Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Sắt Thép Ma Pháp

Chương 692: Cảnh cáo.




Chương 692: Cảnh cáo.

Cảng Bách Phương!

Không khí c·hiến t·ranh đã bao phủ lấy cảng biển lớn nhất Nam Tinh nơi này thì thoảng trên đường phố lại xuất hiện lính tuần tra, neo đậu ở cảng là các t·àu c·hiến của hải quân cùng với đó những khu vực xung quanh cảng cũng đang dần chất đầy hàng hóa chủ yếu là hàng hóa phục vụ cho c·hiến t·ranh.

Chúng được tập hợp về đây chờ đợi được chất lên tàu chuyển lên phía bắc tham gia vào cuộc chiến với ma quỷ.

Cũng chính vì thế thành phố này hiện tại có an ninh rất nghiêm ngặt không chỉ cảnh sát mà còn cả q·uân đ·ội cũng tham gia vào công việc trị an của thành phố, hàng hóa của nơi này có rất nhiều thứ n·hạy c·ảm, đơn cử như thuốc nổ nếu xảy ra chuyện đó chính là t·hảm h·ọa không chỉ với cảng Bách Phương mà còn đối với Nam Tinh nữa.

Đêm tới là thời điểm giới nghiêm, trên đường phố hiện tại ngoại trừ lính tuần tra cùng các nhân viên hậu cần có nhiệm vụ vận chuyển hàng hóa ra thì cùng không có người không phận sự.

Bất quá cũng không phải tất cả đều không được ra ngoài.

Dừng trước cửa một nhà hàng, bước chân ra khỏi xe sang trọng là một vị trung niên nhân. Người này không ai khác chính là Tào Mông Đức một trong những nhà tư bản lớn nhất của Nam Tinh người sở hữu tập đoàn thực phẩm, phân bón cùng các loại máy móc nông nghiệp hàng đầu Nam Tinh.

Tiến vào nhà hàng Tào Mông Đức được mời vào phòng đặc biệt, nơi đây đã có hai người chờ sẵn.

“Rất vui được gặp ngài thưa ngài Mông Đức. Ta là Hứa Vân, người này là Lâm Bàng.”

Một người tiến lên bắt tay với hắn.

“Rất vui được gặp hai người.”

Tào Mông Đức không quá nhiệt tình chỉ cười chào hỏi với hai người.

Sau đó cả ba vào bàn đồ ăn được đưa lên, ba người bắt đầu cũng chỉ là hỏi thăm tình huống gia đình cùng một vài vấn đề không quan trọng. Cho tới khoảng mười lăm phút sau đó Lâm Bàng vào việc chính.



“Mông Đức tiên sinh ta hôm nay ở đây là đại diện triều đình Đế quốc mời ngài tới Đế quốc đầu tư, chúng ta cam đoan sẽ cung cấp mọi ưu đãi lớn nhất cho ngài. Hơn thế nữa hoàng đế bệ hạ còn có thể đặc cách phong ngài làm hầu tước và được phân lãnh địa riêng.”

Hóa ra hai người này là người của Đế quốc, tới Nam Tinh để tìm kiếm ‘đầu tư’ và Tào Mông Đức là một trong những nhà ‘đầu tư’ được bọn hắn hướng đến.

“Ân! Ta cũng đang tìm kiếm mục tiêu để đầu tư, có thể nói một thêm một chút thành ý của các vị không?”

Tào Mông Đức bình tĩnh trả lời.

Hai người nghe vậy mỉm cười nhìn nhau bọn hắn biết những lời này liền cho thấy mục đích lần này của bọn hắn có cơ hội hoàn thành.



Văn Trung đang bận rộn xử lý công việc, mặc dù trời đã vào đêm nhưng lượng công việc của hắn thậm chí không thuyên giảm mà còn gia tăng.

Không có cách hiện tại vương quốc đang ở trong giai đoạn quan trọng mọi thứ đều cần phải xử lý Văn Trung không thể không kéo dài thời gian làm việc của mình. Đừng nói hắn hầu hết các quan chức ở Kim Lăng hiện tại đều phải tăng ca nếu không bộ máy quốc gia có thể gặp trục trặc. Hoặc có thể nói hiện tại xảy ra vấn đề rồi một số công việc bởi vì chờ mãi không được phê duyệt nên đã chậm trễ thậm chí hủy bỏ, chỉ có điều những chuyện này chưa quá lớn khiến cao tầng chưa nhận ra thôi.

Lúc này thư ký của Văn Trung tiến vào mang theo một tập tài liệu giao cho Văn Trung.

“Thủ tướng ngài nên xem cái này.”

Đang cúi đầu phê văn kiện Văn Trung thấy vậy liền ngẩng đầu lên nhận lấy tài liệu, bình thường thư ký sẽ đưa một xe tài liệu vào nếu hắn chỉ mang theo một tài liệu riêng biệt vào như vậy tài liệu này hẳn rất quan trọng.

Mở ra tài liệu Văn Trung bắt đầu đọc lướt qua, đối diện hắn thư ký cũng bắt đầu tường thuật nội dung trong văn kiện.

“Đây là báo cáo mới nhất của ngân hàng trung ương. Mấy ngày gần đây có rất nhiều nguồn tiền bị rút khỏi các ngân hàng, người của ngân hàng đã theo dấu các nguồn tiền này và phát hiện bọn chúng đều được đưa ra khỏi Nam Tinh.”

