Chương 620: Mường Cốc thất thủ, Bạch Gia Mô mất mạng
Pháo Thiên Đức bên cánh trái, khẩu gần nhất, chỉ còn cách chiến lũy chưa đầy ba mươi trượng bất chấp Đinh Công phản pháo. Toàn bộ mặt bên trái lũy c·háy l·ớn, quân tướng phải rút chạy. Từ Quý Châu đứng trên vọng lâu phía sau, hướng sự chú ý vào mặt chính diện và bên cánh phải vì tin rằng đối phương sẽ tràn vào theo ngả ấy.
Nhưng không phải!
Binh sĩ Trung đoàn 3 Sơn cước đã khiến Đinh Công, Từ Quý Châu và các mưu sĩ từ kinh sư lên trợ giúp đi từ ngạc nhiên đến kinh hãi.
Bộ binh Thiên Đức bước ra từ trong khói lửa mịt mù bên mạn trái vào lúc trời tờ mờ sáng!
Lý Quang Minh đã sai quân đan nhiều phên che đầu hình chữ nhật từ tre nứa, bên trên phủ một lớp bùn nhão trộn lẫn với rơm rạ, lá cây tươi. Mỗi phên có độ dài khoảng 1 trượng, bề ngang chừng 8 thước. Chờ khi lửa c·háy l·ớn, khói đen che khuất tầm nhìn của đối phương, Lý Quang Minh cho bộ binh nhập trận. Cứ năm binh sĩ thành một tổ theo hàng dọc, người đi đầu và người đi cuối làm nhiệm vụ giơ phên che đầu, hô một hai mà bước qua quãng lửa cháy chừng hai mươi trượng.
Tấm phên trát bùn đất che bốn mặt, đủ để lửa không táp từ phần bụng trở lên. Bàn chân của các binh sĩ đều xỏ giày đan bằng mây tươi hoặc guốc tre, nhờ vậy mà không bị bỏng bàn chân. Để băng qua ngọn lửa, mỗi binh sĩ đều làm ướt trang phục, quấn khăn ướt bịt mũi và miệng. Chiến thuật này vô cùng nguy hiểm, nhưng vì nguy hiểm nên chẳng ai ngờ tới.
Vượt qua được quãng lửa cháy, tấm phên trát bùn đất trở nên vô dụng. Bộ binh Thiên Đức bước qua những ngọn lửa mỗi lúc một đông. Thực tế, Lý Quang Minh đã dùng ba trăm cảm tử quân thuộc Tiểu đoàn 980 cho nhiệm vụ nhảy vào lửa theo nghĩa đen. Quân cảm tử dùng nỏ ngoặt sang bên trái, dùng nỏ Liên châu công thẳng vào sườn trận địa pháo đông đảo của Bạch Gia Mô chỉ cách chừng dăm mươi trượng khiến các pháo thủ đang vận hành Cự thạch pháo bối rối.
Bên ngoài chiến lũy, Tiểu đoàn 981 nhận lệnh xuất kích, dùng hàng chục thang dài hơn một trượng bắc ngang qua hố chông mở lối cho quân vượt qua. Tiếp đó, những thang ngắn hơn dùng để vượt qua chiến lũy.
Mọi sự diễn ra rất nhanh, người sau nối đuôi người trước băng qua hố chông, v·ượt l·ũy t·ấn c·ông trận địa pháo ở hướng chính diện. Quá bất ngờ trước hành động của đối phương, Đinh Công hoảng loạn, truyền lệnh cho đội tượng binh ở gần suối Nánh t·ấn c·ông bộ binh Thiên Đức.
Lệnh ban, tượng binh xuất kích.
Từ Quý Châu trông thấy Đinh Công điều binh như vậy thì biết đại hoạ sắp đến bèn tụt xuống khỏi vọng lâu, chạy đến khuyên Đinh Công phải rút tượng binh về, điều đội cung thủ và bộ binh từ trung quân ra tiếp ứng, chặn bộ binh Thiên Đức mới phải phép.
Đinh Công lập tức điều động gần năm trăm tay cung và bộ binh xông lên.
Hàng trăm thớt voi chạy thành hàng khiến mặt đất như rung chuyển, Đinh Công lệnh thu binh nhưng chẳng còn kịp. Voi chỉ có thể uy h·iếp quân kị, chứ với bộ binh, nhất là bộ binh Thiên Đức như Tiểu đoàn 981 đều trang bị hoả hổ hoặc lựu đạn nổ sẽ khiến voi không phát huy được uy thế, thậm chí lợi bất cập hại.
