Chương 6: Kịch bản tiến trình: Ông chú đẹp trai tại sòng bài
Sau khi lấy được huy chương cầu vồng, Red đi ngang qua sòng bài và…
Đừng tưởng biển hiệu kêu ngươi lgọi mình là Game Corner thì không ai biết ngươi là sòng bài!
Nói chung cậu không hiểu thấu bị chị ở quầy tiếp tân túm vào.
Này! Ngươi có biết là người ngươi đang khéo chỉ mới 10 không?
Dù cho nghĩ lại ở thế giới này 10 tuổi đều có thể hợp pháp kiếm việc làm, ra ngoài đ·ánh đ·ập cầm tù huấn luyện thú hoang…
Hừm, nếu nghĩ như thế thì có vẻ đem người bạn nhỏ vào sòng bài cũng không sai?
Dù sao Red cũng không thiếu tiền và sòng bạc này vẫn còn kinh doanh rất tốt nên chắc đây là cơ sở làm ăn hợp pháp, cậu đổi một đống xèng đi chơi thử. Chính xác hơn là Pokemon của Red chơi thử.
Vì một lí do nào đó, Red cảm thấy buồn nôn khì nhìn Slot Machine.
Red quyết định không nhìn, thay vào đó thì tầm mắt đánh giá sòng bài, sau đó mắt cậu không thể rời khỏi một bức tường.
Đó là một bức tường bình thường, bên trên có dán một tấm Poster, một người đi đến, bức tường mở ra và người đó đi vào, bức tường đóng lại.
Red: “…” hình như có gì đó sai sai.
Tuy tự nhủ chắc đó là mấy thứ như tư nhân hầm chứa rượu gì đó nhưng Red có loại mờ mịt cảm giác rằng mình phải đi tìm hiểu thực hư.
Hừ, Red thật không hiểu trước khi mất trí nhớ thì mình đã làm thể loại chức nghiệp đáng ngờ nào mà linh cảm và bản năng đều như thế không đáng tin cậy. Nhưng kể cả người ngu đều biết rằng trực giác thứ này tuy mờ mịt không có lí do nhưng vẫn luôn là thứ đáng tin cậy nhất. Red biết làm sao được, không có kí ức để kham khảo thì Red cũng chỉ còn có trực giác để dựa vào.
Bất đắc dĩ đem đồng hành thu lại vào trong cầu rồi trực tiếp đi đến trước bức tường hồi nãy, giống như hồi cứu Bill vậy bỗng nhiên biết cần nhấn mảng tường nào sẽ mở ra thông đạo. Haizzz, đáng ngờ kí ức thân thể.
Trên lí thuyết hành động của Red có thể tính là xâm nhập b·ất h·ợp p·háp, Red dù cho muốn thì cũng nên cải trang một phen để lúc người ta muốn kiện ra tòa sẽ không có chứng cứ. Red cũng nghĩ qua điều này, trong ba lô cũng không thiếu quần áo và dụng cụ hóa trang. Nhưng có một loại ý niệm nảy sinh trong đầu nói rằng trực tiếp dùng mặt thật là tốt nhất.
Sau đó Red phát hiện người tuần tra ở tầng ngầm đều là nhân viên đội Rocket.
Red: “…” hối hận.
Red có thể nhìn thấy camera từ góc tường xa xa. Không hiểu thấu cảm thấy hẳn là để mặc cho chúng quay thay vì thả Pikachu ra đốt cháy.
Red có loại ảo giác mình và đồng đội (trừ Kakuna) đều hóa thân diễn viên. Pikachu dùng 1/10000 lực lượng đánh ra một đòn Thunder, “kiệt sức” sau lượng lớn trận đấu, còn nghệ thuật tính thở hồng hộc, chảy ra hai hạt mồ hôi. Charmander cũng bỏ đi lười biếng tư thái, khí chất đột nhiên trở nên máu nóng hiếu chiến, hung hăng đấm, cào, cắn, phun lửa,… một bộ ông đây là trẻ trâu máu nóng, nhưng trên thực tế đều không dùng bao nhiêu lực đạo. Mewtwo tỏ vẻ phàm nhân không xứng đáng được nhìn thấy bộ mặt đẹp trai của mình nên dùng Transform biến thân thành Espeone vẩy nước. Con Lapras lần trước câu được trong cuộc thi câu cá thì chỉ dùng Buble Beam, lí do là vì Red thích Buble nhưng nếu dùng Buble để đánh bại kẻ thù thì có chút đáng ngờ. Kakuna? Ẻm còn đang bận tụ năng lượng cho lần tiến hóa tiếp theo, quan sát tiền bối chiến đấu là được rồi.
Kakuna: Ta rõ ràng đến trước! Tại sao Lapras và Mewtwo đều thành tiền bối rồi.
Red: “…” Ta cũng không biết.
Tất nhiên đồng bạn trông có vẻ rất cố gắng trong sự nghiệp diễn viên của mình, thân là huấn luyện viên (trên danh nghĩa) Red làm sao có thể đứng ngoài cuộc được. Vì thế Red thu hồi tản mạn thái độ, thử nghiệm tỏa ra thứ mờ mịt gọi là chiến ý. Không biết có thành công thả ra chiến ý gì đó không nhưng đối thủ bắt đầu run rẩy khi nhìn vào mắt cậu làm Red rất hài lòng. May mà mình không làm mất mặt đồng đội.
Tay sai A: Ta muốn chạy, nhưng đứa nhỏ đó chỉ 10 tuổi, hôm nay Boss lại đến đây khảo sát. Hức hức. Vì tiền lương liều mạng!