Thư ký báo cáo vắn tắt lại nội dụng của văn kiện.



“Còn nữa! Chúng ta cũng đã điều tra một lượt một số nhà máy đã dừng hoạt động, các loại máy móc được tháo rời đưa đến các nhà kho gần bến cảng cùng bến tàu, chỉ còn chờ đưa lên tàu.”

Văn Trung đôi lông mày nheo lại hắn vừa đọc văn kiện vừa hỏi.

“Có biết số tiền cùng hàng hóa này đi đâu không?”

“Không được thưa ngài! Số tiền này được chuyển vào bốn ngân hàng lớn còn lại, nếu không có lệnh từ viện kiểm soát hay tòa án phía ngân hàng trung ương không thể tiếp cận thông tin các khoản tiền đó. Về phía máy móc một số đã được dự tính chuyển xuống phía nam tới Đế quốc hoặc phía tây tới Thánh quốc, một số máy móc còn đi xa hơn tới thú nhân. Vấn đề là bộ tài chính không có thông tin ghi nhận về các giao dịch này.”

Văn Trung nghe vậy khóe miệng nhếch lên.

“Được rồi ngươi đi làm việc của mình đi.”

Hắn đuổi thư ký đi, trong phòng chỉ còn lại mình hắn yên lặng đọc đống văn kiện trên tay.

Không biết trải qua bao lâu cuối cùng Văn Trung đóng văn kiện lại, hắn lại gọi thư ký vào để thư ký đi gọi bộ trưởng tài chính cùng tổng kiểm toán quốc gia tới.

Cùng lúc đó Long cũng nhận được một văn bản của an ninh nội địa cùng tình báo chiến lược báo cáo lên.

Trong văn bản nội dung cũng không nhiều, chủ yếu là trình bày tình huống của các nhà tư bản khi rất nhiều nhà tư bản đã tiếp xúc với người của Đế quốc cùng Thánh quốc mặc dù không biết tất cả nội dung bọn hắn trò chuyện là gì, nhưng bộ nội an vẫn có thể thành công thu thập được tới một vài nội dung, trong đó đương nhiên không thể thiếu những nội dung quan trọng nhất như ‘đầu tư’ ‘tước vị’ cùng ‘lãnh địa’.

Nhìn bản báo cáo trên tay Long lại cầm lên văn kiện của ngân hàng trung ương khóe miệng hắn nhếch lên lộ ra một nụ cười lạnh lẽo.

“Hưởng thụ chỗ tốt thì rất nhanh, bây giờ gặp khó khăn lại muốn trốn.”





Hôm sau!

Trụ sở của xí nghiệp Tào gia nằm cạnh một trong những con đường lớn nhất Nam Tinh, khi các nhân viên đang chăm chỉ làm việc của mình con trai trưởng của Tào Mông Đức đang thay cha mình lãnh đạo công ty thì đột nhiên một đoàn xe dừng lại trước cửa xí nghiệp.

Bước xuống xe một đoàn người mặc đồ công chức màu đen cùng cảnh sát tiến vào, nhìn thấy là cảnh sát bảo vệ cũng không dám ngăn cản.

Tiến vào xí nghiệp bọn hắn chia thành các nhóm nhỏ tiến vào các phòng ban của xí nghiệp.

Nhìn thấy người vào các nhân viên không dám phản kháng chỉ có thể mặc cho bọn hắn mang theo giấy tờ cùng tài liệu trong phòng đi.

“Đây là có chuyện gì?”

Tào Lãi con trai Tào Mông Đức nhận được tin hoảng hốt chạy tới.

“Các ngươi đang làm gì ở đây? Có biết các ngươi đang xâm nhập b·ất h·ợp p·háp.”

Vừa chạy Tào Lãi vừa hét lớn đe dọa.

“Giám đốc Tào! Công ty của các anh bị nghi ngờ phạm tội kinh tế, t·rốn t·huế cùng rửa tiền, đây là lệnh khám xét điều tra từ phía tòa.”

Người dẫn đầu trưng ra cho Tào Lãi lệnh khám xét rất rõ ràng bọn hắn đã chuẩn bị mọi thứ khi tới đây.

“Cái…cái gì? Làm sao có thể.”

Tào Lãi sợ hãi.

Hắn hiểu hơn ai hết để có thể trở thành xí nghiệp lớn hàng đầu Nam Tinh như thế này chắn chắn không ai sạch sẽ. Thời đại này giới tư bản vẫn còn rất sơ khai các thủ đoạn tài chính vẫn còn rất đơn giản vì thế gần như chắc chắn bọn hắn có thực hiện các hành động phạm pháp.

Chính phủ biết điều này, chỉ là chính phủ mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi, chỉ cần những hành động đó không đi quá trớn là được, nó cũng không khác nào việc chính phủ nắm thóp bọn hắn chỉ cần điều tra một lượt liền có thể lôi cái xí nghiệp này ra.

Không chỉ là xí nghiệp của Tào gia, phân bộ của bốn ngân hàng lớn tại Nam Tinh cũng được ghé thăm, kiểm toán quốc gia phối hợp với viện kiểm soát khám xét yêu cầu ngân hàng cung cấp các hóa đơn chứng từ chuyển tiền cùng giao dịch, muốn điều tra hướng đi của các nguồn tiền rút ra khỏi các ngân hàng của Nam Tinh.