Chương 698: Phản ứng.
“Điện hạ tin tức mới nhất từ phía nam, có vẻ như chúng ta sắp phải có một trận chiến lớn rồi.”
Phó tướng đi vào lên tiếng, hắn cầm tới một tờ giấy giao cho Giản rồi bắt đầu trình bày nội dung trong giấy.
“Gián điệp của chúng ta phát hiện Nam Tinh đang tích trữ rất nhiều lương thực, hàng hóa ở gần tiền tuyến. Quân đội cũng tập trung rất nhiều ở Hẻm Bắc cùng Vĩnh Đông, nghe nói ở Kim Lăng đã có một hạm đội chờ sẵn, nhưng khác với lần trước hạm đội này đều là t·àu c·hiến. Kết hợp với cuộc phản công của Nam Tinh ở Hẻm Bắc mấy ngày nay chúng ta cho rằng Nam Tinh đang chuẩn bị cho một cuộc phản công lớn.”
Giản vừa nghe vừa đọc nội dung trên báo cáo.
Đặt báo cáo xuống Giản dùng ngón tay gõ lên mặt bàn, đôi mắt dán chặt lên sa bàn của toàn bộ phương bắc.
“Tình hình nghi lễ thế nào?”
Lời này là hỏi tên ma quỷ bên cạnh, hắn mới là người phụ trách nghi lễ.
“Chúng ta đang xây dựng khu vực diễn ra nghi lễ có lẽ cần khoảng nửa tháng nữa. Trong thời gian này ngài nên nhanh chóng tìm số vật tế còn lại đi.”
Tên quỷ nói.
“Ngươi chắc chắn có thể tránh được công kích của đối phương chứ, cái thứ đó không phải chỉ dùng ma pháp phòng thủ liền có thể chống lại được đâu.”
Giản vẫn không quên hỏi vấn đề này.
Nếu nghi lễ bị boom nguyên tử t·ấn c·ông thì mọi thứ sẽ trở nên công cốc hết.
“Hắc hắc! Ở phía tây chúng ta tìm được một hang động khá lớn, chúng ta đang tiến hành mở rộng cùng gia cố nơi này. Mặc dù không thể bằng ngoài trời được nhưng thắng cái an toàn có thể bảo vệ nghi thức khỏi ánh mắt từ trên bầu trời.”
Giản nghe vậy có chút mất tự nhiên hỏi.
“Chắc chứ! Chúng ta chưa từng thực hiện nghi thức trong động đúng không? Nếu nơi đó sụp đổ thì sao?”
Giản không hiểu về vấn đề này nên phải hỏi lại cho chắc chắn.
“Không có vấn đề, chúng ta đang gia cố sườn của hang động, có thể chống đỡ được. Ngược lại hiện tại chúng ta vẫn thiếu ba mươi nghìn vật tế ngài nên đẩy nhanh tiến độ đi.”
Tên quỷ nhắc nhở tình hình hiện tại của Giản.
Nghe vậy Giản trong lòng thở dài, hắn đã cố gắng rồi nhưng khu vực phía tây thực sự quá chia cắt, đối phương chống cự quá mạnh hành động của bọn hắn gặp phải rất nhiều khó khăn.
Giản ngồi xuống lâm vào trầm tư, hiện tại hắn lại rơi vào khó khăn.
Quân Nam Tinh chuẩn bị phản công hắn đáng lẽ nên điều quân chuẩn bị phòng thủ, nhưng bây giờ có một vấn đề.
Phần lớn sức mạnh q·uân đ·ội của bọn hắn đều tập trung ở khu vực phía bắc của thành Vĩnh Xuân khu vực phía nam chỉ có lực lượng tinh linh tộc đang tác chiến ở Hẻm Bắc là mạnh nhất số còn lại chủ yếu là da xanh phân tán khắp nơi rất khó hình thành sức chiến đấu.
Kỳ thực Giản cũng muốn điều thâm quân xuôi nam, nhưng hắn thực sự rất khó. Có thành Vĩnh Xuân chắn trước mặt hắn không dám điều quá nhiều quân, chưa nói tới làm như vậy sẽ mở ra hậu phương của mình cho kẻ thù, việc duy trì hậu cần không bị quân trong Vĩnh Xuân t·ấn c·ông đã là rất khó rồi.
Nếu là đi đường vòng tránh đi Vĩnh Xuân liền mất thêm rất nhiều thời gian, kéo dài tuyến hậu cần cũng không phải lựa chọn khôn ngoan gì.
Huống chi nếu Nam Tinh phản công chắc chắn sẽ không chỉ phản công ở hướng nam, đừng quên phía đông vẫn còn một mảnh bình nguyên rất lớn nằm trong tay Nam Tinh.
Như vậy tinh linh tộc có thể một mình chống đỡ phía nam hay không chính là vấn đề cần lưu tâm. Một khi đánh mất nơi đó bọn hắn có thể bị kẹp từ hai phía, thành Vĩnh Xuân cũng có thể giải vậy trở thành điểm tựa cho quân Nam Tinh t·ấn c·ông phân tán khắp nơi phương bắc, cộng thêm phía đông nữa bọn hắn sẽ gặp rắc rối lớn.
“Gọi các tướng quân tới bàn chuyện.”
Giản đương nhiên không muốn một mình giải quyết chỗ khó này, dù sao dưới hắn còn nhiều người đâu.
Rồi hắn nhìn sang tên quỷ bên cạnh nói.
