Chương 694: Chiến tranh nổi lên phía tây.
Phương bắc Thánh quốc không phải tất cả đã rơi vào tay quân phản loạn.
Mặc dù phản loạn nhưng quân phản loạn cũng đủ thông minh để không đụng tới những nơi không nên đụng tới ví dụ trường thành, nơi có hơn tám mươi nghìn quân chính quy đóng giữ.
Biên giới Thánh quốc là một khu vực có địa hình bị chia cắt phía, đông là dãy núi Băng Giới một dãy núi phủ toàn tuyết không loài sinh vật nào có thể vượt qua dãy núi này nó giống như là một bức tường thành thiên nhiên chia cắt biên giới phía đông bắc của Thánh quốc với ma địa.
Phía tây lại khác, nơi này có địa hình khá bằng phẳng cực kỳ thích hợp cho kỵ binh sử dụng và đương nhiên cũng cực kỳ thích hợp để xuyên qua mà không gặp phải bất kỳ địa hình khó khăn nào. Vì thế với nỗi sợ hãi ma quỷ Thánh quốc đã cho xây dựng tường thành này.
‘Trường thành’ là một bức tường thành dài hơn một nghìn kilomet kéo dài từ dãy núi Băng Giới tới tận bờ biển phía tây của Thánh quốc.
Cứ mỗi ba trăm mét của tường lại có một tháp canh, cứ mỗi hai mươi kilomet của tường sẽ có một tiền đồn và cứ mỗi một trăm kilomet sẽ có một pháo đài, đặc biệt là một số vị trí trọng yếu cho dù không phải một trăm kilomet cũng sẽ có pháo đài.
Tường thành cao tới hơn hai mươi mét, bên ngoài một số khu vực trọng yếu còn được đào hào nước phía trên đều khắc dày đặc các loại ma pháp phòng thủ, tường thành cũng rộng tới hơn năm mét rất rộng rãi bố trí các loại v·ũ k·hí phòng thủ bên trên, nếu ma quỷ t·ấn c·ông tường thành chắc chắn sẽ gặp phải hứng chịu t·hương v·ong cực kỳ kinh khủng.
Khác với các quốc gia ở phía đông khi đã đánh mất sự cảnh giác với ma quỷ, Thánh quốc là hậu dệu của quốc gia bị hủy diệt bởi ma quỷ bọn hắn luôn có tính cảnh giác rất cao vì thế tám mươi nghìn quân chính quy vẫn luộn đóng giữ ở nơi này.
Kỳ thực tám mươi nghìn quân đã là số lượng ít nhất trong hàng trăm năm qua đóng giữ tại bức tường này rồi. Thời điểm căng thẳng nhất nơi này được đóng giữ bởi hơn bốn trăm nghìn quân, nếu không phải thời gian dài không có c·hiến t·ranh cùng với đó là c·hiến t·ranh ở phương nam với Đế quốc thì chắc chắn con số này đã không dừng lại ở tám mươi nghìn.
Đó cũng là lý do quân phản loạn không t·ấn c·ông nơi này mặc dù bọn hắn đã kiểm soát vùng đông bắc của Thánh quốc và để cho một lực lượng lớn như vậy ở bên sườn.
Thánh quốc cũng vậy, không vì phương bắc bị quân phản loạn kiểm soát mà vội vã điều động đội quân này đi dẹp loạn. Đối với Thánh quốc trong bất kỳ trường hợp nào đội quân này cũng không thể động huống chi nơi này vừa được bổ sung khẩn cấp thêm năm mươi nghìn quân nữa sau khi tin tức ma quỷ t·ấn c·ông Nam Tinh xuất hiện.
Hiện tại toàn bộ Trường Thành đã tiến vào tình trạng cảnh giác sẵn sàng chiến đấu.
Lúc này phía nam tường thành một đội quân đang vội vã di chuyển, để có thể nhanh chóng chi viện cho các địa điểm dọc tường thành phía nam được Thánh quốc đặc biệt xây dựng một con đường.
Trước đó thậm chí còn có người đề xuất xây dựng một tuyến đường sắt chạy dọc tường thành để có thể chuyển quân nhanh hơn. Nhưng bởi vì thời điểm đó đường sắt là một kỹ thuật mới đã thế nhu cầu ưu tiên tuyến đường sắt đông tây hơn, đây mới là tuyến đường sắt quan trọng có thể giúp Thánh quốc phá thế bao vây của Đế quốc, rõ ràng sáu trăm năm không có c·hiến t·ranh phía bắc khiến Thánh quốc tạm gác kế hoạch này sang một bên. Ít nhất phải hoàn thành tuyến đường sắt đông tây mới có thể đến lượt nơi này, huống chi đương sắt đông tây còn chưa hoàn thành đâu lấy đâu ra lực để xây dựng đường sắt dọc tường thành.
“Tướng quân phía trước.”
Tướng quân dẫn đầu nhìn thấy một kỵ binh đang phi ngựa tới hướng này, hắn liền ra lệnh cho quân của mình dừng lại.
“Phía trước là Triệu tướng quân?”
Kỵ binh dừng lại cách đội quân khoảng hai mươi mét hét lên muốn xác nhận thân phận của đội quân này, mặc dù hắn đã thấy được quân phục có thể chín phần chắc chắn.
“Là ta! Tình huống thế nào?”
