Chương 709: Khởi đầu của thạm họa.
Vĩnh Xuân!
Quân phòng thủ vẫn đang làm tốt nhiệm vụ làm gián đoạn quá trình chi viện của ma quỷ xuống phía nam, vị trí của quảng trường vẫn đang được củng cố, ma quỷ gần như không có cơ hội đe dọa tới trận địa pháo.
Đêm nay dọc theo con đường độc đạo di chuyển tới quảng trường.
Thực ra nơi này cũng không hẳn chỉ có một con đường độc đạo, chỉ là trước đó khi phòng thủ nơi này quân phòng thủ đã phá hủy cùng vùi lấp những con đường còn lại, chỉ để lại một con đường độc đạo duy nhất.
Bây giờ chính con đường này lại bị nắm trong tay quân phòng thủ khiến ma quỷ muốn t·ấn c·ông rất khó, huống mục đích ban đầu của bọn hắn là bao vây lực lượng này nếu t·ấn c·ông theo ý đồ đối phương chắt chắn sẽ phát hiện ra mục đích.
Với khả năng phòng thủ của quân Nam Tinh chỉ cần vòng vây không bị khép lại việc thoát khỏi vòng vây là điều rất dễ dàng.
Vốn dĩ ma quỷ định dụ quân phòng thủ rời khỏi thành phố, bên ngoài thành phố không có các công trình phòng ngự dựa vào việc đánh xuyên chia cắt quân phòng thủ của Vĩnh Xuân dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng bây giờ kế hoạch không theo kịp biến hóa bọn hắn phải tìm cách khác, nếu không phía nam sẽ b·ị đ·ánh xuyên mà bọn hắn cũng không thể hoàn thành kế hoạch của mình.
Hiện tại đã là nửa đêm, là thời điểm mọi người đều chìm vào giấc ngủ sau một ngày chiến đấu căng thẳng, thời đại này cũng không có quá nhiều hành động chiến đấu vào ban đêm.
Đương nhiên không chiến đấu không có nghĩa là không cảnh giác, cứ vài phút một lần lại có pháo sáng bay lên chiếu rọi toàn bộ bầu trời thành phố cung cấp cho lính canh tầm nhìn xa tránh bị t·ấn c·ông bất ngờ.
Nhưng cũng không phải lúc nào pháo sáng cũng hiệu quả, đặc biệt là trong thành phố nơi có những công trình có thể che đi ánh sáng.
Một ngôi nhà dọc con đường độc đạo, bên trông ngôi nhà bức tường bê tông vốn dĩ đứng vững với vô số bom đạn bây giờ lại đang từng chút một tan rã thành vô số hạt bụi nhỏ rơi xuống mặt đất dần dà tạo thành một đống cát cho tới khi toàn bộ bức tường biến mất tạo thành một lỗ hổng lớn cho hai người đi qua.
Phía sau bức tường xuất hiện một đoàn người, nhìn quần áo trên người bọn hắn hẳn là nhân loại nhưng là nhân loại thuộc phe ma quỷ.
Bước vào căn nhà đám người quan sát một lượt, bước chân của bọn hắn rất nhẹ không gây ra âm thanh quá lớn nào.
Đi tới một bên cận thận tiếp cận cửa sổ bọn hắn đưa ánh mắt hướng ra bên ngoài quan sát xung quanh.
“Quanh đây giống như không có lính canh.”
Sau khi xác định một lượt xung quanh không có ai hắn mới lên tiếng với những đồng đội của mình.
“Gọi lũ kia tới đi, chúng ta tới nơi rồi.”
Một người giống như là đội trưởng lên tiếng.
Sau đó có hai người rời đi trở lại lỗ hổng, đi theo hai người này bọn hắn di chuyển qua những dãy nhà những bức tường đã bị dọn dẹp tạo thành một con đường kín nằm ngoài tầm mắt của quân Nam Tinh.
Để tạo thành con đường này ma quỷ đã phải sử dụng tới một loại ma pháp đặc biệt từ từ tan rã những bức tường một cách im lặng không gây ra bất kỳ động tĩnh nào.
Cuối cùng sau nhiều ngày nỗ lực bọn hắn cũng thành công tới mục tiêu mà không khiến quân Nam Tinh phát hiện.
Dọc theo con đường xung quanh những ngôi nhà này không có quá nhiều lính xung quanh, khu vực rất vắng lặng không hề có dấu hiệu giao chiến.
Kỳ thực nơi này trước kia giao chiến khá khốc liệt, nhưng bởi vì con đường này rất nhỏ chỉ đủ cho ba người đi song song vì thế cho dù đánh khốc liệt như thế nào quy mô cũng chỉ cao nhất một đại đội. Cuối cùng hai bên cũng rời khỏi khu vực vì nơi này không có quá nhiều giá trị không đáng để ném nhiều quân hơn vào bên trong.