Đàn voi nhập trận quả nhiên phải đối mặt với hàng trăm lựu đạn nổ. Lựu đạn chẳng khiến voi c·hết ngay được nhưng quản tượng và quân nỏ trên kiệu phải đối mặt với hiểm nguy. Thứ nữa, voi cũng biết sợ. Dẫu vậy, dàn tượng binh đông đảo vẫn tràn lên khiến Tiểu đoàn 981 phải dạt sang các hướng.
Lúc ấy, quân cảm tử ở phía sau đội hình 981 mới xoay được hơn chục khẩu Cự thạch pháo quay về sau bèn bê đạn lên giá bắn tức thì, khoảng cách chưa đầy bốn mươi trượng.
Những viên đá nặng mấy cân, đủ hình thù khiến vài con voi rống lên ai oán.
Chỉ huy quân tượng truyền lệnh t·ấn c·ông pháo.
Bấy giờ phần còn lại của Tiểu đoàn 980 và 982 đang v·ượt l·ũy, Lý Quang Minh có mặt trong đội hình liền gấp rút sai quân khiêng được 4 ống thần công cỡ nhỏ của quân tượng tiếp ứng đội cảm tử đang giữ pháo. Bốn khẩu thần công bắn một loạt khiến hai con voi rống lên, chồm hai chân trước hất ngã quân trên kiệu rồi giẫm bẹp dí.
Thêm 8 thần công nữa vừa được khiêng đến, lần lượt khai hoả ở cự li gần trong khi các binh sĩ cảm tử tung thêm một loạt lựu đạn nổ về phía đàn voi rồi giương nỏ b·ắn h·ạ quân trên kiệu.
Hoả hổ cầm tay cũng được sử dụng.
Thoáng chốc trận địa pháo ở chính diện của Đinh Công khét mùi da thịt người bị cháy, mùi máu tanh nồng lẫn với mùi khói súng.
Hàng trăm quân tượng bị bộ binh Trung đoàn 3 Sơn cước vây đánh bằng các loại hoả khí, tình cảnh rất khốn đốn.
Đội cung thủ của Đinh Sơn đến kịp, đứng từ xa phóng tiễn được dăm ba loạt thì lãnh trọn hàng chục viên đạn đá, lập tức dạt ra. Hàng trăm Cự thạch pháo Bạch Gia Mô chỉ huy bây giờ bị mất kiểm soát trở thành nỗi ám ảnh của đội quân xứ mường, từ quân tượng, bộ binh đến quân cung nỏ.
Đinh Công tiếp tục điều binh từ trung quân và bên cánh phải sang trợ chiến cho quân tượng, cung nỏ và bộ quân.
Hai bên đấu pháo được mấy loạt, với trình độ tác chiến hơn hẳn đối phương, binh sĩ Thiên Đức phát huy tối đa hiệu quả của những khẩu pháo đá mới chiếm được.
Bùi Thị Xuân nhập trận muộn hơn với hơn hai mươi thớt voi. Khi này trận địa pháo bên cánh phải của Đinh Công đã chuyển sang vị trí mới đấu pháo, bộ quân cũng bị hút về hướng chính diện, chỉ còn quân pháo đặt ở trên sườn núi.
Do các hố chông dày đặc nên Bùi Thị Xuân mất chút thời gian do quân tượng phải đi theo hình chữ chi. Quân thủ sau chiến lũy lúc này chẳng còn được bao nhiêu, kinh hoàng khi thấy đàn voi từ từ tiến vào, bắn tiễn loạn xạ và bỏ chạy khi voi húc đổ một đoạn lũy tràn vào.
Quân pháo xứ mường đang bắn qua bắn lại, hay tin tượng binh Thiên Đức đã vượt qua lũy bèn xoay ngược pháo để bắn chặn.
Bùi Thị Xuân phát hiện ra vị trí của pháo liền dàn tượng binh thành hàng ngang đánh thẳng tới. Trong lúc vội vã, quân pháo xứ mường chưa kịp chỉnh tầm bắn gần thì Bùi Thị Xuân đã ở trước mặt.
Hơn hai mươi thớt voi tràn đến dùng vòi nhấc bổng các khẩu pháo ném sang một bên rồi giẫm đạp như chưa từng được làm như vậy trước đây khiến các pháo thủ thổ binh chỉ còn nước bỏ trận địa chạy tứ tán hết lượt:
Trời tờ mờ sáng, Đinh Công mất hết pháo.
Bùi Thị Xuân giao lại trận địa pháo vừa chiếm được cho một trăm quân bảo vệ voi, còn Xuân đốc quân đánh thẳng vào đại bản doanh của Đinh Công ở bên kia suối Nánh cùng khoảng một trăm quân hộ tống.
