Silver chỉ có thể mơ mơ hồ hồ bị ấn vào ghế sa lông, bên cạnh ngồi một con hiếu động Gold đang nhìn ngang nhìn dọc. Nhưng kì quái là trong phòng không có cái ảnh chụp nào của Red, Gold ủ rủ cụp đầu xuống. sau đó nghe thấy hương đồ ăn liền một lần nữa sức sống bắn ra bốn phía.

Sau đó mẫu thân của Red cùng anh ấy nói mấy thứ kì quái gì đó, đầu óc nước vào của Silver không thể đặt ý nghĩa cho chuỗi mấy từ như: “kịch bản” “tự do” “vẫn thiếu nói chuyện thì tốt hơn” “ta phải rời khỏi” “khi nào nhàm chán nhớ gọi”… rõ ràng đặt riêng lẻ đều hiểu mà cậu lại không hiểu được nguyên chỉnh đoạn đối thoại.

Sau một hồi mơ mơ hồ hồ dùng cơm, Gold chào tạm biệt vào rời khỏi.

Silver bỗng nhiên giật mình, cậu một không chú ý liền phát hiện mình đang mặc váy, bên cạnh Red củng đổi một thân trang điểm nhìn sống thoát thoát một cái thanh thuần không làm ra vẻ… thiếu nữ.



Gold! Cứu! Sao lúc rời đi ngươi không tiện thể mang theo ta?



Leaf nhìn một thân trang điểm của Silver, thật sâu cảm thấy hài lòng.

Mái tóc đỏ có độ dài vừa đủ, cũng chỉ cần sơ bộ thu thập mà không cần đặc chế tóc giả. Trên đầu đội một cái mũ phớt mini nối với mạng che mặt đem một nửa khuôn mặt mơ hồ. Bên dưới lớp vải lưới màu đen có thể thấy một đôi mắt to tròn bao phủ bởi bày đậm lông mi. Môi được son thành tận cùng đen, cực kì mooit bật trên làn da tái nhợt.

Một cái vòng cổ Choker đen với vật trang sức hình thánh giá đem yết hầu che khuất.

Thân hình mảnh khảnh khoác lên một bộ váy Lolita đen trắng dài đến mắt cá chân. Bây giừ chỉ cần chọn một đôi giày phủ hợp nữa là được.

Leaf đem Silver đẩy ra trước gương toàn thân, nhìn khuôn mặt nhỏ ngơ ngác khiến tâm tình nàng trở nên khoái trá.

Tuy thân phận Leaf này cũng khá nổi tiếng nhưng so với Red vẫn tiện lợi hơn nhiều, với lại Red ẩn ẩn có loại cảm giác rằng mình lớn lên s·exvai rộng chân dài eo thon với cơ tám múi, vẫn là lợi dụng lúc này thân thể vẫn chưa quá nảy nở mà đi ra ngoài dưới danh nghĩa Leaf đi. Nhưng đi một mình thì quá vô vị, vì thế hãy cùng du lịch nào Silver! Ý lộn, là Elizabeth.

Mẫu thân làm việc hiệu suất cao, cực kì ăn ý mà đặt một tờ chứng minh nhân dân giả cho Elizabeth vào bàn tay Red.



“Đi chơi vui vẻ nha mấy đứa.”

Silver liền không hiểu thấu bị kéo đi rồi.



Elizabeth và Leaf chỉ mới biết nhau vài ngày nhưng cả hai đều muốn đi du lịch quanh thế giới nên kiết nhóm, là con gái thì phải đoàn kết.

Vì thế hai quý cô đang bước đi trên đường phố. Người lựa chọn địa điểm là Leaf, nàng cầm phi tiêu ném. Mà Leaf lại có thói quen quên tên nên sau khi mua vé thì cả hai đều không biết thành phố cả hai đang chuẩn bị đến là nơi nào. Họ hoàn toàn có thể hỏi người trên đường, nhưng ngoại ngữ.

Được rồi, cả hai nói ngoại ngữ hoàn mĩ nhưng quyết định quên loại ngoại ngữ này của vùng nào…

Kệ, đi chơi ngắm cảnh là được, tiện thể nếm đặc sản.

