Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 7: Kịch bản tiến trình: Phương pháp trừ tà chính xác




Chương 7: Kịch bản tiến trình: Phương pháp trừ tà chính xác

Hôm nay là một ngày đẹp trời.

Red đang đi dạo vào một thị trấn nhỏ, sương mù màu tím bao phủ khắp nơi.

Người dân ở đây có vẻ khá bài ngoại, Red đối với việc này khá hài lòng, đây không giống như nơi sẽ có phóng viên đột nhiên nhảy ra từ bụi cây bên đường.

Nhưng Red cảm thấy có cái gì đó đang kéo ống quần của mình.

Khá chắc chắn rằng mọi Pokemon của mình vẫn đang nghỉ ngơi trong cầu, Red nhìn xuống xem con gì đang kéo mình, nghe nói trong thị trấn này có nhiều ma.

Rất may, con đang kéo ống quần cậu không phải là ma, nó là một con Pokemon màu đất, đầu đội xương sọ, tay cầm một khúc xương. Tuy cảm thấy quen quen nhưng kho kiến thức chính là không chịu khôi phục. Red cũng chỉ có thể cầm Pokedex ra kiểm tra. Là Cubone.

Đồng chí Cubone này là cá thể hiếm thấy không lợi dụng cơ hội Red sơ hở mà chôm Pokeball tự thu phục. Thật ra Red có loại cảm giác là người bạn nhỏ này đang muốn dẫn cậu đi đâu đó.

Dù sao thì quan sát hệ sinh thái là công việc khá linh hoạt, Red cảm thấy mình đi theo Cubone một chút cũng không sao. Một người một Pokemon cùng nhau đi đến tòa tháp trông có vẻ khá nổi bật trong trấn.

Biển báo bên tháp nói đây là tháp Pokemon – nơi các Pokemon an nghỉ (nếu chủ nhân sẵn sàng ném một lượng lớn tiền mua vị trí mộ).

Red theo Cubone bước vào, việc không thấy Green đứng trước mộ Raticate khóc khiến cậu rất yên tâm. Khoan đã, sao Red lại nảy sinh suy nghĩ này nhỉ? Thật bối rối.

Tuy không biết Cubone có việc gì trong nghĩa trang nhưng Red vẫn chuyên chú đi theo.

Một con hoang dã thầy chùa xuất hiện!

Thầy chùa muốn khiêu chiến!





Một con hoang dại Miko (nữ vu?) xuất hiện!

Miko muốn khiêu chiến!



Không hiểu sao có rất nhiều thầy chùa với nữ vu bỗng nhiên muốn t·ấn c·ông Red, hành động của mấy người đó mang lại một loại không khỏe cảm giác.

Beedrill giải quyết Pokemon mà họ thả ra một cách dễ dàng.

Một cách nào đó, khi b·ị đ·ánh bại thì ánh mắt trống rỗng của họ bỗng có lại thần thái, cứ như có thứ dơ bẩn vừa b·ị đ·ánh bay ra khỏi thân thể vậy.

Mấy vị này chạy hỏi tháp, lúc vượt ngang qua Red còn cảm ơn cậu vì đã giúp đỡ thanh tẩy ma quỷ khỏi cơ thể họ, Red cái gì cũng không hiểu nhưng cậu khá chắc việc b·ị đ·ánh bại trong khi đấu Pokemon sẽ không khiến ma quỷ từ bỏ ám vào người. Thật kì quái.

Red mặc kệ.

Càng lên trên lâu thì Red càng rõ rằng ngửi thấy sắc bén rỉ sét hương vị. Là mùi máu. Có lẽ có Pokemon vừa c·hết chuẩn bị được chôn ở trên lầu?

Tiếp cận cầu thang lên lầu 6, mùi máu đã nồng đến mức khó chịu. Red có thể thấy một bóng mờ của phiên bản trưởng thành của con Cubone trước mắt cậu.

Bóng ma muốn đi lên lầu nhưng bị huyết tinh khí ngăn cản (?) Red cũng không chắc lắm.



Red bị ma ám rồi.

Cậu có chút bất ngờ khi đến tận bây giờ chuyện này mới xảy ra, phải biết mấy người hồi nãy bị ma ám có kĩ năng trừ tà, Red lại chỉ là một người bạn nhỏ mất trí nhớ yếu ớt, đáng lẽ nên bị ma ám sớm hơn chứ.

Red có thể cảm nhận hồn ma chê thân thể của mấy người trừ tà quá cùi bắp, nó dùng tạm mà vẫn không thể lên lầu.

Ở thế giới đáng ngờ này, nơi mà người lớn dựa dẫm vào trẻ em để đánh đuổi tổ chức t·ội p·hạm, thân thể có âm dương mắt của tu sĩ cũng không sánh bằng thân thể của người bạn nhỏ. Chắc thế, vì Red nhìn thấy thân thể mình được hồn ma điều khiển đi lên cầu thang mà không có bất cứ trở ngại nào.

Nếu có gương, Red sẽ phát hiện đôi mắt đỏ trống rỗng của cậu bây giờ lại trông đầy hạn thù. Một cách nào đó, khi bị ma ám thì Red lại trông có sức sống hơn hẳn.

Nhưng Red không có thời gian để chú ý việc này, cảm giác lạnh lẽo từ bên trong tỏa ra, chảy khắp mạch máu và dây thần kinh của cậu. Cậu hẳn nên cảm thấy khó chịu hay kinh tởm nhưng…

Sàn nhà phủ một lớp máu trơn trượt, có thể thấy thật nhiều xác Pokemon đang nằm la liệt. Phần đầu của chúng dều bẹp vào, có ai đó đã đem khung sọ lấy mấy.

