Chương 622: Nguyễn Hữu Cầu dùng hoả ngưu trận
Nhìn đối phương thay đổi đội hình dưới chân đồi, Đào Cam Mộc, Phùng Thanh Hòa và Phạm Kính Ân đều đoán ra được ý đồ.
Đào Cam Mộc nói:
- Ta đã đẩy lui được hai đợt, đợt tiếp theo chúng nó tập trung quân như mũi giáo để vượt qua lũy. Hoả khí hiện tại chỉ còn hoả hổ, ít lựu đạn. Dẫu quân ta thiện chiến cũng khó một địch hai, ba, đành phải dùng hạ sách thôi.
Phùng Thanh Hòa bảo Phạm Kính Ân:
- So tác chiến trên ngựa thì Tiểu đoàn 325 có phần kém hơn 323.
Phạm Kính Ân khẳng khái nói:
- Anh cứ tin ở chúng tôi, anh em 323 muốn cho bọn sơn man thấy rằng sự dũng mãnh chẳng phải mình chúng có.
Ba vị chỉ huy nhìn nhau, cùng gật đầu hạ quyết tâm. Đào Cam Mộc gọi Tiểu đoàn phó 324 Nguyễn Hữu Cầu gốc huyện Ninh Hải, phủ Ứng Thiên. Nguyễn Hữu Cầu (thường gọi là He, tên một loài cá) vốn là bộ tướng của Đặng Sỹ Nghị, bơi lội chẳng thua ai nhưng thích rong ruổi trên lưng ngựa do chán cảnh sông nước.
Phùng Thanh Hoà hỏi:
- Anh chuẩn bị xong xuôi cả chưa?
Nguyễn Hữu Cầu đáp:
- Thưa thủ trưởng, gom được cả thảy một trăm lẻ ba con trâu sẵn sàng chờ lệnh.
Phùng Thanh Hòa gật đầu, tươi cười vỗ vai Nguyễn Hữu Cầu:
- Đợt thứ ba này trông chờ vào anh.
Nguyễn Hữu Cầu chia 103 con trâu ra làm hai đàn, một ở mặt Nam, một ở mặt Tây. Nguyễn Hữu Cầu buộc hai thanh đao hoặc kiếm lên sừng trâu. Hai bên sườn trâu, Nguyễn Hữu Cầu dùng mây tre làm giá gá thêm đoản đao, lại nẹp hai thanh tre khiến trâu không thể quay đầu. Đuôi trâu quấn giẻ tẩm dầu, nhựa thông, bên ngoài buộc thêm bó rơm. Để đảm bảo phát huy tối đa sức mạnh của đàn trâu, Nguyễn Hữu Cầu buộc thêm hai quả pháo hiệu ở cổ với mục đích khiến trâu nghe t·iếng n·ổ là lửa phụt ra ma lồng lên chạy loạn, phá đội hình địch quân.
Đào Cam Mộc sai quân phá năm đoạn lũy làm lối mở ở mặt Nam, bắc ván ngang qua hào. Phùng Thanh Hòa cũng làm tương tự như vậy bên mặt Tây khu nhà lang.
Phạm Kính Ân thống lĩnh hơn hai trăm quân thiết kị 323 nai nịt gọn gàng, nỏ Liên châu giắt bên hông ngựa, trường kiếm, đoản đao hoặc trường thương… cầm sẵn trong tay trái, tay còn lại, một số kị binh cầm theo hoả hổ. Phạm Kính Ân sẽ dẫn đội kị binh từ trong khu nhà lang nống ra sau đàn trâu, dùng sức mạnh kị binh từ trên dốc đánh xuống. Tại mặt phía Nam, Đào Cam Mộc sẽ xung trận cùng hai trăm kị binh Tiểu đoàn 324. Tiểu đoàn 325 và phần còn lại của 323, 324 lo phòng thủ.
Mặt phía Đông và phía Băc khu nhà lang dốc thoai thoải, song có vài đoạn vách đất dựng ngược không thuận cho việc t·ấn c·ông nên Đinh Sơn, Bùi Sơn Lâm bỏ lơ, chỉ để số quân ít ỏi phòng trường hợp bọn Phùng Thanh Hòa bỏ chạy.
Đinh Sơn sai quân gõ trống, phất cờ hiệu cho hai đạo binh sẵn sàng tiến nhanh lên đồi. Bùi Sơn Lâm, Trương Bồ cùng ba quân xứ mường tràn đầy khí thế nhập trận lần thứ ba. Bùi Sơn Lâm nhẩm tính, để vượt qua tám mươi trượng từ chân đồi lên lũy phải chấp nhận thiệt hại một phần tư binh lực. Với số binh lực còn lại, sau khi v·ượt l·ũy thành công dư sức giành thế thượng phong.
