Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 1004




Lâm Tiêu nhìn Can Anh Túc vẫn còn chưa hiểu lắm, cũng không muốn giải thích thêm.

Đợi đến lúc đội mũ bảo hiểm lên thì sẽ biết thôi.

Lế ra khi còn ở Trái Đất, hắn nên dẫn nữ nhân này đi trải nghiệm những trò chơi tuổi thơ của hắn.

Lâm Tiêu lại đồn sự chú ý về mười chiếc mũ bảo hiểm phía trước. Đây rốt cuộc thể loại trò chơi gì? VR? 3D mô phỏng? Hay thực tế ảo? Ngay lúc mọi người đang suy nghĩ.

Những cường giả vừa đội mũ bảo hiểm lên, từng người một đều nôn ra máu, kêu lên đau đớn.

Tiếp theo, ba trái tim màu đỏ trên mũ bảo hiểm của bọn họ của đồng loạt giảm đi một.

Mọi người đều kinh ngạc.

Nhanh vậy sao?

Chẳng phải bọn họ mới đội mũ bảo hiểm lên thôi sao? Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?

Ngay cả Lâm Tiêu cũng không khỏi tò mò.

Một hai người bắt đầu rớt tim còn có thể hiểu được.

Nhưng mới bắt đầu chơi vài giây đã mất đi một trái tim, đây rốt cuộc là trò chơi nguy hiểm gì vậy?

Hay do những người này chưa bao giờ chơi game, hoàn toàn không biết cách điều khiển, nên mới chết nhanh đến thế?

Chỉ hai ba giây trôi qua.

Những người vừa nôn ra máu, lại tiếp tục phun máu lần hai, trái tim lại giảm đi, từ hai trái biến thành một trái.

Tình hình này có hơi không ổn rồi.

Mười cường giả gần như cùng lúc rớt mất tim đỏ.

Hơn nữa còn mất liên tiếp hai trái.

Nếu cứ theo tốc độ này, chẳng phải sắp đón nhận lần thứ ba rồi sao?! Lâm Tiêu và những người khác đều nghĩ như vậy.

Quả nhiên.

Chưa đầy ba giây sau...

Những người này lại đau đớn gào lên, trái tim đỏ cuối cùng cũng biến mất.

Bùm!

Người đầu tiên giảm hết ba trái tim đỏ, cơ thể đột nhiên phình to lên.

Bùm!

Cả người hẳn ta nổ tung thành vô số mảnh vỡ, như một màn sương máu rực rỡ!

Trong vô số mảnh vỡ, chỉ có chiếc mũ bảo hiểm màu trắng là còn nguyên vẹn.

Con ngươi của những cường giả có mặt đồng loạt co rút. Không ít người theo bản năng, sợ hãi lùi lại mấy bước. Cái này, cái này là chết rồi sao?

Có... Hơi nhanh quá rồi nhỉ?

Thời gian bọn họ đội mũ bảo hiểm còn chưa đầy mười hơi thở mà một người đã chết?

Người nọ rốt cuộc đã trải qua chuyện gì vậy? Chưa kịp để họ tiếp tục cảm thán.

Vài hơi thở sau đó, những tiếng nổ liên tiếp lại vang lên, khiến bọn họ vừa kinh sợ, vừa chấn động.

Bùm! Bùm! Bùm...!

Giống như châm một hàng pháo hoa, từng đám sương máu lần lượt nở rộ trước mặt bọn họ.

Mười cường giả lần lượt bỏ mạng.

Cuối cùng chỉ còn lại mười chiếc mũ bảo hiểm tỏa ra ánh sáng trắng, vẫn đang lơ lững trên mấy vũng máu.