Quân của Bùi Thị Xuân để lại đã khiêng hơn mười khẩu pháo còn lành lặn lên một quãng độ dăm mươi trượng rồi bắn về hướng Đông Nam. Dẫu chẳng phải những tay pháo thủ chuyên nghiệp, nhưng đạn đá rơi tứ tung cũng đủ khiến thổ binh kinh kh·iếp. Thứ nữa, trận địa pháo dưới quyền Lý Quang Minh cũng đã chuyển làn vừa bắn vừa khiêng pháo dấn lên, dồn ép quân tượng và quân bộ của Đinh Công phải rút chạy qua suối. Lý Quang Minh lệnh cho quân bắn tràn xuống suối lúc voi lội qua. Tổng cộng hơn bảy chục thớt voi bị loại khỏi vòng chiến ở thung lũng Mường Cốc.
Bùi Thị Xuân vượt suối thọc thẳng vào bản doanh của Đinh Công. Đinh Công đứng trên vọng lâu, nhìn thấy đàn voi đang rầm rập tiến đến thì hồn siêu phách lạc, thét quân ra chặn song chẳng thể làm được gì. Lang Cun nhảy phốc lên ngựa hô quân gõ trống thu quân rồi cùng thổ binh hộ vệ bỏ bản doanh. Trước khi ra roi, Đinh Công ngó quanh tìm bóng dáng Từ Quý Châu và những tay mưu sĩ La thành nhưng chẳng thấy.
Trung đoàn 3 Sơn cước bỏ pháo đá truy theo, mặc sức chém g·iết cho đến khi chiếm được đại bản doanh mới ngưng tay.
Mường Cốc thất thủ khi mặt trời lên, gần một nghìn người con xứ Mường Động bỏ mạng bên dòng suối Nánh, b·ị t·hương cũng tương đương số đó.
Giao lại chiến trường cho Tiểu đoàn 980 thu dọn, Lý Quang Minh gấp rút cùng Bùi Thị Xuân truy kích bọn Đinh Công.
Đinh Công chạy một mạch đến trưa mới dừng nghỉ, thu tàn quân được gần hai nghìn, bàn với tả hữu đặt phục binh và sai quân hầu đi gọi cánh Quách Cư Dĩ hợp sức. Quân hầu đi chưa được bao lâu đã hớt hơ hớt hải quay lại bẩm báo tin nhà lang đã bị chiếm. Đinh Công thoạt nghe chẳng tin là thật, hỏi cặn kẽ, tên quân trình rằng gặp thám mã quan lang cử đến gọi về ở dọc đường nên chẳng thể sai. Đinh Công vội dẫn quân về ngay lúc bóng chiều sắp ngả, từ bỏ ý định mai phục Lý Quang Minh. Càng về gần đến vùng đất căn bản của họ Đinh, Đinh Công càng nhận thêm nhiều tin xấu. Nhà lang, Mường Chiền và bản Cọi đã rơi vào tay lực lượng kị binh Thiên Đức từ hướng Đông đánh úp.
Biết kị binh Thiên Đức chỉ có khoảng hơn một nghìn, đằng sau lại bị Lý Quang Minh đuổi gấp, Đinh Sơn bèn sai quân hầu băng rừng ngay trong đêm gọi bọn Bùi Sơn Lâm, Trương Bồ về tiếp ứng. Giao cho Bạch Gia Mô năm trăm quân chặn Lý Quang Minh còn bản thân dẫn số quân còn lại đi trước. Quá nửa đêm, Đinh Công gặp được Đinh Sơn, hai cha con mừng mừng tủi tủi, thu nhặt tàn quân, điểm được hơn hai nghìn thì quyết tâm kéo về chiếm lại nhà lang cho bằng được.
Nói về Bạch Gia Mô cầm năm trăm quân, quyết định đặt phục binh ở một rộc ( rộc chỉ những thung lũng nhỏ hẹp kẹp giữa các quả đồi) gần bản Bi (tên một loại cây). Bạch Gia Mô để cho tiền quân và tượng binh đi qua mới gõ chiêng làm hiệu cho quân từ hai bên triền đồi tràn xuống t·ấn c·ông hai bên sườn hậu quân..
Lý Quang Minh có ngót mười năm chinh chiến, nào dám khinh suất, nhất là khi đi sâu vào đất địch là đã lường trước tình huống bị mai phục, nhất là khi đoàn quân đi qua những đoạn đường hai bên có đồi, bìa rừng hoặc hẻm núi.