Triệu tướng quân trả lời.
“Tham kiến tướng quân! Kẻ thù còn cách pháo đài hơn ba mươi kilomet, xin tướng quân theo ta.”
Kỵ binh sau khi xác nhận thân phận liền báo cáo tình huống.
“Các ngươi tiếp tục đi! Ta đi trước.”
Triệu tướng quân không kịp chờ ra lệnh cho phó tướng của mình tiếp tục dẫn quân đi theo còn hắn liền dẫn theo đội thân vệ của mình đi trước.
Mục đích của Triệu tướng quân là một pháo đài nằm dọc tường thành, nơi này phòng thủ một trong những vị trí yếu nhất của trường thành. Bởi vì địa chất của nơi này khiến tường thành chỉ có thể xây cao mười mét, hơn nữa chiều rộng còn khá hẹp chỉ có ba mét không đủ không gian để đặt các loại v·ũ k·hí thủ thành, hơn nữa mặt tường phía bắc lại là một khu vực khá bằng phẳng có thể triển khai rất nhiều quân chạy dọc theo tường thành còn có thể triển khai cả các loại v·ũ k·hí công th·ành h·ạng nặng.
Điển hình một địa hình dễ công khó thủ. Cũng chính vì thế nơi này mới được xây dựng lên một trong những pháo đài lớn nhất trường thành đóng giữ tới hai mươi nghìn quân, luôn luôn là trọng điểm phòng thủ của trường thành.
Lúc này Triệu tướng quân đã tới dưới cổng pháo đài bởi vì đang chuẩn bị chiến đấu trên tường thành đã chất đầy quân, cổng thành cũng đã đóng cho dù Triệu tướng quân có tới trước cổng cũng không mở.
“Người tới là ai?”
Từ trên cổng thành âm thanh một vị tướng vọng xuống.
Triệu tướng quân lấy ra một tấm lệnh bài dùng sức ném lên tường thành, quy tắc an toàn của Thánh quốc cũng không phải hét lên thể hiện thân phận liền được tất cả đều phải có lệnh bài thân phận đặc biệt là Triệu tướng quân lệnh bài của hắn còn được phụ ma để tránh làm giả.
“Tham kiến tướng quân.”
Xác nhận thân phận của Triệu tướng quân cổng thành mở ra, Triệu tướng quân trực tiếp dục ngựa chạy tới tháp trung tâm.
Pháo đài này cũng không phải kiểu pháo phương đông chỉ có một lớp tường thành là là pháo đài theo kiểu Vauban với nhiều lớp thành vòng trong vòng ngoài, tướng thành phía bắc thậm chí còn được đào hào sâu hai mươi mét cũng rộng tới hai mươi mét.
Không những thế để hạn chế tối đa ưu thế về số lượng của ma quỷ đường cái trong pháo đài được xây dựng như một hệ thống mê cung với lớp tường cao hai bên, kẻ thù công vào thành nếu đi theo những con đường này đều sẽ bị quân ở hai bên tường bắn xuống.
Tiến vào tháp trung tâm Triệu tướng quân thấy được chỉ huy của pháo đài Hoài tướng quân.
“Tình huống thế nào?”
Triệu tướng quân đi tới bên sa bàn lên tiếng hỏi.
“Ước tình ban đầu khoảng năm trăm nghìn quân, tất cả đều là thú nhân. Đại bàng của bọn chúng rất nhiều chúng ta không thể tiếp cận quá sâu.”
Đại bàng là đơn vị không quân của thú nhân, chúng rất nhanh móng vuốt cũng vô cùng sắc bén có thể xuyên thủng vảy của một con rồng một cách dễ dàng, nhưng vì cấu tạo của mỏ đại bàng khiến sức cắn của nó khá yếu.
Việc này cũng khiến đại bàng không có quá nhiều lựa chọn tư thế chiến đấu trên không như rồng, thay vì lao vào cắn xé chúng thường lựa chọn chiến thuật t·ấn c·ông từ phía sau lựa lợi dụng tốc độ vượt trội bào c·hết kẻ địch.
Đây thường là lựa chọn chiến thuật số một của đại bàng hiện tại bở vì bọn chúng không thể đối mặt lao vào cắn xé như rồng được.
Một ngày trước lực lượng tuần tra của Thánh quốc phát hiện đội quân này đang di chuyển hướng về pháo đài, bởi vì cuộc chiến ở Nam Tinh khiến Thánh quốc trở nên cảnh giác vì thế đội quân này bị phát hiện rất sớm năm trăm nghìn quân không phải con số nhỏ với lực lượng phòng thủ hiện tại ở pháo đài cộng thêm mười nghìn quân chi viện của Triệu tướng quân chưa chắc đã có thể phòng thủ được pháo đài. Huống chi năm trăm nghìn chỉ là con số phán đoán, bởi vì hiệp sĩ rồng không thể tiếp cận quá gần, bất lợi về tốc độ khiến bọn hắn có thể bị tiêu diệt nếu áp sát quá gần.
“Thú nhân sao! Xem ra phán đoán của chúng ta không sai những người mắc kẹt ở tam đại đế quốc chưa từng bị tiêu diệt nhưng có vẻ giờ đây bọn hắn đã hoàn toàn trở thành tín đồ của ác thần.”
Triệu tướng quân nghe vậy nói.