Tóm tắt truyện:
Vì trót rơi vào lưới tình của người, nguyện làm thế thân, thấp kém tới cực điểm. Thấy được cô gái mà người ngày đêm mong nhớ, Mạnh Oánh mới phát hiện mình chỉ là một thế thân thấp kém.
Cho đến một ngày, cô tỉnh ngộ mà buông tay. Từ đây không chút niềm tin vào tình yêu, ai cũng không lọt vào mắt của cô.
- ---
Mưa rào xối xả, Mạnh Oánh cầm dù, lẳng lặng nhìn người ở trước của nhà.
Hứa Điện một thân áo sơ mi đen quỳ trên mặt đất, hắn cũng an tĩnh nhìn lại cô.
Cặp mắt hoa đào kia mang theo dáng vẻ thâm tình, thế nhưng vẫn giữ nguyên tư thế.
Mấy phút sau, Mạnh Oánh xếp dù quay người đi vào.
Lưu lại cho hắn một bóng lưng lạnh lùng mà tinh tế.
Hứa Điện, toàn thân ướt đẫm cười cười, cúi đầu tiếp tục quỳ.
Là lỗi của anh.
Nam du côn nhã nhặn cố chấp x ảnh hậu kiên cường độc lập.