Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Quỷ Thám

Chương 7: Kết Án




Chương 7: Kết Án

Hai người Quang Đăng và Trần Quang Minh ngồi trong phòng thẩm vấn chờ đợi người dẫn Trần Đồng tới

Trong khi chờ đợi Trần Quang Minh không nhịn được mà hỏi:" Đăng, cậu xác nhận đây là án mạng và h·ung t·hủ là Trần Đồng chứ? Anh hỏi lại lần nữa, đây không phải chuyện đùa đâu. Cậu có chứng cứ xác thực sao?"

" Chắc chắn, đã có chứng cứ xác đáng, anh yên tâm, có vấn đề gì em sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm!" Quang Đăng chắc chắn trả lời khiến Minh tạm thời an ổn lại.

Lúc này đội phó Vũ Văn Thanh cũng mang giấy tờ ghi chép đi tới.

" Quang Đăng tên nhóc cậu đến làm một vụ án m·ất t·ích bình thường trở th·ành h·ung án, có lầm hay không đấy?"

" Vô cùng xác thực." Quang Đăng bình tĩnh gật đầu.

" Quang Đăng à, lần này nếu như không may có sơ suất gì thì không chỉ mình cậu chịu trách nhiệm đâu, chiếc áo xanh của đội trưởng Minh chưa chắc sẽ giữ được đâu đấy!" Thanh không nhịn được mà nói thêm một vài câu.

" Quả thật là hung án, em cũng không dám đem chuyện này ra đùa, hai anh yên tâm đi" Quang Đăng cười khổ nhìn về phía hai người.



Trần Quang Minh khoát tay lên tiếng:" Đăng, chi bằng cậu nói trước một chút tình huống cụ thể đi, anh cũng yên tâm hơn..."

Quang Đăng gật đầu đồng ý rồi đem suy nghĩ của mình đại khái trình bày lại một phen.

"Cái này..."

Trần Quang Minh và Vũ Văn Thanh nghe xong Quang Đăng nói, lập tức hai mặt nhìn nhau, trong ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin được.

" Cái này cũng quá giả rồi?"

"Chuyện này không phải người có thể làm được đi, quá mức hung tàn."

"......"



Trần Quang Minh, Vũ Văn Thnah hai người thay nhau lên tiếng.

Sắc mặt cả hai đều rất khó coi, nghe Quang Đăng kể lại cả hai đều nổi hết da gà, mặc dù cả hai đều là những cảnh sát kì cựu.

Một lát sau, Trần Đồng bị hai viên cảnh sát áp giải tới, lần này hai tay hắn đã bị còng lại cẩn thận.

Ngay khi được áp giải vào phòng Trần Đồng đã nổi khùng quát lớn.

"Thả tôi ra, các người tại sao lại bắt tôi? Cẩn thận tôi kiện các người tội bắt giữ công dân trái phép."

Quang Đăng ngồi trước mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm không còn vẻ tươi cười như trước:" Trần Đồng, vì sao lại bắt anh, trong lòng anh không phải rõ ràng sao?"

"Rõ ràng? Rõ ràng cái gì? Các người nói cái quái quỷ gì vậy!" Trần Đồng ánh mắt đã đỏ nhìn Quang Đăng hỏi ngược lại.

Quang Đăng thở dài:" Nhất định phải đem ra chứng cứ anh mới hết hi vọng sao, tự động đầu thú để nhận khoan hồng không phải tốt hơn à, việc gì phải cố chấp như thế?"

Nhíu nhíu mày, Quang Đăng tiếp tục:" Chúng tôi đã kiểm tra qua chung cư Hoàng Gia, anh có một căn phòng tại đây, chỉ trong vòng vài ngày mà anh dùng tới cả mấy chục khối nước, trong khi anh hoàn toàn không ở đây nhiều, anh có thể giải thích tại sao không?"

Nghe nhắc tới chung cư Hoàng gia ánh mắt cảu Trần Đồng đã có vẻ lảng tránh, nhưng hắn vẫn cứng họng:" Giải thích cái gì? Tôi thích dùng như thế nào là việc của tôi, tôi thừa tiền thích xả nước chơi vậy đấy, cảnh sát các người còn quản cả việc tôi dùng bao nhiêu nước hay sao?"

