Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Pokemon: Thứ Này Nhìn Quen Quen

Chương 8: Kịch bản tiến trình: Một không cẩn thận liền trở thành anh hùng cứu người




Chương 8: Kịch bản tiến trình: Một không cẩn thận liền trở thành anh hùng cứu người

Red đang xâm nhập một công ty trái phép, nhưng nếu cảnh sát hỏi thì Red sẽ nói mình bị ép.

Đó là một buổi sáng đẹp trời, Red đang nghịch cây sáo ngọc mà cậu mới móc ra từ túi. Tuy vẫn chưa thể nhớ được mình làm gì trước khi mất trí nhớ Red càng trải qua thường ngày sinh hoạt càng cảm thấy bối rối. Rốt cuộc là cậu đã làm cái nghề quỷ gì mà như thế đa tài đa nghệ?

Tuy không thể nói chuyện nhưng có vẻ dùng sáo để phát ra âm thanh lại không vấn đề, Red thổi một loại giai điệu vui vẻ mà cậu tất nhiên cũng không nhớ.

Người ta nói giai điệu có thể làm thế giới rung động, chắc là nghĩa đen vì Red cảm thấy một trận đ·ộng đ·ất nho nhỏ đang hướng về phía cậu.

Nha, là một con gấu béo.

Red đờ ra, chưa kịp phản ứng thì cảm thấy trời đất quay cuồng, không khí bỗng đặc lại, co dãn mền mại bao quanh cậu.

Nha, không phải, là con gấu đó đem Red ôm.

Red: “…”

Red không biết mình nên cảm thấy thất vọng vì Pokemon của mình lại không cứu giá. Chỉ là… thật thoải mái.

Sau đó Red bỗng nhiên có thêm một con Snorlax.

Quay trở lại vụ xâm nhập công ty trái phép.

Red vừa đến thành phố, chưa kịp nhìn tên thành phố, đến Pokemon Center để kiểm tra sức khỏe Pokemon, đi tìm nhà trọ hay kiếm quán ăn. Từ xó xỉnh nào đó, một ông chú mặc âu phục nhảy ra, “Cậu bé, cậu có vẻ là một huấn luyện viên mạnh mẽ, đội Rocket đã xâm chiếm công ty của chú và b·ắt c·óc chủ tịch của công ty. Chú biết mấy đứa nhỏ tuổi như cháu đều muốn làm anh hùng để cứu người vì thế nên cháu đi vào đi, chú hiểu mà. Chú sẽ đi báo cảnh sát.” Trực tiếp đem Red đẩy vào cửa công ty.

Red: “…” người lớn ở thế giới này thật không đáng tin cậy.

Vì cửa không thể mở ra (ông chú đó khóa cửa?) Red chỉ có thể tiếp tục đi lên cứu người.

May mà ông chú có nhét vào tay Red một tờ bản đồ ghi chú con tin b·ị b·ắt cóc đang ở vị trí nào và lịch đổi canh gác của Team Rocket. Errr, được rồi, ông chú này vẫn có dùng.



Thân là nhỏ yếu đáng thương và bất lực người bạn nhỏ đang trên con đường quan sát hệ sinh thái (và hoàn toàn không phải là huấn luyện viên Pokemon) Red không biết mình nên làm gì để cứu người. Lần trong Mt. Moon thì khác, hồi đó thì trời tối lại chỉ có một con tin, còn không có máy theo dõi nữa.

Sau đó Red nhìn thấy nắp hệ thống thông gió.

Red: “…”

Đem chai thuốc mê thay thế cho lọ nước trong máy phun sương, Red đeo khẩu trang phòng độc và bật công tắc.

Dù sao chắc mới đánh chiếm nên nhóm Rocket không chế đóng hệ thông thông khí kịp, sau năm phút mặc kệ con tin hay t·ội p·hạm đều gục. Hi vọng không có ai dị ứng với thành phần thuốc mê.

Red nhìn bản đồ, chạy đến các phòng vác con tin xuống lầu 1, còn tay sai bọn Rocket thì… băng keo thần công!

Thỉnh thoảng Red còn chạm trán mấy tên tay sai còn tính chuyên nghiệp, đã sớm phát hiện khí gây mê nên dùng ném Pokemon ra dùng chiêu thức bảo trì thanh tỉnh. Nhưng không sao, hóa trị không được thì áp dụng vật trí trị liệu là được!

Aizzz, đôi khi người tài lại càng phải chịu khổ, nếu mấy người này ngoan ngoãn để mình bị khí gây mê ảnh hưởng trực tiếp gục thì bây giờ liền không phải mặt mũi bầm dập rồi.

Red chạy lên đến tầng trên cùng, bắt gặp Green.

Hóa ra mình không phải là người bạn nhỏ duy nhất bị ép cứu người. Red bỗng nhiên cảm thấy Green thuận mắt lên.

“Red? Ngươi đang làm gì ở đây? Baby như ngươi vẫn là cuốn gói về nhà đi. Ta có thể tự mình xử lí Team Rocket.”