Và một người nữa tham gia vào hàng ngũ bị băng keo trói lại. Red tính lát nữa xử lí xong vấn đề mà bản năng gào thét cậu cần làm ở đây rồi gọi cảnh sát sau. Với lại cảnh sát hiện tại đến cũng không có tác dụng gì. Đừng tưởng lũ tay sai này bị cậu đánh bại dễ dàng thế, cảnh sát mà đến cũng không đủ nhân số cùng thực lực để trực tiếp bưng chỗ này.
Ở trong văn phòng, Giovanni hứng thú bừng bừng nhìn màn hình Laptop, bên trên đang chiếu hình ảnh một cậu bé đem nhân viên của ông đánh túi bụi.
Tuy không hài lòng với chất lượng thấp kém của nhân viên hiện nay nhưng Giovanni cũng không quá quan tâm về vấn đề này, không hợp cách thì tuyển mới là được.
Nói về vụ nhân viên, Giovanni nhìn vào màn hình, đối với tài năng của người bạn nhỏ thật sâu tán thưởng, nếu có thể đem người bạn nhỏ này thuyết phục tham gia vào Team Rocket thì tốt rồi, tổ chức chính là thiếu thốn nhưng người có thực lực như vậy. Dù cho hành vi xông loạn hang ổ này có vẻ ngu xuẩn, Giovanni ở trong đầu đem việc này trở thành điểm trừ duy nhất.
Gionvanni nhìn người bạn nhỏ khí thế như cầu vồng, cùng Pokemon của mình một đường đánh đến, tâm tình vui vẻ mà gọi điện báo kêu mấy tên nhân viên tinh nhuệ đến bao vây.
Sau đó nhìn bầy lính tuy không đỉnh cấp nhưng thực lực lệch cao của mình bị người bạn nhỏ thành thục đánh bại. Pokemon đều b·ị đ·ánh cho mất khả năng chiến đấu, người thì bị băng keo đen quấn thành con sâu.
Giovanni: Tuy nên cảm thấy giận nhưng lại muốn cười là sao đây.
Thấy Red đã tiếp tục di chuyển, Giovanni gọi điện báo kêu người đem mấy nhân viên cấp cao giải cứu, dù sao không phải lỗi của họ, hắn đã đánh giá thấp thực lực của đứa nhỏ này, vì một đứa nhỏ tài năng mà đem chất lượng cao thuộc hạ ném vô tù thì không hợp. Còn mấy đứa rác rưởi bị thua trong vòng một nốt nhạc? Vẫn là vô tù đi, nơi này không phải tổ chức từ thiện, không nuôi người ăn không, ít ra trong tù còn cung cấp cơm cho lũ vô dụng đó.
Giovanni đi hỏi nhân viên xem thử người bạn nhỏ này tên gì, kết quả nhanh chóng gửi lại: Red, 10 tuổi, đến từ Pallet, năm nay mới bắt đầu du hành, hiện có 4 huy chương, thông tin khác không thể tra xét.
Red đánh một hồi, đánh đến văn phòng. Giovanni chột dạ tắt đi Laptop. Màn hình tràn đầy thông tin cá nhân và hình ảnh chiến đấu trên camera tắt ngúm.
Giovanni trở lại trên ghế, bày ra vương giả dáng ngồi, một tay tuốt Persian, một tay nghịch Pokeball.
Vài phút sau, Red mở cửa tiến vào.
Giovanni không tiếng động thở phào nhẹ nhõm, suýt nữa không cẩn thân rớt bức cách trước người bạn nhỏ, như thế thì làm sao có thể bày ra đế vương bá khí thuyết phục người ta gia nhập tổ chức được.
Sau đó hai người đấu Pokemon.
Red thắng.
Red: “…”
Giovanni: “…”
Giovanni chuồn.
Giovanni lại một lần nữa đổi mới ấn tượng về Red, cậu xông vào đây không phải là ngu xuẩn mà chính là hiểu rõ thực lực của mình. Tuy Giovanni không thả Pokemon mạnh nhất của mình, cũng không quá nghiêm túc mà chỉ mang dò xét chiến đấu nhưng Pokemon của Red vốn đã kiệt sức sau thời gian dài chiến đấu, việc cậu thành công giành chiến thắng thật đáng khen.
Đây là thể loại gì tài năng? Thằng nhóc này chỉ mới 10 tuổi, bắt đầu huấn luyện Pokemon còn chưa đầy một năm nữa!
Giovanni cực kì mong chờ cuộc chiến tiếp theo của hai người.
Không, hắn hiện đang là chiến lược tính rút lui, mới không phải là cái quỷ gì chạy trốn đâu!
Red nhanh chóng chuồn ra khỏi thành phố trên con đường tiếp tục nghiên cứu hệ sinh thái. May là cậu nhanh chân, nếu không thì Red hiện chắc đang bị giữ lại tại đồn công an lấy lời khai. Tệ hơn, đám phóng viên không hiểu ăn phải gì mà cứ bám theo cậu từ mấy thành phố trước cũng lục tục đến nơi và lần này sẽ không có Green tiện lợi đi ngang qua thu hút sự chú ý của họ.
Lúc đó khi đánh bại Giovanni, ban năng lại ngăn cản Red không trực tiếp xông lên đem ông chú đẹp trai này đè vật ra trói lại, tuy không hiểu vì sao nhưng Red đúng là để mặc Giovanni t·ẩu t·hoát, đến cả giả vờ ngăn cản hay đuổi theo cũng lười diễn.
Giovanni hắt xì một cái, không hay biết rằng mình đã từng suýt nữa được bình đẳng cùng nhân viên của mình trở thành con sâu ngo ngoe quấn băng keo.