Đoạn hậu là Tiểu đoàn 982, hành quân theo ba hàng dọc, ngay khi vừa nghe tiếng chiêng, lại trông thấy lửa hiệu trên cao thì biết gặp mai phục. Binh sĩ đi hai bên giơ khiên che chắn trước ngực, cùng tựa lưng vào binh sĩ đứng hàng giữa. Binh sĩ hàng giữa giơ khiên lên che đầu cho cả ba và đội hình nhanh chóng dồn sát lại với nhau thành một khối hình chữ nhật. Với cách bố trí như vậy, hàng trăm mũi tiễn từ trên cao bắn xuống trở nên vô dụng.
Thổ binh hò reo vang trời, tràn xuống.
Binh sĩ hai mặt dùng giáo hoặc kiếm, đao phòng thủ, binh sĩ hàng giữa dùng nỏ Liên châu bắn tiễn qua những khoảng hở thay vì dùng hoả mai.
Bạch Gia Mô có được yếu tố bất ngờ nhưng đối phương cảnh giác, lại phản ứng nhanh. Quân số của Bạch Gia Mô không vượt trội, một tám một mười nên chưa chiếm được lợi thế.
Đội tượng binh đi trước hơn trăm trượng bắt đầu quay lại cùng với Tiểu đoàn 981. Trong khi Bùi Thị Xuân chia các thớt voi thành hai mũi tả hữu thì Tiểu đoàn 981 chia đôi đội hình chạy ngược lên đồi rồi vòng xuống đánh vào sau lưng quân tập kích bằng nỏ Liên châu.
Thổ binh không có áo giáp, lại bị vây hai mặt trong khi tượng binh càn lướt thẳng một đường. Trận mai phục của Bạch Gia Mô kết thúc trong độ nửa tuần hương, một phần ba thổ binh b·ị b·ắt.
Bạch Gia Mô cùng vài thổ binh thân tín bỏ chạy xuống chân đồi hướng Bắc thì bị Giáp Dĩnh Kế bắt được. Chính lửa hiệu thị uy trên đồi cao lúc phát lệnh đã tố vị trí của Mô. Giáp Dĩnh Kế thay vì chỉ huy quân quay lại trợ chiến đã dẫn theo một trung đội vòng ra mặt sau ngọn đồi đón lõng.
Giáp Dĩnh Kế không biết Bạch Gia Mô nhưng thân tín của Mô b·ị đ·ánh đau quá liền khai ra. Giáp Dĩnh Kế dí sát ngọn đuốc xem mặt Ấu Kỳ tướng, nhe răng cười, lạnh giọng:
- Mày chính là thằng đã thiêu c·hết anh em chúng tao ở đồi Cẩm Lĩnh. Thằng đầu trò Lang Nha tướng đang ở thành Sơn Tây. Mày biết không? Thằng đó rơi vào tay ông Thổ nên còn mạng nhưng mày rơi vào tay bọn tao thì không biết thế nào đâu.
Bạch Gia Mô xổ toẹt một bãi nước bọt tỏ ý coi khinh. Giáp Dĩnh Kế giải Bạch Gia Mô đến gặp Lý Quang Minh. Lý Quang Minh muốn xuống tay nhưng liếc sang Bùi Thị Xuân, Xuân nói:
- Tôi nào phải thống lĩnh, hắn cũng không có thù với tượng binh Đường Vỹ.
Rồi quay người bỏ đi.
Lý Quang Minh ngồi xuống, nói với Bạch Gia Mô:
- Gần ba trăm anh em của tao c·hết c·háy. Mày chính là thằng cắt cổ quân canh, đốt kho lương của bọn tao. Yên tâm, tao sẽ đắp mộ cho mày.
Lý Quang Minh vừa dứt lời, lưỡi lê trong tay Giáp Dĩnh Kế quẹt ngang một đường, máu phun ra từ cuống họng Bạch Gia Mô thành vòi, thân hình đổ sang một bên.
Lý Quang Minh quay ra nói với đám tù binh:
- Chúng mày có hai lựa chọn, một là tao cắt cổ hết lượt vì chúng mày chẳng có giá trị gì sất. Hai là tao tha c·hết nhưng để tao bắt được một lần nữa thì tao cắt cổ, chọn đi!
Tù binh quỳ mọp xuống vái lạy xin tha c·hết. Lý Quang Minh sai quân dùng lưỡi lê vạch ba vết hình chữ “Tam” sau lưng tù binh rồi thả đi. Tù binh lạy tạ rồi kéo nhau chạy mất hút trong ánh trăng khuya.