Karen lắc đầu: "Ta cần các ngươi chủ động nghênh đón."
Đây là chuyện mà Thần Trật Tự đời trước và các Thần chi nhánh Trật Tự đều
đang làm, bọn họ không chỉ chống cự chư Thần trở về, đồng thời còn khống chế
nghiêm ngặt quy mô chiến trường.
Thần Chiến Tranh như đã hiểu rõ cái gì, hỏi: "Trật Tự, ngươi cần chúng ta giúp
ngươi tranh thủ thời gian sao? "
"Ta chỉ không muốn để cho thế giới này bị đánh nát."
Kỵ Sĩ Phản Bội hóa thành một tia chớp màu đen to lớn, bay về hướng không
trung.
Thần Hỗn Mang cầm kiếm trong tay theo sát phía sau.
Một đám ngụy Thần vừa mới thăng cấp đồng loạt bay lên.
Thần Chiến Tranh liếc mắt nhìn chằm chằm Karen: "Trật Tự, ta mong rằng
ngươi đừng để ta thất vọng.”
Nói xong, hắn bay lên phía trên. Karen thì ở lại tại chỗ, không có bay theo cùng
mà là nhắm mắt lại, trong lòng vẫn phát ra lời kêu gọi đối với Pall vẫn còn duy
trì quan hệ khế ước cộng sinh.
Nếu như nói trước đó vẫn chỉ có chút cảm ứng mơ hồi mà nói thì hiện tại, Karen
rõ ràng cảm giác được vị trí cụ thể của Pall và cũng chính là vị trí Thiên Đường.
Chỉ có điều nơi đó quá mức xa xôi, cho dù là Thần muốn đến thì cũng cần
không ít thời gian.
Nhưng những điều này trước mắt đều không là vấn đề.
Karen đưa tay, bắt lấy lá chiến kỳ trên đỉnh cao nhất Kim Tự Tháp, rút ra.
Những bộ phận ở giữa Kim Tự Tháp bắt đầu trượt xuống dưới, rất nhanh thì
một cánh cổng dịch chuyển hiện ra ở trước mặt Karen.
Ánh mắt Karen nhìn vào cổng dịch chuyển, mượn dùng cảm giác định vị từ
Pall, tiến hành bố trí tọa độ.
Mà lúc này, các bá chủ kỷ nguyên, rốt cục cũng chính thức trở về.
Dấu ấn của các kỷ nguyên khởi động lại, sức mạnh Thần tính ở các nơi trên thế
giới, bắt đầu khôi phục và sôi trào.
Bởi vì trong khoảng thời gian chưa đến một năm đã có quá nhiều Thần linh chết
đi, dẫn đến Thần tính ở nơi này vô cùng đậm đặc.
Một phần nhỏ đã bị những các bá chủ kỷ nguyên thu thập trước, dùng làm chất
dinh dưỡng đầu tiên khi trở về.
Bọn hắn có càng nhiều quyền năng và thủ đoạn hơn so với Thần linh phổ thông
thậm chí là so với Chủ Thần, có thể bố trí cục diện càng lớn hơn.
Nhưng nơi nào ở trên thế giới này hiện tại có nhiều Thần tính tụ lại nhất, thì nơi
đó là nơi kết thúc.
Nếu không thì cái đoàn thám hiểm tinh nhuệ kia, cũng sẽ không vì vượt qua nó
mà gần như bị hủy diệt, DeCarloster và Bá tước Recar cũng sẽ không bởi vậy
mà ngã xuống, ngay cả Ranedal, cũng đã mất đi Thần cách ở đó.
Các bá chủ kỷ nguyên dẫn động tất cả sức mạnh Thần tính của thế giới này để
cường hóa cho mình, bọn hắn thực sự muốn cái thế giới đã "Sạch sẽ" cả một cái
kỷ nguyên này quay trở về thời đại Thần thoại.
Karen là Thần, hiện tại chỉ có một loại cảm giác, đó chính là... Nước sôi rồi.
Tất cả trình tự đều đang dựa theo kế hoạch của Thần Trật Tự mà tiến triển.
Đây không phải là một kế hoạch cao thâm cỡ nào, thậm chí có thể được gọi là
đơn giản đến có chút không tưởng nổi, chỉ dựa vào hai điều phổ biến.
Điều thứ nhất, đủ mạnh; Điều thứ hai, đủ hung ác.
Hai điều này, hỗ trợ lẫn nhau, lại không phân chia sự khác biệt.
Phố Mink.
Dis cầm Lưỡi Hái Chiến Tranh trong tay, bay về phía trời sao. Rasma đứng
trong vườn rau nơi giáo đường, ngẩng đầu nhìn bầu trời, vẻ mặt cực kỳ hâm
mộ.
Alfred bắt đầu dùng bút lông ngỗng điểm danh, những Thần cách được các vị
Thần chi nhánh trục xuất trước khi chết kia bắt đầu nhao nhao trở về.
"Ogurev, Ogurev!"
Darien bắt đầu kích động la lên, lần này, Alfred không có cố ý chèn ép hắn, thật
đúng là ban Thần cách cho tên đầu trọc này.
Không phải là tân Thần dựa vào bản thân mà thành Thần, đều là ngụy Thần, có
đủ loại thiếu hụt, nhưng trước mắt thì đây đã là phương pháp tốt nhất.