Cũng bởi thì giờ có hạn, binh mã vừa về đến đã nhập trận, Bùi Sơn Lâm không nắm được việc quân phòng thủ thu giữ nhiều trâu ở các bản quanh khu nhà lang.
Đứng dưới chân đồi, trông thấy đối phương mở lũy, đặt ván làm cầu, Bùi Sơn Lâm và Trương Bồ liền nghĩ Phùng Thanh Hòa dùng kị binh từ trên đồi đánh xuống là đã ở bước đường cùng, muốn mở đường máu tháo chạy.
Trên cứ điểm phòng thủ, Phùng Thanh Hòa tập trung hết Cự thạch pháo, hoả pháo, hoả hổ… về hai lối cửa mở. Đạn đá tổng cộng chỉ còn chưa đầy hai trăm viên, binh sĩ dùng rìu đốn cây, thậm chí cả cột nhà sàn làm đạn.
Phùng Thanh Hòa lệnh pháo ném những khúc gỗ xuống chân đồi lúc Trương Bồ và Bùi Sơn Lâm chuẩn bị t·ấn c·ông. Nhìn hàng chục khúc gỗ rơi tản mát trước mặt, bọn Bùi Sơn Lâm mừng lắm, càng thêm tin vào chiến thắng trong tầm tay. Chờ thêm gần nửa tuần hương cho những khúc gỗ trên đồi rơi xuống thưa dần rồi ngưng hẳn, bấy giờ Bùi Sơn Lâm và Trương Bồ mới hạ lệnh t·ấn c·ông.
Hai đạo quân xứ mường tiến lên theo đội hình đầu nhọn, hai cánh dang rộng na ná hình tam giác, khinh kị dẫn đầu, kế đến là cung nỏ, sau cùng là bộ binh.
Tiền quân xứ mường ngược dốc rất mau, ngựa hí quân reo vô cùng khí thế. Tiền quân đến nửa chừng dốc, những viên đá từ bên trong khu nhà lang bắn vọt ra, rơi vào giữa đội hình.
Nhận lệnh chỉ huy, Nguyễn Hữu Cầu và quân thuộc quyền bỏ phên chắn phía trước, giữ lại phên chắn hai bên hông, châm lửa vào đuôi trâu, điểm hoả dây cháy chậm của hai ống pháo hiệu. Binh sĩ vụt mạnh, lửa cháy đằng đuôi, năm con trâu lồng lên, vọt thẳng về phía trước đúng lúc khinh kị chỉ còn cách lũy chưa đầy hai mươi trượng. Các con trâu khác lần lượt bị đốt đuôi, cứ thế chạy nống ra. Trâu vừa chạy ra khỏi lũy, hai ống pháo hiệu bằng tre buộc trên cổ bắt đầu phụt ra lửa kèm theo âm thanh bụp, bụp khiến chúng hoảng sợ, cứ nhè đám đông trước mặt mà xông đến húc loạn.
Quân khinh kị dẫn đầu vừa trông thấy những con trâu trên mình đầy v·ũ k·hí sắc bén thì hoảng sợ, hãm ngựa chạy dạt sang hai bên rồi chạy luôn xuống chân đồi. Hàng trăm cung thủ và quân bộ không may mắn như vậy. Đàn trâu nối hoảng sợ, trở nên điên loạn, lúc chạy đông, khi chạy tây chẳng biết đường nào khiến đội hình t·ấn c·ông ngược dốc bỗng chốc r·ối l·oạn.
Đàn trâu ra hết lượt, Đào Cam Mộc và Phạm Kính Ân tuốt gươm khỏi vỏ, thét lớn, đích thân dẫn đầu quân thiết kị tràn ra. Bản thân quân kị đã có sức càn lướt, lại được thế ỷ dốc, thúc ngựa chạy thẳng vào trung quân đang r·ối l·oạn mặc sức chém g·iết. Thổ binh tan chạy nhanh hơn ong vỡ tổ.
Bùi Sơn Lâm, Trương Bồ gào thét khản giọng, hô hậu quân ổn định vì quân kị chỉ có một nhúm.
Phùng Thanh Hòa nhận thấy tình thế có lợi theo dự liệu liền dốc sạch vốn liếng còn lại, lệnh Tiểu đoàn 325 nhắm thẳng hướng cờ soái của cha con họ Đinh tràn xuống.
Bùi Sơn Lâm và Trương Bồ ra sức thúc quân chống cự.