" Cảnh sát quả thật không quản lý anh dùng bao nhiêu nước, nhưng nếu anh dùng nước để thực hiện tội ác thì xác thực cảnh sát sẽ quản."

Nói xong Quang Đăng lấy ra bức ảnh chụp chiếc máy xay đưa ra trước mặt Trần Đồng:" Nhận ra chiếc máy xay này chứ?"

Trần Đồng khuôn mặt biến sắc, trở nên hết sức âm trầm.

" Anh cho rằng cố tình chối cãi liền không việc gì sao? anh cũng quá coi thường năng lực của cảnh sát rồi!" Quang Đăng ánh mắt nhìn chăm chăm vào Trần Đồng

"Tôi không biết các người đang nói cái gì cả? Đừng vu oan cho tôi, tôi muốn gặp luật sư!"

Trần Đồng thần sắc khó coi, cố chấp cãi lại.



"Không thừa nhận? Không sao, vậy để tôi kể lại cho anh những gì đã xảy ra nhé."

Quang Đăng cười lạnh nhìn Trần Đồng.

"Quan hệ của anh với Hồng vốn dĩ là tình nhân bí mật, nhưng vì hai người che giấu, người ngoài không biết nên mỗi lần anh đùa giỡn với Hồng thì trong mắt mọi người lại trở thành anh q·uấy r·ối cô ta. Anh cũng vui vẻ không phản đối bởi như vậy mối quan hệ của hai người mới càng thêm bí mật."

"Nhưng mọi chuyện không tốt đẹp mãi, được anh chiều chuộng Hồng càng ngày càng được voi đòi tiên, đến mức náo đến tận nhà anh yêu cầu anh l·y h·ôn, bỏ vợ con để theo cô ta. Dĩ nhiên anh không đồng ý, nhưng Hồng càng ngày càng có những hành động quá đáng, thêm việc vợ con anh ở nhà thái độ dần trở nên căm ghét khiến anh nãy sinh ý đồ xấu."

"Sau khi đã thuyết phục Hồng nhưng không được, anh liền hẹn cô ta tới chung cư Hoàng Gia nơi hai người chung đụng với nhau rồi ra tay s·át h·ại. Sau đó anh dùng máy xay thịt đem t·hi t·hể phân giải, xay nát rồi lợi dùng bồn cầu để huỷ thi diệt tích, lại đem những bộ phận không xử lý được đem nấu nên rồi đem đi vất bỏ giả dạng như xương động vật. Cuối cùng anh lau dọn lại tất cả dấu vết rồi sau đó không còn quay lại nữa."



"Tôi nói có sai chỗ nào không?" Quang Đăng lạnh nhạt nhìn về đối diện.

Từng lời từng lời Quang Đăng miêu tả như từng nhát búa đập vào tinh thần của Trần Đồng.

"Không! Không có khả năng! Tại sao anh biết cặn kẽ như vậy?"

Trần Đồng mặt mũi đã tràn đầy mồ hôi, ánh mắt không thể tin tưởng nhìn về Quang Đăng. Hắn xác nhận thời điểm gây án không có ai khác, duy nhất chỉ có mình hắn và Nguyễn Hồng, nhưng Quang Đăng nói như kiểu đã nhìn thấy tận mắt tất cả mọi chuyện vậy.

" Anh gây án xác thực thủ pháp có thể nói thiên y vô phùng, nhưng trên đời nào có phạm tội hoàn hảo, chỉ cần g·iết người, tất nhiên sẽ để lại đầu mối." Quang Đăng thản nhiên nói.

" Chúng tôi đã có tất cả bằng chứng, ADN trong máy xay sớm muộn cũng sẽ kiểm tra xong, tốt nhất anh nhận tội đi, chối cãi không có tác dụng đâu."

"Con đ* kia, nó đáng c·hết!"

Bị vạch trần tội lỗi, Trần Đồng mặt mũi tràn đầy vẻ điên cuồng.

