Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thập Niên 80: Con Đường Mỹ Thực

Chương 49




Học sinh vừa vào trung học phổ thông đều đầy tò mò về ngôi trường mới và bạn học mới, đặc biệt là các học sinh năm nhất của trung học phổ thông, sự chú ý của các nữ sinh hoàn toàn bị thu hút bởi hai anh em Thẩm Lâm Xuyên và Thẩm Lâm Hải, khí chất đặc biệt và vẻ ngoài đẹp trai có phần giống nhưng hoàn toàn khác biệt đã thu hút sự hứng thú mạnh mẽ của các nữ sinh. Sự chú ý của các nam sinh thì bị Hứa Cẩm Vi hấp dẫn, cô cũng không ăn diện quá lố, chỉ mặc một chiếc váy trắng đơn giản và cột tóc đuôi ngựa, nhưng với đường nét khuôn mặt xinh đẹp và thanh tú, cô trông vô cùng thanh lịch và tinh tế.
Tuy nhiên, khi giáo viên chủ nhiệm Trương giới thiệu thành tích của họ với giọng điệu tự hào, các học sinh năm nhất của trung học phổ thông càng ngạc nhiên hơn. Trường trung học phổ thông Ngũ Trung không phải là trường trọng điểm, trong bảng xếp hạng của thành phố tương đối thấp, điểm xét tuyển so với các trường khác có thể nói là rất thấp, học sinh có thể điền nguyện vọng tuyển sinh trung học phổ thông Ngũ Trung, trên cơ bản nếu không chắc chắn về kết quả thi tuyển sinh trung học phổ thông của họ, hoặc giữ ý tưởng thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng***, vì vậy lớp nhất ban của năm nhất trường trung học phổ thông mặc dù được cho là lớp nhất ban, nhưng thực ra nó chỉ là lớp cao hơn trong số những lớp thấp. Mà Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên, sáu người bọn họ, cũng là những người cao nhất trong số những người cao nhất, ngay cả khi Tôn Triều Dương có thành tích kém nhất trong nhóm sáu người, thì cũng cao hơn gần 20 điểm so với vị trí thứ bảy trong lớp.
[****Tôi thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng. Đây là một thành ngữ Trung Quốc, được phát âm là nìnɡ zuò jī tóu, bù zuò fènɡ wěi. Đó là một phép ẩn dụ cho thấy một người thà nổi bật trong môi trường cấp thấp hơn và sắc sảo hơn là không được biết đến trong môi trường cấp cao.
Nghĩa đen là tôi thà làm đầu gà trống còn hơn làm đuôi phượng. Thực tế, người già ở nông thôn dạy thanh niên không được bán rẻ lòng tự trọng để lấy quyền lực và của cải. mạnh mẽ, họ không thể dựa vào kẻ mạnh và phải độc lập và dũng cảm.
Bởi vì nếu bạn bán đi lòng tự trọng của mình và nhận được khen thưởng trong thời gian ngắn, bạn sẽ bị gắn mác là người không có lòng tự trọng trong lòng. Nếu sống dưới quyền lực này lâu dài, bạn sẽ bị như vậy. liên tục bị bắt nạt và xúc phạm. Vì vậy, chúng ta phải nhớ rằng lòng tự trọng của chúng ta không thể dễ dàng bị từ bỏ.
Thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng. Dù có nhiều gà nhưng ít nhất bạn là đầu, nghĩa là bạn có năng lực hơn chúng, vì bạn có thể điều khiển được đuôi phượng; chỉ là một chiếc lông đuôi trên phượng, nó chỉ có thể bị theo dõi, muốn hay không không quan trọng.]( Sưu tầm)
Mọi người đều không hiểu, tại sao những học sinh có thành tích xuất sắc này lại vào trung học phổ thông Ngũ Trung, chẳng lẽ họ đang hướng về học bổng phong phú ở trung học phổ thông Ngũ Trung? Nhưng nhìn vào quần áo của họ, có vẻ như họ cũng không thiếu tiền.
