Ankara mỉm cười giơ bàn tay nhỏ, Thần Trật Tự nắm chặt lấy, cảnh tượng này
trông vô cùng ấm áp.
Đây có lẽ là một loại kết cục truyền thống với tiêu chuẩn thấp nhất, bá chủ ngày
xưa vào thời khắc cuối cùng của mình lựa chọn cho bản thân một kết cục bình
thường.
Nhưng Karen lại không tin tưởng, chủ đề tình cha con này sẽ thật xuất hiện ở
trên người của Thần Trật Tự.
Không có gì khác mà là bởi vì mình và vị Thần Trật Tự thật sự quá giống nhau.
Những tín đồ khác vì giải nghĩa ý chỉ của Thần mà hận không thể vắt hết não
của nhiều thế hệ, nhưng đối với Karen thì đơn giản chỉ cần đổi vị trí mà suy
nghĩ một chút.
Hắn xuống đây sớm, hắn lại đi rồi;
Hắn tự nhủ rất nhiều lời cổ vũ, hắn còn giúp mình quét dọn nơi này sạch sẽ.
Hắn là hắn, nhưng lúc này đây, hắn lại rất không giống hắn.
Trật Tự, là một tấm mặt nạ.
Mình là Đại tế tự thì trên mặt đã có, chả nhẽ trên mặt của Thần thật sự sạch sẽ
sao? Nếu thật sự là như thế thì tại sao lại không thể nhìn thẳng vào Thần?
Ankara vui vẻ nhảy nhót, dưới ánh mắt của Karen mà cùng cha mình từng bước
một đi về hướng hư vô.
Cô là con gái của Thần Trật Tự, nhưng tác dụng của cô khi được sinh ra là một
phương pháp thử nghiệm của Thần Trật Tự đối với cơn nghiện đói.
"Đông!"
Trái tim, bỗng nhiên hơi động mạnh một chút.
Tay phải Karen nắm lấy lồng ngực của mình, mở to hai mắt nhìn, anh bỗng
nhiên hiểu rõ.
Giò khắc này từ bố cục của Thần Trật Tự, phong tỏa kỷ nguyên, chư Thần chết
đi, đến lần giáng lâm cuối cùng này, tất cả đều tạo thành một chuỗi mạch lạc
trong đầu của karen.
Thì ra là như thế này nhỉ.
"Ha ha ha... a a a ha ha ha......."
Karen cười ra tiếng.
Anh đã vui vẻ, rồi lại tuyệt vọng.
Nhưng ít nhất còn không có sự mê mang trong nội tâm và tinh thần sa sút vốn
vẫn kéo dài kia.
"Thì ra ngươi cũng sẽ dối trá."
Thần Trật Tự sắp triệt để tiêu tán, nghe vậy, dừng bước.
Ankara rất là tò mò quay đầu lại, nhìn về phía Karen, nghiêng đầu, trong mắt có
vẻ nghi ngờ.
Thần Trật Tự thì không có xoay người, chỉ bình tĩnh nói:
"Ta đã từng nói, là chính ngươi lựa chọn Trật Tự."
Karen nhắm mắt lại, nhẹ gật đầu.
Anh không nói gì nữa, mà là chủ động xoay người, bước đi về một phương
hướng khác.
Anh không có tiếp tục ở lại đây đưa mắt nhìn Thần Trật Tự đi đến sự kết thúc.
Ngược lại thì Thần Trật Tự rốt cục xoay người, nhìn về phía Karen dần dần rời
đi:
"Đây cũng là thế giới mà ngươi yêu thích, không phải sao?"
Hai bóng người dần dần kéo dài, lại dần dần kéo ra xa, hai đời Thần Trật Tự,
vào lúc này phân biệt, lại vào lúc này mà giao nhau.
Bóng dáng của Thần Trật Tự và Ankara từ từ tiêu tán.
Karen đã đi xe bỗng nhiên cảm giác được một nguồn sức mạnh triệu hồi, quy
tắc Trật Tự trong cơ thể mình vào lúc này trở nên hùng hậu, "Con đường” vốn
đang bị chặn kín xuất hiện một lỗ hổng vô bờ.
Thần Trật Tự, chết.
Điều này cũng có ý nghĩa, Karen bây giờ hoàn toàn có thể thành thần.
Nhưng anh cũng không vội thành Thần giống như ông nội, bản thể chỉ có thể ở
lại bên ngoài, vậy còn không bằng chờ thêm một chút.