Ở góc tường xa xa là một ông lão bị trói bằng dây thừng, “Cẩn thận đằng sau!”. Ông lão hoảng sợ nhìn phía đằng sau Red.

Ngay lúc đó, Red cảm thấy có một vật thể hình trụ tiếp xúc thân mật với phần gáy của mình. Đằng sau cậu là hai vài kẻ mặc đồng phục Team Rocket, Red phải cho lời khen đây, ít ra lần này họ có cơ hội để lợi dụng thời cơ t·ấn c·ông. Nhưng thật đáng tiếc, cũng nhưng cái răng của con Zubat đáng thương, cây gậy này thất bại trong việc đem Red đập b·ất t·ỉnh. Mà lỡ b·ất t·ỉnh thì thân thể này vẫn sẽ không gục xuống vì có ma ám nha.

Thứ đang xâm chiếm thân thể cậu có vẻ cực hận họ đây, chỉ thấy tay của Red không chịu khống chế mà giơ lên, một quả cầu năng lượng ma quái ngưng tụ.

Shadow Ball!

Có vẻ thứ ám cậu khá là nhân từ vì hai người bạn Rocket tuy trúng đòn nằm đó nhưng Red vẫn nhìn thấy lồng ngực hai người đó di động.

Oán niếm của thứ không rõ đã tiêu tan gần hết, nó rời khỏi thân thể Red, biến trở lại thành hình Marowak hư ảo. Nó có vẻ muốn vò đầu Cubone nhưng tay xuyên qua, không thể chạm đến.

Cubone tuy không nhìn thấy nhưng chắc có thể cảm thấy gì đó, ngẩng đầu lên chảy nước mắt.



Bóng dáng Marowak sáng bừng lên rồi tan biến.

Red bỗng nhiên không cảm thấy lạnh nữa, đồng thời cũng cảm thấy trống vắng, lũ Pokemon của cậu một lần nữa không hộ chủ. Dù cho công bằng mà nói thì mấy người chuyên nghiệp trừ tà còn không có cách đuổi vong hồn thì Red làm có thể yêu cầu Pokemon của mình có khả năng làm việc đó đây.

Red chạy đi cởi trói cho ông lão, người có tên là Fuji.

Một làn sóng tiêu cực tâm tình lướt qua đầu cậu. Mewtwo có vẻ đang không vui?



Ông Fuji bị Rocket bắt trói trên tháp Pokemon. Liệu đây có phải là trừng phạt cho những điều xấu mà ông đã làm khi còn trẻ?

Fuji không biết câu trả lời, ông chỉ có thể ngồi đó nhìn lũ đồng phục đen đó bắt g·iết một bầy Cubone để thu hộp sọ. Tiếng kêu đầy thống khổ và sợ hãi cũng nhưng những cái xác ngã ra đất đem máu tràn ra sàn vang vọng trong tháp vắng.

Nói thật so với thực nghiệm trên Pokemon mà ông đã từng thực hiện thì hình ảnh trước mắt chẳng là gì cả, nhưng nó lại khiến Fuji sợ hãi. Ông cứ tưởng mình đã đem quá khứ bóc đi trở thành người mới, nhưng mãi đến khi nhìn thấy cảnh này thì ông mới hiểu rằng mặc kệ ông có dùng yêu chăm sóc Pokemon mồ côi gột rửa tâm hồn bấy lâu nay thì cảnh trước mắt vẫn không khiến không thống khổ. Nhân tính tính là như thế khó đổi. Hóa ra sau chừng đó năm, ông vẫn chưa từng thành công trở thành người tốt.

Fuji không biết vì sao mình b·ị b·ắt, có lẽ chúng muốn ông tái hiện thành phẩm Mewtwo, cũng có thể đây chỉ là hành động tà ác đơn thuần, vốn không cần lí do cao cả nào.

Nhưng suy nghĩ của ông bị cắt đứt, một cậu bé bước lên từ cầu thang. Đôi mắt đỏ bao quanh bởi tròng mắt đen (có thể tham khảo bên Tokyo Ghoul) chứa đầy hận thù. Một loại không khỏe cảm giác tỏa ra từ trên người cậu.

Fuji nhìn cậu bé như phi nhân loại nhận lấy đòn t·ấn c·ông từ phía sau có thể gây c·hết người mà không chút suy xuyển. Nhìn Ghost thuộc tính năng lượng tụ trong lòng bàn tay cậu hóa thành thứ trông có vẻ giống như Shadow Ball. Nhìn thấy màu đen rút ra khỏi tròng mắt cậu, theo sau là tình cảm trong đáy mắt.

Tuy cậu bé đó có vẻ hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi âm khí khi bị ma ám nhưng Fuji nhìn vào ánh mắt trống rỗng không chút tình cảm của cậu, có chút lo lắng.

Sau một hồi hỏi thăm, ông mới biết cậu tên là Red. Dòng chữ trên giấy CMND của cậu nói vậy.

Fuji giữ Red lại nhà của mình vài ngày để đảm bảo cậu thật sự không có phản ứng tiêu cực nào với âm khí sót lại. Đầu óc ông trực tiếp đem vũng máy và mấy cái xác trên sàn nhà loại bỏ khỏi danh sách thứ đáng lo cho tình trạng tinh thần của người bạn nhỏ.