Mấy người Hứa Cẩm Vi hiển nhiên không có ý định giải thích thắc mắc cho bọn hắn, chờ đến sau khi trình diện kết thúc, bọn họ mang theo sách giáo khoa về nhà. Vì sợ bị bẩn sách, bọn họ tìm giấy lịch treo tường, bao bìa sách ngay ngắn, chỉnh tề, quay mặt trắng hướng ra ngoài, sau đó viết tên sách cùng tên mình bằng bút máy, như vậy nhìn xem là biết rõ ràng.
Bài thi thử đầu học kỳ rất nhanh đã đến, vì để kiểm tra năng lực học tập mạnh yếu của các học sinh, các giáo viên đã cố tình tăng độ khó của các câu hỏi rất nhiều, ngay cả khi đó là học sinh có thành tích cao nhất, phỏng chừng cũng chỉ có thể làm bài kiểm tra đạt bảy tám chục điểm.
Tuy nhiên, bọn họ đánh giá sai thực lực của Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên, cả hai gần như dễ dàng kiểm tra đạt được điểm tuyệt đối. Thẩm Lâm Xuyên đã vượt qua Hứa Cẩm Vi để chiếm vị trí đầu bảng với lợi thế 0,5 điểm, còn 0,5 điểm này là do Hứa Cẩm Vi không cẩn thận viết sai một lỗi chính tả trong bài kiểm tra ngữ văn.
Về mặt học tập, Hứa Cẩm Vi vẫn thật bội phục Thẩm Lâm Xuyên, dù sao, cậu ấy không giống cô, bởi vì cô có dị năng, có năng lực xem qua là nhớ, cậu ấy hoàn toàn dựa vào khả năng tự học và khả năng lĩnh hội mạnh mẽ, cô cảm thấy IQ của cậu ấy nhất định rất cao.
Bởi vì trước đó đã nói sau khi có kết quả thành tích của kỳ thi thử đầu học kỳ sẽ sắp xếp chỗ ngồi lại, cho nên giáo viên đã yêu cầu học sinh chọn vị trí họ thích theo thứ tự thành tích từ cao xuống thấp.
Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên đều không chút do dự lựa chọn hàng cuối cùng, không ai trong số họ bị cận thị, hơn nữa đối với bọn họ mà nói, ngồi ở hàng cuối cùng càng tự do hơn. Thẩm Lâm Hải cùng mấy người Tôn Triều Dương cũng là lựa chọn giống nhau, khiến hàng cuối cùng của lớp học bị bao bọc bởi sáu học sinh giỏi nhất.
Giáo viên chủ nhiệm: "....."
Những học sinh giỏi của người ta thì chọn ngồi ở ba hàng phía trước, nhưng tính cách của những học sinh giỏi trong lớp của mình thì thật sự kỳ lạ, đến mức khiến ông không biết phải nói gì.
Nhưng nếu những người này không kỳ lạ, bọn họ sẽ không từ bỏ trường trung học phổ thông Kiến Nghiệp, mà đi đến trường Ngũ Trung của mình. Giáo viên chủ nhiệm chỉ có thể nghĩ đến thiên tài luôn luôn có một số điểm kỳ quặc.
Tóm lại, vị trí đã được xác định như vậy, Hứa Cẩm Vi cùng Thẩm Lâm Xuyên trở thành bạn cùng một bàn, Thẩm Lâm Hải cách anh trai qua một hành lang hẹp, cùng bàn với cậu là Diêm Túc, còn Trần Lập cùng Tôn Triều Dương đương nhiên là ngồi cùng nhau.
" Tiếp theo, chúng ta sẽ đề cử ban cán bộ lớp, ai muốn trở thành lớp trưởng có thể giơ tay." Giáo viên chủ nhiệm nói xong, tràn đầy mong đợi nhìn về hướng mấy người Hứa Cẩm Vi, nhưng mà bọn họ nhắm mắt làm ngơ, căn bản không có ý định giơ tay.
Làm cán bộ lớp rất phiền phức, họ không muốn làm điều đó một chút nào......