Green lại lần nữa thành công khiến Red nhận ra mình đã quá yếu lòng. Green vẫn đáng ghét như mọi ngày.

Green: “Để chứng minh, ta sẽ đánh bại ngươi ngay tại đây.”

Red: “…”

Green thua.



“… Smell ya later!”

Red: “…” Khoan đã, cửa bị khóa, ít nhất cậu nhớ gọi cảnh sát khi ra ngoài.

Red thật sự muốn cùng Green chiến đấu nhưng sau khi nhìn ai đó không thèm giải cứu con tin mà trực tiếp đi lên đánh boss là như thế nào?

Red hiểu là giống như trên chiến trường cần đem tướng quân loại bỏ trước nhưng…

Dù sao thì Green chỉ mới 10 tuổi, nảy sinh thể loại ý tưởng này là bình thường. Nhưng không sao, đây là nghĩa vụ của người lớn.

Red giật mình sau khi nghĩ như vậy, rõ ràng cậu cũng chĩ 10 tuổi.

Hừ, vô dụng người lớn.

Red có loại cảm giác là Green ra ngoài không vấn đề gì. Không hổ là người sống trong thế giới không đáng tin cậy này, khác với Red mất trí nhớ, người thông minh con ông cháu cha như Green có kĩ năng sinh tồn đạt MAX. Chỉ thấy Green từ trong tóc lấy ra một cái kẹp tóc, nhét nào ổ khóa vặn một chút liền thành công ra ngoài. Green còn lịch sự đóng cửa khóa lại lần nữa trước khi rời khỏi.

Red: “…” Cảm ơn vì đã truyền hình ảnh nhá Mewtwo.

Cửa phòng chủ tịch không khóa, bên trong là ông chú Giovanni và… chủ tịch. Hai người vẫn còn tỉnh, chắc là do hệ thống thông khí của phòng này là tách biệt với các tầng còn lại của tòa nhà.



Tuy tự tin vào thực lực của chính mình nhưng khi nghe thấy tiếng gió rằng Silph.Co đã thành công phát minh Pokeball với tỉ lệ bắt 100% Giovanni tất nhiên cùng tổ chức tất nhiên đi đến đó giao lưu công nghệ rồi. Hoàn toàn không có gì phạm pháp hành vi hết, thật sự đấy.

Sau đó Giovanni thấy Red mở cửa văn phòng.

Bỗng nhiên cảm thấy hối hận nhưng cũng có chút mong chờ là như thế nào?

Thằng nhóc này đến đây bằng cách nào? Tại sao lại không có nhân viên thông báo?



Nhân viên: ZzzzZzzzZzzzZzzz.

May là Giovanni là chuyên nghiệp bá đạo tổng tài, lộn, là hắc bang đại lão, nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt và tư thế trước khi Red kịp nhìn thấy, nếu không thì ném mặt rồi.

Trong lúc đó chủ tịch ngồi bên cạnh nhìn Giovanni chuyển từ tự tin sang bất ngờ sang hoảng hốt sang chột dạ sang bối rối rối sang bá đạo.

Chủ tịch: “…” Tuy không biết cậu bé vừa mới vào cửa là ai nhưng cần xây dựng quan hệ.

Sau đó trận đấu Pokemon bắt đầu, hai bên chú ý không gây hư hại cho căn phòng (tốn tiền bồi thường).

Sau đó Giovanni thua và chuồn.

Giovanni: Là chiến thuật tính rút lui! Ta đều lấy xong dữ liệu rồi, hoàn toàn không có lí do gì để ở lại.

Chỉ tịch càng quyết tâm xây dựng mối quan hệ với người bạn nhỏ Red này.



Red phân vân có nên chuồn ra khỏi thành phố trước mà không khiêu chiến Gym không, phóng viên một cách nào đó lại đuổi đến rồi.

Sao mấy người đó không đi lật đổ Team Rocket thay vì bám đuôi người bạn nhỏ mất trí nhớ như cậu.

May mà Green vẫn còn trong thành phố nên thành công đem mấy người đó đánh lạc hướng. Làm tốt lắm Green, khác với người lớn, cậu vẫn hữu dụng mà.

Red lợi dụng thời gian đăng kí khiêu chiến Sabina. Nàng có vẻ có thể dùng siêu năng lực để đọc não và nhìn chiến thuật của đối thủ. Thật đáng tiếc cho nàng, Pokemon của Red vốn không cần nghe cậu chỉ huy.

Red đứng đó trông rất tỉnh và đẹp trai, chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra thì trọng tài đã tuyên bố cậu thắng cuộc. Như thường lệ.

Sabina đang tính khen người khiêu chiến trước mặt về tấm chắn tinh thần ấn tượng nhưng cậu bé đó cầm huy chương và chuồn trước khi nằng kịp nói. Không biết chuyện gì xảy ra khiến cậu vội thế nhỉ?

Sabina không để ý rằng mình vừa bản năng đem “thô lỗ” đánh giá quên mất.

Red thoát khỏi truy quét của phóng viên, chỉ tiếc là mình vẫn chưa kịp đi thử mấy món ăn đặc sản ở đây. Thật đáng tiếc.