Lại nói về đại đội trấn giữ kho lương ở bản Cọi, từ đầu trận đánh vì chẳng phải mục tiêu ưu tiên của Đinh Sơn nên chỉ có một nhúm thổ binh vây lỏng. Nghe tiếng súng pháo đì đùng, lại thêm pháo hiệu bắn tới tấp đằng xa thì vô cùng sốt ruột, muốn phóng hoả đốt kho lương rồi đến trợ chiến. Vừa lúc ấy, hơn một trăm quân thiết kị trước đó Phùng Thanh Hòa, Đào Cam Mộc và Phạm Kính Ân bỏ lại phía sau áp giải tù binh đến, chẳng nói chẳng rằng xông vào t·ấn c·ông các toán binh vây lỏng bản Cọi. Quân kị trong bản Cọi thấy vậy liền kéo ra trợ chiến khiến thổ binh tan chạy.
Chỉ huy hai đội thiết kị quyết định tha bổng mấy trăm tù binh, cùng thống nhất trợ chiến cho đại quân Mường Động rồi chịu tội trái quân lệnh sau cũng được.
Mỗi tiểu đoàn bộ binh dao động từ 350 đến 450 binh sĩ. Với quân thiết kị, con số ấy dao động từ 400 đến 500 người ngựa. Hai đội thiết kị nhập làm một, được chừng 250 quân tiến nhanh về khu nhà lang vừa lúc trận chiến đang cam go. Thay vì xông thẳng vào tham chiến, đội thiết kị vừa tập hợp nhắm mục tiêu kì soái ở hậu quân mà ra roi.
Đinh Sơn hoảng hốt khi trông thấy bóng quân thiết kị Thiên Đức ở mặt phía Đông đang lao đến, đánh dạt quân bộ binh bảo vệ vòng ngoài của Đinh Sơn. Bùi Sơn Lâm đang lo đối phó với quân thiết kị ở trên đồi đánh xuống, ngoảnh lại, thấy toán quân kị đánh vào hậu quân thì bối rối nhưng cũng kịp truyền lệnh cho toán khinh kị trước đó bỏ dở cuộc t·ấn c·ông trên đồi quay ra chặn.
Đội kị quân tiếp viện đ·ánh c·hết bỏ, có bao nhiêu hoả khí đều đem ra dùng hết khiến thổ binh kinh sợ bỏ chạy. Một nửa kị quân quay ra đánh với khinh kị của Bùi Sơn Lâm phái đến. Khinh kị xứ mường chỉ là thổ binh trên lưng ngựa, giáp sắt chẳng có, giao chiến một đối một thì thất lợi. Giao chiến một hồi thì chạy dài. Trong khi đó, phần còn lại của kị quân tiếp viện, với hơn trăm chiến mã, tả đột hữu xung như chỗ không người, đánh mở đường về hướng soái kỳ.
Yếu kém về chiến thuật của Trương Bồ, Bùi Sơn Lâm được bù bằng quân số đông gấp bốn lần. Đương lúc bất phân thắng bại, đằng Tây có bóng kỳ của Trung đoàn 3 Sơn cước và tượng binh Đường Vỹ. Binh sĩ Trung đoàn 8 Thiết kị biết quân cứu viện đã đến thì đánh thêm hăng.
Lý Quang Minh thúc quân tiếp ứng, đánh thẳng vào hậu quân của Trương Bồ, không cần tổ chức đội hình. Trên kiệu voi, Bùi Thị Xuân đánh giá nhanh tình hình rồi truyền lệnh quản tượng điều khiển voi nhắm soái kì họ Đinh.
Cùng thời điểm ấy, cánh quân Trung đoàn Vĩnh Yên nghe tiếng đì đùng từ xa vọng đến liên hồi, đoán chiến cuộc đang cam go cũng thúc ba quân đi cho mau. Mấy chục con ngựa trưng dụng ở bản Voi lúc này trở nên hữu dụng. Phan Vỹ cùng một toán quân vượt lên trước đội hình, kịp đến thung lũng Mường Động khi bóng kỳ tượng binh của Bùi Thị Xuân tung bay phấp phới trên cánh đồng trống trải.
Phan Vỹ quan sát tình hình, Mạc Sa Cảnh ở bên cạnh chỉ về hướng Đông Bắc nói rằng:
- Chờ đại quân phải một khắc nữa mới đến, chi bằng Phan tướng quân dẫn vài mươi quân đánh dốc vào sau lưng soái kì. Quân ít nên phải tận dụng hoả khí gây nổ uy h·iếp tinh thần đối phương, khiến chúng hoảng loạn sẽ chiếm lợi mà giảm được t·hương v·ong.
Phan Vỹ nói:
- Nhờ tiên sinh ở lại chờ ông Nị, tôi sợ chậm chân sẽ chẳng còn phần.
Dứt lời, Phan Vỹ dẫn đầu năm mươi binh sĩ, thúc chiến mã tung vó chạy băng băng về phía trước.