Những học sinh giỏi này không giơ tay, làm cho những học sinh khác càng không dám giơ tay.
Giáo viên chủ nhiệm lại không nói nên lời, nhưng mầm non ưu tú như thế, ông thực sự không muốn buông tay, vì vậy ông hỏi, " Thẩm Lâm Xuyên, em sẵn sàng làm lớp trưởng không?"
Giáo viên đều đã mở miệng hỏi, học sinh luôn luôn phải cho giáo viên mặt mũi, vì vậy cậu nhẹ nhàng gật đầu.
Giáo viên chủ nhiệm thở phào nhẹ nhõm, sau đó đem vị trí lớp trưởng cho Thẩm Lâm Xuyên, đem vị trí lớp phó học tập cho Hứa Cẩm Vi. Thẩm Lâm Hải luôn đi theo bước chân của anh trai mình, vì vậy cậu phi thường tự giác lãnh một vị trí lớp phó kỷ luật. Các vị trí còn lại của lớp phó lao động, lớp phó văn nghệ cùng lớp phó thể dục gì gì đó, đều phải làm công việc thực tế nên Tôn Triều Dương và những người khác không có ý định tham gia náo nhiệt, cuối cùng được các học sinh khác tự do ứng tuyển, coi như là mọi người đều vui vẻ.
Sau khi đã có kết quả thi thử đầu học kỳ, Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên hai người có điểm số cao đáng kinh ngạc nhanh chóng trở thành chủ đề của trường, không biết là ai bắt đầu gọi bọn họ là hai người học thần, bởi vì bọn họ so với học bá còn mạnh hơn, không chỉ thành tích học tập tốt, mà còn đặc biệt xinh đẹp, làm hoa hậu giảng đường cùng nam vương vườn trường hay gì gì đó, hoàn toàn có thể để cả hai người bọn họ phụ trách.
Lớp 7 của năm nhất cũng đang thảo luận về hai học thần mới xuất hiện này của lớp đầu năm nhất, "Nam đẹp trai nữ xinh gái, bọn họ là một cặp phải không? Tôi thấy bọn họ thường đi chung với nhau, hơn nữa còn ngồi cùng một bàn."
"Tôi nghĩ điều đó rất có thể nha." Các học sinh lớp 7 nháy mắt cười lớn.
"Cái gì học thần, chỉ là một con nhỏ mập đáng ghét hôi thối không biết xấu hổ đeo bám người khác mà thôi." Từ Giai Ny nhịn không được thấp giọng mắng một câu.
"Cái gì con nhỏ mập đáng ghét? Bạn quen biết với học thần?" Lớp 7 của năm nhất là lớp kém nhất trong trường trung học phổ thông Ngũ Trung, về cơ bản đều là chi tiền để được nhập học hoặc học sinh có thành tích thi kém, tinh lực của bọn họ không đặt ở học tập, cả ngày chỉ ham chơi, đối với tin đồn bát quái là hăng say nhất.
Ánh mắt của Từ Giai Ny lóe lên một ánh sáng ác ý, sau đó bắt đầu thêm mắm dặm muối mà nói xấu Hứa Cẩm Vi, "Tôi trước kia từng học chung trường với bọn họ, Hứa Cẩm Vi ở trường trung học Nhất Trung, là một con nhỏ mập nổi tiếng, ước chừng hơn 70kg, trên mặt còn có mụn, nhìn rất là xấu xí, thành tích học tập đặc biệt kém, gia đình cũng rất nghèo, sau đó Thẩm Lâm Xuyên chuyển đến trường, cô ta ôm đùi Thẩm Lâm Xuyên, mới trở thành bộ dáng như hiện tại! Thẩm Lâm Xuyên thành tích học tập tốt, nhà lại giàu có, bởi vì thương hại cô ta nên giúp cô ta, cô ta mới có ngày hôm nay!"
"Thật hay giả vậy?" Một số học sinh lớp 7 năm nhất nghi ngờ hỏi, dù sao, Hứa Cẩm Vi bây giờ trông rất xinh đẹp, không giống loại người này chút nào.