"Mang đi, trông coi cẩn thận." Trần Quang Minh xua tay ra hiệu cho hai đồng chí cảnh sát áp giải Trần Đồng lúc này đã mất bình tĩnh đi khỏi.

"Mẹ nó! Súc sinh! Ác ma! Loại chuyện này là con người có thể làm."



Vũ Văn Thanh không nhịn được mà chửi lớn.

Hai người còn lại cũng mặt đầy chán ghét. Loại án mạng này cũng là lần đầu tiên mọi người gặp phải.

"Quang Đăng, lần này anh lại phải cảm ơn cậu rồi, báo cáo anh sẽ không viết tên cậu vào, nhưng phần thưởng thì không thiếu của cậu đâu." Trần Quang Minh vỗ vai Quang Đăng lên tiếng nói.

"Cảm ơn anh! Xác thực em cũng không muốn phiền phức."

" Được rồi, dù sao vụ án lần này cũng quá mức tàn bạo, nên có thể sẽ không thông báo với truyền thông, mà sẽ chỉ bàn giao với người nhà nạn nhân thôi, nên cậu cũng không cần lo sẽ bị đào ra như lần trước. Bây giờ cậu đi lên phòng họp với anh để kết án đã."

--Phòng Họp--

Lúc này trong phòng đã ngồi đầy người của tổ chuyên án, tất cả đang ồn ào bàn tán về chi tiết vụ án. Bởi tình tiết quá mức kinh dị, chưa từng gặp làm mọi người đều hết sức nhiệt tình bàn luận.

"Quang Đăng, nói cho mọi người biết suy nghĩ của cậu xem." Một giọng nói vang lên làm tất cả âm thanh tạm dừng lại.

Thấy mọi người đang nhìn mình, Quang Đăng đứng lên:" Vậy tôi phân tích lại một chút, mọi người tham khảo, vụ án lần này đại khái có mấy điểm sau."

Đầu tiên là thái độ kì quặc của Trần Đồng đối với n·ạn n·hân, nó quá bất thường nếu so với người khác.

Thứ hai: Tôi vô tình biết được việc Trần Đồng có nơi ở thứ hai mà ngay cả vợ hắn cũng không biết, lúc hỏi cung khi nhắc tới hắn có vẻ khá lúng túng, điều này chứng tỏ hắn có điều gì đang giấu diếm.

Thứ ba: Khi tới chung cư đó qua camera có thể thấy một người tuy che giấu kĩ nhưng dáng người lại rất giống n·ạn n·hân, lại chỉ đi vào một lần sau đó không thấy đi ra trở lại.

Cuối cùng, việc sử dụng nước quá nhiều chỉ trong vài ngày, thực sự rất bất thường.

Tất cả cộng thêm những gì tôi điều tra trước đó tất cả đều chỉ ra Trần Đồng chính là người liên quan nhất tới vụ án.

Đám người nghe xong liền hết sức cảm phục, không nghĩ tới Quang Đăng lại có thể nghĩ tới nhiều chi tiết tới như vậy.

Nếu như bình thường, nhất định sẽ có người đối với Quang Đăng đưa ra càng nhiều điểm nghi ngờ, nhưng vốn Quang Đăng không phải người trong ngành, cộng thêm niềm vui phá án thành công nên cũng không có người quan tâm tới điểm này.

Quang Đăng cũng vui vẻ nhẹ nhõm, hắn cũng không thể nói rằng con mắt của hắn có thể thấy được những gì người khác không thấy, vụ án này hắn cũng có đáp án từ trước, chẳng qua hắn cần tới công an là để xác nhận rõ ràng chứng cứ mà thôi.

Cuộc họp kết thúc, Trần Quang Minh một hai nhất quyết phải mời được hắn đi uống một trận, Vũ Văn Thanh cùng Minh Nghi cũng đi theo, làm hắn khó có thể từ chối.

Vậy là một ngày nữa trôi qua, cuộc sống vẫn diễn ra đều đặn, sẽ không vì một điều gì đó mà dừng lại!