Đương nhiên quân phòng thủ cũng sẽ cử người canh gác xung quanh đề phòng ma quỷ giở trò gian đánh lén nơi đây, nhưng các trạm gác đều không ngờ rằng có một con đường được xây dựng bên trong những bức tường bê tông. Nơi bọn hắn không hề đề phòng.
Cũng không có cách đến một âm thanh cũng không phát ra làm sao có ai ngờ được những bức tường bê tông lại bị phá hủy một cách im ắng như vậy.
Hai người di chuyển giữa những bức tường bê tông, con đường xung quanh đã được dọn dẹp sạch sẽ rất khó để có thể gây ra tiếng động lớn.
Cuối con đường chính là khu vực kiểm soát của ma quỷ.
Tại đây bên ngoài đã có người canh gác cực kỳ cẩn mật, thất hai người xuất hiện liền được đưa tới bộ chỉ huy nơi đây Giản đã chờ sẵn.
“Thế nào?”
Giản không nhịn được dẫn đầu lên tiếng hỏi.
“Đã thành công thưa ngài, chỉ có điều xung quanh thi thoảng vẫn có lính tuần tra không thể quy mô lớn điều quân.”
Dọc con đường thi thoảng vẫn có những lính tuần tra hai bên chỉ cách một bức tướng việc điều quân quy mô lớn chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Nhưng Giản không quá quan tâm chuyện này, thứ hắn cần là một con đường có thể nối tới cái con đường c·hết tiệt kia.
Việc còn lại chính là t·hảm h·ọa cho lũ hạ đẳng đang chống lại sự vĩ đại của Licht.
…
Dọc con đường nhỏ thi thoảng lại có lính canh đi qua.
Con đường không lớn chỉ đủ cho bốn người áp sát vai nhau đi song song vì thế lính canh cũng phải đi khá sát đường bên phải.
Lúc này đột nhiên từ một bên ngôi nhà một làn gió thổi tới bên cổ ba binh lính, sau đó đầu của cả ba binh lính rơi xuống mà không gây ra một chút tiếng động nào như vậy liền kết thúc.
Bên trong những căn nhà đang có vô số bóng dáng xuyên qua nhìn qua con số thực sự không ít.
Đột nhiên người đi đầu ra hiệu cho những người khác dừng lại, bởi vì phía trước là một con đường khá trống, một hai người đi qua dưới sự yểm hộ của bóng đêm liền có thể nhưng nếu quy mô tăng lên tới trăm thì đây lại là vấn đề khác, chắc chắn không thể qua mắt được trạm gác gần đó.
Liếc nhìn trạm gác ở phía xa một lượt nơi đó có ba binh sĩ đang canh gác, che chắn trước người bọn hắn là một hàng bao cát được lâm thời đắp lên, trên bao cát còn đặt một khẩu súng PKM đã được nạp đạn đầy đủ.
Từ khoảng cách trạm gác tới vị trí của bọn hắn chỉ khoảng hai ba mươi mét, ở khoảng cách này ma pháp vẫn có tác dụng.
Nhưng nếu sử dụng ma pháp ở khoảng cách này sẽ gây ra động tĩnh khá lớn có thể khiến bọn hắn bị phát hiện.
Bọn hắn không vội vã rời khỏi ngôi nhà chỉ có hai người ẩn mình dưới bóng đêm rời đi căn nhà dọc theo bóng tối bí mật áp sát tới gần trạm gác.
Ánh sáng từ trạm gác cũng chỉ tới từ cây đèn bão treo trên bức tường gần đó, ánh sáng từ cây đèn không thể với tới ra ngoài khoảng cách mười mét gần như không thể chiếu rọi tới vị trí của hai người. Huống chi hai người còn di chuyển sát tường lợi dụng các chướng ngại vật che chắn từ từ áp sát trạm gác.
Đôi chân của bọn hắn dừng lại trước đường bên dưới ánh sáng của đèn bão, nếu tiếp tục tiến lên bọn hắn chắc chắn sẽ bị phát hiện. Hai người cũng không phải là sát thủ chuyên nghiệp chuyên đi tập luyện ma pháp ẩn nấp như sát thủ cũng không có loại ma pháp chuyên thôi miên như hắc tinh linh một khi tiến thêm bọn hắn chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Nhưng ở khoảng cách này cũng đủ rồi ma pháp lưỡi gió đã vào tầm thi triển.
Đây là một loại ma pháp rất đặc biệt, uy lực không lớn đã thế tốc độ lại chậm không thể gây nguy hiểm cho siêu phàm giả, hơn nữa khoảng cách thi triển lại rất ngắn chỉ khoảng hơn mười mét. Nhưng ma pháp này lại có một ưu điểm là mắt thường không thể thấy được, là một ma pháp rất nguy hiểm với người thường bởi vì bọn hắn không thể cảm nhận được giao động ma pháp không phát hiện được những lưỡi gió này.
Dưới sự điều khiển của hai người lưỡi dó chậm rãi bay tới gần ba lính canh mà không bị bọn họ phát hiện và rồi đầu của ba người rơi xuống cũng không gây ra chút động tĩnh nào.