“Tăng nhanh tốc độ xây dựng đi. Trong vòng mười lăm ngày ta sẽ cung cấp đủ vật tế cho người.”
Tên quỷ nghe vậy liền nơ nụ cười.
“Như vậy liền rất tốt, ta mong ngài có thể giữ được cam kết của mình.”
Nói rồi hắn rời khỏi phòng để lại Giản đang ngồi một mình trầm ngâm ở đó.
Ba mươi nghìn hiện tại là một con số rất khó khăn, những kẻ dễ bắt thì trước đó đều bắt cả rồi, bây giờ muốn bắt được thêm ba mươi nghìn người nữa liền phi thường khó khăn chắc chắn sẽ phải vượt qua sự chống cự của đối phương.
Chờ tới khi các tướng lĩnh đều có mặt Giản mới hỏi.
“Các ngươi nói xem chúng ta nên tiếp viện cho quân của Andrea như thế nào?”
Giản trực tiếp hỏi các tướng lĩnh về kế hoạch tiếp viện cho tinh linh tộc ở Hẻm Bắc mà không tham khảo ý kiến của các tướng lĩnh việc có phòng thủ Hẻm Bắc hay không.
Bởi vì hắn biết đây là lựa chọn tốt nhất, bất kỳ tên tướng nào phản đối việc chi viện đều sẽ phải cút khỏi đây.
Rõ ràng việc phòng thủ ở Hẻm Bắc có thể dùng cái giá nhỏ nhất để ngăn chặn đối phương hơn là việc từ bỏ nơi này. Chỉ cần có thể chặn cánh quân từ phương nam ở đó hắn có thể tập trung đối phó với cánh quân ở phía đông.
Vấn đề là làm sao để thiết lập tuyến đường hậu cần an toàn cho Hẻm Bắc.
“Nếu không thể đánh hạ được Vĩnh Xuân thì việc thiết lập được tuyến hậu cần rất nguy hiểm, chỉ cần một đợt phản công có thể xuyên thủng được phòng tuyến liền có thể đe dọa con đường này.”
Mặc dù bọn hắn đã bao vây lấy thành phố nhưng bọn hắn biết nếu đối phương muốn phản công gây gián đoạn cho tuyến hậu cần trong một thời gian vẫn có khả năng. Nếu trong lúc chiến đấu cháy bỏng tuyến hậu cần bị gián đoạn liền quá nguy hiểm.
“Có thể né tránh thành phố này không?”
“Nếu muốn né tránh Vĩnh Xuân chúng ta phải kéo dài tuyến hậu cần thêm tám mươi kilomet nữa. Quá dài đối với tình hình hiện tại.”
“Ta có ý này!”
“Chí bằng chúng ta dùng chính con đường hậu cần này là mồi nhử, để quân Vĩnh Xuân rời khỏi thành trì của chúng rồi chúng ta sẽ tổ chức bao vây tiêu diệt đội quân đó. Chắc chắn nếu bọn hắn bị tiêu diệt chúng sẽ không còn năng lực t·ấn c·ông nữa, thậm chí chúng ta có thể tận dụng cơ hội để hoàn toàn chiếm lĩnh thành phố.”
Nghe vậy mắt của những người trong phòng sáng lên, quả thật nếu có thể thực hiện kế hoạch này bọn hắn sẽ có rất nhiều cơ hội để hoàn toàn chiếm lĩnh thành phố.
“Nhưng làm thế nào để xác định được thời điểm bọn hắn phản công. Nếu trong tình huống chiến đấu căng thẳng hậu cần bị cắt đứt sẽ rất nguy hiểm, mọi thứ có thể sẽ sụp đổ.”
Vẫn có người tỉnh táo phân tích chuyện này, nếu đang chiến đấu căng thẳng mà gặp phải tình huống chi viện cùng hậu cần bị gián đoạn thì đó chính là t·hảm h·ọa, đặc biệt đối với lực lượng ma pháp cần yêu cầu rất nhiều với hậu cần.
“Không! Đây là một kế hoạch tuyệt vời.”
Nhưng Giản lại nói.
“Nếu có thể hạ được tòa thành này chúng ta liền có thể lấy được số vật tế còn lại. Lúc đó liền không cần phải lo lắng vấn đề gì nữa.”
Giản giải thích suy nghĩ của mình.
Dân thường trong khu vực phòng thủ của Vĩnh Xuân rất nhiều, hoàn toàn có thể đáp ứng được nhu cầu của nghi thức. Chỉ cần nghi thức có thể được thực hiện, bọn hắn sẽ được chi viện, lúc đó đừng nói là phòng thủ, bọn hắn thậm chí còn có đủ sức phản công đánh xuyên Hẻm Bắc.
“Nghi thức cần ít nhất một ngày để thi triển, cộng thêm việc di chuyển từ nơi này tới khu vực thi triển nghi thức cần thêm năm ngày nữa thì cần ít nhất sáu ngày. Cộng với thời gian chi viện từ nghi thức có lẽ sẽ cần thêm bốn ngày nữa, trong thời gian đó chúng ta phải đứng vững.”
Một người bắt đầu phân tích.
“Năm ngày! Làm sao nhiều như vậy?”
Có người lại không nhịn được không tin cái khoảng cách thời gian này.
“Đây là dân thường, không phải q·uân đ·ội đưa ba mươi nghìn tên di chuyển không phải điều dễ dàng đâu.”
“Còn nữa chúng ta cũng phải đề phòng phía đông, lũ tinh linh đang chờ ở đó.”