Chương 696: Kế hoạch phản công.
“Hiện tại một nửa Hẻm Bắc đã nằm trong tay ma quỷ thưa bệ hạ. Chúng ta đã bị bịt hoàn toàn đường lên phía bắc. Nếu muốn tiến hành phản công chúng ta phải kiểm soát lại khu vực này mới được.”
Dương Hoài Nam lên tiếng.
“Vậy thì chiếm lại đi, trong vòng năm ngày ta muốn kiểm soát lại toàn bộ thành phố.”
Long ra lệnh.
Hắn nhìn sa bàn liền hiểu rằng kế hoạch phản công của Nam Tinh chỉ có thể bắt đầu nếu cửa vào phương bắc này được khơi thông.
Bộ tham mưu hiện tại đang lên kế hoạch phản công trên toàn bộ chiến tuyến nhằm mục đích đẩy lui ma quỷ ra khỏi phương bắc càng sớm càng tốt.
Với kế hoạch này bộ tham mưu đã định hình chiến lược đánh nhanh thắng nhanh, nhanh chóng kết thúc cuộc chiến này đuổi ma quỷ ra khỏi phương bắc.
Cái này cũng không phải không có cơ sở.
Quá trình điều tra trên không đã khiến bộ tham mưu đưa ra kết luận rằng tuyến hậu cần xuyên ma địa của ma quỷ rất yếu chỉ có thể miễn cưỡng duy trì hậu cần cho toàn bộ q·uân đ·ội trong khoảng một tới hai tháng.
Nếu trong thời gian này bọn hắn không thể thực hiện nghi lễ triệu hồi chắc chắn toàn bộ hệ thống hậu cần sẽ sụp đổ, thậm chí việc tổ chức lại một đợt viễn chính khác xuyên ma địa là điều bất khả thi.
Nhưng đó là với điều kiện nghi thức triệu hồi không thể thực hiện, nếu nghi thức này thành công ma quỷ sẽ có được đếm không hết hậu cần cùng nhân lực, lúc đó thực sự quá nguy hiểm.
Dựa theo những thông tin này bộ tham mưu xây dựng kế hoạch phản công chớp nhoáng nhằm đuổi ma quỷ ra khỏi phương bắc trước khi nghi thức triệu hồi được thực hiện.
Yêu cầu của kế hoạch này là phải thực hiện và kết thúc trong nhiều nhất một tháng rưỡi, nếu không toàn bộ kế hoạch sẽ phá sản hoàn toàn.
Vội vã thực hiện như vậy cũng khiến Nam Tinh không thể chuẩn bị đầy đủ, mặc dù đã sử dụng hết toàn bộ năng lực vận chuyển của mình nhưng theo dự đoán trước khi phản công một ngày Nam Tinh chỉ có quy mô khoảng hai quân đoàn tham chiến, kết hợp với lực lượng phòng thủ vốn có của phương bắc miễn cưỡng đạt được biên chế chín sư đoàn.
Nhìn thì rất nhiều nhưng đứng trước quân số áp đảo của ma quỷ mọi người đều lo lắng, dù sao đây cũng là t·ấn c·ông không phải phòng thủ mọi thứ sẽ khó khăn hơn rất nhiều.
Sở dĩ Long yêu cầu phải kiểm soát lại phía bắc Hẻm Bắc trong vòng năm ngày là bởi vì theo kế hoạch bảy ngày nữa cuộc phản công sẽ bắt đầu, cần ít hai ngày để bố trí quân trong khu vực.
“Hậu cần thế nào?”
Long tiếp tục hỏi.
Hậu cần bất kỳ lúc nào cũng là quan trọng nhất trong mỗi trận chiến vì thế việc Long quan tâm tới hậu cần là điều chắc chắn phải làm.
“Nguồn cung đủ cho hai tháng chiến đấu thưa bệ hạ.”
Bộ trưởng quốc phòng Thạch Kính Minh trả lời.
Dù sao kế hoạch phản công cũng chỉ kéo dài trong năm mươi ngày, trong vòng năm mươi ngày nếu không thể thành công liền lập tức rút lui chuẩn bị hậu cần cho hai tháng liền đủ.
Long cùng mọi người trong phòng nghe vậy cũng không quá quan tâm nữa, bọn hắn tiếp tục bàn bạc vấn đề khác.
Nhưng con người luôn có những sai lầm, cho dù có là những người giỏi nhất cũng không thể đảm bảo mình vĩnh viễn không mắc phải sai lầm, có những sai lầm không quá quan trọng không gây ảnh hưởng gì quá lớn, nhưng có những sai lầm lại trở thành thạm họa có thể khiến một quốc gia sụp đổ.
Vấn đề là cho tới khi thực hiện nó và nhìn thấy hậu quả không ai biết và cũng không ai để ý tới những sai lầm này, mọi người chỉ có thể nhận định cùng rút ra kinh nghiệm sau khi nó kết thúc.
Thậm chí cho dù đã tới mức như vậy rồi nhưng con người vẫn sẽ lặp lại sai lầm đó trong những lần sau và rồi họ lại tiếp tục rút kinh nghiệm.
…
Bến tàu bên ngoài thành Kim Lăng lúc này đã có rất nhiều người tụ tập, bởi vì nơi này hiện tại đang đỗ tám con t·àu c·hiến, bọn họ có thể nhìn thấy nòng pháo như những gai nhím được bố trí trên tàu.
