Chương 701: Khai hỏa.
Nhìn thấy bóng lưng Lê Nguyên Dũng đang càng lúc càng xa tinh linh đội trưởng vội vã, hắn cố gắng đứng dậy trong cơn choáng váng muốn đuổi theo đối phương.
Nhưng khi hắn có thể di chuyển khoảng cách với Lê Nguyên Dũng đã rất xa chỉ thêm chút nữa bọn hắn có thể rẽ vào một bên biến mất khỏi tầm mắt của hắn.
Cầm lên thân kiếm giống như cầm một mũi lao, mặc cho lưỡi kiếm cắt đứt bàn tay của hắn, phụ lên bên trên ma pháp tăng tốc rồi dùng sức ném ra.
Hộ vệ phía sau vẫn luôn cảnh giác theo dõi hành động của tên đội trưởng, thấy hắn hành động như vậy bọn hắn liền vội vã kéo Lê Nguyên Dũng né tránh. Còn có người chắn sau lưng Lê Nguyên Dũng sẵn sàng bảo vệ hắn.
Nhưng cơ thể xác thịt làm sao có thể chặn được v·ũ k·hí ma pháp, đặc biệt là thứ v·ũ k·hí được phụ thêm ma pháp đâm xuyên có khả năng xuyên giáp cực kỳ kinh người, cơ thể của hắn bị xuyên thủng mà không khiến thanh kiếm chậm lại bao nhiêu, nó vẫn như một viên đạn đâm vào vai Lê Nguyên Dũng.
Ngay sau đó Lê Nguyên Dũng cảm giác được có một sức kéo khổng lồ đang kéo hắn về phía sau trong khi cơ thể hắn trở nên vô lực.
Độp!
Cảm giác được lưng của mình đột nhiên đập vào lưng của một người khác Lê Nguyên Dũng quay đầu lại, hoá ra hắn đã bị dính sát với hộ vệ vừa rồi che chở cho hắn. Cả hai đều đồng loạt bị kéo đi lôi về phía tên tinh linh đội trưởng.
“Tướng quân.”
Thấy vậy những hộ vệ xung quanh vội vã tiến tới muốn giữ Lê Nguyên Dũng lại, một số người dơ lên khẩu GM94 khai hoả. Bọn hắn đã không nghĩ được chuyện ngộ thương quân mình nữa rồi, nếu không ngăn đối phương lại tướng quân liền gặp nguy hiểm.
Có lẽ vẫn chưa quen thuộc với v·ũ k·hí chống ma pháp tinh linh đội trưởng không hề né tránh, hắn cho rằng thứ v·ũ k·hí không có chút ma pháp nào bên trong như thế này không thể làm tổn thương được mình, hắn vẫn tiếp tục dùng sức lôi kéo sợi chỉ ma pháp đang đâm sâu trong người Lê Nguyên Dũng trở về mang theo cả mục tiêu của mình.
Boom boom boom!
Không né tránh cơ thể của tinh linh đội trưởng bị bao phủ trong v·ụ n·ổ, kể cả những người gần đó cũng không may b·ị b·ắn trúng.
Nhưng các cảnh vệ không dừng lại vẫn tiếp tục khai hoả khẩu GM94 trên tay cho tới khi tất cả đạn trong băng b·ị b·ắn hết.
Lúc này Lê Nguyên Dũng đã không còn bị kéo đi, nhưng bãi chiến trường lại chỉ còn máu và lửa, cơ thể người bị xé rách nằm ngổn ngang khắp nơi, kể cả tinh linh hay những cảnh vệ đang giao chiến.
“Mau…mau cứu người.”
Ôm lấy v·ết t·hương trên vai Lê Nguyên Dũng ra lệnh, hắn không có nguy hiểm tới tính mạng, mặc dù rất đau nhưng không c·hết được, nghỉ ngơi một thời gian lại có thể sôi nổi.
Lúc này chi việc mới khoan thai tới chậm, bọn hắn chỉ có thể hỗ trợ dọn dẹp bãi chiến trường thôi.
“Tình huống thế nào? Tại sao kẻ địch lại xuất hiện sau chiến tuyến.”
Bả vai được băng bó, Lê Nguyên Dũng mang thương tiến vào bộ chỉ hủy, hắn không ngừng hỏi thạm, các phó quan nên cạnh.
“Chúng ta đang điều tra thưa tướng quân quân, sẽ nhanh chóng có câu trả lời cho ngài.”
Chỉ huy thành phố trả lời.
“Trước đó nên tăng cường cho tiền tuyến đi, đừng để đối phương lọt vào một lần nữa.”
Lê Nguyên Dũng dặn dò.
“Lần này có thể là may mắn nhưng lần sau không chắn đã có được may mắn như vậy. Nếu không cận thận thậm chí bộ chỉ huy cũng có thể bị t·ấn c·ông.”
Lê Nguyên Dũng rất nghiêm túc nói, nếu bộ chỉ huy bị tiêu diệt như vậy chiến trường sẽ sụp đổ.
“Bố trí thêm lính phòng thủ cảnh giới cho bộ chỉ huy. Tập trung vào năng lực chống siêu phàm giả.”
“Ta sẽ xử lý ngay.”
Lê Nguyên Dũng bố trí một lượt rồi liền trở về phòng nghỉ, mặc dù không nguy hiểm tính mạng nhưng mất máu cũng khiến hắn vô cùng mệt mỏi.
Chuyện Lê Nguyên Dũng bị phục kích khiến mọi tiền tuyến trở nên căng thẳng, các tướng lĩnh quan trọng sau đó cũng được tăng cường bảo vệ, không ai biết sau tiền tuyến còn có bao nhiêu lực lượng địch lọt vào.