Ngẩng đầu, nhìn về phía trên, từng luồng khí tức cường đại đáng sợ đã tới gần,
dấu vết để lại ở các nơi trên thế giới từ kỷ nguyên thượng cổ đang dần dần khôi
phục.
Đây là trận chiến cuối cùng, cường đại, đáng sợ, đối thủ không bình thường, sức
mạnh làm người ta tuyệt vọng.
Nhưng Karen đã không còn khủng hoảng và vội vàng như trước.
Anh thậm chí muốn yên tĩnh một mình trong khoảng thời gian ngắn ngủi cuối
cùng này.
Khi Thần Trật Tự chết đi, toàn bộ Trật Tự Thần Giáo đều vô cùng bi thương,
cao tầng thì chìm vào sự mê mang.
Nhưng mà, khi Karen vừa sắp đi ra khỏi không gian tan vỡ này, trước mắt xuất
hiện những tế đàn bay lên.
Phía trên mỗi một tế đàn đều có một người đang đứng, phía sau bọn hắn là pháp
thân đứng sừng sững.
Tổng cộng có mười mấy người, cũng là mười mấy Trưởng Lão Thần Điện với
những bộ thần bào khác nhau, trên đầu đội mặt nạ. Đây cũng là lực lượng cuối
cùng của tổ chức Trầm Mặc Giả.
Mấy chục tế đàn, phóng ra hào quang ngưng tụ ở trên không, một mặt nạ to lớn
hiện ra.
Mặt nạ phát ra âm thanh:
" Đại tế tự Trật Tự... ’
Karen không có e ngại, rất là bình tĩnh hỏi: "Ngươi là ai?"
"Tiên Tri Chi Tổ - Simojia. Ta, sắp trở về."
Hiện nay có rất nhiều truyền thừa hệ Tiên tri tồn tại, ví như Bích Thần giáo, nếu
bắt đầu ngược dòng tìm hiểu thì ngọn nguồn đầu xuất phát từ hắn.
Nhưng chẳng ai ngờ rằng, hắn lại là người sáng lập thật sự của tổ chức Trầm
Mặc Giả.
Nhưng mà suy nghĩ kỹ một chút thì giống như cũng không kỳ lạ, cũng chỉ có
hắn, có thể tiên đoán ra sự xuất hiện của Kỷ nguyên vô Thần này từ vô số kỷ
nguyên trước, chuẩn bị sẵn sàng.
Nói một cách khách quan thì phương thức xử lý của Thần Địa Huyệt trở nên
quá đơn giản, thô bạo và không có chút nghệ thuật nào.
Thần Trật Tự đưa mình đến nơi này, hiện tại, Thần Trật Tự chết, mình lạc đàn.
Đương nhiên, đây cũng không phải là do Thần Trật Tự tính sai, không có chú ý
tới sự an toàn của Karen. Bởi vì, hắn đã chết rồi thì đây là sự bảo vệ tốt nhất
dành cho Karen.
Cho nên trước mắt thì đối mặt với sự vây đánh của đám Trưởng Lão Thần Điện
này thì Karen thật sự không có chút nào sợ hãi.
"Thần của các ngươi đã chết, hắn đã thực hiện lý tưởng của hắn, sáng lập ra cả
một kỷ nguyên vô Thần, hiện tại, tỉnh mộng, nên đối mặt với thực tế, Trật Tự
Thần Giáo cũng thế.”
Karen trầm mặc, nhưng mà anh hiểu được ý của Simojia.
Các bá chủ kỷ nguyên đang trở về, Simojia dựa vào tổ chức mà mình để lại ở
thế giới này để chuẩn bị xác lập tiền trạm trước.
"Lựa chọn tuyên thệ trung thành với ta, ta sẽ che chở cho Trật Tự Thần Giáo
trong kỷ nguyên kế tiếp."
Karen cười: "Ngươi biết không, cho tới bây giờ ta cũng không thích cái gì gọi
tiên tri, xem bói, bởi vì mỗi lần làm ra kết quả, hoặc là miễn cưỡng gán ghép,
hoặc là vô cùng buồn cười, cho dù giống như đúc với cảnh tượng xảy ra nhưng
ý nghĩa thật sự cũng sẽ hoàn toàn tương phản."
"Ngươi không có thời gian quá lâu để cân nhắc, chúng ta cũng sẽ không cho
ngươi thời gian, ngươi có trách nhiệm lựa chọn một cái phương hướng tốt nhất
cho Trật Tự Thần Giáo,."
Hơn mười vị Trưởng Lão Thần Điện tập thể phát ra uy thế, một khi Karen từ
chối thì bọn hắn sẽ lập tức ra tay.