"Tất nhiên đó là sự thật! Không tin bạn đi hỏi các học sinh khác của Nhất Trung a! Mọi người đều biết bộ dạng cô ta trước kia như thế nào!" Từ Giai Ny thề son thề sắt nói, dù sao, bộ dáng trước kia của Hứa Cẩm Vi mọi người đều rõ như ban ngày, còn nguyên nhân thay đổi đột ngột của cô ta sau này, là suy đoán của cô, nhưng cô cảm thấy những gì cô nghĩ chắc chắn không sai, nếu không phải là Thẩm Lâm Xuyên giúp đỡ, Hứa Cẩm Vi làm thế nào có thể đạt được thành tích nhanh chóng như vậy?
Mặc dù Từ Giai Ny nói có mắt có mũi, nhưng mọi người vẫn nửa tin nửa ngờ, dù sao, người ta là thiếu gia đẹp trai lại giàu có, không có việc gì làm, tại sao phải giúp một người có thành tích học tập kém, nhà nghèo, người thì mập hay sao? Đó không phải là từ thiện......
Hơn nữa nếu thành tích học tập có thể được cải thiện lên đứng thứ hai một cách dễ dàng, bọn họ rõ ràng cũng phải đi tìm một vài học bá để ôm đùi.
Học sinh lớp 7 của năm nhất mặc dù thành tích học tập kém, nhưng không phải là não không tốt, khả năng tư duy cơ bản vẫn phải có, vì vậy đối với lời kể của Từ Giai Ny đều duy trì thái độ chờ xem, dù sao, tương lai còn dài, Hứa Cẩm Vi cuối cùng là loại người nào, về sau tất nhiên sẽ biết.
Bầu không khí giảng dạy của trường trung học phổ thông Ngũ Trung tương đối thoải mái, giữa trưa mọi người có thể chọn ăn căng tin, hoặc có thể mang theo thức ăn của riêng mình, cũng có thể ra ngoài ăn, miễn là quay lại trước giờ học buổi chiều.
Mặc dù nói có một tiếng rưỡi thời gian nghỉ ngơi vào buổi trưa, có thể nói là khá đầy đủ, trường trung học phổ thông Ngũ Trung cũng rất gần đường Nhân Dân, đi xe buýt chỉ hai điểm dừng, đi bộ chỉ 20 phút, nhưng qua lại một chuyến quá phiền toái, qua lại trên đường thực sự là trì hoãn thời gian, vì vậy bọn họ vẫn quyết định giải quyết vấn đề ăn uống trong căng tin, tuy không ngon bằng Trịnh Bình nấu, nhưng hương vị cũng không tệ. Sau khi ăn xong, còn có thể ra bên ngoài trường dạo chơi, nhìn xem có đồ ăn vặt hoặc điểm tâm thú vị nào, mua một chút để ăn thử hay không. Bọn họ đều là người không thiếu tiền, bây giờ tiền tiêu vặt của Hứa Cẩm Vi cũng rất nhiều, tự nhiên muốn ăn gì thì ăn.
Nhìn vẻ ngoài bảnh bao của bọn họ, các học sinh của trường trung học phổ thông Ngũ Trung càng không ngừng hâm mộ.
Nhìn người ta kìa, lớn lên đẹp, thành tích tốt còn có tiền, đều là người như nhau, như thế nào khoảng cách lại lớn như vậy?
Không lâu sau, đồng phục học sinh mới do nhà trường đặt may cũng đến. Mùa hè là áo phông màu xanh đan xen trắng kết hợp với váy đến đầu gối và quần short, mùa đông là quần dài tay màu xanh đậm, nó trông rất phổ biến, nhưng khi mọi người mặc đồng phục, nhìn có vẻ đặc biệt thanh xuân dào dạt.
Hứa Cẩm Vi và Thẩm Lâm Xuyên, sáu người bọn họ, khi mặc vào, họ càng trở nên giống một bộ phim thần tượng vườn trường hơn.