Cứ như vậy mọi chuyện bình tĩnh trôi qua cho tới ngày dự tính, trong thời gian này cũng không có bất kỳ vấn đề phát sinh sau tiền tuyến v·ết t·hương của Lê Nguyên Dũng cũng đã khôi phục nhờ ma pháp hắn giờ đây đã có thể đi lại hoạt động một cách bình thường mà không cần người hỗ trợ.
Trước đó sau khi biết Lê Nguyên Dũng b·ị t·hương Long đã có ý định cử người khác thay thế hắn thực hiện chiến dịch lần này, nhưng may mắn cuối cùng cũng không cần thiết phải làm như vậy. Dù sao quân đoàn bốn cũng do hắn chỉ huy lâu rồi, tình huống ở tiền tuyền hắn đề nắm giữ, nếu bây giờ thay tướng hẳn cũng sẽ có chút rắc rối.
Cũng không phải kiểu q·uân đ·ội thời đại trước khi tướng quân gần như có tiếng nói tuyệt đối trong quân, ngay cả hoàng đế cũng không thể can thiệp mà là do các tướng lĩnh sẽ có phong cách chỉ huy khác nhau, các quân đoàn sẽ được xây dựng tác chiến thiên về những phong cách đó nên khi tướng mới nhận chức đầu tiên là không quen thuộc tình hình trong quân thứ hai là phong cách tác chiến khác nhau sẽ gặp khó khăn nếu không cho tướng lĩnh này có thời gian bố trí lại.
Nhưng! Như đã nói Nam Tinh hiện tại thiếu nhất chính là thời gian.
…
Nửa đêm!
Hôm nay Lê Nguyên Dũng cũng không nghỉ sớm như những ngày qua, ngược lại ngày hôm nay hắn rất tỉnh táo cùng với đó là đầy đủ nhân viên trong bộ tham mưu tất cả đều đã vào vị trí của mình đôi mắt sáng quắc chờ đợi.
Thanh phố lúc này cũng phi thường im ắng, không giống như những ngày trước khi mỗi nửa đêm pháo binh đều phải bắn vài phát để nhắc nhở đối phương sự tồn tại của mình.
Trên chiến trường thi thoảng vẫn có những tiếng súng vang lên, nhưng chỉ là xử lý những tên lính của tinh linh tộc thi thoảng tiếp cận vị trí phòng thủ của quân Nam Tinh mà thôi, không hề có ý định tiến công.
Ngoài những âm thanh đó ra cả thành phố trở nên im ắng lạ thường khác hẳn với chiến đấu của những ngày qua ngay cả ánh sáng cũng trở nên vô cùng thưa thớt.
Nhưng điều đó không có nghĩa đêm nay bình yên, trên những con đường ngay sau phòng tuyến binh lính của quân đoàn bốn cùng quân biên phòng đều đã tập hợp, súng đã lên đạn. Pháo binh cũng đã thiết lập sẵn tọa độ bắn, bên cạnh là những quả đạn pháo mới toanh vừa được đưa tới chiến trường, bên cạnh nòng pháo quả đạn đầu tiên đã chờ sẵn.
Toàn quân trong thành đều đã sẵn sàng chỉ chờ lệnh tiến công.
Trong khi đó các phòng tuyến bên ngoài thành lại không như vậy, mặc dù các binh lính cũng đã chờ sẵn trong chiến hào nhưng bọn họ khác với lực lượng ở trong thành phố nhiệm vụ của lực lượng ở hai cánh là phòng ngự ngăn cản quân tinh linh ma quỷ t·ấn c·ông uy h·iếp tới hai cánh.
Kế hoạch phản công của Lê Nguyên Dũng rất đơn giản dùng sức mạnh hỏa lực áp đảo xuyên thủng phòng tuyến của kẻ thù trong thành phố từ đó đánh xuyên trung tâm uy h·iếp hậu phương quân địch.
Chiến thuật vô cùng đơn giản dễ hiểu và cũng là kiểu chiến thuật thường được sử dụng nhất trong chiến tránh hiện đại.
Tập trung quân số sử dụng ưu thế quân số cục bộ đánh vào một điểm yếu trên phòng tuyến của đối phương nhanh chóng đột phá cho lực lượng ở phía sau tiến vào uy h·iếp hậu phương kẻ thù là chiến thuật thường được sử dụng trong c·hiến t·ranh hiện đại.
Nếu là các tướng lĩnh hiện đại bọn họ sẽ biết cách đối phó với kiểu chiến thuật này, đơn cử như phòng ngự chiều sâu với nhiều lớp phòng ngự liên tục hoặc đơn giản hơn là để đối phương đột phá sau đó liền tập trung quân hai cánh bao vây đối phương lại.
Nhưng đây là đối với những tướng lĩnh ở thế giới trước của Long.
Còn ở đây, đừng nói là tướng lĩnh tinh linh tộc vẫn còn mắc kẹt trong c·hiến t·ranh v·ũ k·hí lạnh đến cả chiến tuyến bình thường còn không biết cách bố trí ngay cả bản thân các tướng lĩnh của Nam Tinh cũng không có nhiều kinh nghiệm.
“Tướng quân! Đã tới giờ.”
Tham mưu ở một bên nhìn đồng hồ nói.
Nghe vậy Lê Nguyên Dũng cũng lấy đồng hồ bỏ túi của mình ra, chỉ còn mười lăm giây.
“Khai hỏa.”
Ngay khi kim giây chỉ vào số mười hai Lê Nguyên Dũng ra lệnh khai hỏa.
Ba mươi giây sau tiếng pháo vang lên.
Chiến dịch phản công xuân hè chính thức bắt đầu.