Trật Tự kỵ sĩ của Karen cùng với truyền thừa của các Thần chi nhánh đời trước
có thể hình thành sự liên hệ tương đối tốt, dùng hết khả năng để giảm tác dụng
phụ đến mức thấp nhất.
Ventura, Darien, Wilker, Muri, Leon, phu nhân Gandiro...
Cả đám nhao nhao tiếp nhận Thần cách, trở thành vật chứa cho những đại nhân
đời trước, bay về phía không trung, như là một đám bươm bướm.
Richard nhìn xem Philomena biến lên thật to lớn, nhìn xem cô bay về phía chiến
trường mà lo lắng không ngừng đi qua đi lại:
"Nhanh lên, nhanh lên, sao lại chậm như vậy, sao lại chậm như vậy!"
Neo thì ngồi yên tại chỗ, yên lặng nốc một bình thuốc kích thích dành cho yêu
thú.
Uống xong một bình thì đập một bình, mắng:
"Mẹ nhà nó, tại sao càng uống thì càng bình tĩnh thế."
Cuối cùng, một vòng ánh sáng, xuất hiện ở dưới chân Richard.
Thần Vĩnh Hằng, đúng là vị bá chủ kỷ nguyên thứ nhất chính thức trở về!
Richard nhắm mắt lại, sau một lát, lại từ từ mở ra:
"Ta muốn đi tìm Trật Tự để tính sổ."
Trong bầu trời, tượng Thần của Vĩnh Hằng đã đứng sừng sững, hắn chính thức
trở về, lần này không phải Thần niệm, mà là toàn bộ.
Neo vẫn không có thể đợi đến lúc Ánh Sáng nhập thể, nhưng cũng không ảnh
hưởng việc hắn mở miệng trào phúng một vị bá chủ kỷ nguyên:
"Ngươi còn muốn tìm hậu bối để gây phiền phức à, mặt mũi để ở đâu?”
"Là Trật Tự lừa gạt ta trước."
Neo chỉ chỉ đỉnh đầu, nghiêng mặt, nhìn xem Richard, nhún vai, trêu chọc nói:
"Ôi, không có việc gì, ngươi sợ thì cứ việc nói thẳng, điều này rất bình thường,
một đám bá chủ sắp tới, có vài kẻ hữu danh vô thực dù sao cũng phải kiếm cớ
để chuồn đi."
Đây là phép khích tướng không thể nào thấp kém hơn.
Nhưng khi kết hợp với thân phận của Neo thì lại rất có hiệu quả, bởi vì Neo còn
nói thêm:
"Ta sẽ để bọn hắn tận mắt chứng kiến, Vĩnh Hằng thì ra là một sự ngắn ngủi còn
Ánh Sáng mới thật sự vĩnh tồn."
Ngọn lửa Ánh Sáng cháy lên trên người Neo.
Tượng Thần của Thần Ánh Sáng, từ từ giáng lâm.
Richard mở tay ra, Ngọn Giáo Vĩnh Hằng mà Karen cố ý đặt trong phòng sách
của ông nội bay vào trong tay Richard.
Tượng thần to lớn của Vĩnh Hằng bay về phía không trung, hắn cuối cùng vẫn
không có lựa chọn đi đánh với Karen một trận trước mà là tiến đến chiến
trường.
Neo mỉm cười đứng người lên, duỗi lưng một cái:
"Tới đi, Ánh Sáng, nhập thể đi, ta đã chuẩn bị xong."
Trong Ánh Sáng Thần Giáo, tất cả thần quan bắt đầu ngâm tụng, tiến hành ca
ngợi Ánh Sáng, những sức mạnh tín ngưỡng này đều được cường hóa lên trên
người của Neo.
Sau khi dung hợp với tượng Thần, trong mắt Neo hiện ra vẻ bác ái và thâm
thúy.
Nhưng sau khi chờ một lúc thì những gì thật sự ở bên trong vẫn không có thay
đổi.
Khóe miệng của Thần Ánh Sáng hơi nhẹ cong lên:
"Chim cút nhỏ đáng yêu vẫn phải dựa vào lão chó săn kinh nghiệm phong phú
bảo vệ thôi...”
Vĩnh Hằng không hổ là Vĩnh Hằng, hắn không chỉ là bá chủ kỷ nguyên đầu tiên
giáng lâm, mà sau khi dành chút thời gian để tìm kiếm người truyền thừa của
mình thì hắn lại là người đầu tiên quay trở lại chiến trường.
Thần thể của hắn hiện ra màu xanh lam vĩ ngạn, tất cả những thứ đến gần đều sẽ
bị Vĩnh Hằng phong ấn mà ngưng lại.
"Vĩnh Hằng, ngươi thật sự muốn phản bội chúng ta sao!"
"Vĩnh Hằng, ngươi quá đề cao mình!"
"Ngươi sẽ chết, Vĩnh Hằng!"
Ngọn Giáo Vĩnh Hằng múa lên, mỗi một lần đâm xuống đều có thể chôn vùi
một vùng trời sao, lửa giận của hắn giành cho Trật Tự cần tìm một kẻ để trút
giận, không, một thì không đủ, muốn càng nhiều càng tốt!