May là Red và Silver không có dị ứng với thứ gì. Errr, là Leaf cùng Elizabeth mới đúng.

Vì cả hai là gái đẹp, Leaf còn là người nổi tiếng trong giới sắc đẹp pokemon nên thường có người muốn chụp ảnh cùng và xin chữ kí.

“Em thật xinh đẹp, em có muốn bỏ lại thế giới xấu xí này và tham gia vào tổ chức đầy những người xinh đẹp như Team Flare và tạo một thế giới mới xinh đẹp không? Chỉ với phí gia nhập là 5 triệu Pokedollar.” – Một chú có mái tóc cam ấn tượng như bờm sư tử tiếp cận hai người.

Leaf kéo một cái thuần lương mỉm cười: “Chỉ có năm triệu? Chúng ta gia nhập ngay đi Elizabeth.” Nàng ngay lập tức cầm thẻ đen ra quét 10 triệu, ông chú trông có vẻ bất ngờ nhưng chắc đó là ảo giác.



“Chị còn nhớ hồi đó chị đi du lịch Kanto, vừa bị mấy tên huấn luyện viên thô lỗ trên cầu nào đó chặn đánh khiêu chiến, chị rõ ràng là điều phối viên chứ không phải huấn luyện viên. May là tụi nó khá cùi, chị nghi ngờ chúng sẽ làm điều gì đó đáng ngờ nếu chị thua, bằng chứng là khi chị đi qua cầu thì một tên Team Rocket nói rằng cuộc chiến trên cầu là bài kiểm tra và hỏi chị có muốn tham gia Team Rocket không.” Leaf vừa chia sẻ, vừa dắt tay Elizabeth theo sau chú đẹp trai.

“Sau đó chuyện gì xảy ra?” Elizabeth cũng cảm thấy hứng thú, tuy Leaf có hơi năng nổ nhưng nhờ thế mà Silver mới có cơ hội nghe Red kể chuyện, Gold sẽ rất ghen tỵ nếu biết đây. Silver vẫn không hiểu vì sao mình bây giờ lại là Elizabeth nhưng nghe kể truyện quan trọng hơn.

Ông chú đẹp trai có vẻ cũng rất tò mò.

“Chị thật ra lúc đó cũng rất tò mò nên tính tham gia nhưng tên đó có vẻ hay bị từ chối nên chị chưa kịp trả lời thì tên đó tuyên bố: Nếu ngươi không muốn cùng chúng ta tiến bộ thì ngươi cần bị loại bỏ!”

“Và?”

“Chị nghe tên này có vẻ vừa đe dọa g·iết người, nên chị gọi cảnh sát, đáng tiếc là tên này hình như đã được Team Rocket giải cứu. Nghe nói lúc đó có thằng nào đó tên Red giúp cảnh sát bắt vài tên nhân viên cấp cao của Team Rocket nên lúc tổ chức cứu mấy nhân viên cấp cao đó thì tên tính t·ấn c·ông chị cũng tiện lợi được cứu.” Leaf trông có vẻ u buồn.

Elizabeth đang tính vỗ lưng an ủi nhưng nhớ lại mình là cao lãnh nữ thần.

Chú đẹp trai - người vẫn chưa giới thiệu tên, lại chủ động hơn nhiều. Không biết vì đồng cảm hay vì vừa được nhét tiền, mở miệng an ủi: “Team Rocket đã giải tán, em sẽ không bị tên đó làm phiền nữa đâu.”

“Chú đang nói gì đó? Em chỉ cảm thán thôi mà, em thật sự rất tò mò nếu như em thành công trở thành thành viên một tổ chức nào đó sẽ như thế nào, tuy năm đó bị tên này p·há h·oại kế hoạch nhưng may là lần này nhờ có chú mà em có cơ hội trải nghiệm. Em cảm thấy rất vui.” Leaf tặng cho chú gì đó một nụ cười, một loại hào quang nhẹ có vẻ tỏa ra từ trên người nàng, chắc là ảo giác.

Sau đó hai người bạn gái nhận đồng phục và quyết định quăng, đi đến tiệm may đặt đồ làm riêng theo phong cách. Trong quá trình và nghe mấy người khác thì có vẻ chú đẹp trai đó và Boss của tổ chức.

Thật là thân dân?