Công khẽ cười lạnh:【Không phải cậu ta thiếu nợ đầy mình à? Còn dám quay về sao?】
Cậu bạn:【Nghe bảo cậu ấy trả hết nợ rồi. Này, nói cho ông nghe, hơn một năm không gặp, đúng là trưởng thành hẳn, mà còn đẹp trai hơn. Ông chưa thấy đâu, hôm cậu ấy xuất hiện ở quán bar, phải nói là hot hit lắm luôn, thậm chí át vía cả ông luôn đấy!】
Công lại cười lạnh:【Liên quan gì tới tôi.】
Cậu bạn:【Sao lại không liên quan chứ? Vừa nãy cậu ấy còn hỏi về ông đó. Tôi cũng đang thắc mắc, hơn một tháng nay ông đi đâu mất hút vậy, có chuyện gì à?】
Công:【Tu thân dưỡng tính không được à?】
修身养性【xiūshēnyǎngxìng】Tu thân dưỡng tính/Bế quan tu thân
Cậu bạn:【Tu thân dưỡng tính? Ông mang đi lừa trẻ con thì được, lừa tôi á? Đừng trách anh em không cảnh báo nhé, nếu ông đang có bồ mới thì tốt nhất nên kể rõ về thằng bồ cũ cho người ta, kẻo cậu ta có ý đồ phá hoại thì mất cả chì lẫn chài.】
Công:【Nghe ông nói thế, ý là cậu ta định quay lại tìm tôi hả?】
Cậu bạn:【Cái này thì tôi không chắc, nhưng chẳng phải vô duyên vô cớ mà cậu ấy nhắc đến ông đâu.】
Công chẳng mảy may bận tâm lời cậu bạn. Thứ nhất, hắn với Sếp vốn chỉ là giả bộ, làm gì có chuyện bị phá hoại gì đâu. Thứ hai, hắn còn mong bồ cũ quay lại tìm mình. Không phải vì còn tình cảm gì, mà là vì thằng đó lúc chia tay đã cuỗm sạch tiền mặt trong nhà hắn, còn lén bán không ít đồ đạc của hắn nữa, tổng giá trị ít nhất cũng hai trăm ngàn. Công vẫn đang ôm mối hận, chỉ chờ ngày đòi lại nợ cũ.
Còn một chuyện nữa khiến Công nghiến răng nghiến lợi, đó là thằng kia khi vay nặng lãi lại để lại số điện thoại của Công. Sau khi nó lặn mất tăm, đám cho vay nặng lãi cứ gọi điện quấy rối hắn liên tục, khiến hắn phiền muốn chết.
Hắn đang nghĩ ngợi với vẻ mặt vô cảm thì bất chợt phát hiện ra Sếp đã chuyển khoản cho hắn trên WeChat cách đây tầm chục phút. Công lập tức mở ra xem, thấy số tiền: Đù má, bằng nửa tháng lương của hắn chứ ít gì!
Chẳng lẽ Sếp suy nghĩ đắn đo nãy giờ chỉ để chuyển tiền cho hắn?
Công lập tức trả lại khoản tiền:【Tôi đùa thôi, cuối tuần này mình đi leo núi không?】
Khung chat lại hiện lên trạng thái "đang nhập", rồi lại mất, rồi lại hiện. Công không nhịn được cười khúc khích——hắn gần như có thể tưởng tượng ra cảnh Sếp ở đầu dây bên kia vừa cau mày vừa phân vân không biết nên trả lời thế nào.
Năm phút sau, Sếp cuối cùng cũng trả lời:【Cuối tuần này tôi phải đi công tác, tuần sau thì được.】
Đậu má, lại đi công tác thật à? Công hổng có vui.
Nhưng dự án lần này không phải hắn phụ trách, nên hắn không cần bám theo Sếp đi cùng.
Lập tức, Công gửi một tin nhắn trêu chọc:【Biết rồi, về sớm nha yêu dấu ơi, anh mà để em ở nhà một mình, em sẽ nhớ anh lắm đó [hun hun nè]!】
Sếp bị hắn chọc phá liền gõ gõ rồi lại dừng, Công cười đến mức không thở nổi, ném điện thoại sang một bên cười lăn lóc. Nhưng khi nhặt lên thì...
Sếp:【Được rồi, ngoan ngoãn ở nhà đợi anh về nhé, yêu dấu [hun hun nè].】
Công:... Giỡn mặt?
Sao tự nhiên thông minh ra vậy? Ai dạy ảnh trò này dị?! Đây có phải là Sếp khù khờ của hắn không? Thậm chí còn biết gậy ông đập lưng ông, đúng là phạm quy mà!
Nghĩ đến giọng nói của Sếp mà nói ra mấy câu này... Công giơ tay lau lau cái mũi có chút nóng: Suýt nữa thì chảy máu mũi.
Công lại nhìn xuống hai tay mình, haiz, hôm nay lại khổ mấy đứa tụi bây rồi.
Sếp nghĩ rằng Công sẽ tiếp tục tung hứng như mọi khi, nhưng đợi mãi không thấy hắn trả lời, Sếp cũng quẳng luôn chuyện đó ra sau đầu.
Một tuần sau, Sếp đi công tác, Công thì quay về căn nhà cũ của mình để ở tạm.
Đến cuối tuần Sếp trở về, Công mới bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị chuyển lại.
Sếp:【Để lát tôi ghé đón cậu nhé, xe tiện đường mà.】
Nội tâm Công: Tiện đường? Sân bay với nhà tôi rõ ràng ngược hướng mà.
Nhưng Sếp đã chủ động đề nghị, Công dĩ nhiên không từ chối rồi. Sếp rất nhanh đã lái xe đến đậu dưới tòa nhà nhà Công.
Trùng hợp làm sao, thang máy vừa xuống tới tầng một, thấy cửa sắp đóng, Sếp liền nhanh chân bước tới. Bên trong có một chàng trai trẻ thấy vậy liền giơ tay giữ nút mở cửa, nhường cho Sếp vào.
Hai người đối mắt một chút, Sếp lịch sự nói cảm ơn.
Chàng trai trẻ khẽ cười: "Không cần khách sáo, anh lên tầng mấy?"
Sếp: "Tầng 23."
Sếp nhìn xuống bảng số tầng, thấy nút tầng 23 đã được bấm sẵn.
Chàng trai trẻ nói: "Trùng hợp ghê, tôi cũng lên tầng đó."