Phần lớn người dân ở đây chưa bao giờ thấy t·àu c·hiến ngoài đời, đến biển bọn hắn còn chưa từng thấy đâu lấy gì thấy t·àu c·hiến. Mặc dù bây giờ việc đi lại giữa các thành phố dễ dàng hơn rất nhiều nhưng cái dịch vụ du lịch vẫn chưa quá phát triển, nhiều người thường rất ngại rời quá xa khỏi nhà mình vì thế bọn hắn rất tò mò khi thấy t·àu c·hiến xuất hiện ở đây.
Ai cũng muốn chiêm ngưỡng niềm tự hào của công nghệ đóng tàu Nam Tinh, điều được báo chí thường xuyên tuyên truyền.
“Này tại sao t·àu c·hiến của hải quân lại xuất hiện ở đây? Không phải bọn họ nên ở trên biển sao?”
Có người không nhịn được hỏi.
“Ai biết! Có lẽ là tiếp tục chi viện cho phương bắc đi, lần trước cũng có một đội tàu tương tự.”
Người bên cạnh trả lời.
“Lần trước tiếc thật, bọn họ vậy mà tới lúc nửa đêm nếu không ta cũng phải đi xem một lượt.”
Người này có vẻ tiếc nuối nói.
“Nhắc mới nhớ đội tàu đó không thấy trở lại, không biết có chuyện gì xảy ra không?”
Đội tàu lần trước sau khi lên phương bắc liền không trở lại, khiến mọi người đều bàn tán về chuyện này. Chỉ có điều tin tức ở phương bắc ngoại trừ lấy từ các tờ báo ra người dân cũng liền không có nơi khác để lấy tin tức.
Chuyện về hạm đội chi viện lúc trước thực sự không ai muốn nhắc tới cả bởi vì sáu tàu thì có bốn tàu không trở về được, lúc quay lại cảng Bách Phương chỉ còn một t·àu c·hiến cùng một tàu chở quân lết về. Tàu chiến liền trực tiếp chìm ngay ngoài bến tàu ba ngày trước vừa mới được trục vớt lên, những tàu còn lại một tàu b·ị b·ắn chìm ngay bên ngoài bến tàu của thành Vĩnh Xuân ba tàu còn lại chìm trên đường trở về.
Tàu chiến di chuyển trên sông thực sự quá nguy hiểm, hai bên bờ sông chỉ cần bố trí pháo ma pháp liền có thể h·ành h·ạ các tàu trên sông, đặc biệt là các t·àu c·hiến phụ thuộc rất nhiều vào độ cơ động để chiến đấu như tàu Nam Tinh.
Tàu chiến Nam Tinh thậm chí còn không thể sử dụng ma pháp đệm khí, bởi vì ma pháp này tốc độ quá nhanh khả năng cơ động đổi hướng của t·àu c·hiến không tốt trong khi sông thì không bao giờ thẳng để bọn hắn có thể chạy một mạch cả, nếu sử dụng đệm khí tàu sẽ đâm vào bờ trước khi có thể rẽ.
Vì thế nên người Kim Lăng mới không thấy được hạm đội quay lại, đơn giản bởi vì hạm đội còn nữa đâu mà quay lại.
Đương nhiên lần này khác, hạm đội không đi một mình.
Đợt phản công này kế hoạch sẽ men theo hai bên bờ sông tiến lên lợi dụng hỏa lực mạnh từ các t·àu c·hiến làm điểm tựa tiến công mà lục quân sẽ men theo hai bên bờ sông để bảo vệ cho hạm đội không bị t·ấn c·ông từ hai bên bờ.
Dựa vào đường sông đánh tới thành Vĩnh Xuân chia cắt ma quỷ ở phía đông với phần còn lại rồi tiêu diệt phần phía đông trước sau đó liền tập trung toàn bộ sức mạnh đánh về phía tây và phía bắc.
Với thời gian gấp gáp như vậy lần này bộ tổng tham mưu cũng đã điều động rất nhiều phương tiện, trong đó có cả ô tô trâu bò và cả xe đạp nữa.
Nghe nói lần này có tới ba mươi nghìn chiếc xe đạp được giao cho chiến trường phía bắc để trở thành phương tiện di chuyển cho các binh lính.
Vốn dĩ Nam Tinh cũng đã có kế hoạch trang bị xe đạp cho lính rồi, chỉ cần chờ cuộc chiến với hai cường quốc kết thúc kế hoạch trang bị mới sẽ được bắt đầu nhưng ai ngờ được lại gặp phải c·hiến t·ranh ở phía bắc, thành ra hiện tại để có thể kịp thời hoàn thành kế hoạch phản công các binh lính đều đang được gấp rút huấn luyện đi xe đạp.
Bộ tham mưu dự đoán kế hoạch hành quân chắc chắn sẽ rất gấp rút, nếu hành quân bằng việc đi bộ chắc chắn sẽ không thể đáp ứng được yêu cầu này.
Nghe nói để tập hợp được hơn ba mươi nghìn chiếc xe đạp bộ tổng tham mưu đã vét sạch tất cả trong kho dự trữ cùng với các nhà máy xe đạp toàn bộ đều được tập trung về đây, tất cả chỉ để có thể đáp ứng nhu cầu cho đợt phản công này.